TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ác Ma Pháp Tắc
Chương 270: Thà nhảy lầu còn hơn khiêu vũ(p3)

-Tôi nói, một chàng trai như ngài sẽ động tâm với tôi chứ?

Sau câu hỏi này, hầu tước phu nhân Listeria đã chậm rãi bước đến gần Đỗ Duy, động tác của nàng mềm như làn gió gần như đã dán lên thân thể của Đỗ Duy.

Đỗ Duy miễn cưỡng cười :

-Phu nhân, hẳn là bà đang nói đùa rồi.

-Tôi quả là đang nói đùa sao?

Khoảng cách của hai người đã rất gần, dường như hai chóp mũi đã chạm vào nhau. Không biết vì điều gì mà nhìn một tuyệt sắc giai nhân phong tình vạn chủng như vậy nép ở lòng ngực mình, Đỗ Duy bỗng nhiên không kìm được nảy ra một ý niệm trong đầu, hắn vốn chuẩn bị vươn tay đẩy nàng ra thì lại có chút không nỡ. Gần như thế này nhìn mỹ nữ kia mới càng thêm rõ ràng mị lực của khuôn mặt tinh xảo đến cực điểm kia. Đôi mắt như làn nước còn có cả mùi thơm nhẹ nhàng từ thân thể….

-Ta có thể cam đoan dù là loại đàn ông gì đều nằm mơ muốn lấy tôi làm vợ .

Thanh âm của hầu tước phu nhân Listeria phảng phất nhẹ nhàng bên tai của Đỗ Duy:

-Chuyện cần hiểu thì tôi sẽ hiểu, chuyện không nên hiểu thì nếu tôi cũng đã hiểu… nhưng là đàn ông hy vọng tôi không hiểu, vậy tôi liền sẽ giả vờ không hiểu…

Đỗ Duy chỉ cảm thấy cuống họng có chút khô khốc, trống ngực đã đập nhanh hơn nhiều. Có điều may mắn hắn vẫn bảo tồn được lí trí, hắn hít một hơi thật sâu âm thầm dùng sức bấm vào mình một cái rồi mới tỉnh táo lại lại, nhìn vào hầu tước phu nhân Listeria:

-Phu nhân, rốt cuộc bà muốn nói với ta điều gì?

-Cầu hôn .

Hầu tước phu nhân Listeria nhẹ nhàng nói ra những lời này nhưng lại dọa cho Đỗ Duy sợ đến muốn nhảy dựng lên!

-Tôi, Lam – Listeria , hướng đến ngài – công tước Đỗ Duy Rudolf cầu hôn.

Vị mỹ nhân tuyệt sắc này hiển nhiên không nói đùa, bởi vì mặc dù nàng vẫn cười đầy quyến rũ động lòng người nhưng ánh mắt lại rất rõ ràng, rất nghiêm túc!

-Tôi muốn là vợ của ngài! Thưa ngài công tước.

Sửng sốt một lúc thật lâu, Đỗ Duy mới giống như một con mèo bị giẫm vào đuôi nhảy lên. May mắn là hắn vô cùng kiềm chế mới không phát ra tiếng hét , có điều trên mặt không thể che dấu được sự hoảng hốt.

Nói thật là sợ rằng cho dù người đàn bà này có nói với Đỗ Duy rằng nàng cũng là người từ thế giới khác đến thì hắn cũng chưa chắc đã kinh hãi hơn như thế này!

-Cầu… cầu hôn ư?!

Đỗ Duy cảm thấy như đang nằm mơ :

-Bà muốn cầu hôn ta sao?

-Đúng thế.

Hầu tước phu nhân Listeria gật đầu :

-Tôi chính là đang cầu hôn ngài"

Đỗ Duy muốn cười nhưng là nhìn mà ánh mắt nghiêm túc của đối phương lại không thể nào cười được, hắn trong lòng bỗng sinh ra một chút bất an :

-Bà thật sự nghiêm túc sao?

-Ba mươi năm đã sống đến nay chưa bao giờ ta nghiêm túc như lúc này.

Vị mỹ nhân này nhẹ nhàng gật đầu.

Đỗ Duy rốt cuộc không cười nổi nữa, hắn ý thức được vấn đề thực sự nghiêm trọng.

Từ chối sao?

Nói chuyện buồn cười gì chứ…. Đường đường là mỹ nhân đệ nhất trong quý tộc của đế quốc chủ động cầu hôn mình, nếu mà mình từ chối thì truyện này truyền ra ngoài, chưa đến ba ngày có lẽ đã chết đuối trong nước bọn của đám bám váy phu nhân Listeria này.

Nói tuổi không xứng sao? Đỗ Duy biết mặc dù nàng ba mươi tuổi… Nhưng là nếu dựa vào hai kiếp làm người ở hai thế giới thì tính ra tuổi thực tế của mình còn lớn hơn nàng một chút!

Sợ rằng nàng già sao? Nhưng là cô gái này nhìn từ trên xuống dưới thật là một mỹ nhân tuyệt sắc! Nếu không biết thân phận thực sự của nàng thì nếu nói nàng mười tám tuổi phần lớn mọi người cũng tin!

Sợ nàng xuất thân không tốt? Nói đùa…. Tiền của nàng có thể đè chết người!

Sợ nàng đã cưới chồng một lần? Nếu nói điều này ra thì ngay cả Đỗ Duy cũng cảm thấy buồn cười. Hắn vốn không phải loại người quan tâm đến chuyện trinh tiết thục nữ.

Hơn nữa hiển nhiên là lần này với thái độ và thành ý nghiêm túc của nàng thì bất kể là từ góc độ nào mà nói, Đỗ Duy đều phải dùng thái độ tôn trọng để trả lời! Đây là điều kiện cơ bản nhất!

Vì nàng không phải là nói đùa, vậy chuyện lớn này mình càng không thể lấy thái độ đùa cợt để trả lời. Huống chi thân phận vị hầu tước phu nhân Listeria này không phải giống người thường.

Trầm ngâm một lát, thái độ Đỗ Duy đã trở nên nghiêm túc, hắn ho khan một tiếng, ánh mắt nhìn chăm chú nữ nhân này vài lần :

-Thẳng thắn mà nói, ta thật sự rất kinh ngạc….Hơn nữa cho dù thế nào lọt vào mắt xanh của một người như bà là vinh hạnh lớn lao của Đỗ Duy ta.!

-Như vậy là ngài đồng ý hay từ chối?

Vấn đề này không phải dùng loại câu trả lời "Có" hay "Không", cho nên Đỗ Duy suy nghĩ trong chốc lát mới uyển chuyển nói:

-Phu nhân, ta đã có người mình yêu.

Vượt ra ngoài dự kiến của Đỗ Duy, vị hầu tước phu nhân Listeria này nhẹ nhàng cười :

-Tôi biết, là vị nữ ma pháp sư mỹ lệ kia, đúng không?

-Đúng, là cô ấy.

Đỗ Duy thở ra nhẹ nhõm:

-Nàng là cô gái ta yêu

-Nhưng là nếu như ta nói cho ngài ta không ngại điều này thì sao? . Bạn đang đọc truyện tại - www.

Hầu tước phu nhân Listeria mở tròn mắt nhìn :

-Với địa vị của ngài, thân phận như thế đương nhiên không giống người thường chỉ có thể lấy một vợ. Mặc dù pháp luật đế quốc chỉ cho phép có một vợ chính thức nhưng là ta cũng không cho rằng thân phận của ngài lại bị loại quy định này quản lí. Trên thực tế… nếu ngài đáp ứng lời cầu hôn của tôi, có nhiều chuyện nếu như đàn ông không hy vọng tôi biết thì ta sẽ nhu thuận giả vờ không biết"

Nói xong những lời này, nữ nhân thông minh này biết bây giờ không phải là lúc bức bách Đỗ Duy trả lời, nếu truy vấn quá chặt thì ngược lại không tốt. Nàng quả thật xảo diệu lui ra sau vài bước, rốt cuộc đã đem thân thể mê người kia rời xa Đỗ Duy – điều này khiến Đỗ Duy thở phào nhẹ nhõm.

-Xin ngài cẩn thận cân nhắc thỉnh cầu của tôi.

Giọng nói của hầu tước phu nhân dường như không phải đang nói về việc hôn sự mà giống như nói về việc làm ăn :

-Tôi sẽ là một người vợ tốt. Hơn nữa…. tôi nguyện ý vì ngài bỏ họ của ta mà sau khi đã bước vào cánh cửa của nhà ngài sẽ đổi thành họ của ngài… Hơn nữa, một khi ngài cưới ta vậy sau này trong sự nghiệp của ngài thì gia tộc Listeria sẽ không hề tiếc điều gì mà luôn trung thành tin tưởng ủng hộ ngài.

Nói xong, vị mỹ nữ này khẽ cúi người một cách ưu nhã đối với Đỗ Duy, sau đó nàng nhẹ nhàng cười rời đi như đang lướt đi trên mặt đất, để lại Đỗ Duy đang đứng tại vườn hoa Tulip suy nghĩ đến thất thần….

Mẹ nó, chẳng qua chỉ là nhảy một điệu nhảy thôi mà gặp phải sự tình thế này….Nếu biết trước, cậu chủ ta thà nhảy lầu nhảy sông còn hơn là khiêu vũ!

Đọc truyện chữ Full