TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ác Ma Pháp Tắc
Chương 376: Cái quái gì thế này?

Việc luyện chế một rồng xương không thể đơn giản như vậy mà phải đem bộ xương rồng nát do tên Tatharo kia để lại xếp lại lần nữa càng tốn nhiều công phu. May mắn là Gandalf tuy nóng lòng nghiên cứu máu Linh Tinh của phu nhân Listeria đã sớm định rời đi nhưng gặp được hai bộ xương rồng khó kiếm nên trong lòng sung sướng khó mà rời bước. Hắn cùng Đỗ Duy ở lại loay hoay lắp ghép bộ xương rồng.

Chỉ là, lúc đầu Đỗ Duy muốn để lão khốn áo xanh tự làm lấy nhưng rồi hắn lại phải lớn tiếng kêu khổ.

Đỗ Duy tính để Gandalf xếp bộ xương rồng, đến khi hoàn thành hắn tự mình hưởng thành quả! Đáng tiếc là Gandalf loại bỏ ngay ý nghĩ này trong đầu Đỗ Duy . Hắn nghiêm khắc nói cho Đỗ Duy biết là hắn chỉ đứng một bên chỉ bảo sự tình khi luyện chế xương rồng, còn lại là Đỗ Duy chỉ có thể dựa vào chính bản thân mà làm.

-Ta đã hơn trăm tuổi, không biết còn sống được nhiều ít bao nhiêu, đây là cơ hội để đích thân dạy ngươi một chút vong linh ma pháp, làm thế nào luyện chế thú cưng tử linh và còn cả nhận biết xương cốt ma thú. Ngươi cũng không nên lười biếng, tốt nhất là cũng đừng nghĩ tới việc đó luôn..

Điều đáng buồn nhất chính là các ma pháp sư khác đều có một ít ma pháp học sinh, nếu là hắc ma pháp sư còn có thể triệu về vài lính xương tùy tiện sử dụng. Nhưng Đỗ Duy lại không được! Dưới sự chỉ đạo của lão Gandalf, một bộ xương rồng to mười thước như vậy, Đỗ Duy chỉ có thể tự mình vận chuyển qua lại, mỗi ngày đều mệt chết khiếp!

Lúc nghỉ ngơi lão già này lại dạy hắn cách nhận biết lai lịch xương rồng, thông qua cân nặng, độ cứng thậm chí cả hình dáng và hoa văn còn lại để phán đoán xương rồng này thuộc loại rồng nào.

Thậm chí còn nhân cơ hội này đem toàn bộ các thuộc tính, kỹ năng, cấp bậc của các loại rồng, kể cả các loại ma pháp tiếng rồng nhất nhất đều toàn bộ dạy cho Đỗ Duy.

Mặc dù vị công tước bé nhỏ của chúng ta mỗi ngày đều mệt đến chết, nhưng may mắn là hắn vốn dĩ thông minh còn có tinh thần lực mạnh mẽ có thể nói là nghe qua là nhớ. Trong vòng mấy ngày đã đem toàn bộ kiến thức của lão già mũ xanh ghi nhớ kỹ.

Cuối cùng để khảo nghiệm Đỗ Duy, Gandalf đưa ra một yêu cầu khiến Đỗ Duy suýt hộc máu: từ hai bộ xương rồng nát xếp lại thành một rồng hai đầu. Hắn mất bảy tám ngày mới miễn cưỡng hoàn thành.

Lão già này khiến Đỗ Duy dở khóc dở cười khi hắn khua tay một cái phát ra một trận cuồng phong khiến bộ xương rồng xếp đầy đủ lại một lần nữa tứ tán.

-Tốt lắm, ngươi đã học xong. Cái đó là dựa theo nội dung mấy ngày nay ta dạy ngươi, bây giờ ngươi dựa vào kiến thức của chính mình, so sánh phán đoán các loại xương cùng tính chất và tác dụng để một lần nữa xếp lại thành một rồng hai đầu đầy đủ…..

Gandalf nói tới đây cố ý nở một nụ cười ám muội:

- Ta biết ngươi có trí nhớ rất tốt, nhưng ngươi đừng nghĩ dựa vào trí mhớ mà xếp lại như trước một cách đơn giản! Là đồ đệ của ta thì đừng nghĩ chuyện lười biếng! Nói cho ngươi biết, lúc trước dạy ngươi ta cố ý nói sai vài biện pháp, thuộc tính! Nếu ngươi chỉ đơn thuần xếp lại như cũ liền tính là ngươi thua! Ngươi phải dựa vào phán đoán và phân tích của bản thân một lần nữa xếp ra một bộ. Nếu ngươi có thể chỉ ra ta cố ý nói sai phương pháp nào thì …. Ta sẽ có thưởng cho ngươi.

Đỗ Duy tức điên người nhưng mặt ngoài không dám nói cái gì.

Mấy ngày nay Đỗ Duy đã chịu không ít đau khổ khi ở chung. Lão già Gandalf này và Gandalf chính thức kia cùng am hiểu một loại thuật điều khiển con rối.

Năm đó tại khu rừng băng tuyết, Gandalf thật có thể khống chế thân thể Đỗ Duy làm cho hắn tự tát mình! Giờ tại đây vị Gandalf mũ xanh này hiển nhiên cũng có trình độ đó! Mặc dù thực lực của Đỗ Duy so với lúc trước tại khu rừng đóng băng đã tiến bộ rất nhiều nhưng đối với lão già mũ xanh này vẫn hoàn toàn không năng lực phản kháng.

Hàng ngày nếu có chút lười biếng hoặc làm lão già mũ xanh không hài lòng hắn lại bị lão bắn ra một tia sáng xanh, trong nháy mắt khống chế thân thể Đỗ Duy. Làm Đỗ Duy không nói nên lời là... Gandalf một chính một tà đều có thể làm cho người ta tự tát bản thân thật quái ác.

Gandalf nói xong cười to rồi bỏ đi.

Đỗ Duy khoanh chân ngồi cạnh đống xương rồng, hắn cũng không vội vã bắt đầu. Khổ sở tính cách xếp lại bộ xương còn suy đoán rốt cục lão già kia cố tình nói sai ở điểm nào.

Liền như vậy một đêm, khi thì cào đầu, khi thì bứt tai suy nghĩ khổ sở một phen. Tới sáng ngày hôm sau, mặc dù ma pháp sư có tinh thần lực mạnh mẽ nhưng Đỗ Duy suy tâm quá độ không khỏi có chút mỏi mệt ngã ra đất ngủ thiếp đi.

Trong khi ngủ mơ, hắn chợt nghĩ ra chủ ý kỳ quái nhất thời quát to một tiếng xoay người nhảy dựng lên kêu:

- Ta đã nghĩ ra rồi! Ta nghĩ ra rồi!!!

Gandalf để Đỗ Duy lại rồi rời khỏi phòng thí nghiệm nhưng cũng không đi xa, chỉ là ngồi bên ngoài phòng thở dài:

- Học trò tốt ơi, lão già ta đây không phải cố ý tra tấn ngươi nhưng chỉ có cách này mới làm cho ngươi thấu hiểu những điều ngươi học. Sau này mới có thể ứng dụng linh hoạt. Nếu không chỉ có trí nhớ mạnh mẽ thì cũng chỉ là con mọt sách lợi hại mà thôi.

Mấy ngày nay là lần đầu tiên Đỗ Duy và Gandalf ở cùng nhau một đoạn thời gian dài. Lão già này đối với sự thông minh của Đỗ Duy rất hài lòng. Lúc mới bắt đầu mặc dù hắn thông minh đối với lĩnh vực ma pháp có chút chậm hiểu không theo kịp so với đồ đệ của chính mình là Joanna, nhưng tới đoạn sau thằng nhóc này một lần là học thấu, càng lúc càng nhanh. Thêm nữa trong đầu Đỗ Duy chứa quá nhiều kiến thức cộng thêm những hiểu biết từ kiếp trước nên thỉng thoảng lại đưa ra không ít quan điểm khiến lão già Gandalf cảm khái không thôi.

Dần dần đánh giá trong lòng lão già này đối với Đỗ Duy đã vượt qua học trò của chính mình.

Chỉ có điều …. Hắn dựa vào kiến thức học được mấy ngày nay rốt cục có thể vượt qua được khảo nghiệm cuối cùng này không? Trong lòng Gandalf tính toán dù cho tên nhóc này học rất nhanh cũng cần thời gian để tổng hợp lại, có lẽ phải đến bảy tám ngày…. Nếu tốn mất mười lăm mười sáu ngày cũng coi như trong dự tính. Đồng thời, cho dù là Gandalf tính tóan sai thì lão cũng dã chuẩn bị tốt tâm lý rồi.

Bất quá lão già cũng không có rời đi, hắn ngồi bên ngoài phòng thí nghiệm một mặt thiền, một mặt chờ tin tức của Đỗ Duy.

Tâm tình như vậy đại khái giống như kiếp trước của Đỗ Duy khi cha mẹ thí sinh ngồi chờ bên ngoài phòng thi đại học.

Hai ngày đêm Gandalf áo xanh ngồi thiền, ma pháp sư không cần ngủ cũng không ảnh hưởng tới tinh thần. Tới ngày thứ ba vừa mới sáng hắn mở mắt thấy Đỗ Duy lặng lẽ đẩy cửa phòng thí nghiệm lặnh lẽ đi ra. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

Gandalf khé nhắm mắt lại thở dài:

- Làm sao lại ra? Gặp được cái gì nan giải không nghĩ ra đến hỏi ta chăng?

Đỗ Duy cười hì hì sau đó thi lễ với vẻ mặt quỷ dị:

- Thưa thầy … ta đã làm xong rồi.

-…. Làm xong rồi??!!

Gandalf nhảy dựng lên.

Lão già sau đó trầm mặt xuống:

- Ngươi lại đùa cái gì vậy! Ta nói cho ngươi biết sự tình này không thể nói giỡn như vậy! Nếu ngươi chủ tâm lười biếng cho qua, từ nay về sau có học cái gì cũng không đến đầu dến đũa!

Làm xong rồi ư? Mới hai ba ngày thời gian đã làm xong rồi? Gandalf tuyệt đối không tin!

Đỗ Duy dang hai tay cười nói:

- Thưa thầy, người vào xem sẽ biết ta không nói dối.

Gandalf trong lòng run lên không khỏi nảy ra một ý niệm trong đầu

- … học trò này của ta là thiên tài trong thiên tài sao?

Hắn trong lòng kinh hỷ một trận rồi như gió phi vào trong phòng. Đỗ Duy vẻ mặt quỷ dị chậm rãi ung dung tiến theo sau đi vào.

Gandalf đạp cửa đi vào phòng thí nghiệm liếc mắt thấy chính giữa phòng một vật dài đến hơn 30 thước nghiễm nhiên nằm trước mắt khiến hắn không khỏi ngây dại. Sắc mặt hắn trong nháy mắt biến hóa thiên hình vạn trạng, lúc nhanh lúc chậm, lúc trắng lúc đen, trên trán nổi đầy gân xanh quái dị không thể nói lên lời.

Đợi sau nửa ngày hắn rốt cục đột nhiên quay đầu lại tức giận hét với Đỗ Duy :

- Thằng ôn con láo lếu! Ngươi xếp thành cái chó má gì vậy!!!

Quái vật trước mặt này …. Rồng hai đầu ở đâu???

Rồng này quả thật có hai đầu, chỉ có điều …. Một đầu ở phía truớc, cái đầu còn lại cắm ở mông phía sau!!!

Mà hình dáng cái thứ này tuyệt đối cùng rồng xương không có nửa điểm quan hệ! Thậm chí từ cổ chí kim cũng tuyệt đối không có một loại rồng trưởng thành nào có hình dáng như vậy!!!

Mặt trước một đoạn xương trắng bé phình to dần ra giữa tạo thành hình lang trụ rồi thu hẹp đến phần đuôi không có chút gì dựa theo kết cấu xương rồng. Nhưng thật ra …

Được rồi!

Trước mặt không phải là rồng xương gì …. Mà chỉ dùng xương rồng tạo ra một cái ….

Một cái thuyền!!!

Hoặc nói chính xác hơn là một cái thuyền bay!! Bởi vì nguyên hai cánh rồng vàng bị hắn gắn vào hai bên sườn phía dưới. Điều làm cho lão Gandalf nổi giận chính là cái này thật sự là

-Thuyền!!!

Bởi vì hắn còn ngang nhiên phí phạm xương rồng trân quý dựng lên ở giữa hai cột buồm!!!

Gandalf tức đến độ tay run rẩy giương mắt chỉ Đỗ Duy hận không thể ăn thịt được hắn:

- Ngươi! Nói cho ta rõ ràng đây là cái gì vậy!

-Thì là rồng bay ….

Đỗ Duy vừa nói vài câu thấy ánh mắt muốn giết người của Gandalf liền nói nhanh:

- Là chiến hạm rồng bay!

- Cái gì bay cái gì rồng cái gì chiến hạm! Ngươi nói nhảm cái gì vậy!

Gandalf mắng to

Đỗ duy thở dài cẩn thận lùi ra phía sau hai bước:

- Thưa thầy, xin người nghe ta giải thích rõ ràng đi.

Nói xong Đỗ Duy ho khan hai tiếng đi đến cạnh "Chiến hạm" lớn tiếng giảng giải:

- Thưa thầy, ta đã suy nghĩ qua, nếu đơn thuần xếp ra một rồng xương dù có mạnh mẽ đến đâu cũng bất quá chỉ là thú cưng cùng cường địch đơn độc đối chọi mà thôi. Lấy thực lực của con mà nói thôi, nếu là đơn độc con còn sợ ai sao? Một rồng xương đối với con mà nói nhiều cũng không nhiều lắm, ít cũng không ít quá. Nhưng thứ này … hắc hắc, lợi hại nhiều lắm!

Hắn chỉ vào thân thuyền nói:

- Ngài xem, thân thuyền này chỉ dùng xương rồng làm ra, mặc dù không phải kín hết … có điều thuyền này không phải để ta dùng lướt sóng trên biển! Chỉ cần khe hở không lớn đến mức người ngồi trên lọt xuống đã là được rồi. Thân thuyền dài đến 30 thước, dựa theo tính toán đơn giản của ta lấy năng lực phi hành của hai cánh vẽ thêm mấy phong hệ ma pháp trận …. Ha ha, chiến hạm này có thể chứa vài trăm người một cách dễ dàng! Mấy trăm người với thực lực kỵ sĩ cường đại kèm thêm hỏa pháo … hắc hắc …

Đỗ Duy chỉ vào hai cái đầu rồng ở đầu và đuôi thuyền cười nói:

- Hai cái đầu rồng này ta đặt trước sau coi như là đầu và đuôi thuyền còn có tác dụng như pháo hạm chủ! Đầu rồng có thể phun ra long tức sát thương trên diện rộng đúng là vũ khí đánh xa tốt nhất!!

Hắn lại chỉ vào cột buồm nói:

- Người xem, ta đã lo lắng xương rồng mặc dù năng lượng rất mạnh nhưng bất quá cũng có hạn. Nếu đơn thuần dựa vào chính nó để bay lượn rất hao phí. Mấy cột buồm dựng thẳng này trong không trung đúng thời điểm mở phong trận phía dưới tự nhiên có thể mượn sức gió để bay!

Cuối cùng Đỗ Duy tổng kết nói:

- Có thể chở người, đánh xa dùng pháo đầu rồng, đánh gần dùng hỏa pháo, gần nữa cận chiến có võ sĩ … như vậy có thể tính rồng xương này giá trị to lớn!! Sư phụ, người tưởng tượng xem, trong tay ta có một chiến hạm bay trên trời sánh ngang mười vạn đại quân. Ta bay trên trời bọn họ dưới đất tùy ý để ta chém giết? Có vạn cung tiễn bắn …. Hừ, cung tên có thể làm tổn thương được xương rồng chính hiệu sao?!

Điều quan trọng hơn Đỗ Duy cũng không có nói ra.

Bởi vì chiến hạm rồng bay mới đúng ý tưởng không quân trong đầu Đỗ Duy!

Cơ hồ đó là tòa thành trên không!

Trên cái thế giới lạc hậu về không quân này, đây chính là một thứ siêu vũ khí đi trước thời đại!

Đọc truyện chữ Full