TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ác Ma Pháp Tắc
Chương 836: Xuất chinh

Ngày xuất chinh !

Tin công tước hoa tulip thống soái binh lính bắc tiến đã được đế quốc cẩn thận tuyên truyền khắp bốn phương tám hướng

Trong ngày này, nghi thức xuất chinh hào nhoáng cũng hấp dẫn vô số cư dân đế đô đi xem

Bên rìa phía Bắc của tường thành, vương thành cận vệ quân gấp rút điều cả quân dự bị cùng thủ quân địa phương hoàn thành tập kết – đương nhiên, thủ quân địa phương chỉ là tập kết các nơi quanh đế đô thôi, còn các nơi khắc để tranh thủ thời gian đã đi lên phương Bắc từ trước rồi

Loại nghi thức vô cùng to lớn này cũng nhằm kích phát nội bộ dân chúng, đẩy cao sĩ khí, vương thành cận vệ quân từng đội xếp hàng nghiêm, đội ngũ chỉnh tề ở 2 bên đường ngăn cản dân chúng gây hỗn loạn

Mắt thấy quân đội đế quốc xuất chinh, dưới mệnh lệnh nghiêm khắc mỗi binh lính đều ngẩng đầu ưỡn ngực, mang theo binh khí và áo giáp sáng bóng, chân đi đều bước, bụi đất nhàn nhạt. Dáng vẻ hùng tráng như vậy, tức thì khiến vô số người nhiệt liệt hoan hô

Cũng có 1 vài thiếu nữ thị dân cầm theo hoa tươi ném vào đội ngũ, từ xa nhìn lại giống như đội binh sĩ xuất chinh này là bước trên hoa tươi mà tiến ….. Tiếng hoan hô liên miên không dứt, càng có người kêu lên " Hoa bụi gai vạn tuế! Đế quốc vạn tuế! Hoa tuliip vạn tuế " (Chaos0205 : móa , nó xếp hoa tulip ngang với hoàng thất … liều vừa vừa thôi chứ )

Trên mặt mỗi người đều đầy vẻ kích động cùng hưng phấn

- Hô…...

Thở hắt ra 1 tiếng, Knight cưỡi chiến mã, thân mang áo giáp bạc của thống lĩnh kỵ binh, còn có trường thương kiếm sắc, mũ cắm 1 chiếc lông vũ đỏ sẫm, xung quanh hoan hô vang rội nhưng vẫn không thể làm Knight kích động. Hắn nhìn đội ngũ đi trước, nhìn dân chúng kích động 2 bên, trong lòng đầy phức tạp

Binh sĩ đi trước đều còn rất trẻ – đại khái vừa đủ tuổi nhập ngũ, trên mặt họ không có chút sợ sệt hay khẩn trương nào, phảng phất tràn đầy sức sống thanh xuân, ý chí cao vút. Những tân binh từ doanh dự bị đi ra này, tựa hồ không ai biết tiền tuyến sẽ như thế nào, chiến trường tàn khốc ra sao. Có lẽ , đại đa số bọn họ cho rằng chiến tranh là xung phong, thắng lợi , sau đó lại như hôm nay giẫm lên hoa tươi mà đi ….

Có lẽ không bao lâu nữa, trong mỗi khuôn mặt ở đây, sẽ có người trên chiến trường bị giết, có người vì sợ hãi mà sụp đổ, tay nắm trường kiếm mà sợ khãi kêu cha khóc mẹ

Toàn là người trẻ tuổi a ….

Knight nỗ lực lắc đầu. Làm 1 trong số những người được tốt nghiệp sớm của học viện, hắn khác những người không có kinh nghiệm thực chiến. Chỉ có hắn mới biết được, khi tiếng trống trận vang lên, vô luận phía trước là răng nhanh như rừng hay đao kiếm như mưa, ngươi cũng phải ngang ngạnh xông lên – cảm giác đó như thế nào!

Hắn càng biết, khi bóng kiếm bóng tên lóe lên, khi kiếm của ngươi chém vào thân thể đối phương, khi máu huyết tanh hôi bắn vào mặt ngươi – nhất là lần đầu tiên, trong lòng sẽ sinh ra mờ mịt sợ hãi như thế nào!

Hắn cũng biết, nếu tận mắt nhìn thấy bạn bè chiến hữu gục xuống, đổ máu ngã rạp, trong lòng sẽ căm thù thống hận thế nào, sẽ giày vò ngươi đến phát điên!

Hắn còn biết, khi ngươi và địch nhân sinh tử chém giết. Khi vũ khí của đối phương đâm xuyên qua áo giáp của mình, đâm vào da thịt của mình, cái ý nghĩ " Ta sắp chết ư " sẽ khiến ngươi sa vào tuyệt vọng tưởng như có thể sụp đổ ….

- Knight , ngươi than thở cái gì ?

Bên cạnh, 1 âm thanh vang lên. Knight quay đầu lại, nhìn Gabri .Gabri hiển nhiên cũng như những tân binh tuổi trẻ kia, trên mặt toàn là hưng phấn kích động. Tuy ngồi trên ngựa, nhưng tay vẫn không nhịn nổi gắt gao nắm lấy chuôi kiếm .

- Ta nghĩ…

Knight đột nhiên thấp giọng nhìn qua 1 lượt những gương mặt trẻ tuổi

- Ta nghĩ….khi chiến tranh kết thúc, những sinh mạng tươi trẻ này còn có được bao nhiêu người sống sót về lại với vòng tay gia đình

Gabri nghe lời này không khỏi nhíu mày. Hắn hơi kinh ngạc nhìn đội trưởng của mình – là 1 quan quân duy nhất có kinh nghiệm chiến trường, Knight có quân hàm cao nhất, được trao chức cũng cao, đảm nhiệm thống lĩnh 1 kỵ binh đoàn 2000 người. Võ kỹ của hắn trong mọi người cũng không tính là cao, trí tuệ cũng không tính là mạnh nhất nhưng mỗi lần thao diễn, hắn luôn có thể nắm chắc thời cơ đánh bại đồng học – có lẽ đây là khác biệt giữa lão binh và lính mới .

Nghĩ tới đây, Gabri bật cười nói :

- Tốt thôi mà đội trưởng của ta , cũng nên hưởng thụ 1 chút chứ , ngươi mới 30 tuổi thôi mà !

Nhìn Gabri tuổi trẻ cười sáng lạng, Knight khóe miệng hơi nhấc lên lộ ra 1 tia ý cười .

Chỉ là, ánh mắt vẫn không nhẹ đi chút nào .

- Đúng rồi , công tước đại nhân đâu ? Ngài không tham gia nghi thức xuất chinh này ư ?

Knight thuận miệng hỏi 1 câu .

1 ngày trước khi xuất chinh, trong học viện tiến hành lễ tốt nghiệp đơn giản, bao gồm Gabri, hắn và 8 người nữa, phụng mệnh tốt nghiệp phục vụ tổ quốc. Mà sau đó, trên chiến trường, không cho phép tồn tại danh từ " Viện trưởng ". Trên chiến trường, đối với dạng chủ soái như Đỗ Duy, ngươi cùng tất cả các tướng lĩnh khác phải xưng hồ theo quan tước. "Viện trưởng " xưng hô có tính thân mật sẽ khiến quan quân không xuất thân từ học viện sinh ra cảm giác bất công

- À, đại nhân không theo chúng ta xuất phát , mà là có kế hoạch khác. Theo ước định , chúng ta sẽ lấy phía nam phòng tuyến phía đông làm nơi tập kết .

Knight gật đầu, hắn thấy Gabri gọi Đỗ Duy là " đại nhân " rất vừa lòng. Lên chiến trường , như vậy trong quân càng không cho phép gọi nhau " anh anh em em " !

Xem ra, vị bá tước Rowling trẻ tuổi này là 1 người rất rõ ràng .

Theo kế hoạch xuất binh của Đỗ Duy, lần này quân viễn chinh tổng cộng có 1 sư đoàn gần 2 vạn người, thủ quân các nơi bị rút đi chừng 3 vạn, tổng cộng thành 1 sư đoàn. Cùng với số binh lính Đỗ Duy dùng thủ đoạn cướp được thêm từ quân bộ là 1 vạn tư binh .

Chẳng qua đường lên phương bắc có 4 đường. 1 đường đi trước , đại khái có khoảng 14000 quân gồm sư đoàn dự bị cùng thủ quân các nơi tới đế đô rồi dùng thuyền chiến vòng ra hướng đông ra biển, từ biển thẳng lên phía bắc. Cách này tốc độ là nhanh nhất, khả năng đến sớm nhất. Đường thứ 2, chính là nhóm quân đang dự " lễ xuất chinh ", là 2 đoàn rút ra từ sư đoàn dự bị, thêm 1 ít thủ quân được 16000 theo đường bộ mà lên phía bắc, bởi vì nhóm quân này đại bộ phận là kỵ binh nên tốc độ cũng sẽ không quá chậm .

Đường thứ 3, dùng thủ quân các nơi gần phương bắc, không đến đế đô tập kết nữa, cứ thế lao luôn tới chiến tuyến .

Đường thứ 4…. Cái này là 10000 tư binh Đỗ Duy tự mình thống lĩnh – chỉ là kế hoạch cho 1 đường này, Đỗ Duy lại tuyệt không tiết lộ

Thành tây, trấn Ngựa Nhảy, núi Brokeback, biệt viện hoa tulip .

- Lúc này , cái nghi thức xuất chinh vớ vẩn hẳn là xong rồi . Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

Đỗ Duy than thở

Sau đó, hắn nhìn trái phải 1 chút, trong biệt viện là vài trăm ma pháp sư do hắn chiêu nạp, còn có 500 thân vệ kỵ binh tùy tùng

- Như vậy , chúng ta cũng xuất phát đi .

Hắn cười cười, sau đó nhìn đám người phía sau, toàn bộ ma pháp sư này là do hắn chiêu mộ. Tuy ma pháp sư đại đa số tính tình kiêu ngạo, chẳng qua Đỗ Duy cũng là ma pháp sư, còn là thiên tài ma pháp sư, là đệ tử đại ma đại sư Gandalf, không lo ma pháp sư khác bài xích hắn – từ trước đến giờ trong chiến tranh, ma pháp sư sở dĩ không nguyện ý tham chiến bởi vì tính tình cao ngạo không chịu được mình bị mấy tướng lĩnh quân đội sai khiến .

Nhưng Đỗ Duy thì khác !

Huống hồ, mình cũng đã hiệu trung với Đỗ Duy rồi. Còn cầm nhiều vật phẩm giá trị như vậy nữa ...

- Các vị !

Đỗ Duy chuyển mình nhìn vài trăm ma pháp sư " thuộc hạ ". Những ma pháp sư này đều mặc trường bào đặc chế, mỗi người có 1 huy chương của gia tộc hoa tulip, bản thân tự nhận là đội ma phap sư hỗ trợ

- Các vị ma pháp sư. Hoan nghênh mọi người đến đây. Ta biết , ta bảo mọi người tới mà không phải cùng đại bộ phận quân đội xuất phát sẽ khiến nhiều người kỳ quái. À, nhưng ta đảm bảo, các người hôm nay sẽ thấy 1 thứ khiến cho chuyến đi này không uổng phí! A a, các vị cũng là ma pháp sư cả, đương nhiên không thể cưỡi ngựa như quân đội phổ thông, cho nên ta chuẩn bị công cụ tốt nhất rồi !

Dừng 1 chút, hắn cố ý cười cười

- Mà cái thứ này, bây giờ vẫn chưa công bố chính thức ra được, không thích hợp xuất chinh cùng đại quân. Hiện tại, nghi thức xuất chinh của chúng ta bắt đầu. Các vị ma pháp sư, xin chuẩn bị hành lý cho tốt, chuẩn bị lên hạm !

Lên hạm ?

Có ma pháp sư sắc mặt cổ quái – giữa đất liền thế này, chiến hạm kiểu gì ?

Chỉ là sau đó, khi đến đồng cỏ trước biệt viện của Đỗ Duy, nhìn thấy 1 thân ma pháp trường bào trắng toát đi ra ...

Trường bào trắng … đại ma pháp sư a !

Chỉ là tên ma pháp sư này khiến mọi người nghi hoặc, vị đại ma pháp sư trước mặt rất già nua, vóc người teo nhỏ gầy còm, mặt mũi trắng bệch, thậm chí hình như còn mùi gì khó ngửi .

Càng chủ yếu l , trên đại lục, đại ma pháp sư áo trắng đều là cường giả cực kỳ hiếm thấy, tên mỗi người đều như sấm bên tai, những ma pháp sư này không ít người là chạy ra từ ma pháp công hội, có thể nói là biết hết mỗi đại ma pháp sư áo trắng, nhưng người trước mặt lại không ai nhận ra được .

… Có phải giả mạo không nhỉ ….

- Các vị đồng liêu !

Vị đại ma pháp sư này dùng 1 nghi thức ma pháp tiêu chuẩn hành lễ 1 cái, không quản thật giả, những người khác vội hoàn lễ. Dù sao, trong đội ngũ cũng không có đại ma pháp sư áo trắng à .

- Hiện giờ, mọi người sắp nhìn thấy vũ khí chiến tranh kiểu mới của gia tộc hoa tulip, vì diện mục của nó nên từ trước đến giờ không công khai ra, cho nên mọi người không nên sợ hãi. A a, giờ cũng không bí mật nữa rồi, vì lên chiến trường 1 cái nó sẽ danh chấn lục địa

Nói xong, hắn ho khan 1 tiếng :

- Sau cùng giới thiệu 1 cái, ta là Gageu , ma pháp sư cấp 8

Vị lão nhân áo trắng này, chính là tể tướng chuột Gageu

Qua mấy năm không ngừng nỗ lực, thêm Gandalf áo xanh trợ giúp, cuối cùng thuật biến hình có đột phá biến lại được thành người, uống nước trẻ mãi không già cuối cùng thoát khỏi thân phận chuột .

Gageu ?

Đọc truyện chữ Full