- Khiếu Thiên đại nhân, ta đem Chu gia tiểu thư tới đây.
Ngoài cửa truyền tới một luồng thanh âm, chính là trung niên hán tử đã dẫn Chu Yến tới.
-Chủ nhân, ta mang Chu Hàm tiểu thư tới.
Khiếu Thiên Hổ nói, trên khuôn mặt nở ra một nụ cười, không cần chủ nhân phân phó hắn cũng biết rõ tâm ý của chủ nhân.
- Ừ, ta đang muốn nhìn thấy nàng.
Nhạc Thành cất tiếng nói, đối với chuyện của Chu gia, Nhạc Thành cảm thấy thật có lỗi với cô gái Chu Hàm này.
- Vào đi.
Khiếu Thiên Hổ nhìn thấy trên khuôn mặt của chủ nhân có một vẻ thỏa mãn thì cũng cao hứng.
- Kẹt kẹt.
Trung niên hán tử mở cửa phòng ra mà nói:
- Chu gia tiểu thư, theo ta vào đi, doanh chủ ở bên trong chờ cô nương.
Từ bên ngoài có thanh âm truyền tới, ánh mắt của Khiếu Thiên Hổ lúc này đã biến thành gan heo, mà Nhạc Thành thì biến sắc nói với Khiếu Thiên Hổ?
- Khiếu Thiên Hổ, ta nói ngươi sắp xếp cho ta gặp Chu gia tam tiểu thư, tại sao ngươi làm như vậy?
Nhìn thấy biểu lộ của Nhạc Thành và Khiếu Thiên Hổ, những người khác nghi hoặc không thôi, chỉ có Tử Điện Mãng là biết rõ chuyện gì đã xảy ra, bởi vì cũng chỉ có Tử Điện Mãng cùng với Khiếu Thiên Hổ là gặp qua Chu Hàm, mà người đi vào lúc này lại là Chu Yến, Tử Điện Mãng không khỏi lo lắng cho Khiếu Thiên Hổ, nếu như chủ nhân tức giận, chỉ sợ Khiếu Thiên hổ khó sống.
- Là các ngươi.
Chu Yến cuối cùng cũng gặp được Nhạc Thành và Khiếu Thiên, còn có Tử Long nữa, ba người này nàng cũng nhận thức, hơn nữa còn rất quen thuộc. Về sau ở Công Tôn gia nàng mới biết Khiếu Thiên và Tử Long là lục giai ma thú. S
Chu Yến còn tưởng là ai đang chờ đợi nàng, bây giờ thì sắc mặt đã trở nên trắng bệch, nàng thầm trách mình xui xẻo.
Khiếu Thiên Hổ nhìn sắc mặt của chủ nhân xong thì toàn thân đã phát run lên, nếu như chủ nhân trong lúc tức giận ném cái tháp quỳ quái tới thì sẽ rất thê thảm, bộ dạng lần trước của Thông Thiên Thử nó vẫn còn nhớ rõ, nó không muốn gặp phải tình cảnh đó.
- Tên tiểu tử ngu xuẩn, ngươi thật ngu ngốc, quả thật tiểu trư cũng không bằng.
Hai mắt của Khiếu Thiên Hổ liền ánh lên màu hồng nhìn trung niên hán tử Đấu Hoàng kia, nhịn không được mà mắng một cái.
- Ầm
Một tiếng ầm vang lên, Đấu hoàng cường giả đã bị Khiếu Thiên Hổ đá văng lên vách tường, thiếu chút nữa là xuyên qua, Khiếu Thiên Hổ hiện tại bạo nộ, không ngờ tên ngu ngốc này lại mang Chu Yến đến.
- Khiếu Thiên đại nhân, xin tha mạng.
Trung niên hán tử kia vội vàng xin tha, khóe miệng cũng chảy ra máu tươi, hắn căn bản không biến mình làm sai cái gì. Hắn biết rõ vị Khiếu Thiên đại nhân này bản thể chính là lục giai ma thú, nếu như giết hắn cũng chỉ là tiện tay mà thôi.
- Lão tử bảo ngươi mang đến cho ta Chu gia đại tiểu thư.
Khiếu Thiên Hổ chỉ vào Chu Yến mà cả giận nói:
- Ngươi lại mang đến người này, ngươi thực sự làm ta tức chết.
Khiếu Thiên hổ nói xong, lại nhịn không được cười mà nói:
- Ngươi có phải là muốn làm lão tử tức chết không? Lão tử bị ngươi chọc tức muốn chết.
- Ầm. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://
Trung niên hán tử kia vừa mới đứng lên đã bị Khiếu Thiên Hổ đá một cước bay lên rồi ngã xuống mặt đất.
- Được rồi, được rồi.
Khiếu Thiên Hổ còn muốn đá nữa thì Nhạc Thành đã ngăn cản mà nói:
- Sao lại có chuyện như vậy, sao lại mời nhầm người?
- Doanh chủ, Khiếu Thiên đại nhân nói chúng ta đến Chu gia đón một vị tiểu thư, chúng ta xuống núi thì cô gái này nhận là Chu gia tiểu thư cho nên chúng ta mang nàng đến đay, ngoài ra còn có ba người nữa, một nam hai nữa, bọn họ cũng nhận là người của Chu gia, chúng ta tưởng bọn họ là giả mạo cho nên…
Người trung niên này cuối cùng cũng hiểu ra mình tiếp nhầm người, không ngờ bị mắng cho một trận.
- Hóa ra cũng là do nữ nhân này giả mạo, chết tiệt!
Khiếu Thiên hổ tức giận hung hăng tát một cái vào mặt Chu Yến.
- Ầm.
Chu Yến bị Khiếu Thiên Hổ tát văng lên trên tường sau đó mới rơi xuống.
Hàn Nguyệt, Yêu Cơ, Yêu Huyên Thông Thiên Thử đều không biết chuyện gì xảy ra, đều nghi hoặc nhìn Khiếu Thiên Hổ nổi giận.
- Được rồi, chúng ta ra ngoài trước.
Nhạc Thành bất đắc dĩ nhìn Khiếu Thiên hổ, người phía ngoài cũng đã đến đông đủ, cũng nên làm chính sự.
- Chủ nhân, ta đi trước sắp xếp.
Khiếu Thiên hổ nói với Nhạc Thành, sau đó tiến tới gần Chu Yến, hung hăng nói với hán tử kia:
- Ngươi mau mau đi tìm Chu Hàm tiểu thư, nếu không lão tử sẽ bổ sống ngươi.
Trung niên hán tử kia lau vết máu trên khóe miệng, sau đó đi theo sau lưng Kiếu Thiên Hổ.
- Nhạc Thành, có chuyện gì vậy?
Khiếu Thiên Hổ vừa đi, Hàn Nguyệt nghi hoặc nhìn Nhạc Thành, nàng cũng không hiểu xảy ra chuyện gì.
- Không có gì, ta muốn tìm một người bạn để nói lời xin lỗi, không ngờ Khiếu Thiên Hổ tìm nhầm người.
Nhạc Thành bất đắc dĩ nói.
- Nhạc Thành, ta thấy ngươi và người kia nhất định có quan hệ, hơn nữa quan hệ cũng không tệ, đúng không?
Yêu Huyên nói với Nhạc Thành.
- Cái này, chúng ta đi thôi.
Nhạc Thành mỉm cười, theo mọi người đi ra ngoài.
Ở Dược môn trung nguyên có một đại sảnh rất lớn, có thể dung nạp mấy trăm người, mà Thác Ny Tư mới sáng sớm đã rời khỏi phòng của Nhạc Thành tới phòng đan dược ở đại sảnh. Nhạc Long và Nhạc Hạc cũng dẫn theo một đám người đi vào.
Cẩn thận kiếm tra danh sách thế lực xong, Thác Ny Tư cũng sắp xếp một thế lực mạnh thủ ở một số vị trí.
- Thác Ny Tư đại nhân, đây chính là người của Chu gia. Khiếu Thiên đại nhân sắp xếp hình như là do doanh chủ an bài.
Vài ngươi Phá Quân doanh, còn có Lưu thị, còn có Chu Uẩn tiến tới trước Thác Ny Tư.
Thác Ny tư vừa nghe thấy đại nhân sắp xếp liền vội vàng phân phó cho người sắp xếp cho ba người Chu Uẩn lên vị trí cao, điều này khiến cho bọn người Chu Uẩn tự hào không thôi.
Một lát sau, tiến vào trong đại sảnh là các thế lực, Thác Ny Tư cũng thở dài một hơi, đang định muốn sắp xếp thì nhìn thấy Khiếu Thiên Hổ mang một người đi tới, hắn liền nghi hoặc không thôi.
- Khiếu Thiên, ngươi làm sao vậy?
Thác Ny Tư nhìn thấy biểu lộ của Khiếu Thiên Hổ thì khó coi, trong tay của hắn còn ôm theo một nữ nhân sắc mặt tái nhợt, không biết là tên gia hỏa nào cả gan dám chọc vào Khiếu Thiên Hổ.
-Thác Ny tư, người của Chu gia có tới không?
Khiếu Thiên Hổ tức giận không tiêu hỏi Thác Ny Tư.
- Ngươi nói là người do đại nhân sắp xpế sao, ta đã lo xong rồi.
Thác Ny Tư nói.
- Không xong, nếu như chủ nhân nhìn thấy những hàng giả kia được sắp xếp những vị trí đó thì sẽ càng thêm tức giận.
Sắc mặt của Khiếu Thiên Hổ ngày càng trở nên khó coi.
- Cái gì hàng giả, Khiếu Thiên, ngươi làm sao vậy/
Thác Ny Tư nghi hoặc khó hiểu nhìn Khiếu Thiên Hổ, không hiểu người này tại sao lại như vậy.
- Chúng ta mau đi vào, người của Chu gia này chính là giả.
Khiếu Thiên Hổ nhất thời không biết phải nói thế nào.
Ngay lập tức Khiếu Thiên nhấc Chu Yến vào trong đại sảnh, dù sao nói Thác Ny Tư cũng không rõ ràng.
Chu Yến bị Khiếu Thiên Hổ nắm ở trong tay, giống như là sủng vật vây, dáng người của Khiếu Thiên Hổ quá cao lớn, nhấc nàng như là con gà là chuyện bình thường, bị Khiếu Thiên hổ nắm trong tay, Chu Yến ngay cả thở mạnh cũng không dám.
Nhìn thấy Khiếu Thiên hổ đi vào trong đại sảnh, Thác Ny Tư cũng theo hắn tiến vào bên trong.
Dược môn lúc này đã được một dãy người ngồi, cả Dược thành, 95% thế lực đều đã tới đây.
Chu Đình và Chu Tuyết Chu Hàm được sắp xếp ở một vị trí phía dưới đuôi.
Chu Đình nhìn người ở trong đại sảnh, trong đó nhận ra không ít người, thậm chí còn có một số người mà trước kia ra sức vuốt mông ngựa của Chu gia, những người này hiện tại không thèm để ý đến hắn, như là sợ hắn tiến tới vay tiền vậy.