Ngoại trừ lão giả kia là ngũ tinh Đấu Tôn, bên trong còn một ngũ tinh Đấu Tôn nữa, Khiếu Thiên Hổ, Thông Thiên Thử, Yêu Cơ và Tử Điện Mãng ba người cũng không thể chống lại được. Cộng thêm với Hàn Sơn môn cũng không thiếu nhất tinh và nhị tinh Đấu Tôn, mọi người cho dù có chạy cũng không thoát nổi.
Nửa tháng nay, đoàn người của Khiếu Thiên Hổ liên tục bị người của Hàn Sơn môn vây, nếu không phải nhờ Thông Thiên Thử đào hố thoát vòng vây thì đã gặp phiền toái lớn.
- Nhưng mà nữ chủ nhân, chúng ta ở cùng một chỗ thì nguy hiểm càng lớn, người trước hết hãy chạy đi thôi.
Tử Điện Mãng sốt ruột nói với Mộ Dung Hiểu Hiểu.
- Đừng hòng đi.
Năm thân ảnh từ trên không trung phá không mà tới, chính là nhóm người đuổi giết Hàn sơn môn.
- Xoẹt xoẹt xoẹt.
Ngay sau đó ba thân ảnh đã rơi xuống bên cạnh.
- Mấy người đẹp, tại sao lại chạy tới đây, ta sẽ không gây thương tổn cho các người đâu.
Thân ảnh hoa phục hiện lên, thân ảnh của Triệu Hổ đã xuất hiện trước Mộ Dung Hiểu Hiểu, Đại Song và Tiểu Song.
- Nữ chủ nhân, người mau cùng với Đại Song và Tiểu Song chạy trốn còn bốn người chúng ta ngăn bọn họ lại.
Khiếu Thiên Hổ cất tiếng nói.
- Đi không nổi đâu.
Sắc mặt của Triệu Hổ nở ra một nụ cười, sau đó hắn trầm giọng xuống nói:
- Hai người sau lưng ta đều có thực lực ngũ tinh Đấu Tôn, các ngươi chạy không thoát.
- Nữ chủ nhân chạy mau.
Khiếu Thiên Hổ hét lớn một tiếng, sau đó thân hình bốc lên, hai cánh chuyển động, một luồng khí gào thét vang lên.
Mặc dù bốn người Khiếu Thiên Hổ không thể chống lại được nhưng hai người này muốn đánh bại Khiếu Thiên Hổ cũng không phải là điều dễ dàng.
- Hừ.
Hai ngũ tinh Đấu Tôn mỉm cười mà hừ lạnh, sau đó thân hình cấp tốc lui lại.
- Gào.
- Hú.
Tử Điện Mãng, Thông Thiên Thử còn có Yêu Cơ ba người khôi phục lại bản thể, bốn con ma thú hiện ra giữa không trung, khí tức cường hãn cũng tràn ngập.
- Thanh Bối Ma Ngưu, Thiên Lang, phía trước có ma thú bát giai, các ngươi chú ý, chủ nhân đang bế quan. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Tứ Sí Ma Ưng cất tiếng nói với Thanh Bối Ma Ngưu và bốn con Địa Ma Lang.
- Khí tức này khiến ta có một cảm giác rất quen thuộc.
Sắc mặt của Thanh Bối Ma Ngưu biến chuyển, khí tức này mang đến cho hắn cảm giác quen thuộc.
- Ta cũng cảm thấy vậy, chỉ là chúng ta đang hộ pháp cho chủ nhân.
Ở trong sơn động, Nhạc Thành đột nhiên mở hai mắt ra, thủ ấn của hắn ngay lập tức khuếch tán, bao phủ mấy trăm thước, trong thần thức, Nhạc Thành cảm nhận được mấy thân ảnh quen thuộc.
- Đúng là Hiểu yểu.
Nhạc Thành sau đó đình chỉ tu luyện, thủ ấn biến đổi, cửa cấm chế đã bị hắn giải trừ.
- Nhạc Thành, chuyện gì xảy ra vậy?
Trầm Linh, Yêu Huyên, Yến Hiểu Kỳ cũng đình chỉ tu luyện nghi hoặc mà hỏi Nhạc Thành.
- Hiểu Hiểu cùng Khiếu Thiên Hổ đang ở phía trước, bọn họ đang bị người khác vây hãm, ta đi trước.
Nhạc Thành nói xong với chúng nữ liền lập tức nhanh chóng biến mất khỏi sơn động.
- Là Hiểu Hiểu tỷ tỷ, tỷ ấy đang bị vây hãm, chúng ta mau đến xem.
Yến Hiểu Kỳ biến đổi sắc mặt sau đó lập tức nói với chúng nữ.
- Là Hiểu Hiểu, tỷ ấy đã đến đây.
Tô Hân Nhi cũng lộ ra vẻ vui mừng lập tức chạy ra ngoài sơn động.
- Hân Nhi, ai là Hiểu Hiểu?
Trầm Linh nghi hoặc hỏi Tô Hân Nhi.
- Linh tỷ, Hiểu Hiểu là thê tử của biểu ca, chúng ta mau tới xem.
Tô Hân Nhi cất tiếng nói
Trầm Linh nở ra một nụ cười bất đắc dĩ mà đi theo chúng nữ. Trầm Linh cũng không biết Nhạc Thành có bao nhiêu nữ nhân trong lòng không khỏi có ghen tuông nhưng cũng chỉ có thể cười bất đắc dĩ.
Yêu Huyên đứng dậy, khuôn mặt hơi mỉm cười, Mộ Dung Hiểu Hiểu nàng hiểu rõ ràng nhất sau Nhạc Thành, thân ảnh của nàng như điện bay sau lưng chúng nữ.
- Chủ nhân, người xuất quan rồi sao?
Nhìn thấy chủ nhân trên không trung, Tứ Sí Ma Ưng cất tiếng hỏi.
- Các ngươi mau theo cùng ta.
Nhạc Thành không dừng lại mà cấp tốc bay tới phía trước.
- Mau, chúng ta mau theo chủ nhân.
Thanh Bối Ma Ngưu nhìn thấy tình huống như vậy thì biết rằng có chuyện rất quan trọng xảy ra cho nên chủ nhân mới lo lắng như vậy.
- Nữ chủ nhân chúng ta mau đi.
Đại Song và Tiểu Song sốt ruột nói với Mộ Dung Hiểu Hiểu:
- Chúng ta ở lại chỉ làm ảnh hưởng tới Yêu Cơ tỷ và Khiếu Thiên Hổ.
- Đáng tiếc các ngươi đi không được rồi!
Thân ảnh của Triệu Hổ từ trên không trung vọt tới, vượt không gian mà xuất hiện trước người của Mộ Dung Hiểu Hiểu.
- Không ngờ đúng là ma thú thân thể, bất quá ba người các ngươi cũng đủ, đặc biệt là cặp song sinh này, hai người các ngươi thật là tuyệt.
Triệu Hổ cười tà mị nói.
- Đi.
Sắc mặt của Mộ Dung Hiểu Hiểu hơi trầm xuống, trong lòng nàng biết mình và Đại Song và Tiểu Song không phải là đối thủ của những người này đành phải đi trước.
- Ngăn lại cho ta.
Triệu Hổ la lớn, sau đó ở sau lưng có ba người thực lực nhị tinh Đấu Tôn đã lao tới trước Mộ Dung Hiểu Hiểu và Đại Song và Tiểu song, cản ba nữ tử lại.
Mộ Dung Hiểu Hiểu mới đột phá tới nhất tinh Đấu Tôn, ba người nhị tinh Đấu Tôn vây quanh nàng không thể xông ra được.
- Thiên Cương hỏa.
Sắc mặt của Đại Song và Tiểu Song biến chuyển, hai ngọn lửa màu xanh ngưng tụ trên tay, ngay lập tức không trung trở nên nóng bỏng.
- Dị hỏa.
Ba trung niên hán tử thực lực nhị tinh Đấu Tôn liền biến sắc, bọn họ chưa từng nhìn ra dị hỏa hung hãn như vậy.
- Xoẹt.
Hai Thiên Cương hỏa dung hợp vào một chỗ, cuồng bạo đánh về phía nhị tinh Đấu Tôn, đồng thời Đại Song, Tiểu Song sắc mặt của hai người cũng trở nên trắng bệch.
- Xoẹt xoẹt.
Một biển lửa hiện ra tràn ngập đánh về phía hai nhị tinh Đấu Tôn, nhị tinh Đấu Tôn của Hàn Sơn môn cũng không dám chủ quan, quanh thân bố trí một vòng tròn đấu khí phòng ngự.
- Nữ chủ nhân, chúng ta đi thôi!
Đại Song và Tiểu Song hai người vội vàng hướng về phía Mộ Dung Hiểu Hiểu, thân hình cô gái uyển chuyển bay lên trên không trung, muốn vượt qua người của Hàn Sơn môn.
- Hừ, ở lại cho ta, các ngươi muốn đi đâu?
Thân hình của Triệu Hổ quỷ dị xuất hiện bên cạnh Mộ Dung Hiểu Hiểu cùng với Đại Song và Tiểu Song.
Mộ Dung Hiểu Hiểu cùng với Đại Song và Tiểu Song biến đổi sắc mặt lớn, bọn họ muốn chống lại nhưng đã không kịp, đòn công kích của đối thủ đã tới trước mắt.
- Nữ chủ nhân chú ý.
Đại Song và Tiểu song cũng không có bất kỳ do dự, lập tức kéo Mộ Dung Hiểu Hiểu qua.
- Cút ngay cho ta.
Đúng lúc này có một thân ảnh màu đen chói mắt hiện ra
- Ầm
Một thanh âm phá hủy vang lên sau đó thân hình của Triệu Hổ đã bị đánh bay vài trăm thước, một ngụm máu tươi phun ra.
- Ma Ưng, Thiên Lang, Thanh Bối, nhưng người này đừng bỏ qua.
Nhạc Thành nhìn cả đám, đối mắt hiện ra vẻ rét lạnh.
- Vâng, chủ nhân.
Thanh Bối Ma Ngưu, Tứ Sí Ma Ưng và bốn con Địa Ma Lang gật đầu đáp.
- Ngao.
- A.
Thanh Bối Ma Ngưu, Tứ Sí Ma Ưng và bốn con Địa Ma Lang khôi phục bản thể đánh về phía Hàn sơn môn.
- Đại Song, Tiểu Song, các ngươi ngây ngốc gì mà không nhận ra ta
Nhạc Thành cất tiếng nói với hai nữ nhân đang ngây người.
Hai năm không gặp, hai nữ tử này ngày càng xinh đẹp, tu luyện Thiên sinh mị đồng khiến cho các nàng ngày càng hấp dẫn.
- Chủ nhân, Đại Song bái kiến chủ nhân.
- Tiểu Song bái kiến chủ nhân.
Đại Song và Tiểu Song kinh ngạc hồi lâu rồi mới phục hồi được tinh thần.
- Được rồi các ngươi đứng lên, các ngươi tiến bộ thật nhanh đã tới Kim Đan sơ kỳ rồi.
Nhạc Thành mỉm cười nói với hai nữ nhân.
- Hiểu Hiểu, nàng không sao chứ?