TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tu Chân Liêu Thiên Quần
Chương 467: Tiếng Kêu Đầy Ma Lực

- Lệ Chi Tiên Tử? Sao cô lại đứng ở trước cửa nhà của Dược Sư thế này? - Đồng Quái Tiên Sư vẫy vẫy tay với Lệ Chi Tiên Tử, trên khuôn mặt lộ ra nụ cười sáng lạn.

- Xin chào Đồng Quái đạo hữu! - Lệ Chi Tiên Tử nở nụ cười rất đỗi ngọt ngào, lộ ra lúm đồng tiền dễ thương trên má: - Ta đang đứng ở đây đợi ngươi ấy mà.

Đồng Quái Tiên Sư sửng sốt: - Đợi ta?

- Đúng thế, ta đợi đạo hữu đã lâu rồi. - Nụ cười của Lệ Chi Tiên Tử lại càng ngọt ngào hơn.

- Tiên Tử tìm ta có chuyện gì à? - Đồng Quái Tiên Sư nghĩ mãi không ra lý do, nhưng hắn vẫn nở một nụ cười rồi nói tiếp: - Tiên tử, chúng ta vừa đi vừa nói chuyện nhé. À, đúng rồi, ta còn phải cảm tạ Lệ Chi Tiên Tử đã đưa tiểu đồ của đến chỗ Dược Sư huynh... Ta đây cảm kích vô cùng!

Đồng Quái Tiên Sư vừa nói vừa ngự kiếm bay đến gần Lệ Chi Tiên Tử để chuẩn bị vừa đi vừa nói chuyện với cô.

Hơn nữa, trong lòng Đồng Quái Tiên Sư vẫn luôn lo lắng cho thương thế của đệ tử, cũng không biết vết thương của Thiết Quái có nặng lắm hay không, không biết tình hình bây giờ thế nào rồi nữa? Thân là một người sư phụ như hắn đang lo lắng chết đi được đây.

...

...

Lúc Đồng Quái Tiên Sư đến gần Lệ Chi Tiên Tử, tiên tử chợt lên tiếng, gọi: - Đồng Quái đạo hữu.

- Xin tiên tử cứ nói. - Đồng Quái Tiên Sư gật gật đầu, nói.

Nhưng đúng vào lúc này, Lệ Chi Tiên Tử vốn đang đứng yên tại chỗ đột nhiên lại dốc toàn lực xông đến.

Thân hình của cô vọt lên thật cao, xoay 180 độ trong không trung, lưng quay về phía Đồng Quái Tiên Sư, khuỷu tay huých mạnh về phía sau, đánh một cú thật mạnh về phía Đồng Quái Tiên Sư.

Đồng thời, trong ánh mắt của tiên tử cũng lộ ra một tia sáng vô cùng đáng sợ.

Do Lệ Chi Tiên Tử đột nhiên nhảy lên tấn công quá bất ngờ, hơn nữa tu vi của cô bây giờ đã là chân quân lục phẩm, lại thêm Đồng Quái Tiên Sư không hề có chút phòng bị nào...

Cho nên, cuối cùng Đồng Quái Tiên Sư đã dùng mặt của mình để tiếp xúc thân mật với khuỷu tay đang đánh tới của Lệ Chi Tiên Tử.

Đồng Quái Tiên Sư chỉ kịp kêu "á hự" một tiếng.

Thân thể của hắn bị hất tung ra khỏi phi kiếm, bị Lệ Chi Tiên Tử đánh bay đi cái vèo... Nhưng chiêu phi thân công kích bằng khuỷu tay mới chỉ là đòn mở đầu cho những đòn tiếp theo mà thôi!

Ngay sau đó, thân thể mềm mại như không xuong của Lệ Chi Tiên Tử trượt đến phía sau lưng Đồng Quái Tiên Sư. Cô sử dụng chiêu 'Tam Giác Giảo' vô cùng đẹp mắt. Hai chân cô quấn lấy cổ Đồng Quái Tiên Sư, sau đó đan chặt vào nhau, đồng thời để mắt cá chân trái đặt cạnh mắt cá chân phải, khóa chặt lấy cổ tiên sư.

Đồng Quái Tiên Sư cảm thấy cổ mình giống như là bị kềm kẹp cứng ngắc, vô cùng đau đớn: - Ặc, ặc.

- Hây a! - Lệ Chi Tiên Tử khẽ quát lên một tiếng, hai chân lại dùng thêm sức!

Đồng Quái Tiên Sư bị đá bay đi xong, bây giờ vẫn còn đang ở trong trạng thái ngu người chẳng hiểu ất giáp gì. Khỉ gió, xảy ra chuyện gì thế này? Tại sao bản tiên sư ta vừa mới gặp mặt đã bị Lệ Chi Tiên Tử đối đãi giống như cái bao cát như thế này cơ chứ?

Lẽ nào cái thằng nhócThiết Quái chết tiệt kia đã chọc gì khiến Lệ Chi Tiên Tử nổi giận rồi à? Cho nên tiên tử mới đi trút hết cơn thịnh nộ lên người ta?

Còn chưa đợi Đồng Quái Tiên Sư suy nghĩ thêm được gì, thì đã có một bóng người di chuyển đến ngay trước mặt hắn.

Là Lệ Chi Tiên Tử, cô lại vọt đến trước mặt hắn chỉ trong chớp mắt.

- Toàn Phong Thoái, hây ya! - Hai chân Lệ Chi Tiên Tử tạo thành hình chữ mã, liên tục đá vào người tiên sư.

Một đôi chân ngọc ngà đẹp đẽ nhưng lại tàn nhẫn như một cơn lốc, đạp 'bốp, bốp, bốp' lên trên người Đồng Quái Tiên Sư.

- Á hự hự. - Đồng Quái Tiên Sư kêu lên thảm thiết, bị Toán Phong Thoái đánh bay lên trên trời, càng bay càng cao!

- Vẫn còn chưa hết đâu, nếm thử thêm cái này nữa đây! - Lệ Chi Tiên Tử lôi súng chống tăng vác vai AT4 ra, quát khẽ: - Hây ya ya ya ya!

Phần đuôi của nòng súng phóng phụt ra một ngọn lửa nóng rẫy.

Viên đạn bay cái đoằng ra, bắn vào người Đồng Quái Tiên Sư.

- Úi úi. - Đồng Quái Tiên Sư kêu lên vô cùng thảm thiết, thân hình bị đánh văng bay lên cao hơn. Đầu đạn phát nổ khi ở trong không trung, hóa thành một chùm pháo hoa sáng rực.

- Tiếp đây! Hãy xem Kim Câu đánh quái của ta đây! - Thân hình Lệ Chi Tiên Tử huyễn hóa ra một chuỗi tán ảnh, 'vèo' một cái vọt chạy đến trước mặt Đồng Quái Tiên Sư: - Hây ya!

Truyện được dịc-h trực-- -tiếp tại iREADLăng không lộn ngược lại đá một cú đẹp miễn chê!

- Á hự! - Đồng Quái Tiên Sư không còn sức để phản kháng nữa. Ngoài việc kêu lên thảm thiết thì thậm chí hắn có muốn chống lại một chút cũng không làm được.

Lệ Chi Tiên Tử: - Thăng Long Quyền, ya ya ya!

Đồng Quái Tiên Sư: Á hự.

-Toàn Chuyển Tất Lạc. Ya ya ya!

Đồng Quái Tiên Sư kêu lên thảm thiết: - Á hự.

- Bộ Bộ Cao Liên Kích. Ya ya ya!

- Á hự.

- Cơ Quan Tán Đả, ya ya ya!

- Á hự.

- Chiêu thức 18 không biết tên, ya ya ya!

Đồng Quái thảm thiết kêu lên: - á hự.

- Ya ya ya!

- Á hự.

...

...

- Xong rồi, Đặng Y Ma đạo hữu, xin ngươi đi qua đây nhặt thi thể của Đồng Quái giúp ta, vác hắn đặt lại vào cái vị trí mà ta đã đặt sẵn ở chỗ của Dược Sư đi. - Lệ Chi Tiên Tử phủi tay rất đỗi hài lòng phủi.

Tên tu sĩ có khuôn mặt trẻ con đang trốn ở trong góc kia bất ngờ chui ra, vốn hắn ẩn nấp ở trong bóng tối là vì muốn đề phòng Đồng Quái Tiên Sư chạy trốn mất, cũng như để chặn đường lui của Đồng Quái Tiên Sư.

Nhưng có vẻ như hắn đã tốn công vô ích rồi... Đồng Quái Tiên Sư đáng thương căn bản cũng không có cơ hội để bỏ chạy.

Trên khuôn mặt trẻ con của Đặng Y Ma lúc này phảng phất như xuất hiện nét gì đó tựa như thương hại.

Trước khi đến đây tìm Đồng Quái Tiên Sư, hắn đúng là vẫn luôn ôm oán giận ở trong lòng.

Cho dù hắn đã lấy được một mớ linh thạch khả khẩm từ chỗ 'Hoàng Sơn Chân Quân' về, cơ bản có thể giúp hắn vớt vát được phần nào số tiền đã mất. Nhưng oán giận của hắn đối với tên bốc quẻ ngược là Đồng Quái Tiên Sư này vẫn không giảm đi chút nào cả.

Nhưng bây giờ, khi trông thấy tình trạng thê thảm của Đồng Quái Tiên Sư... trong lòng Đặng Y Ma lại sinh ra chút gì đó như là cảm giác 'thương hại'.

Khi phụ nữ tức giận, mà đặc biệt là kiểu phụ nữ như tiên tử đây thật đáng sợ quá đi mất!

Oán giận trong lòng hắn bất giác đã tan thành mây khói.

Đặng Y Ma nhấc Đồng Quái Tiên Sư lên, bay về phía động phủ của Dược Sư.

...

...

Trên thực tế, vết thương của Đồng Quái Tiên Sư không hề nghiêm trọng như khi xem qua video. Trong lúc hắn bị súng chống tăng bắn bay lên trên trời, hắn đã trông thấy Đặng Y Ma đang ẩn nấp trong bóng tối.

Trong một thoáng, hắn đã đoán ra được nguyên nhân vì sao Lệ Chi Tiên Tử lại mở hình thức cuồng bạo như thế. Ấy là bởi vì hóa ra lúc trước mình đã giả thành cô ấy để đi xem bói.

Vì thế, Đồng Quái Tiên Sư đã ngoan ngoãn đóng vai 'người bị ăn đòn nhừ tử' này.

Chỉ có điều là... Lệ Chi Tiên Tử ra tay cũng tàn độc quá đi mất. Đau chết đi được. Đồng Quái Tiên Sư chỉ còn biết chảy dài hai hàng nước mắt.

Video kết thúc ở đây.

...

...

Lệ Chi Tiên Tử tắt nút quay video.

Cả một hồi lâu mà trong nhóm vẫn không có ai hó hé câu nào.

Mãi một lúc sau.

Bắc Hà Tản Nhân: - Trông Lệ Chi Tiên Tử….. Ngầu khỏi chê luôn!

Vân Du Tăng Thông Huyền gửi một icon Like.

Điền Thiên Đảo Chủ: - Có điều, không biết có phải ta đang bị ảo giác không mà bây giờ ở bên tai ta chỉ có hai chữ này thôi.

Tuyết Lang Động Chủ phối hợp lên tiếng: - Hây ya!

Phá Dương Kích Quách Đại cũng tung hứng theo: - Á hự!

Đông Phương Tiên Tử: - Chính là thế đó!

Điền Điềm Phó Đảo Chủ: - Chính là loại cảm giác này!

Thiên Phủ Khí Tông Dương Huyền: - Chính là loại cảm giác này!

Lưu Huỳnh Tiên Tử: - Chính là loại cảm giác này!

Trong video vừa nãy, tiếng quát yêu kiều của Lệ Chi Tiên Tử và tiếng kêu thảm thiết của Đồng Quái Tiên Sư quả thực rất có ma lực. Hai tiếng kêu ấy không ngừng quanh quẩn, lặp đi lặp lại trong đầu mọi người.

**

Mà lúc này, Tống Thư Hàng với Diệt Phượng Công Tử đang cùng nhau đi theo Thất Sinh Phù Phủ Chủ vào bảo khố của Phủ Chủ.

Nói ra thì, bảo khố của tu sĩ phần lớn đều được giấu ở một nơi bí mật, không cho bất kỳ người nào biết.

Sau đó, nếu như có một vài tu sĩ bởi vì chuyện ngoài ý muốn mà 'thân tử đạo tiêu' thì bảo khố của bọn họ kiểu như động phủ hay gì đó chẳng hạn, rất nhiều năm sau sẽ biến thành bảo tàng để cho các tu sĩ đời sau cùng đi thăm dò.

Lẽ nào bảo khố của Thất Sinh Phù tiền bối lại ở ngay trên hòn đảo thổ dân này hay sao?

Đọc truyện chữ Full