- Ngươi chính là Nhạc Thành sao?
Trung niên hán tử rơi xuống mặt đất mà cất tiếng hỏi Nhạc Thành.
Nhạc Thành dò xét hán tử này thì thấy người này tuy có bộ dáng trung niên nhưng Nhạc Thành cũng biết rằng đã sống mấy trăm tuổi rồi.
Nghe thấy Nhạc Chí Thu vừa gọi người này là thái thượng trưởng lão, Nhạc Thành không khỏi cảm thấy tò mò, người này là cường giả cường hãn bên trong Nhạc gia.
- Không sai, tiểu bối chính là Nhạc Thành.
Nhạc Thành cất tiếng đáp.
- Ừ, chuyện hôm nay ngươi cũng không cần để trong lòng, ta cam đoan về sau sẽ không có chuyện như vậy xảy ra nữa.
Trung niên hán tử cất tiếng nói với Nhạc Thành, sau đó lập tức thả người dậy. Nhạc Chí Thu bị một lực lượng vô hình nâng lên không trung.
- Hỏa Vô Thiên, ta đi trước, ngươi bảo trọng.
Trung niên hán tử nói xong liền biến mất trên không trung.
- Nhạc Chí Thu, sau này ta sẽ tới tìm ngươi.
Trong mắt của Nhạc Thành hiện ra một sát ý nói với Nhạc Chí Thu.
- Hỏa Lão, may mà ông về kịp thời.
Nhạc Thành quay đầu nói với Hỏa Lão.
- Ta cũng chỉ trùng hợp thôi, không ngờ rằng đám người kia thật hung hăng ngang ngược.
Hỏa Lão cất tiếng nói:
- Chỉ là ngươi yên tâm đi, sau này sẽ không có chuyện gì xảy ra nữa đâu.
Nhạc Thành chăm chú nhìn trên không trung, trong miệng vẫn lẩm bẩm:
- Chỉ sợ vẫn không an toàn.
- Xoẹt xoẹt.
Lúc này từng thanh âm xé gió truyền tới, sau đó đám người của đội hộ vệ Thanh Long xuất hiện.
- Nhạc Thành, ngươi không có chuyện gì chứ, vừa rồi chúng ta cảm nhận thấy ở đây có chấn động kịch liệt.
ở giữa không trung, đội trưởng thực lực tam tinh Đấu Tôn cất tiếng nói.
Ngay lập tức Nhạc Thành nói lại chuyện của Nhạc Chí Thu, dù sao cái này cũng không cần phải giấu diếm.
- Khốn kiếp, đám người này thật thái quá, ta mau đi nói với trưởng lão.
Đội trưởng tam tinh Đấu Tôn biến sắc mà nói.
Đình viện bị hủy, Nhạc Thành được đội hộ vệ Thanh Long sắp xếp một đình viện khác, đồng thời hắn cũng nhận được tin tức, bảy ngày sau chính là kỳ tỉ thí của thanh niên Nhạc gia.
Đặt chân vào đình viện mới Nhạc Thành thấy đình viện này so với đình viện cũ đều có kiến trúc và phong cách giống nhau.
Trong một phòng, ở bên trong Hạo Thiên Tháp, sắc mặt của Yêu Huyên lúc này đã trở nên trắng bệch khiến cho người khác nhìn thấy phải đau lòng.
- Ăn đan dược vào.
Nhạc Thành cất tiếng nói, trong mắt cũng hiện ra vẻ đau lòng.
- Ừ.
Yêu Huyên cất tiếng nói, sau đó tiếp nhận đan dược trong tay của Nhạc Thành, ôn nhu nói với hắn:
- Ta muốn điều dưỡng một chút, ngươi có sao không, có bị thương không?
- Ta không sao, điều tức một chút là được, ngươi cứ yên tâm ở trong Hạo Thiên Tháp.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Chủ nhân, ai làm Yêu Huyên tỷ bị thương nặng như vậy?
Đại Song và Tiểu Song nhìn thương thế của Yêu Huyên mà tức giận nói.
- Các ngươi hãy tu luyện cho tốt, đạt đến Phân Thần Kỳ thì các ngươi có thể giết hắn.
Nhạc Thành mỉm cười nói.
- Chúng ta cố gắng tu luyện.
Tiểu Song nghiến chặc hàm răng mà oán hận nói.
- Yêu Huyên, ngươi hãy điều dưỡng cho tốt, ta đi ra ngoài trước.
Nhạc Thành cất tiếng nói, sau đó hắn biến đổi thủ ấn thân hình biến đổi, thân ảnh biến mất trong Hạo Thiên Tháp.
Ra khỏi gian phòng, Nhạc Thành thu hồi Hạo Thiên Tháp lại, sau đó ngơ ngác một chút, khoanh chân ngồi trên giường.
Kỳ thật thương thế của Nhạc Thành không phải là nặng, chỉ tiêu hao một chút pháp lực mà thôi, bảy ngày sau chính là ngày tỉ thí, Nhạc Thành cũng cần phải chuẩn bị một chút, dù sao bảo trì thực lực vẫn là điều quan trọng nhất.
Có thân thể Kim Long trên người điều này cũng khiến cho Nhạc Thành nghi hoặc không thôi.
Kim Long thân thể Nhạc Thành cũng không có cách nào khống chế, cũng chỉ có thể tùy ý nó mà thôi, ít nhất Kim Long thân thể đến bây giờ cũng không tạo cho hắn bất kỳ phiền toái nào.
Sau đó Nhạc Thành tiến vào trong trạng thái điều tức, ở trong Trần gia lúc này cũng xảy ra chuyện lớn, lúc này Trần gia đám trưởng lão đã phân làm hai phái, vây quanh Trần Bưu cùng với thúc thúc Trần Bưu tranh đoạt chức tộc trưởng.
Chỉ là tất cả chuyện này Nhạc Thành vẫn chưa biết.
Mà lúc này trong lúc Nhạc Thành đang điều tức chữa trị thương thế thì chuyện của Nhạc Chí Thu diễn ra đã gây nên giông bão, trưởng lão hai phái lúc này tựa hồ như đã muốn đánh nhau.
Nhạc Chí Thu đại trưởng lão bị thái thượng trưởng lão và tộc trưởng trách phạt, quay người đóng cửa ba năm.
Tộc trưởng ra lệnh, đội hộ vệ Hoàng Long và đội hộ vệ Thanh Long cũng tản ra, chỉ là đội hộ vệ Thanh Long nhất quyết không chịu rời quá xa.
Thời gian bảy ngày trôi qua, trong bảy ngày này Hỏa Lão cũng biết rằng Nhạc Thành đang chữa thương tu luyện cho nên vẫn canh giữ ở trong đình viện ngay cả người của Thanh Long hộ vệ đội cũng không cho vào.
Nhạc Thành từ từ thu hồi pháp lực, sau đó hắn từ trong đan điền thở ra một hơi thật dài, một lát sau hắn mở hai mắt ra, hai sợi tinh quang lập lòe lóe sáng trong đêm tối.
Trải qua bảy ngày tu luyện hiện tại khuôn mặt của Nhạc Thành đã chuyển sang màu hồng nhuận, hắn cảm thấy thực lực của mình đã tiên bộ không ngừng, pháp lực tiêu hao cũng khôi phục tới trạng thái đỉnh phong.
- Hôm nay là trận đấu đầu tiên, cần phải xuất phát.
Nhạc Thành lẩm bẩm trong miệng.
- A, người tới lại khá nhiều.
Nhạc Thành cảm nhận thấy bên ngoài đình viện đã tụ tập không ít người, xem ra là đợi mình đi tham gia tỷ thí.
Thu thập một chút Nhạc Thành liền đi ra khỏi gian phòng thì thấy Hỏa Lão ở ngoài cửa.
- Thế nào, kỳ tỉ thí hôm nay không có vấn đề gì chứ?
Hỏa Lão nhìn thấy Nhạc Thành đi ra khỏi phòng thì cất tiếng hỏi.
- Không có vấn đề gì.
Nhạc Thành cười nhạt một tiếng, hắn cũng không có áp lực gì, theo Nhạc Thành biết người trẻ tuổi nhất và mạnh nhất trong Nhạc gia chính là Nhạc Siêu và Nhạc Đình nhưng cả hai chỉ có thực lực tứ tinh Đấu Tôn mà thôi cho nên Nhạc Thành cũng không lo lắng.
Đối với cuộc tỷ thí hôm nay Nhạc Thành cũng coi đó là một hình thức đặc biệt mà thôi.
Đi ra khỏi đình viện Nhạc Thành lập tức nhìn thấy mấy nghìn người của độ hộ vệ Thanh Long ở đó trong đó có Nhạc Thạch Đầu, Nhạc Viễn Bằng còn có Nhạc Đại Dũng, Nhạc Lệ…. những người này tương đối quen thuộc với Nhạc Thành trong đội hộ vệ Thanh Long.
- Nhạc Thành mau đi, tất cả mọi người đang chờ đợi ngươi.
Nhạc Thạch Đầu nhìn thấy Nhạc Thành đi ra thì cao hứng nói.
- Nhạc Thành, hôm nay đội hộ vệ Thanh Long cũng chỉ có ngươi là trọng điểm, chúng ta tới xem ngươi thi đấu ra sao.
Nhạc Viễn Bằng cất tiếng nói.
Nhạc Thành mỉm cười sau đó hắn lập tức hướng đi ra Long cốc, địa điểm tỉ thí chính là Long cốc, những thanh niên kia đã sớm tới đó.
Ở trong khắp ngõ ngách của Long cốc đã có một phòng nhỏ ở đó có tới hơn một trăm người, do một số trưởng lão và tộc trưởng chuẩn bị.
Mà ở bốn phía, thậm chí là trên dãy núi xung quanh đã sớm có một đám người chiếm cứ để chờ đợi cuộc tỷ thí.
Cuộc tỷ thí hôm nay không ít cường giả trung niên tới xem, mà ở bên trái dãy núi, ba mươi vạn người thuộc đội hộ vệ Thanh Long chỉnh tề ở trên không trung tạo ra một khí thế dị thường.
Ở một nơi hẻo lánh trong Long cốc, một nữ và một nam hai người trẻ tuổi đang nói gì đó với một lão nhân.
Thanh niên kia có tướng mạo đường đường một thân thanh y toát ra khí tức bất phàm.
Nữ tử kia thì mặc một bộ váy dài, dung mạo mặc dù không phải là tuyệt đẹp nhưng ngũ quan vô cùng tú lệ cũng coi là một mỹ nhân, một nam một nữ này chính là Nhạc Siêu và Nhạc Đình. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Nhạc Siêu và Nhạc Đình chính là dòng chính trong tộc có địa vị cực cao, huyết mạch cũng cao nhất, trong đám tuổi trẻ huyết mạch không ai bằng.
Trong lúc này, mấy vị trưởng lão vì sự xuất hiện của Nhạc Thành mà trở nên lo lắng mặc dù không ai biết thực lực của Nhạc Thành thế nào nhưng lần trước đại trưởng lão ra tay cũng không làm gì được hắn thì cho thấy thực lực của hắn rất cao.
- Nhạc Siêu thiếu gia, Nhạc Đình tiểu thư hôm nay…
- Không phải là một người đến từ bên ngoài hay sao?
- Hắn có tư cách tham gia sao?
Nhạc Đình oán hận mà nói, thần sắc không cao hứng cho lắm.
- Đình muội muội đừng như vậy, Nhạc Thành thế nào cũng là người của Nhạc gia, nếu như Nhạc Thành có thể tiến vào Thúy Phong Cổ Nham thì chúng ta cũng có thể cao hứng.