"Không sai, Vũ Văn gia và Nhạc gia cùng chung tiến thối." Vũ Văn Quang Minh cấp cho Trần Tân đáp án rất rõ ràng.
"Ta dĩ nhiên ở chung một chỗ với Vũ Văn gia và Nhạc gia, Tôn gia chúng ta trước giờ luôn ở trong đội ngũ bốn đại Nhân tộc." Hắc Sơn nói.
"Tốt, tốt, ta cũng ghi nhớ "ân nghĩa" của hai vị vào trong lòng." Trần Tân nhìn chăm chú vào Vũ Văn Quang Minh và Hắc Sơn, hai đại gia tộc trước đây không ít lần cầu trợ Trần gia hỗ trợ luyện chế đan dược, không nghĩ tới bây giờ dĩ nhiên lại chơi trò lật ngược bàn cờ thế này.
Nhìn thấy vẻ mặt Trần Tân, Hắc Sơn và Vũ Văn Quang Minh cũng chỉ có thể lắc đầu bất đắc dĩ, hai người làm thế hoàn toàn là vì Nhạc Thành, không biết vì sao Nhạc Thành lại ủng hộ Trần Bưu, hơn nữa hình như quan hệ của hai không cạn.
"Các trưởng lão tiếp tục quyết định bỏ phiếu." Chốc lát sau, Trần Tân nhăn nhó hạ lệnh, ngay sau đó một đám trưởng lão Trần gia âm thầm thảo luận, trong ánh mắt bọn họ tràn đầy lo lắng, thế cục tựa hồ rất khó dự đoán trước.
Nhạc Thành cũng biết một ít trưởng lão giữ vững trung lập là vì biết phần lớn Thái thượng trưởng lão của Trần gia sẽ ủng hộ Trần Tân, những thứ cần làm thì đã làm hết rồi, bây giờ chỉ có thể dựa vào vận khí. Một đám trưởng lão này đa số là Luyện dược sư, chỉ cần có một nửa ủng hộ Trần Bưu, vậy thì Trần Bưu nhất định không thua, đối với mấy phương thuốc đã giao ra, Nhạc Thành tin chắc rằng những Luyện dược sư kia thấy được nhất định sẽ xem như chí bảo. Nhưng chỉ sợ nhiêu đó không đủ để ảnh hưởng đến mấy vị Thái thượng trưởng lão.
Sau đó mọi người tự mình suy nghĩ, các trưởng lão chuẩn bị đưa ra quyết định, toàn bộ trưởng lão Trần gia chậm rãi đi lên khu trung tâm thạch thai (đài cao bằng đá).
"Các vị trưởng lão sẽ lập bốnc cho ra quyết định cuối cùng, hiện tại có một trăm hai mươi bốn vị trưởng lão bỏ phiếu chọn lựa tộc trưởng Trần gia, đây cũng là quyết định duy nhất và cuối cùng. Sau đó không có ai được phép sửa đổi, nếu ai không phục mà gây chuyện, Trần gia tuyệt đối xuất thủ không lưu tình." Một lão giả mặc TSm xám trắng, râu dài quá cằm nói rất dứt khoát, nhìn vẻ mặt lão giả hẳn là có địa vị rất cao trong hàng ngũ trưởng lão Trần gia.
"Trưởng lão quyết nghị xong sẽ không được sửa đổi, bây giờ bắt đầu tiến hành, ủng hộ người nào thì đi về phía người đó, ai được nhiều người ủng hộ hơn sẽ giành chiến thắng." Lão giả này tiếp tục nói, sau đó dẫn đầu đi ra sau lưng Trần Tân.
Theo sát lão giả này là một đám trưởng lão khác, những người vừa bắt đầu ủng hộ Trần Bưu và Trần Tân đều tự mình trở lại sau lưng Trần Tân và Trần Bưu.
Nhạc Thành biết thắng bại cuối cùng là phải dựa vào mấy vị trưởng lão giữ vững trung lập, những trưởng lão lúc này còn dư lại mới là trọng điểm, bọn họ sẽ trực tiếp quyết định kết quả cuối cùng.
Trần Bưu cũng khẩn trương lên, thân thể hơi hơi run rẩy.
Nhạc Thành cũng khẩn trương nhìn sang Trần Bưu, nếu như Trần Bưu có thể ngồi lên vị trí tộc trưởng này, hắn sẽ có lợi rất lớn, còn nếu Trần Bưu thua thì bọn họ đã đắc tội Trần Tân không nhỏ. Đoán chừng sau này nhất định là nhân cơ hội sẽ làm khó, thế nhưng bây giờ không thể quản được nhiều như vậy.
"Lão gia hỏa này cũng không nhịn được nữa rồi." Thần thức Nhạc Thành đột nhiên cảm giác được mấy đạo khí bốnc theo dõi, hẳn là cường giả Trần gia núp trong kết giới, xem ra những người này không phải là một lòng chuyên tâm tu luyện, bởi vì vị trí tộc trưởng quá mức trọng yếu.
Một đám trưởng lão Trần gia rốt cuộc có hành động, ngay sau đó một lão giả có thực lực Đấu Tôn sáu sao đi về phía Trần Tân tỏ ý ủng hộ rõ ràng, tiếp theo lại có ba trưởng lão đi về phía Trần Tân.
Chốc lát sau lại là mười mấy người tuy còn do dự nhưng vẫn đi về phía Trần Tân, chẳng qua vẻ mặt những người này tương đối bất đắc dĩ, tựa hồ không phải là mong muốn trong lòng, nhưng thật sự không có biện pháp nào khác.
Lúc này hai mươi mốt trưởng lão còn dư lại từ từ tản ra, Nhạc Thành khẽ cau mày, không ngờ mấy lão già này đều là Luyện dược sư.
Một nhóm hai mươi mốt lão giả nhìu mày lưỡng lự, sau đó bốn mắt nhìn nhau tựa hồ đang quyết định gì đó.
Bây giờ không khí cực kỳ khẩn trương, số người ủng hộ Trần Tân đang chiếm cứ tuyệt đối thượng phong, nếu như nhóm trưởng lão Luyện dược sư này ủng hộ Trần Tân, vậy thì Trần Bưu nhất định phải thua rồi.
Chốc lát sau, những lão giả này quay đầu nhìn về phía Trần Bưu, hồi lâu mới chậm rãi dời bước đi ra sau lưng Trần Bưu.
"Xem ra mấy phương thuốc kia đã có tác dụng." Trong lòng Nhạc Thành âm thầm nhẹ nhõm, chỉ cần là Luyện dược sư, tin tưởng rằng không có cách nào cự tuyệt những phương thuốc của hắn, đây là bệnh chung của Luyện dược sư. Đặc biệt là mấy lão già một lòng nghiên cứu thuật luyện dược này.
Nhìn thấy một đám trưởng lão còn dư lại đều đi về phía Trần Bưu, nhất thời làm cho Trần Tân tái mặt vì cảm thấy ngoài dự liệu.
"Hạo trưởng lão, các ngươi có đi sai chỗ không vậy? Có chuyện gì xảy ra hả?" Trần Tân nói với vị lão giả cầm đầu trong nhóm trưởng lão Luyện dược sư.
"Chúng ta không có đi sai, chúng ta đã thương lượng qua sẽ toàn lực ủng hộ Trần Bưu thiếu gia." Một lão giả gầy gò nói.
"Nhưng Hạo trưởng lão của các ngươi đã đáp ứng với ta." Trần Tân thấp giọng nói.
"Xin lỗi, chúng ta đã quyết định ủng hộ Trần Bưu thiếu gia rồi." Lão giả kia tiếp tục nói.
Trần Bưu vốn đang vô cùng lo lắng, bây giờ nhìn thấy có một đám trưởng lão đi tới ủng hộ thì không khỏi thở phào nhẹ nhõm, ngày hôm qua mấy vị trưởng lão này đều đã cầm lấy những phương thuốc kia, xem ra bọn họ không thể cưỡng nổi mị hoặc trong đó.
Nhạc Thành vẫn chưa thể thoải mái, lúc này nhóm trưởng lão trung lập đã phân định xong. Nhưng Nhạc Thành đã nhìn ra bốn đại Thú Tộc và Nhạc gia, Tôn gia, còn có Vũ Văn gia dù có ủng hộ ai cũng không đưa ra bao nhiêu tác dụng, thật ra bốn đại Thú Tộc và ba đại Nhân tộc tới đây chỉ muốn xem kịch vui mà thôi.
"Hết thảy đều đã có sắp xếp, hẳn là những cường giả kia xuất thủ ủng hộ, Trần Bưu rất khó lòng ngồi lên vị trí tộc trưởng này." Nhạc Thành lẩm bẩm, bây giờ nhìn lại bản chất vấn đề không phải là ở ai thắng ai thua, mà là mấy cường giả đang ẩn mặt rốt cuộc sẽ ủng hộ ai mới là trọng yếu nhất.
"Các trưởng lão đã ra quyết nghị, hai bên đều có sáu mươi hai vị trưởng lão ủng hộ, bất phân thắng bại." Một giọng nói trầm trọng vang lên, vị lão giả hoàng y này vốn gia nhập phe ủng hộ Trần Bưu. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
"Bất phân thắng bại, vậy thì làm sao bây giờ?" Nhất thời mọi người đều nổi lên nghi ngờ, Trần gia hiện tại tổng cộng có một trăm hai mươi bốn trưởng lão, không nghĩ tới dĩ nhiên trùng hợp như thế, mỗi người đều được sáu mươi hai trưởng lão ủng hộ.
Mọi người lắc đầu bất đắc dĩ, không nghĩ tới sẽ có loại kết quả này, trong lúc nhất thời sự tình không dễ giải quyết rồi.
"Ta nghĩ rằng nên ta ra quyết định rốt cuộc là ai có thể ngồi lên vị trí tộc trưởng." Từ giữa không trung bỗng nhiên truyền đến một giọng nói như có như không, ngay sau đó thanh âm càng lúc càng gần, rất nhanh sau đó, một lão giả tóc trắng xóa, trán rộng xuất hiện ở trước mặt mọi người.
"Rốt cuộc đi ra." Nhạc Thành âm thầm đánh giá lão giả vừa xuất hiện, lão giả này nãy giờ một mực theo dõi sự tình biến hóa nơi này, Nhạc Thành quan sát hồi lâu vẫn không thể nhận ra thực lực đối phương, không khỏi kinh ngạc ngẩn người.
"Gặp qua Thái thượng trưởng lão." Một đám thành viên Trần gia nhìn thấy lão giả này đi ra thì vội vàng hành lễ.
"Các ngươi không cần đa lễ." Lão giả tóc trắng phất tay ra hiệu, ngay sau đó dời ánh mắt sang phía bốn đại Thú Tộc và ba đại Nhân tộc, rồi dừng lại trên người Hỏa lão.
Nhìn thấy lão giả này xuất hiện, bốn đại Thú Tộc, Vũ Văn Quang Minh và Hắc Sơn đều kinh ngạc, Vũ Văn Quang Minh nói: "Vị này có phải là Trần Xuân trưởng lão? Ta từng nghe tộc trưởng nói đến đại danh của ngài, hôm nay nhìn thấy đúng là tam sinh hữu hạnh rồi, vãn bối Vũ Văn Quang Minh có lễ, trước khi đi tộc trưởng cố ý dặn dò nếu như nhìn thấy Trần Xuân trưởng lão nhất định phải vấn an thay ông ấy."
"Đừng khách khí, ta và mấy lão già Vũ Văn gia cũng có giao tình không cạn, hôm nào có thời gian nhất định sẽ tự mình đến bái phỏng bọn họ." Lão giả tóc trắng gật đầu nói với Vũ Văn Quang Minh.
"Tôn gia Hắc Sơn gặp qua Trần Xuân trưởng lão, đặc biệt thay mặt tộc trưởng vấn an ngài." Hắc Sơn cũng vội vàng khom người hành lễ.
"Nhạc Thành, đây là một lão quái vật của Trần gia, hai trăm năm trước đã là Luyện dược sư bát phẩm cao cấp rồi, bây giờ đoán chừng đã thăng lên Luyện dược sư cửu phẩm sơ giai, Luyện dược sư cửu phẩm, ai dà, sợ rằng chỉ có Trần gia mới có." Hỏa lão truyền âm nói với Nhạc Thành.
"Thì ra là Luyện dược sư cửu phẩm, đúng là đủ mạnh." Nhạc Thành thầm nghĩ, tựa hồ ở trên Huyền Thiên nội lục chưa bao giờ gặp qua Luyện dược sư cửu phẩm. Sau khi Luyện dược sư đạt đến trình độ này, lực công kích cũng dị thường cường hãn, đặc biệt là công kích linh hồn, quả thực là cực kỳ khó đối phó.
"Vị này chẳng lẽ là Hỏa Vô Thiên - Hỏa lão?" Trần Xuân đánh giá Hỏa lão hồi lâu mới hỏi một câu rất bất ngờ.
"Thật sự không nghĩ tới ngươi còn nhận ra ta." Hỏa lão mỉm cười, nhàn nhạt hồi đáp.