Ngay lập tức Nhạc Thành quét quanh đoàn người, ánh mắt của hắn nhìn về phía nam tử trẻ tuổi kia, sau khi xác định thực lực của nam tử này hắn bắt đầu do xét người của Toan Nghê Tộc và Hổ tộc.
Hổ Sát và Long Tam của Toan Nghê Tộc và Hổ tộc Nhạc Thành đều biết, ánh mắt của hắn đảo qua.
- Nhạc Thành, tại sao hiện tại huynh mới tới, đã qua nửa ngày rồi.
Yến Hiểu Kỳ nhìn thấy Nhạc Thành thì lập tức nói.
- Ta một đường chạy đến, muội ở Vũ Văn gia tốt chứ?
Nhạc Thành nhìn thấy Yến Hiểu Kỳ thì cất tiếng nói, ánh mắt của hắn cũng hiện ra vẻ trìu mến. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Nhạc Thành nhìn Yến Hiểu Kỳ sau đó sắc mặt hơi biến đổi, lần trước Vũ Văn Minh Quang ở Trần gia đã nói Yến Hiểu Kỳ đã đột phá tới ma pháp sư cấp tám trung kỳ, mà tại sao nhìn qua chỉ là tới ma pháp sư cấp tám sơ kỳ, xem ra đã ẩn giấu thực lực.
- Muội không sao.
Yến Hiểu Kỳ cất tiếng nói với Nhạc Thành, một luồng linh hồn truyền âm bay vào trong tai của hắn.
- Ta biết.
Nhạc Thành cũng dùng linh hồn truyền âm mà trả lời.
Đối với linh châu thượng cổ, Nhạc Thành cũng biết rằng các tộc hiện tại đặt ở vị trí rất quan trọng, chỉ có tiến vào Thúy Phong Cổ nham mới có cơ hội có được.
- Nhạc Thành, tại sao hiện tại ngươi mới tới, ngươi sao không đên Tôn gia thăm ta?
Tôn Thi Thi tức giận nhìn Nhạc Thành mà nói.
- Thi Thi, gần đây ta hơi bận, lần sau nhất định ta sẽ thu xếp.
Nhạc Thành mỉm cười, vẻ mặt vô cùng xun lỗi.
- Quên đi, chuyện gì ngươi đáp ứng ta đều làm không được.
Tôn Thi Thi bất đắc dĩ nhìn Nhạc Thành mà nói.
Nhìn thấy Nhạc Thành bị hai cô gái tuyệt sắc vây quanh, áu thanh niên của Toan Nghê Tộc, Hổ tộc và Trần gia đều lộ vẻ ghen ghét.
Tôn gia và Vũ Văn gia nhìn thấy Yến Hiểu Kỳ và Tôn Thi Thi đi tới bên cạnh Nhạc Thành thì cũng chỉ có thể bất đắc dĩ vô cùng, người của Vũ Văn gia còn tốt bởi vì Yến Hiểu Kỳ dù sao cũng có hôn ước với Nhạc Thành, xem ra danh chính ngôn thuận.
Nhưng mà Tôn gia thì không biết phải làm sao.
- Xoẹt xoẹt.
Ở trên không trung, không gian trở nên chấn động.
Chăm chú nhìn mọi người, sắc mặt của Nhạc Thành biến đổi, trong đó Nhạc Thành hiểu biết năm người có ba ông già, chính là viễn cổ Minh Xà tộc U Minh lão đại và U Minh lão nhân.
U Minh lão tam và U Minh lão nhị lần trước ở trong viễn cổ kết giới bị Địa Ma Lão Nhân lợi dụng hút đi không ít tu vi thực lực, bây giờ Nhạc Thành nhìn thấy hai người này thực lực đã khôi phục không tệ lắm, xem ra bọn họ đã sử dụng một số bí pháp mới được như vậy.
Đánh giá hai cô gái xong, Nhạc Thành không khỏi muốn chảy máu mũi, hai cô gái này so với Đại Song và Tiểu Song ngoại trừ thiếu một chút yêu mị bên ngoài nhưng thân thể kia vô cùng xinh đẹp, quần áo còn bạo lộ nhiều hơn so với Đại Song và Tiểu Song.
- Khục Nhạc Thành, ngươi xem gì đó?
Yến Hiểu Kỳ ho nhẹ một tiếng rồi ôn nhu nói với Nhạc Thành.
- Không có gì, không có gì.
Nhạc Thành vội thu hồi ánh mắt, tuy nhiên hắn vẫn lưu luyến không rời với hai nữ nhân kia, hai người bọn họ quả là vưu vật, không có nam nhân nào có thể chống lại được cám dỗ này.
- Ngươi không nhìn ta sao, ta thấy ánh mắt của ngươi đang tập trung lên trên người con yêu tinh đó, chẳng lẽ ngươi cho rằng Yến Hiểu Kỳ tỉ tỉ không đủ bằng hai con yêu tinh đó sao?
Tôn Thi Thi đổ dầu vào lửa mà nói.
- A.
Nhạc Thành chăm chú nhìn Tôn Thi Thi , cũng không hiểu tại sao cô gái này lại quan hệ tốt với Hiểu Kỳ như vậy, Hiểu Kỳ chắc chắn là đẹp hơn so với hai nữ tử kia, tuy nhiên khí chất thì khác nhau.
Tuy nhiên hai nữ nhân kia đúng là cám dỗ vô cùng, Yêu Huyên cùng với Hàn Nguyệt, còn có Chu Hàm ba cô gái đều là tuyệt sắc tuy nhiên khí chất của bọn họ không thể so sánh với hai cô gái này.
Có Hiểu Kỳ nhắc nhở, Nhạc Thành chỉ có thể dời ánh mắt ra khỏi hai nữ tử này, Tôn Thi Thi và Hiểu Kỳ dù sao cũng hơn bọn họ.
Hai nữ nhân đưa mắt nhìn Nhạc Thành, ánh mắt chăm chú nhìn, không biết là cố tình hay vô ý, mị nhãn của bọn họ cũng chớp chớp.
Mà lúc này không ít nam tử xung quanh cũng bị hai nữ tử này mê hoặc, đôi mắt không cố kỵ mà quét lên trên đùi của bọn họ.
Hai nữ tử này không hề tức giận ngược lại còn lộ vẻ mị hoặc, khiến cho không ít người run thân hình lên.
Hổ Du, Long Đại, các ngươi đã đến rồi sao?
Một lão nhân của viễn cổ Minh Xà Tộc đi xuống, hướng về phía Toan Nghê Tộc và Hổ tộc đi tới.
- Minh Vương, sao ngươi lại tới đây.
Long Tam và Hổ Du cất tiếng nói, ba người cũng ngay lập tức tiến tới, mà lúc này bốn thanh niên của Hổ Tộc, Toan Nghê Tộc cũng nhìn về phía hai cô gái cám dỗ của Minh Xà Tộc tộc, trong ánh mắt hiện ra vẻ hận không được nuốt trôi vậy.
- Xoẹt xoẹt.
Ở giữa không trung một không gian thông đạo xuất hiện, ngay lập tức mấy người bắt đầu thả người từ trên không trung xuống.
Nghĩ lại cũng chỉ có Hắc Ám Thần Điện và Thần Phượng Tộc là chưa tới, nhìn thấy không gian thông đạo mở ra, mọi người đều đoán là người của Hắc Ám Thần Điện hoặc người của Thần Phượng Hoàng tộc tới.
Nhạc Thành hơi đánh giá mười người xuống, cầm đầu chính là một trung niên phụ nhân áo tím, trung niên phụ nhân này quần áo trang nhã ung dung, trên người có một luồng khí tức cao quý, xem là biết tuổi trẻ là một cô gái tuyệt sắc.
Mà lúc này ở phía sau lưng là một cô gái áo trắng vô cùng xinh đẹp, Nhạc Thành nhìn về phía nàng thì sắc mặt biến đổi lớn.
Chỉ thấy bạch y nữ tử nhan sắc tuyệt đẹp, mái tóc dài tú lệ, chiếc eo mê người.
- Đông Phương Lạc Nhan.
Nhìn thấy cô gái này, Nhạc Thành thì thầm nói nhỏ, cô gái này ở Quỷ Uyên đã ăn không ít đan dược của Nhạc Thành, không ngờ hiện nay lại xuất hiện ở đây.
Mà ở bên cạnh Đông Phương Lạc Nhan là một trung niên nữ tử, Nhạc Thành ở Vĩnh Hằng tháp đã gặp qua một lần, chính là tam trưởng lão.
- Nhạc Thành.
Lúc này Đông Phương Lạc Nhan cũng nhìn thấy Nhạc Thành, sắc mặt của nàng đột nhiên thay đổi lớn, điều này khiến cho nàng bất ngờ.
- Nhạc Thành, tại sao ngươi lại ở chỗ này, đúng là ngươi.
Đông Phương Lạc Nhan từ trong đám người đi ra rồi tới bên cạnh của Nhạc Thành, nhìn thấy Tôn Thi Thi và Yến Hiểu Kỳ thì biến đổi sắc mặt.
- Không phải ta thì còn ai khác chứ, ngươi quay lại tộc lâu vậy mà không cho ta một tin tức, làm cho Hàn Nguyệt và Yên Nhiên các nàng lo lắng.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Ta cũng không có biện pháp liên lạc với ngươi, Yên Nhiên và Hàn Nguyệt đạo sư bọn họ có khỏe không, các nàng đâu?
Đông Phương Lạc Nhan cất tiếng hỏi.