- Xèo xòe.
Lúc này mọi người chỉ cảm nhận thấy bên trong hạp cốc tràn ngập khí tức cường hãn, không thể chống lại, nghe thấy lời nói của Trần Đào xong mọi người đột nhiên nhảy lên trên không trung.
Đúng lúc Vũ Văn Gia, Thượng Quan Uyển Nhi, Bàn Thiên Lão Ma, Kim Lão Quái, Bạch đạo nhân bọn họ rời khỏi thung lũng hẹp thì Trần Đào cũng rời khỏi, đồng thời Thanh Sơn lão tổ, Long Dược cũng thoát ra.
- Hu. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Một mảng khí tức cường hãn tuôn ra từ trong hạp cốc, khí tức khiến cho đám người Trần Đào cũng phải rung động.
Khí tức cường hãn ở trên không trung đã biến thành một thiên nhãn màu lam vô cùng to lớn, xung quanh dãy núi khí tức cũng trở nên mịt mờ.
- Thiên Nhãn Nhiếp Hồn, là Thiên Nhãn Nhiếp Hồn của Vũ Văn gia ta.
Sắc mặt của Vũ Văn Giác biến đổi lớn, toàn thân hắn cũng trở nên sôi trào huyết dịch, uy áp này hắn biết rõ, chỉ có mười thành đấu đế hồn mạch mới làm được.
- Lực lượng thật là cường hãn, đây là thiên phú lực lượng của Vũ Văn Gia.
Bàn Thiên Lão Ma cùng Kim Lão Quái âm thầm kinh hãi.
- Là Thiên Nhãn Nhiếp Hồn của Vũ Văn Gia, Nhạc Thành ở phía dưới.
Thượng Quan Uyển Nhi và Trần Đào cũng hơi biến sắc mặt, nhìn lực lượng cuồng bạo ở bên trong bọn họ cũng đã nghe nói Nhạc Thành có được Thiên Nhãn Nhiếp Hồn của Vũ Văn Gia, Phong Lôi Sí của Trần gia, còn có Kim Long thân thể của Nhạc gia.
Ở bên trong hạp cốc, Thiên Nhãn Nhiếp Hồn cuồng bạo hấp thu cấm chế mà Thái Dương Chân Hỏa bày ra, sau đó Âm Dương Kiếm bắt đầu oanh kích.
- U U.
Một mảng khí tức nóng bỏng từ phía dưới tuôn ra, một ngọn lửa tràn ngập, sau đó nhanh chóng lan truyền tới chân của Nhạc Thành.
- Thái Dương Chân Hỏa, đáng chết.
Nhạc Thành biến sắc hắn cảm nhận thấy ngọn lửa này chính là do Thái Dương Chân Hỏa chân chính phát ra.
- U U.
Một ngọn lửa nóng bỏng vượt không gian phóng ra.
Trong biển lửa gào thét, ngọn lửa bắt đầu nuốt chửng những thứ xung quanh, so với sự nuốt chửng của Thiên Nhãn Nhiếp Hồn thì còn lợi hại hơn rất nhiều.
- Đáng chết, Nhạc Thành vẫn ở phía dưới.
Vũ Văn Giác mắng to một tiếng.
- Mọi người chú ý.
Trần Đào biến sắc mà lúc này ở phía xa xa bốn đạo nhân hình hỏa diễm cũng tiến tới trước người bọn họ.
- Chú ý.
Nhóm người Bàn Thiên Lão Ma lúc này đều biến sắc bọn họ biết rằng những nhân hình hỏa diễm này không dễ đối phó.
- Xèo xèo.
Bốn đoàn nhân hình hỏa diễm ở trước mặt mọi người nghiêng người xẹt qua, bốn đoàn nhân hình hỏa diễm hiện tại không công kích bất kỳ người nào mà là phóng từ trong thung lũng hẹp ra.
- Chuyện gì xảy ra vậy, tại sao nhân hình hỏa diễm lại tràn ngập như thế?
Bàn Thiên Lão Ma bọn họ liền nổi lên nghi hoặc.
- Mọi người mau xuống thung lũng hẹp, Nhạc Thành còn ở bên trong.
Trần Đào cất tiếng nói với tất cả mọi người.
Ở trong thung lũng hẹp, một ngọn lửa ngập trời bắt đầu xuất hiện.
Trong hạp cốc, một cái tháp lớn bắt đầu trồi lên, thủ ấn của Nhạc Thành bắt đầu thu lại, hắn thu hồi Hạo Thiên Tháp rồi đánh giá xung quanh.
Nhìn dấu vết hủy diệt xung quanh, Nhạc Thành cảm thấy may mà mình thu hồi linh dược bằng không thì bọn chúng đã bị đốt thành tro tàn bởi Thái Dương Chân Hỏa.
Bây giờ sắc mặt của Nhạc Thành cũng trở nên tái nhợt, nếu như không có Hạo Thiên Tháp, phỏng chừng mình đã bị trọng thương, thân thể Kim Long trên người của hắn chưa đủ để chống lại Thái Dương Chân Hỏa.
Nhạc Thành đánh giá xung quanh, ở xung quanh có một thạch động xuất hiện, hạp cốc hơi nghiêng xuống, xung quanh tràn ngập khí tức cường hãn.
- Hóa ra là được giấu ở chỗ này.
Nhạc Thành lẩm bẩm thầm nói sau đó hắn thả người rơi xuống cửa động, đến cửa động khí tức bắt đầu nóng bỏng thêm vài phần.
- Người tu chân chết tiệt, được rồi, đan dược ta tặng toàn bộ cho ngươi, còn có hai phân thân đó ta cũng tặng cho ngươi, ta không làm phiền ngươi nữa, được chưa?
Ở trong sơn động, thanh âm của Thái Dương Chân Hỏa vang lên.
- Ngươi nói đi, ta muốn xem bản thể của ngươi rốt cuộc bị vây khốn thế nào.
Nhạc Thành cất tiếng trả lời, hắn do dự một lát rồi đi vào bên trong thạch động.
Ở bên trong thạch động bốn phía đều bao trùm một mảng hỏa hồng, trong thạch động cửa thạch lớn rất nhiều.
Càng vào bên trong thạch động, khí tức càng trở nên nóng bỏng, Nhạc Thành ở trong này không hề dám chủ quan.
Một lát sau Nhạc Thành bắt đầu cảm nhận thấy trên thạch bích tràn ngập sự nóng bỏng, giống như là ở dưới thạch bích có một ngọn lửa vô cùng lớn đốt cháy vậy.
Trong thạch động có không ít đá, ở chính giữa có bệ đá lớn vài trăm thước, một hỏa hồng bao vây bên trong.
- Người tu chân, ngươi nhất định phải đi vào.
Hỏa diễm bên trong đã biến thành một đoàn nhân hình hỏa diễm.
- Ta không làm gì, ta chỉ muốn tới thăm bản thể của ngươi một chút, ở chỗ này là Huyền Thiên nội lục, ta với ngươi đều là người tu đạo cho nên ta muốn tới thăm ngươi một chút.
Nhạc Thành nhìn phân thân của Thái Dương Chân Hỏa rồi cất tiếng nói.
- HỪ, ta thấy ngươi muốn luyện hóa ta, ngươi đừng có nằm mơ, thực lực của ngươi còn lâu mới làm được.
Phân thân của Thái Dương Chân Hỏa la lớn với Nhạc Thành, đồng thời cũng chăm chú nhìn Nhạc Thành.
- Ta thử là được.
Sắc mặt của Nhạc Thành biến đổi, kim mang trên người của hắn cũng trở nên tràn ngập, thủ ấn của hắn ngưng kết, một luồng thanh mang nhanh chóng bắn về phía bệ đá.
- Ngươi dám.
Phân thân của Thái Dương Chân Hỏa đã ngăn cản Nhạc Thành, một luồng thanh mang kia đã bị ngọn lửa ngăn chặn.
Cùng lúc đó, Nhạc Thành nở ra một nụ cười, Phong Lôi Sí của hắn chuyển động, thân ảnh đã xuất hiện bên cạnh bệ đá, một luồng Vô Thượng Chân Hỏa bao bọc ngọn lửa, Nhạc Thành cũng không dám trực tiếp lấy đi đám lửa kia, mặc dù không biết bản thể của Vô Thượng Chân Hỏa bị cái gì vây khốn, nhưng cẩn thận vẫn hơn.
- Người tu chân ngươi dám.
Đúng lúc này Thái Dương Chân Hỏa cũng bắn lửa ra, Nhạc Thành lập tức biệt đẩy lui.
Thân hình Nhạc Thành lui về phía sau, bỗng nhiên ở phía trước hai luồng nhân hình hỏa diễm xuất hiện, bốn luồng này quay ở trong thạch động.
- Đáng chết.
Nhạc Thành thầm mắng một tiếng, bây giờ năm luồng phân thân của Thái Dương Chân Hỏa xuất hiện, mình không có cách nào làm gì được.