Một mảng Thái Dương Chân Hỏa mãnh liệt tuôn ra, đồng thời trong nháy mắt một tiếng động xé gió vọt qua giữa hư không, trên bầu trời quỷ trảo bao vây Nhạc Thành trong nháy mắt đã bị bẻ gãy.
Thái Dương Chân Hỏa trong nháy mắt đã hóa thành biển lửa rộng tới ba vạn thước, hỏa diễm gào thét không ngừng bốc lên cao.
Trong biển lửa, nguồn năng lượng không ngừng khuếch tán, vào thời khắc này, không gian sóng gợn nổi lên cuồn cuộn, hỏa diễm giống như thủy triều bao vây những quỷ trảo màu đen kia.
Trần Vân lão tổ vốn muốn xông lên trời công kích Lục Thiên Tôn nhưng lúc này cảm nhận thấy hỏa diễm kinh khủng cũng phải né tránh>
Hỏa diễm gào thét này tựa hồ như cường hãn nhất, ở trong biển lửa ngưng tụ thành vòng nước xoáy, cuối cùng khiến cho phong vân xung quanh cũng muốn biến sắc.
- Àm ầm.
Sau một hồi thanh âm bạo liệt, không gian hỏa diễm bắt đầu lả tả rơi xuống, những quỷ trảo cũng biệt đốt cháy thành tro tàn, mà ngay cả Lục Thiên Tôn cũng bị tiêu hao lực lượng lùi xuống mấy chục thước.
Lực lượng mạnh mẽ như thế khiến cho Lục Thiên Tôn vốc ùng kinh ngạc.
- Thái Dương Chân Hỏa thật là lợi hại.
Lục Thiên Tôn chăm chú nhìn về phía hỏa diễm rồi nói.
- Tiểu tử này thực lực cũng quá mạnh.
Trần Vân lão tổ cùng với Tôn Phong Vũ Văn Lê ba người chăm chú nhìn Nhạc Thành, vừa rồi Nhạc Thành bày ra thực lực bọn họ cũng rung động, chỉ bằng một chiêu cũng biết thực lực của Nhạc Thành không hề dưới ba người bọn họ, đặc biệt là Vũ Văn Lê hắn cảm thấy thực lực của mình tựa hồ như còn không bằng Nhạc Thành.
Chẳng qua lúc này bọn họ cũng không biết, uy lực do ngưng tụ Thái Dương Chân Hỏa của Nhạc Thành đã khiến hắn phải tiêu hao một nửa pháp lực, tuy nhiên mặc dù như vậy cũng không bị thương nặng như Lục Thiên Tôn.
Mà lúc này Nhạc Thành cũng biết thực lực của bát tính Đấu Thánh đúng là kinh khủng, đặc biệt là Lục Thiên Tôn, trong thời gian ngắn ngủi đã đạt tới bát tinh Đấu Thánh đỉnh phong, thật là khó đối phó. Nhìn bộ dáng này, xem ra trừ phi mình đạt tới Đại thừa tiền kỳ, nếu không thì một mình giao đấu với Lục Thiên Tôn là không thể.
- Hỏa Hoàng huyễn hỏa.
Đúng lúc này một đạo thah âm trong trẻo truyền ra, chỉ thấy ở trên bầu trời Trần Vân lão tổ không biết từ khi nào đã xuất hiện trước Lục Thiên Tôn.
Một khí tức cường hãn tràn ngập từ người của Trần Vân. Ngay sau đó không gian xung quanh cũng ngập tràn một khí tức cường hãn.
Nhạc Thành cảm nhận thấy đám khí tức này thật là quỷ dị, vô cùng kinh khủng.
- Hỏa Hoàng huyễn hóa, ma pháp cấm kỵ ấp chin hỏa hệ.
Trần Vân muốn dùng ma pháp cấm kỵ, thực ra nếu vận dụng ma pháp cấm kỵ thì ít nhất phải ba năm mới khôi phục như cũ.
- Nhạc Thành, ngươi mau lui lại không được đến gần.
Thanh âm của Trần Vân lão tổ liền vang lên trong tai của Nhạc Thành.
Nhạc Thành lúc này liền rút lui, Trần Vân lão tổ ngưng tụ công kích, tuyệt đối là vô cùng kinh khủng.
Sau khi Nhạc Thành lui xuống, ở trên bầu trời một con hỏa phượng hoàng xuất hiện, nhiệt độ không gian cũng tăng lên rất cao.
Nguyên tố hỏa diễm dày đặc khiến cho người ta phải kinh hãi, Lục Thiên Tôn lúc này sắc mặt đại biến, ma pháp uy lực hỏa hệ cấp chin hắn vô cùng rõ rang.
Nhạc Thành mơ hồ có thể nhìn thấy ở bên trong con hỏa phượng hoàng kia, Trần Vân lão tổ không ngừng niệm chú. Mà không gian xung quanh chỉ có thể dùng từ kinh khủng để hình dung.
- Đây chính là uy lực của hỏa hệ ma pháp cấp chin sao, quả nhiên là có chỗ độc đáo, xem ra lực lượng sau khi phát huy đến tận cùng thì uy lực sẽ rất cường hãn.
Nhạc Thành lẩm bẩm nói, hiện tại Nhạc Thành phát hiện ra ma pháp này quả không tầm thường.
Nhưng thật ra Nhạc Thành cũng hiểu, bất kể pháp lực gì, đấu khí hay ma pháp đều là lực lượng trong thiên địa, thiên địa thực lực đều vô cùng mạnh mẽ, nắm giữ càng cao thì phát huy uy lực càng nhiều.
Cảm thấy Trần Vân lão tổ thi triển ma pháp cấm kỵ, trong lòng Nhạc Thành thầm nghĩ ma pháp này có lẽ giống như khi mình vận dụng Thái Dương hỏa triều, nhất định tiêu hao không ít pháp lực.
Dục Hỏa phượng hoảng lúc này đã tràn ngập hồng mang cói mắt, hỏa quang uy áp khổng lồ, uy áp này khiến cho hai cánh của Lục Thiên Tôn phải co rút lại, thân thể màu đen căng ra.
- Hỏa Hoàng huyễn hóa.
Đúc lúc này, người của Lục Thiên Tôn bắn ra, máu tươi văng tung tóe, sắc mặt trắng bệch.
- Đáng chết, cấm kỵ ma pháp, đúng là không có thiên lý.
Nhìn Dục hỏa phượng hoàng kia, Lục Thiên Tôn tái nhợt cả sắc mặt.
- Xoẹt.
Mà lúc này dục hỏa phượng hoàng bắt đầu lan tràn, biến thành một quang cầu màu đen, quang cầu này ẩn chứa một lực lượng vô cùng kinh khủng.
- Không có thiên lý, phá Hỏa hoàng Huyễn hỏa cho ta.
Đột nhiên một tiếng vang vọng, Lục Thiên Tôn sau khi hét lớn, máu tươi phun ra, hai tay mạnh mẽ đẩy về phía trước. Một quả cầu màu đen khổng lồ xuất hiện ở trên không trung, sau đó đột nhiên xoay tròn, cuối cùng phát ra từng thanh âm xé gió, ma khí lập tức trở nên tràn ngập.
Quang cầu màu đen tạo ra lực lượng vô cùng kinh khủng, điên cuồng đánh ra. Ở trên bầu trời Dục hỏa phượng hoàng cũng trở nên lay động,, hắc sắc quang cầu cuối cùng đã phá toang phòng ngự ma pháp.
Mà lúc này dưới khí tức cường hãn, cả sơn mạch đều chấn động, giống như là động đất vậy, đồng thời Trần Vân lão tổ cùng với Lục Thiên Tôn hai người song song đánh ra.
Lúc này không gian tối tăm đã biến mất trên hư không không còn thấy gì nữa, Trần Vân lão tổ lui đến bên cạnh Nhạc Thành, khuôn mặt trở nên tái nhợt, sắc mặt của Lục Thiên Tôn cũng trở nên trắng bệch, tựa hồ như đã bị thương nặng.
- Âm Dương kiếm, phân ra.
Lúc này khóe miệng của Nhạc Thành nở ra một nụ cười lạnh, đánh rắn phải đánh vào đầu, cơ hội này dĩ nhiên là Nhạc Thành không bỏ qua.
- Khặc khặc ,các ngươi thật là độc ác, chỉ là hôm nay các ngươi cũng đừng hòng chạy thoát.
Nhìn thấy đòn công kích của Nhạc Thành, Lục Thiên Tôn nở ra một nụ cười âm lệ, sau đó trong miệng tựa hồ chảy ra một vết máu, vừa rồi dưới sự công kích của Trần Vân lão tổ, hắn đã bị thương nặng.
Trong nháy m ắt một ngọc giản được Lục Thiên Tôn bóp nát ra, sau đó một hắc bào thân ảnh xuất hiện, hắc bào thân ảnh vừa tới, Nhạc Thành đã biến sắc.
Chỉ thẩy lão giả hắc bào này tướng mạo lầm lẫm, khí thế tinh anh, tự tại trog hư không, khí phách cường hãn toát ra. Bạn đang đọc truyện tại - www.
Nhạc Thành nhìn thấy lão giả này cũng biến sắc không phải là vì khí tức mạnh mẽ mà khí tức trên người lão không phải đấu khí, ma pháp mà chính là khí tức của tu chân giả, chẳng qua là ma đạo công pháp mà thôi.
Vừa lúc đó, lão giả cũng nhìn chăm chú vào Âm Dương kiếm trận khổng lồ mà Nhạc Thành ngưng tụ, lão cười lớn lên mà nói:
- khặc khặc, đúng là người tu chân, thật khó tưởng tượng được, cuối cùng ta cũng nhìn thấy một tu chân giả.