Nếu như mình đột phá thì phải nhanh hơn thời gian mà Hỗn Thế Ma Vương côi phục thực lực.
Một lát sau, quanh người của Nhạc Thành đã nhấp nháy thanh mang, sau đó hắn đã rơi vào trong trạng thái tu luyện, ở trong Hạo Thiên Tháp nồng đậm linh khí Nhạc Thành không lúc nào là không tu luyện.
Linh khí nồng đậm tiến vào, tu vi của Nhạc Thành cũng từ từ tiến bộ.
Đúng lúc này, ở trong vòng cấm chế của Thanh Dương lão ma, toàn thân của Dịch Thiến bị một ma khí nồng đậm bao vây, trên người của nàng bắt đầu toát ra một chút ma khí.
- Không tệ, mới có một tháng mà đã bắt đầu đột phá, thiên phú của nàng quả là không tệ, nếu ở tiên ma giới, lão ma ta không chừng đã thu nàng làm đồ đệ.
Thân ảnh của Thanh Dương lão ma không biết từ khi nào đã đi vào bên trong phòng.
Dịch Thiến từ từ đình chỉ tu luyện, ma khí tiến vào trong cơ thể, nàng từ từ mở mắt ra, hai mắt hiện ra một vẻ hấp dẫn:
- Ngươi hiện tại cũng có thể nhận ta làm đồ đệ.
- Hiện tại không được, chờ sau khi thương thế của ta khỏi ta sẽ nhận nàng làm đồ đệ sau đó sẽ phi thăng lên tiên ma giới.
Thanh Dương lão ma nhìn ánh mắt hấp dẫn của Dịch Thiến thì không khỏi run lên.
- Tốt lắm, ta sẽ giúp ngươi chữa trị thương thế, chỉ là ngươi phải giữ lời, đến lúc đó nhất định phải mang ta lên tiên ma giới, còn phải thu nhận ta làm đồ đệ.
Dịch Thiến nháy đôi mị nhãn, cặp môi đỏ mọng cất tiếng nói với Thanh Dương lão ma.
Nhìn thấy vẻ mặt cố ý vô tình của Dịch Thiến, lại nhìn làn da trắng mịn kia, thân hình mềm mại, khuôn mặt tuyệt mỹ, Thanh Dương lão ma thật hận không thể lập tức gần gũi nàng, chỉ vì thương thế nên hắn phải chịu đựng.
- Nàng cứ yên tâm, có nàng đi theo ta sẽ không bạc đãi, lúc đó mỗi ngày sẽ cho nàng dục tiên dục tử.
Thanh Dương lão ma cất tiếng nói.
- Ngươi xấu lắm, người ta vẫn còn là tấm thân xử nữ.
Dịch Thiến hơi nói nhỏ, thân thể khẽ dựa vào Thanh Dương lão ma.
Thanh Dương lão ma thấy vậy thì run lên, bàn tay khẽ đưa tới định chạm vào bộ ngực của nàng.
- Lão ma không được như vậy, ngươi không phải là muốn tấm thân xử nữ của ta trợ giúp ngươi khôi phục thương thế sao, hiện tại ta đã đi lên tiên ma giới đâu, ngươi hiện tại khiêu khích ta ta nhịn không được thì phải làm sao bây giờ.
Dịch Thiến ửng đỏ hai gò má rồi nói.
- Thật là vưu vật, nàng nói vậy cũng đúng, hiện tại nàng hãy an tâm tu luyện, ta trước hết đi tìm sư tỷ muội của nàng, chuyện này thật hấp dẫn ta.
Thanh Dương lão ma nhìn thấy Dịch Thiến thì đã không kìm chế nổi tà hỏa, vội vàng đưa cho nàng hai cái bình ngọc rồi ra ngoài.
- Sư tổ, Thiến Nhi sẽ nghĩ cách báo thù cho người, cho dù hi sinh bản thân mình cũng không tiếc.
Dịch Thiến nhìn theo bóng lưng của Thanh Dương lão ma rời đi rồi lẩm bẩm nói.
Chăm chú nhìn hai cái bình ngọc, Dịch Thiến nghĩ đến điều gì đó, hồi lâu sau mới định thần lẩm bẩm nói:
- Nhạc Thành, hóa ra thứ ngươi tu luyện chính là tu chân, cho nên mới có thể đả bại ta, hiện tại ta cũng tu luyện thứ này, ta hi vọng có thể có một ngày công bình khiêu chiến với ngươi.
Ở trong một ngọn núi, Nhạc Thành lúc này bắt đầu cảm nhận được khí tức quỷ dị trong phạm vi mấy trăm dặm, nơi đó bốc lên những cuồng phong gào thét.
Khí tửc quỷ dị ngày càng tiếp nhận Nhạc Thành, không biết khi nào thì bắt đầu, một mảng cuồng phong gào thét bắt đầu bắn tới.
Trên hai ngọn núi, không ít cự thạch bị cuồng phong thổi bay.
Cũng không thiếu nham thạch bị kéo rụng, cuồng phong khiến cho núi non cũng như muốn rụng rời.
Đồng thời lúc này, ở trên không trung mây đen tràn ngập, trong đó có những đạo sấm sét dữ dội, mưa to bắt đầu trút xuống, không khí phát ra hương vị hủy thiên diệt địa, đám mây kia đã đen sẫm đến mức cùng cực, mang theo lực đạo vô cùng quỷ dị.
Loại hiện tượng này so với ngũ lôi kiếp hai tháng trước thì mạnh hơn không ít.
Cái này giống như là độ kiếp trọng yếu.
Nhạc Thành mở hai mắt thầm nghĩ, hiện tại hắn đạt tới Đại Thừa trung kỳ, cho dù có tiến bộ tới Đại Thừa hậu kỳ còn chưa đụng tới thiên kiếp.
Ở gần hắn chính là Nhạc Thiên lão tổ, chẳng lẽ là Nhạc Thiên lão tổ đã đột phá tới Đấu đế dâng tới võ kiếp hay sao?
Nhạc Thành biến sắc, lão tổ độ kiếp mình cần phải biết mới đúng, không biết có thể giúp được gì không, phiền toái này thật là lớn, sắc mặt của Nhạc Thành hơi trầm xuống, tâm niệm cũng chuyển động.
Thủ ấn của hắn lại biến đổi, Hạo Thiên Tháp đã xuất hiện bên cạnh hắn.
- Trời ạ, đây chính là hủy thiên diệt địa phải làm sao đây?
Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, mọi người đều hoảng sợ.
Thực lực của mọi người không phải là mạnh, đặc biệt là người của Nhạc gia, Nhạc Kiều, Lệnh Hồ Hạo Thiên, Nhạc Long Nhạc Hạc bọn hoạt dã sợ hãi vô cùng.
Lúc này ở trên không trung, không gian cũng trở nên mờ mịt, vô số cự thạch bay nhảy.
Mà ánh mắt của mọi người vô cùng kinh ngạc, bọn họ không hiểu là chuyện gì đã xảy ra, tất cả đều nhìn vào Lang Lễ mà nghi hoặc.
Lần này nếu như không phải Nhạc Thành bày ra cấ chế ngăn cản hẳn là bọn họ đã bị cuồng phong nuốt chửng rồi.
- Lang Lễ có phải là lão tổ độ kiếp không?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi Lang Lễ.
- Ta cũng không biết, nhưng xem ra không phải lão tổ độ kiếp.
Lang Lễ nghi hoặc nói với Nhạc Thành.
- Không phải là lão tổ độ kiếp thì rốt cuộc là chuyện gì?
Nhạc Thành vô cùng nghi hoặc, rốt cuộc là chuyện gì đây?
- đây là võ kiếp, đấu giả nhập đọa, ta cũng từng nhìn thấy thập tinh Đấu Thánh ở trên Huyền Thiên nội lục độ kiếp, nhưng không mạnh mẽ như vậy.
- Đây không phải là lão tổ độ kiếp thì là ai?
Nhạc Thành vẫn chưa nói hết thì biên sắc, nếu không phải lão tổ độ kiếp thì hẳn là mình, mình đã là thập tinh Đấu Thánh, mình tu luyện pháp lực, đấu khí cũng có thể đột phá, hơn nữa mỗi lần pháp lực của mình tiến bộ thì đấu khí cũng tiến bộ tương ứng, cho nên hẳn là mình đột phá tới Đâu Đế.
Đột phá tới Đâu Đế phải có nguyên khí của thiên địa, có lẽ trên người của có Hạo Thiên Tháp, cũng là nguyên khí của thiên địa nên mới có thể đột phá như vậy.
Nhưng đúng vào lúc này, Nhạc Thành liền dùng một pháp quyết bao phủ lấy toàn thân của mình, pháp lực tự động biến mất, đấu khí nồng đậm bắt đầu xuất hiện, khí thế tăng vọt. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Cơ hồ cùng lúc, pháp lực của Nhạc Thành tăng vọt, cấm chế cũng biến mất trên không trung mưa gió rít gào.
- Lang Lễ, ngươi đi nói với mọi người, ta đi độ kiếp.
Nhạc Thành quát lớn.