- Vang ầm ầm.
Tiếng nổ kinh thiên động địa bạo liệt vang lên, hắc động thật lớn ở trên không trung phá ra, đồng thời một con rồng và một con phượng hư ảnh từ trên không trung biến mất, mà đồng thời ngọn lửa Thái Âm Chân Hỏa cũng không chịu khống chế nổ vang mở ra.
- Vang ầm ầm...
Không ngừng tiếng bạo liệt vang lên, thanh âm kinh thiên động địa, từng ngọn lửa giống như là sóng thần cuộn sóng không ngừng ở không gian nổi lên.
Cả không gian ở trong hỏa diễm nứt nẻ, một cỗ năng lượng cuồn cuộn ở trên không trung khuếch tán ra, đồng thời vô số Thái Âm Chân Hỏa tầng tầng như sóng thần thổi quét ở tại trên người Nhạc Thiên lão tổ, ba ngọn lửa khủng bố vô cùng.
Mà đồng thời không gian cự long cùng phượng hoàng hư ảnh lại xuất hiện ở bên người Đoan Mộc Cuồng, hư ảnh khổng lồ xé rách ra một cái không gian khủng bố hung hăng oanh kích ở tại trên người Đoan Mộc Cuồng.
Nhạc Thành trong lòng lo lắng vô cùng, nhưng lúc này cũng không ra tay tương trợ, một trận chiến này quan hệ danh dự lão tổ, lão tổ cũng không hy vọng chính mình hỗ trợ, cho nên Nhạc Thành cũng chỉ có thể ở một bên lo lắng, nhưng khi lão tổ gặp phải nguy hiểm, Nhạc Thành cũng chuẩn bị tùy thời ra tay tương trợ.
Trên không trung, mọi người cũng không thể phục hồi tinh thần lại, đặc biệt là người của Hắc Ám Thần Điện giống như một hồi ác mộng vậy, năm nghìn tộc nhân chết ngay tại bên trong.
Hai đạo thân ảnh rút lui, Đoan Mộc Cuồng lúc này trên người một mảnh hỗn độn, mà Nhạc Thiên lão tổ lúc này cũng không tốt hơn, trên người Kim Long thân thể đã muốn biến mất, sắc mặt trắng bệch.
- Hì hì.
Đoan Mộc Cuồng miệng máu tươi chảy ra, trong ánh mắt hoảng sợ nhìn vào Nhạc Thiên lão tổ, tựa hồ không cam lòng, trên mặt vẫn còn thần sắc không thể tưởng tượng nổi.
- Đoan Mộc Cuồng, ngươi rốt cục bị ta đánh bại, ngọn lửa của ngươi thật cường hãn, nhưng ngươi quên, ta có Kim Long thân thể, đấu đế Kim Long thân thể, tuy rằng ngọn lửa của ngươi khủng bố, nhưng ta muốn đối kháng một lần, cũng không có chuyện gì, còn có, thân thể của ta là luyện chế ra, cho nên, ngươi đã bị đánh bại.
Nhìn Đoan Mộc Cuồng xa xa, Nhạc Thiên lão tổ nở nụ cười, hắn rốt cục đã đánh bại Đoan Mộc Cuồng.
- Thực lực Đấu đế quả nhiên khủng bố, đáng tiếc ta không có vận khí như vậy.
Đoan Mộc Cuồng phun ra một ngụm máu tươi, trong ánh mắt uể oải lên.
Quả thật, hắn không có vận khí như Nhạc Thiên lão tổ, Nhạc Thiên lão tổ vì có Nhạc Thành luyện chế thân thể tụ tập vạn hồn lực khôi phục thực lực, cuối cùng còn luyện chế ra mười ba bộ đấu đế di hài, hết thảy đều là do Nhạc Thành hỗ trợ, mà Đoan Mộc Cuồng không có vận khí này.
- Mặc kệ thế nào, ngươi thua, ngươi cũng đừng quên, đây chính là do ngươi lựa chọn, ma công của ngươi cũng là do ngươi tu luyện.
Nhạc Thiên lão tổ thản nhiên nói.
- Ta tu luyện ma công, ta đến bây giờ cũng không hối hận, ngươi tới đấu đế, nếu ta đột phá đến Độ Kiếp kỳ, ngươi cũng không phải đối thủ của ta.
Đoan Mộc Cuồng thản nhiên nói.
- Nhưng ta sẽ không cho ngươi cơ hội.
Nhạc Thiên lão tổ nói, sau đó bước ra, chung quanh vẫn mơ hồ chớp lên, trên không trung một đạo chưởng ấn màu vàng thật lớn chộp tới Đoan Mộc Cuồng.
- Khặc khặc, Huyền Thiên nội địa lại xuất hiện đấu đế, thật sự là không dễ dàng, đệ tử của ta, ngươi còn không có tư cách đánh chết.
- Hỗn Thế Ma Vương, ngươi cuối cùng ra rồi sao.
Không đợi Nhạc Thành phân phó, thân ảnh Lang Lễ biến mất ngay tại chỗ.
Bên trong hắc mang, chưởng ấn màu vàng của Nhạc Thiên lão tổ bị phá, sau đó hắc mang thổi quét hướng về phía Nhạc Thiên lão tổ, thanh mang quỷ dị nháy mắt liền ở phía trước hắc mang.
- Xuy xuy.
Trong lúc đó hắc khí cuồn cuộn, hắc mang nhất thời tránh lui ra sau, tựa hồ theo sau là một đạo thanh mang.
Hai đạo hào quang sau khi tiêu tán, thân ảnh Lang Lễ xuất hiện ở trước người Nhạc Thiên lão tổ, thân hình Hỗn Thế Ma Vương cũng xuất hiện ở trước người Đoan Mộc Cuồng.
- Lang Lễ, ngươi cùng ta đối lập sao.
Hỗn Thế Ma Vương nhìn Lang Lễ nói.
- Ta nhất định sẽ đánh chết ngươi vì chủ nhân báo thù.
Lang Lễ nói.
- Hạo Thiên Đại Đế đã chết rồi, ngươi báo cừu cái gì, chỉ cần ngươi đi theo ta, ta cam đoan ngươi sẽ hơn xưa rất nhiều.
Hỗn Thế Ma Vương nhìn Lang Lễ nói.
- Ngươi không xứng. Nguồn truyện:
Lang Lễ nói xong, thân hình đã xuất hiện ở trước mặt Hỗn Thế Ma Vương, trong miệng hú lên một tiếng, răng nanh thật dài xuất hiện, sau đó không ngừng bắn ra hàn khí như băng.
Răng nanh lú này trong nháy mắt tăng vọt mấy chục thước, răng nanh bén nhọn hàn mang trực tiếp hướng về phía Hỗn Thế Ma Vương cắn xé, Lang Lễ nhìn thấy thực lực Hỗn Thế Ma Vương cũng chưa có khôi phục, tự nhiên không dễ dàng buông tha Hỗn Thế Ma Vương như vậy.
Hỗn Thế Ma Vương lúc này vẻ mặt bình tĩnh, trong tay pháp quyết đánh ra, không gian trống rỗng xuất hiện một đạo hắc sắc ma khí, lốc xoáy ma khí màu đen ngăn cản tại trước người Lang Lễ, đồng thời thân hình cấp tố bạo lui.
- Lang Lễ, ngươi hiện tại mặc dù là bản thể, chẳng lẽ ngươi có thể áp chế được ta sao, thật sự là buồn cười.
Vừa nói xong, Hỗn Thế Ma Vương ra tay trước, trong tay xuất hiện phi kiếm ngăm đen, ba đạo kiếm quang thành hình hướng Lang Lễ bay vút tới.
Lang Lễ lạnh như băng, bộ dáng vốn dọa người vô cùng, lúc này lại làm cho người ta không dám nhìn.
Răng nanh trong miệng Lang Lễ bắn ra đạo đạo hàn quang, nơi hàn quang đi qua, không khí nháy mắt lạnh như băng ngưng tụ thành từng khối sương mù, khối sương mù chợt bay ra, hướng ba đạo kiếm quang Hỗn Thế Ma Vương đánh tới.
Hai người công kích, ở trên hư không không hề hoa xảo gặp nhau, "Bùm bùm ba" ba tiếng đột nhiên truyền đến, kiếm quang Hỗn Thế Ma Vương bị đánh xơ xác, sương khối Lang Lễ đồng dạng bạo toái.
Một lần đánh, lúc này Hỗn Thế Ma Vương tựa hồ rơi xuống hạ phong, mà công kích Lang Lễ lại tới.