TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tu Chân Giả Tại Dị Thế
Chương 1076: Hết thảy phải dựa vào chính cô ta (2)

- Sư tôn, ta thật sự chống đỡ không được, ta thật rất là khó chịu, so với chết còn khó chịu hơn.

Dịch Thiến thê thảm kêu lên, lục phủ ngũ tạng toàn thân kinh mạch đều đồng thời bị tàn phá, pháp lực Thanh Dương Lão Ma ở trong cơ thể của nàng không kiêng nể gì lien tục tàn phá.

- Ngươi phải kiên trì, cũng sắp không có việc gì, ngươi nhất định phải sống sót.

Thượng Quan Uyển Nhi nước mắt chảy ra, nhìn thấy bộ dáng Dịch Thiến, lòng của nàng cũng đau đớn vô cùng.

- Sư tôn, người giết ta, ta cầu người giết ta.

Dịch Thiến không ngừng kêu thảm.

- Mộng tỷ, đã là năm tháng, Dịch Thiến còn chịu đựng bao lâu, nàng thật sự chống đỡ không nổi nữa rồi.

Thượng Quan Uyển Nhi nhìn Mộng Yểm hỏi.

- Một thân pháp lực của Thanh Dương Lão Ma hiện tại Dịch Thiến tiêu hao cũng phải mất hai năm đến ba năm thời gian, nỗi thống khổ còn hơn tưởng tượng của ta, Dịch Thiến có thể chống đỡ đến bây giờ, đã phi thường rồi.

Mộng Yểm lắc đầu nói.

- Ba năm, sống không bằng chết như vậy, nàng thật sự chết sao.

Thượng Quan Uyển Nhi nói.

- Ta cũng không có cách nào, loại tình huống này, chính là Đại La Kim Tiên cũng không có biện pháp.

Mộng Yểm nói:

- Hết thảy phải dựa vào chính cô ta.

- Thiến nhi, con không thể buông tha, ngươi phải sống sót, ngươi còn có ta, ngươi phải sống sót.

Thượng Quan Uyển Nhi ngồi ở trước người Dịch Thiến nói.

- Sư tôn, thật sự là rất khó chịu, con thật sự chống đỡ không nổi nữa rồi.

Dịch Thiến nói xong, trong miệng máu tươi phun ra.

- Đúng rồi Thiến nhi, ngươi không thể chết, ngươi còn có Nhạc Thành, nếu ngươi chết, ngươi không thấy được hắn, ngươi không phải muốn vượt qua hắn sao, Mộng tỷ nói, nếu ngươi chống đỡ được, ngươi có thể có cơ hội vượt qua hắn, ngươi có cơ hội đả bại hắn. Nguồn: http://

Thượng Quan Uyển Nhi nhìn Dịch Thiến nói.

- Nhạc Thành, ta sẽ không cho ngươi khinh thường ta, ngươi có thể làm được, ta cũng có thể làm được, ta muốn vượt qua ngươi, ta không cho ngươi khinh thường ta.

Dịch Thiến thì thào nói, trong đôi mắt nhất thời lộ ra một ánh sao.

- Được, ngươi có thể vượt qua hắn, ngươi có thể, ngươi nhất định phải chống đỡ, ngươi có thể vượt qua hắn, Thanh Dương bí cảnh mười năm ngươi đều đi tới, hiện tại, ngươi có thể chống đỡ được.

Thượng Quan Uyển Nhi nói.

- Không sai, con nhất định có thể chống đỡ.

Dịch Thiến cắn răng nói, một tia máu tươi từ khóe miệng chảy ra, bộ dáng không đành lòng từ bỏ, trong tai, trong mắt đều máu tươi chảy ra.

Bên trong Hạo Thiên Tháp hai tháng sau, Nhạc Thành thở ra một ngụm trọc khí, hai mắt mở như ánh sao, cả người có chút biến hóa.

- Nếu có thể ở Hạo Thiên Tháp bế quan nửa năm có thể đạt đến Đại Thừa kỳ hậu kỳ đỉnh phong.

Nhạc Thành thì thào nói, hai tháng này Nhạc Thành cảm giác tu vi của chính mình cũng tiến bộ không ít.

- Mọi người chuẩn bị đi ra ngoài, chúng ta đã tới.

Nhạc Thành nhìn mọi người ở bên trong Hạo Thiên Tháp nói.

- Hô.

Mọi người cũng đều đình chỉ tu luyện, ở hai tháng tu luyện, Nhạc Thành có thể cảm giác được tất cả mọi người đều có tiến bộ.

Trong không gian thông đạo, Nhạc Thành cùng mọi người đi ra, mà Thanh Đồng cùng Hồng Loan cũng đi theo phía sau Nhạc Thành, chỉ có Lang Lễ, Thú Ma cùng Yêu Huyên còn ở tại bên trong Hạo Thiên Tháp tu luyện.

- Ra mắt cốc chủ, ra mắt phó cốc chủ.

Bên trong Hồ Điệp Cốc, đã có thêm hơn mười người nghênh đón, nhìn thấy Trầm Linh cùng Nhạc Thành, nữ đệ tử Hồ Điệp Cốc sôi nổi hành lễ.

Tới trong cốc, Nhạc Thành mới biết được, hai ngày sau mới là ngày các thế lực lớn thương nghị, lúc này các thế lực lớn cũng đều đi tới Hồ Điệp Cốc.

Mà Lê Tiểu Dao cùng Yến Hiểu Kỳ, Tôn Thi Thi, Nam Cung Lạc Nhan cũng hỏi rõ ràng nơi các phái nghỉ ngơi, sau đó chạy qua, đã lâu không có nhìn thấy người trong nhà, chúng nữ tự nhiên cũng mong muốn gặp được.

Lúc này bên trong Hồ Điệp Cốc, cả các thế lực ở Huyền Thiên đại lục tề tụ, mọi người đều đã tới Hồ Điệp Cốc.

Hắn cũng không ngờ các thế lực này mối thế lực đều ít nhất có một đấu thánh cường giả, cho dù là nhân số có nhiều, đấu tôn có nhiều cũng không hữu dụng, không có đấu thánh cường giả thì không có tư cách tham gia chia cắt cả Huyền Thiên nội địa.

Nhạc Thành nhìn đệ tử Hồ Điệp Cốc hỏi một chút, cũng đã biết lần này các thế lực lớn tới tham gia thương nghị, trừ bỏ tứ đại nhân tộc cùng thần Phượng Hoàng tộc ra, còn có Tuyệt Tình Cốc, Hồ Điệp Cốc, Cuồng Sư Môn, Vạn Kim Môn, ngoài ra các thế lực còn lại cũng chỉ có mười một mười hai.

Những thế lực này đều có đấu thánh cường giả, nhưng vượt quá Nhạc Thành tưởng tượng, nguyên lai hắn không có phát giác cả Huyền Thiên nội địa thế lực lý có nhiều đấu thánh cường giả như vậy.

Ngay tại lúc Nhạc Thành tới tiểu đảo không được bao lâu, linh hồn Trần Bưu truyền âm ra, một lát sau, Trần Bưu đi ra đảo nhỏ.

- Ra mắt chủ nhân.

Trần Bưu hành lễ nói, lần này tứ đại nhân tộc thương nghị, Trần Bưu thân là Trần gia tộc trưởng, tự nhiên muốn tới.

- Không cần đa lễ, đúng rồi, ta muốn hỏi một chút, Trần gia Trần Hiểu Nguyệt các ngươi là người ra sao.

Hai người hàn huyên, Nhạc Thành chính là hỏi Trần Hiểu Nguyệt Trần gia là mục tiêu của Nhị ca, cũng là muốn giúp Nhị ca hiểu biết thêm một chút.

- Tộc trưởng, Trần Hiểu Nguyệt là một thiên tài Trần gia quật khởi, năm nay mặc dù tuổi mới hai mươi chín, nhưng ở trong tộc toàn lực bồi dưỡng, đã là bốn sao đấu tôn, đồng thời là cửu phẩm sơ giai luyện dược sư, ta thật muốn cùng chủ nhân nói chuyện.

Trần Bưu nhìn Nhạc Thành nói.

- Sự tình gì, ngươi nói đi.

Nhạc Thành nghi hoặc hỏi.

- Chủ nhân Nhị ca cùng chuyện tình Trần Hiểu Nguyệt ta cũng biết, nhưng Trần Hiểu Nguyệt toàn lực bồi dưỡng ra cường giả, chủ nhân mà Nhị ca hiện tại mới là đấu tông, ta sợ đến lúc đó trưởng lão trong tộc có lực cản, đến lúc đó ta không thể nói rõ... Nhưng chỉ cần chủ nhân tự mình ra mặt, Trần gia cũng không có người không đồng ý.

Trần Bưu bất đắc dĩ nói.

Nhạc Thành nhìn Trần Bưu nói đại khái đã rõ ràng, xem ra ánh mắt Nhị ca cũng thật sự là cao, nhìn trúng ý trung nhân là Trần gia tuổi trẻ thực lực cực mạnh, là người cả Trần gia toàn lực bồi dưỡng, cho nên Trần gia có thể không đồng ý.

Ý tứ của Trần Bưu muốn chính mình ra mặt, đến lúc đó cả Trần gia tự nhiên không ai phản đối, cho dù là Trần Vân lão tổ cũng sẽ nể tình.

Chính là Nhạc Thành cũng không tính toán nhúng tay vào, loại chuyện này chính là chuyện tình vợ chồng son, chính mình có thể giúp Nhị ca, nhưng ra mặt mà nói chính là thêm phiền, đến lúc đó Nhị ca không có mặt mũi.

Đọc truyện chữ Full