TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương
Chương 129: Tại sao không đi dạo chơi một lần

Editor: Hyna Nguyễn

------------------------------

"Tớ đã nói với cậu rồi, cậu đã từng cho rằng là cậu không phải là hắn không thể, tưởng rằng hắn chính là tất cả thế giới của mình, sự thật sẽ chứng minh, cậu chẳng qua chỉ là ếch ngồi đáy giếng! Thế giới lớn như vậy, tại sao không đi dạo chơi một lần, thế nào lại phải treo cổ trên một cái thân cây như Tống Tử Hàng?"

Sở Phong gia thế tốt, học giỏi, vận động tốt, dáng dấp lại soái, có thể quăng Tống Tử Hàng qua hơn mười mấy con phố, so với Tống Tử Hàng tuyệt đối đầy đủ hơn nhiều.

Bất quá cô một mặt là vì muốn ngược Tống Tử Hàng, mặt khác cũng là lo lắng cho Giang Yên Nhiên.

Lấy tính cách của Giang Yên Nhiên, cho dù cô ấy không đi tự sát nữa, nhưng chuyện lần này khẳng định cũng sẽ đối với cô ấy tạo thành bóng ma rất lớn trong lòng, lấy cái tính tình cố chấp của mình, sau này loại tình huống không bao giờ tin tưởng nam nhân thật ra vẫn rất có thể phát sinh.

Nếu là Giang Yên Nhiên cùng Sở Phong có thể thành đôi là tốt nhất, nếu không thể thành đôi thì dời đi một chút sự chú ý cũng là một chuyện tốt.

Thật ra thì người theo đuổi Giang Yên Nhiên cũng không ít, cô duy nhất chỉ nhớ rõ Sở Phong là bởi vì kiếp trước khi Giang Yên Nhiên tự sát chết đi, Tống Tử Hàng lập tức chế tạo chụp một bộ ảnh lớn, chỉ định Trầm Mộng Kỳ là nữ nhân vật chính, ở hiện trường buổi họp báo bộ phim đó, Sở Phong đột nhiên xuất hiện nổi điên xông lên đài đem Tống Tử Hàng đánh một trận tơi bời, lúc ấy sự tình huyên náo thật lớn, khắp nơi đều có thể thấy có người bát quái.

Nghe nói sau đó Tống Tử Hàng đối với đưa hắn ra kiện tụng, vì Sở Phong gia thế quá cứng rắn, cuối cùng lấy giải hòa chấm dứt.

Cô đến nay vẫn còn nhớ đến lúc ấy biểu tình nam nhân trong video giận dữ đau thương...

Lúc đó cách lúc Giang Yên Nhiên kết hôn đều đã đến mấy năm, nhưng đã nhiều năm như vậy, người đàn ông này vẫn như cũ nhớ đến cô ấy.

Cho nên cô mới cảm giác thấy người này không tệ, thật lòng có thể thử một lần. 

Nghe lời nói của Diệp Oản Oản, Giang Yên Nhiên có chút tự giễu cười khổ nói " Tống Tử Hàng làm sao có thể tức giận..."

Mặc dù nói như vậy, bất quá, cuối cùng Giang Yên Nhiên vẫn là dựa theo lời nói Diệp Oản Oản mà làm theo.

Có lẽ Oản Oản nói không sai, cô nên nhảy ra khỏi thế giới chật hẹp kia.

Nhìn tận mắt Giang Yên Nhiên gửi xong tin nhắn, Diệp Oản Oản yên tâm, sau đó trên dưới quan sát cô một cái, lại nhăn mặt nói " không cần nói cho tớ biết cậu hôm nay sẽ mặc cái này đi sao?"

"Thế nào? Đây là bộ quần áo đẹp mắt nhất của tớ đấy! Tớ ngày hôm nay cố ý lựa ra đó! " Giang Yên Nhiên mở miệng.

Diệp Oản Oản thở dài một hơi, thẩm mỹ có vấn đề là cô mới đúng chứ? Có thể hay không đối với mình có chút thanh tỉnh nhận biết?

"Trắng hếu mềm oặt, cùng vải rách một dạng, nơi nào đẹp mắt chứ?"

"Đây là kiểu lưu hành gần đây a..."

"Văn nghệ sâm nữ bệnh cùi đúng không? " Diệp Oản Oản liếc mắt, từ trong rương quần áo của Giang Yên Nhiên tìm tìm một lúc, sau đó lựa ra một áo đầm in hoa nói" đổi cái này đi!"

Trang phục cổ hoa văn ghép lại, xinh đẹp nhưng cũng không khoa trương, rực rỡ chói mắt lại không mất thanh xuân hoạt bát, rất thích hợp với phong cách và tuổi tác của cô.

Đổi người khác xuyên có thể sẽ rất thôn rất quê mùa, nhưng nếu như là Giang Yên Nhiên, tuyệt đối Hold được!

Giang Yên Nhiên có chút ngoài ý muốn nhìn bộ quần áo kia một cái " Cậu thật là biết chọn, đây là bộ quần áo đắt tiền nhất của tớ. Sinh nhật tớ, mẹ của tớ đưa cho tớ đó, là bản limited mới nhất ra của nhà C nhưng là cảm thấy được màu sắc quá hoa tiếu quá diễm lệ, cho nên một lần cũng không mặc qua..."

"Đi thử một chút đi thử một chút! Tớ muốn nhìn! " Diệp Oản Oản cặp mắt lấp lánh mà nhìn chằm chằm cô, mặt đầy mong đợi.

Giang Yên Nhiên bất đắc dĩ bật cười " được rồi!"

Lúc đó mẹ khuyên cô (Yên Nhiên) như thế nào, cô cũng không muốn thử, cô không muốn thử bất kỳ món đồ mà Tống Tử Hàng không thích, nhưng là đối với Diệp Oản Oản, biết rất rõ ràng cô phương diện này không đáng tin cậy, nhưng vẫn là đối với cô (Oản Oản) có loại tín nhiệm vô hình.

Đọc truyện chữ Full