Convertor: Vo Vo
Editor: Hyna Nguyễn
—————–
“Phốc khục khục ho khan khục… ” ngoài cửa Hứa Dịch kinh sợ một phen trực tiếp ho khan lên tiếng, thiếu chút nữa phổi cũng ho ra ngoài luôn.
Giời ạ! Cái Diệp Oản Oản này, thật đúng là cái gì cũng dám nói a! Mặt mạnh hơn ông chủ nhà hắn gì đó lời như vậy mà cô cũng dám nói ra! Hắn quả thật không dám nhìn tới tự biểu tình của ông chủ nhà mình nữa!
Cùng lúc đó, để tránh Diệp Oản Oản lại nói ra lời gì kinh người nữa, Hứa Dịch vội vàng đưa tay đẩy cửa ra, “Tư Hạ thiếu gia, Diệp… Diệp tiểu thư…”
Diệp Oản Oản đang nổi giận đùng đùng nhưng nghe tới âm thanh ngoài cửa nhất thời sống lưng cứng đờ.
Tiếp đó, vừa nghiêng đầu liền thấy Hứa Dịch, còn có Tư Dạ Hàn…
Cmn!!! Tại sao hai người kia lại ở đây! Diệp Oản Oản nhìn chằm chằm Tư Dạ Hàn gương mặt băng sơn làm điên đảo chúng sinh, cảm giác chính mình giống như một chiếc tàu Titanic, cả người đều bị đụng đến tan tành rồi.
Trong đầu của cô tràn đầy lời mình vừa nói “Đem Tư Dạ Hàn kêu đến ở ngay trước mặt ngươi bắt hắn lên đây “…
Mới vừa rồi thanh âm của cô lớn như vậy, Tư Dạ Hàn tuyệt đối là nghe được! Liêm sỉ của cô! Hình tượng thuần lương của cô! Toàn bộ không còn nữa rồi!
Đầu óc của Diệp Oản Oản ông ông tác hưởng, trước mắt kim tinh loạn lên, thật lâu mới từ trong cơn đả kích khổng lồ này phục hồi tinh thần lại, lắp bắp nóng nảy mở miệng: “Tư… Tư Dạ Hàn… Sao anh lại tới đây… Anh là đến xem Tư Hạ sao… Ha ha ha… Mới vừa… Mới vừa rồi em cùng tiểu hài tử là hắn chơi đùa thôi… Anh chớ coi là thật… Người ta tuyệt đối tuyệt đối tuyệt đối không có tâm tư đại nghịch bất đạo như thế a…”
Tư Dạ Hàn không nói gì, chẳng qua là thần sắc rất là tế nhị nhìn lấy cô. Diệp Oản Oản bị cặp con ngươi của Tư Dạ Hàn lạnh lùng thâm thúy kia lẳng lặng nhìn chăm chú, cũng không biết anh đang suy nghĩ gì, da đầu từng trận tê dại.
Không biết qua bao lâu, ngay tại thời điểm cô muốn hận không thể phóng tới trong miếu cạo một cái đầu trọc để tỏ vẻ trong sạch của mình, rốt cuộc nam nhân đối diện cô lãnh đạm nhẹ nhàng mở môi ra nói một câu: “Hạ Hạ còn vị thành niên.”
Diệp Oản Oản sắc mặt sửng sốt một chút: “À? Thật sự… Cho nên?”
Cô hoàn toàn không biết tại sao Tư Dạ Hàn đột nhiên lại nói một câu không liên quan đến chuyện họ đang nói.
Tư Dạ Hàn nhắm mắt, sửa sang lại ống tay áo, sau đó phong đạm khinh vân mà liếc cô một cái: “Cho nên, anh tạm thời không thể thỏa mãn yêu cầu của em được.”
Diệp Oản Oản: “…!!!”
Phốc ——
Diệp Oản Oản thiếu chút nữa tại chỗ phun máu ba lần! Giời ạ! Bởi vì Tư Hạ còn vị thành niên, cho nên không cách nào ở trước mặt hắn diễn cảnh kia, đây là ý tứ của anh sao?
Vậy nếu như Tư Hạ trưởng thành chẳng lẽ liền có thể ở ngay trước mặt hắn gì đó gì đó rồi phải không a! Cái này có chỗ nào đó không đúng đi!
Cô quả thật phải quỳ trước logic của Tư Dạ Hàn nha!
Chuyện như vậy mà anh lại còn dùng giọng nói nghiêm trang nói ra được…
Cho tới thời khắc này Tư Hạ còn nằm ở trên giường bệnh, Diệp Oản Oản liếc mắt hướng hắn nhìn một cái, chỉ thấy đối phương sắc mặt hoàn toàn xanh mét, tay run run lục lọi đầu giường tìm dụng cụ phun sương.
Hài tử đáng thương a…
“Thân thể như thế nào rồi? ” Tư Dạ Hàn nói xong, ánh mắt rốt cuộc chuyển hướng đến thiếu niên đang nằm trên giường bệnh.
Trên giường bệnh, Tư Hạ lạnh rên một tiếng, “Dối trá!”
Tư Dạ Hàn không để ý đến thái độ của Tư Hạ, trước sau như một mặt không đổi sắc mở miệng nói: “Truyền xong dịch để cho Hứa Dịch đưa ngươi trở về nghỉ ngơi mấy ngày đi.”
Diệp Oản Oản đứng ở một bên gật đầu liên tục phụ họa theo, “Đúng vậy đúng a! Hạ Hạ, thân thể của cậu thế này thật sự là quá kém, thẩm thẩm thật sự là cực kì lo lắng, hay là cậu về nhà thật tốt nghỉ ngơi một chút đi!”
“…”
Thiếu niên khó khăn che ngực, cậu đã sắp bị hai người này làm cho tức chết rồi.
Cậu biến thành như vậy là do ai làm hại chứ?
Hiện tại mới nhớ tới thân thể của cậu sao, thời điểm mới vừa rồi lái xe tốc độ cao ngược đãi cậu cho cậu ăn nhiều đồ ăn cho chó vậy, làm sao không suy nghĩ một chút là cậu vẫn còn trẻ thơ chứ!!!