Convertor: Vo Vo
Editor: Hyna Nguyễn
—————–
Vô số đôi mắt ở bên dưới, trên người cô gái phế phẩm này cởi ra trang phục diễn vừa dầy vừa nặng, lấy tóc giả xuống, trang điểm trên mặt cùng vẩn đục cũng bị cọ rửa tẩy đi.
Trong nháy mắt vẻ mặt của cô làm cho họ thấy như minh châu lần nữa thấy mặt trời chói mắt, ánh mắt lạnh giá sắc bén trên cao nhìn xuống giống như một ngọn lửa, làm cho tất cả ngụy trang của cô thiêu hủy hầu như không còn, trong nháy mắt toát ra tất cả ánh sáng rực rỡ.
Khi Tư Hạ biết được tin tức chạy đến, thấy chính là một gương mặt như tranh, hắn kinh ngạc nhìn người đứng ở dưới đài, tất cả mọi người đều ngây ngô ở nơi đó.
Đó là… Diệp Oản Oản sao… Làm sao có thể!!!
Những người một khắc trước còn đang điên cuồng cười nhạo xem kịch, giờ phút này toàn bộ đều đã không cách nào tin ngẩn người tại chỗ.
Không biết nhiều hơn bao lâu, bên trong hội trường yên tĩnh, đột nhiên phát ra “Loảng xoảng lang ” một tiếng vang thật lớn, không biết là ai không cẩn thận đánh đổ một hàng đạo cụ.
Cho đến lúc này, mọi người mới bỗng nhiên thức tỉnh, toàn bộ hội trường bộc phát ra tiếng kêu lớn cùng tiếng nghị luận.
“Nằm… Cmn! Thật là đẹp!!!”
“Là mỹ nhân nha? Quả thật là thịnh thế mỹ nhân! Chuyện này… Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Vậy… Đó là Diệp Oản Oản sao?”
“không có khả năng! Ta tuyệt đối là đang nằm mơ! Diệp Oản Oản người xấu xí kia làm sao có thể đẹp như thế được! Ngươi sờ trái tim ta một cái đi, nhảy như sắp bay ra khỏi lồng ngực rồi, ta cảm thấy được như bắt đầu yêu! Cái này CMN đơn giản là nữ thần trong mộng của ta nha!”
“Trời ơi! Cái này chính là người các ngươi nói gái xấu nhất Thanh Hòa sao? Cái này nhất định là các ngươi lừa gạt tiểu học đệ chúng ta đúng không! Vị tỷ tỷ này đẹp đến mức nổ tung!”
“Uy uy uy thằng nhóc ngươi không lo ở trong trường mình học hành tử tề lại chạy tới theo chúng ta cướp học tỷ! Quy tắc tới trước tới sau có hiểu hay không?”
…
Chính giữa vũ đài, Diệp Oản Oản nhìn lấy dưới đài mọi người điên cuồng còn hơn hồi nảy nữa, hơi hơi nhíu mày.
Nhất là những nam sinh kia, một giây trước vẫn còn đang châm chọc đối với cô, một giây sau lại mở miệng điên cuồng bày tỏ gọi cô một tiếng nữ thần. Cô giữ bộ dạng của mình lâu như vậy, vốn là dự định ít nhất cũng qua được tốt nghiệp, kết quả một chiêu phá hết, toàn bộ đều xong rồi.
Một đóa hoa đào đều có thể muốn mất nửa cái mạng nhỏ của cô rồi, nếu như là một đoàn vậy thì cô có nhiều hơn một cái mạng cũng không đủ dùng đâu!
Diệp Oản Oản đang nhức đầu, ánh mắt xéo qua đột nhiên thấy được Giang Yên Nhiên đang đứng trong đám người.
Giang Yên Nhiên tựa hồ là bị đám người xô đẩy đẩy ngã, sắc mặt nghiêm chỉnh thống khổ ngã xuống đất.
Sự chú ý của mọi người hiện tại đều tập trung trên người của cô, thậm chí còn không ngừng có người ở bên trong chen chúc, tình cảnh hỗn loạn tưng bừng, căn bản không có người chú ý tới Yên Nhiên.
Mắt thấy đám người vẫn còn đang đưa đẩy, Diệp Oản Oản lập tức cất bước hướng dưới đài đi tới. Đám người vốn đang chen lấn nhìn thấy Diệp Oản Oản đi tới, toàn bộ đều lộ ra biểu tình kích động không thôi, giống như là thuỷ triều tự phát tự động mà nhường ra một con đường.
“Ai? Nữ thần muốn đi đâu à?”
“Không biết a!”
“Có phải là đi tìm Tư Hạ hay không?”
…
Tư Hạ đang đứng ngẩn ngơ dưới sân khấu thấy Diệp Oản Oản đi tới, con ngươi cũng hơi hơi co rúc lại một cái.
Nhưng mà, mọi người lại nhìn thấy, Diệp Oản Oản vượt qua Tư Hạ, đi tới trước mặt của Giang Yên Nhiên, “Trật chân rồi sao Yên Nhiên?”
Giang Yên Nhiên lắc đầu một cái, không nghĩ tới Diệp Oản Oản dưới tình huống này lại còn có thể phát hiện ra mình, “Không… Không việc gì…”
Diệp Oản Oản cau mày, đỡ Yên Nhiên đứng lên, “Tớ đưa cậu đi đến phòng y tế.”
Ách… Nữ thần lại là đi tìm Giang Yên Nhiên…
Bát quái mọi người mong chờ được nhìn thấy không xảy ra, trong lúc nhất thời mang tới một trận thất vọng, nhưng ánh mắt của mọi người như cũ không nỡ dời khỏi trên người của Diệp Oản Oản.
Diệp Oản Oản vốn là đã muốn đi, không biết nghĩ đến cái gì, đột nhiên dừng lại bước chân, nhìn về phía Trình Tuyết cách đó không xa, hơi hơi nhếch miệng, mở miệng nói, “Trình đại hoa khôi, như cô mong muốn, cô có thấy hài lòng không?”
Nói xong câu này, Diệp Oản Oản mới không nhanh không chậm mang theo Giang Yên Nhiên rời đi.