TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương
Chương 844: Không biết trời cao đất rộng

Editor: Hyna Nguyễn

Beta: Gemini

————————————————–

Vẻ mặt Dương Lộ Thiến khiêm tốn nói: “Đâu có đâu, đều là công lao của tổng biên Lương và nhiếp ảnh gia!”

Thái Dũng Thắng được dịp đắc ý nói: “Tổng biên Lương quá khách sáo rồi, hy vọng sau này chúng ta có nhiều cơ hội hợp tác hơn!”

Lương Sùng vội nói: “Đó là điều đương nhiên rồi! Được hợp tác cùng với người đại diện chuyên nghiệp như tổng giám Thái, đó là vinh hạnh của tôi!”

Trong lúc mọi người đang nâng ly cạn chén trò chuyện với nhau vui vẻ, trong chớp mắt không khí đột nhiên yên lặng.

Ở ngoài cửa, bốn người Diệp Oản Oản, Diệp Mộ Phàm, Cung Húc, Lạc Thần cùng nhau đi vào.

Lần này vào được đây là do Sài Vĩnh Lê giúp bọn họ lấy thư mời, nếu không phải là do thế lực Hoàn Cầu cản trở, bọn họ tuyệt đối sẽ không nhờ đến sự giúp đỡ của người khác như thế này đâu.

Tiêu Vũ Đồng phất phất tay gọi: “Diệp tiên sinh, bên này!”

Nhóm người Diệp Oản Oản đi tới, rồi nói: “Chị Vũ Đồng, hôm nay chị rất đẹp!”

Hai gò má Tiêu Vũ Đồng ửng đỏ: “Cảm ơn, bốn người các cậu mới là người đẹp, mọi ánh mắt đều bị sự xuất hiện của bốn người chọc cho mù mắt rồi!”

Nhìn thấy Diệp Oản Oản và Sài Vĩnh Lê đứng chung một chỗ, một nghệ sĩ nhỏ của Quang Diệu đang đứng bên cạnh Dương Lộ Thiến “Hứ”, lên tiếng: “Thật đúng là ngưu tầm ngưu mã tầm mã! Bây giờ Diệp Bạch cũng chỉ xứng cùng với loại công ty này lăn lộn cùng một chỗ mà thôi!” 

Dương Lộ Thiến buông lời nói: “Đây cũng là chuyện không có cách nào khác a, không có Hoàn Cầu làm chỗ dựa, Diệp Bạch làm sao có thể tiếp cận với đẳng cấp tài nguyên giống như “Sắc Đẹp” được?

Nhớ tới lúc trước chúng ta muốn chụp ảnh bìa hai người nam nữ, Diệp Bạch không chỉ không đồng ý, còn nói chuyện giật gân hậu quả gì tự chịu nữa chứ, nhưng còn bây giờ thì sao? Đây chính là cái anh ta gọi là hậu quả sao? Ha ha, thật là quá nực cưới mà…”

Bên cạnh mấy người nghệ sĩ và thương nhân nghe vậy nhao nhao kinh ngạc mở miệng: “Còn có việc này sao? Không phải nghe nói ánh mắt của Diệp Bạch không tồi sao? Giao tiếp trong giới nghệ sĩ cũng là người đứng đầu cơ mà!”

Nghệ sĩ kia mở miệng nói: “Cho nên mới đem mình tạo thành bộ dáng rất trâu bò như vậy đó, nhưng trên thực tế thì chỉ có thanh danh vang dội thôi…”

Mặt Thái Dũng Thắng lộ vẻ khinh thường: “Tiểu tử kia cho là mình ngồi vào được chiếc ghế phó tổng là rất đáng gờm rồi, nhưng trên thực tế, dich ngon tinh com nếu không phải cậu tôi muốn làm Chu Văn Bân ra đi thì anh ta cho là anh ta có thể dễ dàng lên chức như vậy được sao? Tiểu tử kia chẳng qua chỉ là một thuộc hạ một con cờ của cậu tôi mà thôi, lại còn không xác định rõ thân phận của mình, tự cho mình là nhân vật chính nữa chứ!”

Lương Sùng cười nói: “Người tuổi trẻ nha, khó tránh khỏi không biết trời cao đất rộng!”

Nói xong ánh mắt lóe lên, cười như không cười mở miệng nói: “Tôi còn nghe nói, Diệp Bạch sau khi rời đi thì cùng với “ViVi” hợp tác đúng không?”

Dương Lộ Thiến nghe vậy cười nhạo lên tiếng: “Đúng vậy đó, hơn nữa tạp chí đó cũng như chúng ta, cũng chụp ảnh bìa, nhưng lại để cho Cung Húc và Lạc Thần hai người đàn ông cùng nhau chụp, cho thấy là Diệp Bạch đã hết tuyệt chiêu rồi nên mới dùng đến hạ sách này đó?”

Lương Sùng lắc đầu thở dài nói: “Hazz, nhớ lúc trước “ViVi” dù gì cũng là tiền bối của chúng ta, là tạp chí lâu năm trong giới thời trang sự kiện quan trọng nào cũng có bài trong tạp chí của mình, không nghĩ tới bây giờ càng ngày càng không bằng ai, người nào cũng có thể hợp tác được…”

Thái Dũng Thắng nhất thời mở miệng nói: “Ha ha, ánh mắt cổ lỗ sĩ của Sài Vĩnh Lê kia sao có thể cùng tổng biên Lương như anh so sánh được chứ? Hiện tại ai mà không biết anh mới là nhân vật thủ lĩnh giới thời trang cơ chứ!”

Thái Dũng Thắng dựng một ngón tay cái lên.

Lương Sùng được mọi người tâng bốc làm cho thể xác và tinh thần của anh ta vô cùng thoải mái, nói: “Đúng rồi, tạp chí số đặc biệt năm nay của chúng tôi, tôi đã xác định là Thiến Thiến…”

Vẻ mặt Thái Dũng Thắng nhất thời đầy vui mừng kéo Dương Lộ Thiến bắt đầu mời rượu Lương Sùng: “Thật là rất cảm ơn anh! Thiến Thiến, còn không mau kính tổng biên Lương một ly…”

………………………………….

Rất nhanh buổi tiệc kết thúc, ở ngoài cửa, nhóm người Diệp Oản Oản và Sài Vĩnh Lê đang muốn rời đi, bên cạnh đột nhiên có người gọi Sài Vĩnh Lê lại.

Chỉ thấy đối phương trên người mặc quần áo đính hôn đắt giá, bên ngoài là một chiếc áo khoác da đỏ, trên mặt trang điểm tinh xảo, lúc ánh mắt ngạo nghễ nhìn về phía Sài Vĩnh Lê lộ ra mấy phần không kiên nhẫn.

Đọc truyện chữ Full