TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương
Chương 2280: Là một người quen cũ như thế nào

Biên soạn: Đức Uy -

- --

Thế giới bây giờ đã hội nhập đến loại trình độ này, Độc Lập Châu lại giậm chân tại chỗ như thế, bế quan toả cảng, thậm chí diệt tuyệt nhân tính. Tiếp tục như vậy nữa, sớm muộn sẽ đi về con đường diệt vong.

"Tồn tại tức là hợp lý, huống chi Độc Lập Châu có tính chất đặc thù của nó, quy củ xưa của tổ tông đã áp dụng lâu như vậy, tự nhiên có đạo lý của nó."

Không hổ là nhất đại tông sư, khả năng tranh luận này cũng không phải người bình thường có thể địch nổi.

Huống chi, Diệp Oản Oản cũng không cho là mình tùy tiện nói mấy câu liền có thể thuyết phục Hội trưởng Trọng Tài Hội.

Vì vậy Diệp Oản Oản cũng sẽ không nói nhảm, "Cho nên, Dịch hội trưởng hôm nay phái người dẫn tôi tới đây, chỉ là vì nói với tôi những đạo lý này?"

"Tất nhiên không phải vậy, đi theo tôi!" Dịch Linh Quân nói xong, liền đi thẳng về phía trước.

Diệp Oản Oản đầu óc mơ hồ, cũng không biết mục đích của Dịch Linh Quân rốt cuộc là cái gì? Bất quá, người ta đường đường là một vị Hội trưởng Trọng Tài Hội, người nắm quyền cao chức trọng nhất Độc Lập 12 Châu, nếu như là muốn gây bất lợi cho nàng mà nói, lúc không có ai tùy tiện động một ngón tay đã đủ rồi, cũng không cần tốn công tốn sức như vậy.

Cho nên, Diệp Oản Oản cũng không suy nghĩ nhiều, trực tiếp đi theo.

Sau đó, Diệp Oản Oản được Dịch Linh Quân đón xe chở đến một căn nhà riêng.

"Vào đi."

Sau khi xuống xe, Diệp Oản Oản theo Dịch Linh Quân tiến vào nhà. Sau khi vào bên trong, Dịch Linh Quân liền lập tức để cho hai người nam nữ trẻ tuổi kia rời đi. Trong lúc nhất thời, trong phòng chỉ còn lại có mình Diệp Oản Oản và Dịch Linh Quân hai người.

"Dịch hội trưởng, có chuyện gì cứ việc nói thẳng đi!" Diệp Oản Oản nói ngay vào điểm chính. Quả thực là nàng không nghĩ ra người có địa vị và thân phận như đối phương có việc gì cần phải gặp riêng nàng để thương lượng.

Dịch Linh Quân không nhanh không chậm rót cho Diệp Oản Oản một chén trà, ngay sau đó ý vị thâm trường nhìn nàng một cái, "Nhiếp tiểu thư, mới vừa rồi cô hỏi tôi có anh em sinh đôi, chuyện này là vì sao?"

Diệp Oản Oản cũng không dám giấu diếm, nói thẳng, "Bởi vì Dịch hội trưởng ông có vóc dáng rất giống với một người quen cũ của tôi. Không... là cực kỳ tương tự, cơ hồ là giống nhau như đúc, trừ màu tóc ra. Cho nên tôi mới mạo muội hỏi ngài một câu..."

"Ồ? Thật sao? Là một người quen cũ như thế nào?" Dịch Linh Quân hỏi giống như lơ đãng.

Diệp Oản Oản suy nghĩ một chút, "Phải hình dung như thế nào đây? Lão ta là một người... nói chung là rất cần ăn đòn! Nếu không phải là võ công lão ta quá cao không đánh lại, tôi phỏng chừng các cao thủ đại môn phái ở Độc Lập Châu đều muốn đánh lão ta một trận. Tóm lại là hoàn toàn ngược lại với vị tông sư đức hạnh ngời ngời như Dịch Hội trưởng ngài đây!"

Dịch Linh Quân nhìn về phía nàng, lại hỏi, "Là người rất quan trọng với Nhiếp tiểu thư cô sao?"

Cũng không biết có phải là ảo giác của Diệp Oản Oản hay không, thời điểm Dịch Linh Quân hỏi ra câu hỏi này dường như rất nghiêm túc, rất quan tâm câu trả lời. 

Bất quá Diệp Oản Oản cũng không chú ý nhiều, thuận miệng trả lời một câu, "Nói gì tới có quan trọng hay không, không quen!"

Ban đầu là lão quái nhân Hách Liên Giác kia nhất định quấn lấy nàng, đòi thu nhận nàng làm đệ tử thân truyền, dùng hết đủ mọi loại phương pháp, quả thật là nàng đã từng bị chỉnh đến bó tay toàn tập.

Sau đó, tựa hồ là Hách Liên Giác có chuyện gì, cũng sẽ không thường xuyên xuất hiện, chỉ thỉnh thoảng mới xuất hiện một lần. Tất cả đều là dẫn nàng đi xem lão ta đánh nhau, còn muốn nghe nàng phê bình...

"Không quen..." Dịch Linh Quân nghe câu trả lời của Diệp Oản Oản, biểu cảm trên mặt đột nhiên cứng đờ, tiếp đó ngón tay bưng ly trà khẽ run lên.

"Ặc... Dịch hội trưởng... Ngài sao vậy?" Diệp Oản Oản nhìn thấy phản ứng của Dịch Linh Quân, có chút kinh ngạc.

Nàng nói sai cái gì sao?

Vào giờ phút này, Dịch Linh Quân trân trân nhìn chòng chọc nàng, ánh mắt tố cáo lại u oán kia, cứ như thể là nàng đã làm chuyện gì đó vô cùng thương thiên hại lý.

Có...có chuyện gì vậy hả...??

Đọc truyện chữ Full