- Tử khí tam hoa quyết, nhân cấp đỉnh giai công pháp, tổng cộng phân thành thất trọng, tu luyện đến đệ tam trọng, đỉnh đầu sẽ hiện một đóa chân khí tử hoa. Đệ ngũ trọng, đỉnh đầu hiện hai đóa chân khí tử hoa, cảnh giới cao nhất đệ thất trọng, chân khí đại viên mãn, tam họa tụ đỉnh, giơ tay nhấc chân đều có khiêng đỉnh chi lực.
- Thương giang quyết, nhân cấp đỉnh giai công pháp, tổng cộng phân thành thất trọng, người tu luyện hữu thành chân khí thao thao bất tuyệt, kéo dài không dứt, tác dụng cực mạnh, cảnh giới cao nhất đệ thất trọng có thể ngưng tụ nguyên khí nước quanh mình, tăng gia uy lực chiêu thức, nếu như ở những khu vực như hồ nước, lực chiến đấu tăng lên gấp đôi.
- Phong lôi công, nhân cấp đỉnh giai công pháp, tổng cộng phân thành thất trọng, bốn trọng trước tu luyện thành công, thân pháp cực nhanh, mẫn cảm dị thường với khí lưu, tu luyện đến ba trọng sau, xuất thủ kèm theo lôi đình chi lực, người trúng chiêu toàn thân tê liệt, không thể kiềm chế.
Đọc liền ba cuốn công pháp, Trong lòng Diệp Trần cảm thán, không hổ là nhân cấp đỉnh giai công pháp, mỗi một bộ đều vô cùng lợi hại, tuyệt đối không phải là thứ nhân cấp cao giai công pháp có thể sánh được, hắn có thể chiến thắng Hoàng Bính Văn, nguyên nhân lớn nhất là vì đối phương cảnh giới không cao, nếu không gì thì gì người chịu thua thiệt cũng là mình. Về phần chiến thắng Diệp Đường và Diệp Huyên, hoàn toàn là dựa vào sức mạnh thân thể cường hãn, tu vi không có quá nhiều tác dụng, nghĩ lại đúng là may mắn.
Nếu như phải lựa chọn, hắn sẽ lựa chọn Phong lôi công, môn công pháo này tăng thêm tác dụng khinh công, hậu kì còn kèm thêm lôi đình chi lực, vào tay hắn tất nhiên có thể phát huy tác dụng lớn nhất. Nguồn truyện:
Nhưng bây giờ lựa chọn vẫn là quá sớm, nói không chừng còn có công pháp tốt hơn.
Lầu hai Vũ Kĩ Các.
Diệp Trần cưỡi ngựa xem hoa, cầm lên một cuốn công pháp bí tịch, rồi lại đặt xuống.
Những bí tịch này kì thực đều rất không tệ, cuốn nào cũng có ưu điểm của mình, ví dụ có hồi khí tốc độ nhanh, sở trường đánh lâu dài, có chân khí bạo phát mãnh liệt, trọng tốc chiến tốc thắng, có cả quán quân trong mảnh phòng ngự, thích hợp những võ giả thích lấy cứng đối cứng, còn có ẩn hàm hiệu quả đặc thù, ví dụ Trọng tâm kinh trọng khí tràng, Di hoa tiếp mộc công chuyển dịch kình đạo hiệu quả.
Tóm lại, có thể đạt tới nhân cấp đỉnh giai công pháp bí tịch, đều không phải thứ tầm thường.
Thấy công pháp bí tịch trên lầu hai đều sắp xem hết, Diệp Trần cuối cùng cũng đã tìm được một cuốn vô cùng hài lòng.
- Thuần quân chân khí, nhân cấp đỉnh giai công pháp, tổng cộng phân thành thất trọng, nghe nói là độc mộc kiếm pháp của Thanh Khê kiếm phái hai ngàn năm trước, đệ ngũ trùng có thể sinh ra khí mang, trong vòng mười bước giết người dễ như trở bàn tay, đệ lục trùng tiến thêm một bước, sinh ra khí mang hộ thể, công phòng nhất thể, cảnh giới cuối cùng đệ thất trọng, chân khí toàn thân ngưng thành nhất thể, giơ tay nhấc chân có thể thôi phát khí kiếm, đả thương người ở xa trăm bước.
- Rất tốt, chính là nó.
Diệp Trần cảm thấy không cần phải tìm kiếm thêm nữa, cuốn Thuần quân chân khí này rất thích hợp với hắn.
Xác định xong công pháp, tiếp theo là khinh công.
Kim Nhạn Công chỉ là nhân cấp cao giai phẩm cấp, tác dụng phát huy đến Diệp Trần cũng không dám coi thường, có thể nói, hồi đó nếu như không có Kim Nhạn Công, quân át chủ bài duy nhất của hắn chỉ còn lại sức mạnh thân thể, mà hắn thì không muốn để lộ quá nhiều Tôi Ngọc Cường Thân Quyết.
Hôm nay có cơ hội lựa chọn nhân cấp đỉnh giai khinh công, Diệp Trần sao có thể bỏ qua.
Di hình hoán ảnh!
Thừa phong quyết!
Thất tinh đằng vân công!
Hạc ảnh bộ!
Muôn hình muôn kiểu khinh công bí tịch khắc sâu vào mắt làm cho mắt Diệp Trần như muốn hoa lên.
Di hình hoán ảnh, ý nghĩa như tên, có thể trong một thời gian ngắn chuyển di thân hình, làm loạn tai mắt; Thừa phong quyết, người tu luyện thân nhẹ thể kiện, nhanh như cưỡi gió; Thất tinh đằng vân công, chân đạp thất tinh, có thể cưỡi mây vượt gió, bôn ba ngàn dặm; Hạc ảnh bộ, cự cầm ngàn năm, hạc ảnh vô tung.
Không mất quá nhiều thời gian, Diệp Trần rất khẳng định lựa chọn Hạc ảnh bộ, giống như lúc ban đầu hắn chọn Kim Nhạn Công.
Cuối cùng, Diệp Trần lại chọn một bộ quyền pháp bí tịch, về phần kiếm pháp tạm thời không cần, có Cô phong thập tam kiếm là đủ, một bộ Cô phong thập tam kiếm hoàn chỉnh cũng là nhân cấp đỉnh giai phẩm cấp.
Rời khỏi Vũ Kĩ Các, Diệp Trần về thẳng tiểu viện của mình.
...
Chớp mắt, nửa tháng trôi qua.
Sáng sớm hôm đó, một tầng sương mù mỏng mảnh bao trùm một nửa Thanh Phong Sơn.
Trên vách núi vắng vẻ, truyền đến những tiếng xì xì, kéo dài không ngừng, dày và dồn dập.
Một trận gió thổi qua, sương mù chuyển nhạt, ẩn hiện có thể thấy một bóng người đang đứng ở đó, phía trước hắn có một khối cự nham, cao ba mét, màu sắc ngả đen.
Thanh âm là từ thân thể người này phát ra, cẩn thận quan sát, sương mù xung quanh hầu như không thể tiếp cận hắn ba thước, tựa hồ như có một cái lồng khí vô hình, không chỉ có vậy, tất có sương mù tiếp cận thậm chí bị xoắn thành từng tia từng sợi, nhìn thoáng qua, còn tưởng nước bị đun bốc hơi thành hơi nước.
Bóng người đó chính là Diệp Trần, lúc này, hau mắt hắn đang khép hờ, toàn lực vận chuyển Thuần quân chân khí.
Một lúc lâu sau, Diệp Trần động!
Tay vung lên, một đường khí mang vô hình rời tay bay ra, chém lên cự nham.
Phốc!
Mảnh đá bay tán loạn, bề mặt cự nham xuất hiện một vết nứt dài nửa thước, đường viền sắc như dao gọt.
Phốc phốc phốc phốc...
Đường khí mang ban nãy đã là rất phi phàm, nhưng những đường khí mang tiếp theo còn lợi hại hơn, mỗi một đường đều hẹp dài sắc nhọn, uốn lượn như đao, phốc phốc trảm lên cự nham, cắt ra vô số những vết nứt chằng chịt, nhìn mà giật mình.
- Chân khí như đao, đây chính là Thuần quân chân khí đệ lục trọng cảnh giới sao?
Nhìn những vết nứt trên tảng cự thạch, Diệp Trần ít nhiều có chút cảm xúc, nửa năm trước, một đòn toàn lực của hắn uy lực cũng chỉ có vậy, hôm nay, tùy tiện có thể phát ra gần trăm đường, hơn nữa vẫn còn dư lực, nếu như số khí mang này trảm lên thân người, không bị gọt thành thịt nát mới lạ.
Chủ tâm muốn thử uy lực lớn nhất của khí mang, Diệp Trần hít một hơi thật sâu, tay phải thẳng như đao, vẽ một đường vào hư không.
Rắc!
Một đường khí mang nửa mét hình thành, chớp mắt, cự nham bị xỏ xuyên từ giữa, một vết nứt mỏng như sợi tóc nhanh chóng lan ra.
Gần như đồng thời, Diệp Trần cất bước đi về phía cự nham.
Đến lúc khoảng cách giữa hai bên chỉ còn chưa đầy ba thước, bề mặt cự nham từ từ lõm xuống, bột đá màu nâu đen bắn ra theo hình xoáy ốc, phủ đầy mặt đất.