TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên
Chương 256: Bát phương phong vũ hội Trung châu!

"Lúc đó, hai vị võ thánh trực tiếp đánh thủng một lỗ hổng khổng lồ trên Thượng Tam Thiên, trực tiếp hạ xuống Trung Tam Thiên! Lại đại chiến ở Trung Tam Thiên chín ngày chín đêm! Trực tiếp đánh chìm hai mươi mấy ngọn núi lớn!"

"Trực tiếp đánh chìm!"

"Không sai, trực tiếp đánh chìm!" Hắc bào trung niên nhân thần thái nặng nề, trịnh trọng nói: "Chính là Vô Biên hải của Trung Tam Thiên hiện giờ. Có biết Vô Biên hải không?"

Mọi người gật đầu như gà mổ thóc. Ra vẻ thật sự nhìn qua "Vô Biên hải" kia rồi.

"Hai vị thánh nhân đại chiến ở Trung Tam Thiên xong, rốt cuộc cũng không nhịn được nữa, uỳnh một tiếng, lại đánh thủng một cái lỗ lớn trên Trung Tam Thiên, hạ xuống Hạ Tam Thiên."Hắc bào Trung niên nhân miểu tả trận đại thiến này thật sự sinh động như thật. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

"Lại còn tới Hạ Tam Thiên?"

"Vớ vẩn! bằng không, Vấn Thiên kiếm chui đâu ra?" Hắc bào trung niên nhân trợn trắng mắt: "Ngươi có nghe không? Không nghe ta không nói nữa.

"Đừng, đừng, đừng... Là lỗi của tiểu đệ, là lỗi của tiểu đệ. Tiểu nhị! Mang thêm hai hũ rượu ngon!"

"Ừm... Sau khi đại chiến ở Hạ Tam Thiên, hai vị thánh nhân rốt cuộc cũng sức cùng lực kiệt, nhưng vẫn chẳng thể phân biệt cao thấp!" Hắc bào trung niên nhân thở dài một tiếng, ánh mắt mê man: "Đúng lúc đó, Hoàng Tuyền đao thánh - Hạ Hoàng Tuyền rốt cuộc cũng chém ra một đao cuối cùng...."

"Mà ngay sau đó, Vấn Thiên võ thánh rốt cuộc cũng chém ra một kiếm cuối cùng!"

Trái tim mọi người lập tức nhảy lên tận cổ họng.

"... Uỳnh một tiếng, Hạ Tam Thiên lập tức sơn băng địa liệt, thiên địa đảo lộn, phong vân biến sắc, lôi điện đan xen." Hắc bào trung niên nhân kể giống như khóc: "Mà hai vị thánh nhân... đã đồng vu quy tận...."

"A?"

"Haiz...."

Trong thanh âm mọi người tràn đầy ý tiếc hận.

"Bất quá, tuy hai vị võ thánh chết đi, nhưng đao kiếm của hai người vẫn bình yên vô sự, hơn nữa... càng kỳ diệu chính là, Vấn Thiên kiếm cùng Hoàng Tuyền đao bởi vì hấp thu linh hồn ấn ký của hai vị thánh nhân, cho nên sinh ra võ thánh ấn ký! Các ngươi biết cái gì là võ thánh ấn ký?"

"Chẳng lẽ là...."

"Không sai!" Hắc bào trung niên nhân vỗ bàn một cái: "Sở học suốt đời của hai vị thánh nhân, nằm ngay trong Vấn Thiên kiếm và Hoàng Tuyền đao. Cho nên tám ngàn năm qua, thế gian truyền lưu một truyền thuyết...."

"Truyền thuyết gì?" Mọi người vội vàng hỏi.

"Vấn Thiên kiếm, có thể vấn thiên, thiên đạo bất bình ta tới chém! Hoàng Tuyền đao, tiên trong đao, một đao tiễn người xuống hoàng tuyền!" Hắc bào trung niên nhân khẽ ngâm nga, thần sắc càng lúc càng giống như một cao thủ tịch mịch vô đối thủ.

"Vấn Thiên kiếm cùng Hoàng Tuyền đao căm thù lẫn nhau, nhưng một khi kiếm xuất thế, thì đao nhất định cũng không chịu cô đơn. Nhất định bộc lộ phong mang, hiện thân quyết đấu một trận sống mái. Đây, là mệnh số!"

"Ồ? Khó trách...."

"Không sai!" Hắc bào trung niên nhân thở dài: "Chư vị chỉ biết Vấn Thiên kiếm xuất thế, nhưng không biết Hoàng Tuyền đao cũng hiện thân trên thế gian rồi, hơn nữa trên đường đi, lại càng mang theo tinh phong huyết vũ!"

Tất cả đều kinh hãi! Lập tức, toàn bộ tửu lâu, đến cái kim rơi cũng có thể nghe rõ.

"Đây là hạo kiếp của giang hộ, cũng là kỳ ngộ lớn nhất của người giang hồ!" Hắc bào trung niên nhân thở dài, nói: "Bất kể là ai, chỉ cần chiếm được Vấn Thiên kiếm, hay là Hoàng Tuyền đao, thì có thể mở ra ấn ký của vị võ thanh đó! Mà ai có thể mở ra ấn ký võ thánh, là có thể trở thành võ thánh trong thời gian ngắn!"

"Thành là võ thánh!"

Toàn bộ tửu lâu lập tức sôi trào.

Ai mà không muốn trở thành võ thánh? Võ thánh đó. đó chính là nhân vật chân chính trong truyền thuyết a. Cả Cửu Trọng Thiên đại lục từ xưa tới nay có được mấy vị võ thánh chứ?

Bao nhiêu ngươi, ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ! Bao nhiêu người, cố gắng cả đời, cũng chỉ có thể đạt tới võ sư thôi! Võ sư tới võ thánh, hơn kém bao nhiêu cấp bậc? Võ tông, võ tôn, võ vương, võ hoàng, võ quân, võ thánh.. Mỗi một cái tôn hiệu, đều có chín phẩm cấp, mỗi một phẩm cấp, đều có thượng trung hạ tam đẳng.

Trời của ta ơi, ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ.

Hiện giờ, cơ hội xuất hiện giờ! Chỉ cần có một thanh kiếm hoặc một cây đao, là có thể một bước lên trời, có thể thực hiện giấc mộng trong nháy mắt!

Cơ hội như vậy, chỉ cần một cái thôi cũng có thể chấn động thiên hạ! Hiện giờ, không ngờ lại xuất hiện liền một lúc hai cái!

Nhiệt huyết sôi trào!

Huyết mạch sôi sục!

"Nói nói, nói chuyện về Hoàng Tuyền đao>" Mọi người thật sự sắp phát điên rồi...

"Bất quá, trong truyền thuyết, tất cả những người có được Vấn Thiên kiếm và Hoàng Tuyền đao, sau khi may mắn mở ra ấn ký võ thánh, đều nhất định phải phân thắng bại với đối phương! Đây là chấp niệm của hai vị thánh nhân!" Hắc bào trung niên nhân chậm rãi nói: "Chuyện này, quá nguy hiểm."

"Nguy hiểm cái gì chứ? Đây không phải là phi thường hợp lý sao?" Mọi người cùng ầm ỹ lên: "Ngay cả đao kiếm cũng thành linh vật rồi, lại nói, đây là nguyện vọng của hai vị thánh nhân, được truyền thừa của người ta, thì cũng phải vì người ta mà làm chuyện gì đó. Đây không phải là chuyện thiên kinh địa nghĩa sao?"

Loại nguy hiểm này, không ngờ lại càng khiến mọi người ham muốn.

"Hừ, ngươi cho rằng, ấn ký võ thánh bên trong Vấn Thiên kiếm và Hoàng Tuyền đao dễ mở ra như vậy sao?" Hắc bào trung niên nhân trợn trắng mắt, nói: "Thứ nhất, nhất định phải có được một trong hai Vấn Thiên kiếm hoặc Hoàng Tuyền đao. Thứ hai, nếu không thành tâm, cho dù có chiếm được đao kiếm, cũng vô dung, không có nửa điểm phản ứng. Tóm lại, nhất định phải là người có duyên, có phúc mới có thể mở ra ấn ký võ thánh... chuyện này nói dễ hơn làm...."

"Vô nghĩa! Nếu dễ dàng như vậy, thì võ thánh đã chẳng đáng tiền rồi!"

"Bất kể thế nào, mặc kệ có phù hợp hay không phù hợp điều kiện, trước tiên phải đoạt tới tay mới được." Có người vuốt vuốt cằm, vẻ mặt chờ mong.

"Cái này nói cùng phải. Ừm, nghe nói... Người đoạt được Vấn Thiên kiếm cùng Hoàng Tuyền đao tu vi cũng không cao lắm. Chỉ ỷ vào thần binh lợi khí sắc bén. Nghe nói, toàn bộ Hạ Tam Thiên đều sôi trào lên rồi. Gần như tất cả các môn phái, người trong giang hồ đều tập trung...." Hắc bào trung niên nhân nói: "Haiz, loại cơ hội trời ban như vậy, tất cả mọi người đều muốn đoạt được..."

Trong lúc nhất thời, toàn bộ tửu lâu bỗng yên tĩnh trở lại, mỗi người đều có ý nghĩ riêng trong lòng.

Nhưng không thể chối cãi, trong lòng mọi người đều có một nỗi xúc động mãnh liệt: Đao kiếm như vậy, nếu ở trong tay ta...."

Nếu như ta có thể trở thành nhất đại truyền kỳ...

Nếu ta có thể tay cầm Vấn Thiên kiếm, đại chiến Hoàng Tuyền đao...

Ai nha nha, chỉ cần nghĩ tới thôi nhiêt huyết cũng sôi trào lên rồi. Trong lúc nhất thời, toàn bộ tửu lâu, những người nghe được tin tức đều hưng phấn giống như gà chọi, trong lòng đang nghĩ tới cảnh tượng mình cầm Vấn Thiên kiếm trong tay, mở ra ấn ký võ thánh...

"Chỉ muốn thôi thì có ích lợi gì? Hừ, hiện giờ có ai biết hai thanh đao kiếm này ở nơi nào?" Cạnh cửa sổ, một thiếu niên thở dài nói: "Ta thật sự rất muốn thử một lần."

Hắc bào thiếu niên ngồi đối diện với hắn, vẻ mặt lạnh lùng, cũng thở dài, nói: "Đây là cơ hội trở thành truyền kỳ lớn cỡ nào... haiz..."

Hắn một mức lắc đầu than thở, thở ngắn than dài.

Lập tức, toàn bộ tửu lâu đều là tiếng thở dài.

"Bất quá, nghe nói Vấn Thiên kiếm cùng Hoàng Tuyền đao này cũng không hạn chế gì...." Thiếu niên kia nói: "Nfhe nói, cho dù là người thường chiếm được, cũng có thể trở thành võ thánh...."

"Nghe nói, hai thanh đao kiếm kia đều hướng về Trung châu?" Hắc bào thiếu niên hỏi.

Sau đó, hai người không nói thêm gì nữa.

Mọi người điều giống như đang cân nhắc.

Không bao lâu sau, có người đứng phắt dậy, quát: "Chủ quán, tính tiền!" Ra khỏi vửa, vội vàng bước đi.

Ngay sau đó, người đi càng lúc càng nhiều.

Chỉ trong khoảng khắc, người giang hồ mang bội đao bội kiếm không ngờ đã đi mất hơn phân nửa.

Bên cạnh cửa số, hai thiéu niên nhìn nhau cười.

Hai người kia, đương nhiên chính là Sở Dương và Cố Độc Hành.

Về phần cái gọi là Vấn Thiên kiếm cùng Hoàng Tuyền đao kia, đương nhiên càng là giả dối hư ảo, căn bản chỉ là một thanh kiếm và một cây đao do Sở Dương tạo ra mà thôi!

Hai người bình tĩnh ăn cơm xong, đi ra, rời khỏi thôn trấn kia thật xa, mới không thể nhịn nổi nữa, lăn ra cười ha hả.

"Nhân tài... Thật sự là nhân tài...." Sở Dương lắc lắc đầu, vẻ mặt bội phục: " Ta thật không nghĩ tới, một thanh kiếm bình thường, mà bọn hắn lại có thể biến thành Vấn Thiên kiếm. Mấy con hàng này thật đúng là dám tạo sóng gió....."

"Ta cũng không nghĩ tới, bọnhọ lại gây nên động tĩnh lớn như vậy...." Vẻ mặt Cố Độc Hành méo xệch, giống như nín cười đến khổ, thán phục không thôi: "Cứ như vậy, Đệ Ngũ Khinh Nhu thật sự phải đau đầu rồi...."

"Vấn Thiên kiếm, Hoàng Tuyền đao...." Sở Dương cực kỳ khâm phục nói: "Ta thật sự không nghĩ tới, bọn hắn thương lượng thế nào mà nghĩ ra được câu chuyện thú vị như vậy. Không ngờ còn xuất hiện cả hai vị võ thánh...! Cái này... đúng là quá trâu bò rồi!"

"Võ thánh hơn tám ngàn năm trước!" Cố Độc Hành thở dài, nói: "Cho dù có người hoài nghi thì ở Hạ Tam Thiên này, ai có thể tra ra được chứ?"

"Tra?" Sở Dương cười lớn: "Cho dù điều tra ra chân tướng, có người tin tưởng sao? Nếu như ngươi không biết nguyên cớ bên trong, có người lại nói với ngươi, tin tức này là giả, ngươi tin sao?"

Cố Độc Hành nghĩ nghĩ, không khỏi cười rộ lên, đổi lại là mình, thì mình cũng không tin.

Cho dù là bán tín bán nghi, thì cũng nhất định phải chạy tới xem một chút, xem có phải là thật hay không.

"Kế này thật diệu." Sở Dương cười nói: "Ta vốn còn đang lo lắng, nếu một đao một kiếm này vừa mới gây ra hỗn loạn liền bị Đệ Ngũ Khinh Nhu dẹp mất thì phải làm sao bây giờ.... Hiện giờ không ngờ tới, thanh thế lại kinh thiên động địa như thế. Nếu Đệ Ngũ Khinh Nhu thật sự ôm làm của riêng, chỉ sợ người giang hồ ở Đại Triệu sẽ san bằng cả tướng phủ lẫn Kim Mã Kỵ Sỹ đường mất...."

Cố Độc Hành cũng vui vẻ cười rộ lên. Trong tiếng cười, hai người tinh thần phấn chấn thẳng tiến Trung châu.

Đoạn đường này, cực kỳ náo nhiệt.

Gần như toàn bộ giang hồ đều sôi trào. Mỗi một ngày đều có thể nghe thấy các loại tin đồn khác nhau. Nói ngắn lại, chính là Vấn Thiên kiếm như thế này như thế này, Hoàng Tuyền đao lại xuất hiện ở nơi này...

Toàn bộ giang hồ, ồn ào huyên náo, tất cả mọi người đều đổ dồn về Trung châu!

Dọc đường đi, nhân mã liên miên không dứt, tất cả đều là người giang hô.

Thậm chí còn có tin đồn...

Một môn phái lánh đời nào đó, bởi vì việc này là xuất động toàn lực quay lại giang hồ, tiến tới Trung châu.

Một vị lão ma đầu lánh đời, cũng đột nhiên hiện thân, tiến tới Trung châu...

Chốc chốc lại có môn phái, giáo phái... tiến vào Trung châu...

.....

Rồi đến một hôm, có người công khai tuyên bó, hắn chính là hậu nhân của Vấn Thiên kiếm Quý Vấn Thiên tám ngàn năm trước! Thanh kiếm này chính là bội kiếm của tổ tông hắn, nhất định phải đưa về tổ từ thờ cúng....

Qua tiếp mấy hôm, cháu trai ba trăm ba mươi mấy đời của Hoàng Tuyền đao Hạ Hoàng Tuyền cũng xuất hiện trên giang hồ, tuyên bố không tiếc bất cứ giá nào, thu hồi bảo đao tổ truyền...

Kết tiếp, lại có hơn mười kiếm phái tiến vào giang hồ, tự xưng là truyền nhân chính thống của Vấn Thiên kiếm phái...

Lại có mấy chục tông môn cùng công bố: Đây chính là môn phái truyền thừa của Hoàng Tuyền đao Hạ Hoàng Tuyền. Bởi vì niên đại quá lâu, cho nên mới để bảo đao lưu lạc rồi suy sụp. Hiện giờ môn phái rốt cuộc cũng có cơ hội nhìn thấy mặt trời. Nếu ai dám ngăn trở bảo đao quy vị, sẽ không tiếc ngọc thạch câu phần, đồng vu quy tận....

Đây đúng là Một đao kiếm nhập quang hồ, bát phương phong vũ hội Trung châu...

Đọc truyện chữ Full