Còn cách đỉnh núi có một dặm lộ trình, Diệp Trần đã thấy rõ ràng trên truyền tống thạch môn hoa văn và dấu vết lưu lại. Mà Âm Ma Tông theo sát phía sau hắn, cách không quá một trăm năm mươi thước, ba người hai trước một sau chạy thi với tử thần.
Hừ!
Ngoài vài dặm, theo ý niệm long quyển phong, lão giả tóc bạc rất dễ dàng cảm ứng được ba người. Hắn thoáng giảm bớt ý niệm long quyển phong, sau đó lại đột nhiên bạo tăng, hành động tựa như thừa thãi này, lại phát ra tác dụng thật lớn. Giống như câu cá vậy, ngươi ra sức kéo cần câu, con cá sẽ cùng ngươi giằng co, thế nhưng ngươi buông lỏng cần một chút. Rồi đột nhiên kéo, con cá sẽ trong nháy mắt bị nhấc lên.
Tình huống của ba người Diệp Trần cùng con cá không sai biệt lắm. Dưới lão giả tóc bạc xảo diệu vận dụng, hai chân cư nhiên cách mặt đất dựng lên, không tiến mà lui.
- Thiên Ma Đại Thủ Ấn, Yên Diệt!
Trong mắt Mộ Dung Khuynh Thành hắc quang chợt lóe, quay người đánh ra một chưởng, hấp lực bị tiêu trừ tam thành.
Một thức Thiên Ma Đại Thủ Ấn Yên Diệt có thể yên diệt vạn vật. Nhưng không bao gồm ý chí. Đáng tiếc ý niệm không phải ý chí, ý niệm tuy rằng uy lực mạnh hơn ý chí rất nhiều lần. Nhưng cũng vì vậy, mà trở nên không còn thuần túy. Một chưởng của thoái hoá trực tiếp đánh tan một phần ý niệm, thoái hóa thành ý chí thuần túy, hấp lực tự nhiên bị tiêu trừ rất nhiều. Đương nhiên cự ly cũng quá xa, liên kết giữa lão giả tóc bạc và ý niệm tương đối yếu.
Diệp Trần nắm cơ hội, lắc mình mấy cái đi tới bên cạnh truyền tống thạch môn, sau đó mang theo Mộ Dung Khuynh Thành đầu nhập dòng xoáy truyền tống.
- Ngươi chết chắc, đến thế giới bên ngoài, ta muốn ngươi chết không chỗ chôn thân!
Âm Ma Tông vừa nghiến răng nghiến lợi, vừa ném ra hai kiện Thượng phẩm bảo khí, quát:
- Bạo!
Ầm ầm!
Thượng phẩm bảo khí không bạo, nhưng tồn trữ ở bên trong, ý chí bạo tạc thuộc về Âm Ma Tông, chút ý chí bạo tạc ấy không căn bản không có bao nhiêu uy hiếp. Nhưng cục diện giằng co nên một chút ý chí bạo tạc này xuất hiện mất cân bằng. Âm Ma Tông tính toán không sai. Một kiện Thượng phẩm bảo khí căn bản thiếu, hai kiện Thượng phẩm bảo khí mới khó khăn lắm phá vỡ cân đối. Mà ý chí sở dĩ có thể bạo tạc, là bởi vì Thượng phẩm bảo khí có tồn trữ một chút ý chí công năng, bằng không bạo tạc ý chí của bản thân, Võ Hồn sẽ triệt để tan vỡ, chết thảm.
sưu!
Bất chấp tổn thất hai kiện Thượng phẩm bảo khí, thân hình Âm Ma Tông chợt lóe rồi biến mất trong truyền tống thạch môn.
Ý niệm long quyển phong tán đi, lão giả tóc bạc sắc mặt tái nhợt. Hắn đưa tay nắm hai kiện Thượng phẩm bảo khí, xanh mặt nói:
- Ta cũng không tin mỗi một người từ ngoài đến đều có thể thông qua Thánh Địa khảo nghiệm, không thông qua, các ngươi đều sẽ trở thành pho tượng người đá mới.
Thánh Địa cũng không phải là thánh địa của Ba Lan Thánh Tộc, mà là một tầng Thánh của thế giới dưới lòng đất, nghe nói cùng tầng hai Thánh Địa của thế giới dưới lòng đất có ngàn vạn lần quan hệ. Mà một năm trước U Tâm Thánh Nữ vốn là phải gả cho Thánh Tộc Thánh Tử cường đại của tầng hai thế giới dưới lòng đất. Lúc ấy với thiếu niên đến từ bên ngoài kia là theo thánh địa rời khỏi, lại khiến cho Ba Lan Thánh Tộc bị lăng nhục.
Thánh Địa rất nguy hiểm, nhân loại dưới lòng đất tiến vào trong đó, cửu tử nhất sinh, không, phải là một trăm người đi vào, chưa hẳn có thể có một còn sống. Có thể khiến nhân loại dưới lòng đất khó hiểu là người từ ngoài đến ở trong thánh địa, tỷ lệ sống sót lớn hơn, chí ít có rất nhiều người qua được rồi.
Có bao nhiêu nguy hiểm, thì có bấy nhiêu lợi ích, Thánh Địa từ Thượng Cổ đã tồn tại. Bên trong cất dấu rất nhiều bí mật cùng bảo tàng, Ba Lan Thánh Tộc cứ một trăm năm sẽ tổ chức một lần đội ngũ tiến vào Thánh Địa. Xung quanh một vài Thánh tộc cũng thế, lần này vẫn chưa tới một trăm năm, một mình một người, lão già tóc bạc cũng không dám tiến vào trong đó.
- Đại trưởng lão, bọn hắn đi vào rồi?
Ba người Kim Phong Thánh Tử xẹt qua đến.
Lão già tóc bạc mặt không biểu tình nói:
- Chuyện này dừng lại, chúng ta trở về.
Mặc kệ hắn không cam lòng đến cỡ nào, hành động lần này đã thất bại.
- Coi như bọn hắn may mắn, bất quá cũng không biết vận may này có thể tiếp tục tới khi nào, nói không chừng tiếp theo chúng ta tiến vào Thánh Địa, sẽ thấy được pho tượng của bọn hắn.
Kim Phong Thánh Tử âm thanh lạnh lùng nói.
....
Ô ô!
Ô ô ô!
Hắc sắc cuồng phong thổi loạn bốn phía tựa như lưỡi hái tử thần, đi qua chỗ nào cũng phát ra tiếng ô ô, ngọn núi cao ngất trong lúc vô hình bị cắt đứt không ít.
Diệp Trần cùng Mộ Dung Khuynh Thành vừa hiện thân, liền gặp được một hồi hắc phong thổi tới. Hai người vô ý thức tăng cường phòng ngự. Khiến bọn hắn kinh ngạc là chân nguyên ở đan điền bị áp súc thoát khốn mà ra. Ở bên ngoài cơ thể hình thành một tầng hộ thể chân nguyên, một mực thủ hộ cho bọn hắn.
- Nơi này chân nguyên không bị hạn chế!
Không quá dễ dàng ngăn cản được hắc phong, Mộ Dung Khuynh Thành lên tiếng nói.
Diệp Trần nói:
- Tinh thần lực vẫn bị hạn chế, khó trách bọn hắn không có đuổi theo.
Tinh thần lực đã bị áp chế, linh hồn cũng sẽ phải chịu áp chế. Linh hồn vừa yếu, ý chí tự nhiên sẽ có chỗ ảnh hưởng. Về phần ý niệm tại thế giới dưới mặt đất đã bị áp chế bao nhiêu, Diệp Trần cũng không biết.
Tích tích ba ba!
Hắc sắc cuồng phong cùng hộ thể chân nguyên va chạm, không ngừng phát ra tiếng bạo liệt rất nhỏ. Một tia mê hoặc nhàn nhạt đột nhiên hiển hiện. Lúc này Diệp Trần mới chú ý tới hắc phong, cẩn thận phân biệt, sau đó mở miệng nói:
- Đây là Tán Hồn Cương Phong, là cương phong do Kim Nguyên Khí cùng Ám Nguyên Khí kết hợp với nhau. Hơn nữa bên trong ẩn chứa một tia ý chí, khiến cho uy lực của cương phong đủ để địch lại cương khí.
Cương phong cùng cương khí khác nhau ở chỗ, cái trước cùng không khí hỗn hợp với nhau, tạp chất tương đối nhiều, cho nên uy lực so ra kém thuần túy so với cương khí. Còn có được ý chí cổ quái tăng phúc, uy lực của cương phong cũng không kém cương khí, đủ để uy hiếp chín thành chín cường giả Tinh Cực Cảnh.
- Không biết Âm Ma Tông có tiến được vào hay không?
Mộ Dung Khuynh Thành nhíu mày.
- Có lẽ có tiến vào! Nhưng không cần phải lo lắng.
Diệp Trần biết rõ nàng đang lo lắng cái gì. Nơi này đã không cách nào áp chế chân nguyên. Như vậy Âm Ma Tông sau khi đi vào, cũng là đại năng Tông Sư Cấp là chân chính. Hai người liên thủ cũng không đủ cho đối phương một tay nghiền áp. Bất quá bọn hắn cùng Âm Ma Tông không cừu không oán, cũng không có tranh chấp lợi ích, cho dù gặp được cũng không có việc gì. Về phần sau này, vậy để sau này hãy nói.
...
Âm Ma Tông xác thực đã tiến vào, nhưng không cùng một địa điểm với Diệp Trần và Mộ Dung Khuynh Thành. Hắn mới vừa tiến vào, liền gặp quái phong ẩn ẩn tản mát ra tam sắc hào quang thổi tới. Quái phong uy lực không gì sánh kịp, cơ hồ cùng một kích toàn lực của đại năng Linh Hải Cảnh bình thường không sai biệt lắm. Chỉ là sau một khắc, Âm Ma Tông thở phào một hơi, hắn phát hiện rốt cục có thể động dụng chân nguyên, có chân nguyên, cái tam sắc quái phong cổ quái này thì tính là gì?
- Thanh, hoàng, hắc lại là Tán Hồn Cương Phong, không đúng, bên trong ẩn chứa ý chí cổ quái, uy lực không thua cương khí do ba loại nguyên khí kết hợp.
Âm Ma Tông có chút kinh ngạc, trong gió ẩn chứa ý chí, hắn cho tới bây giờ chưa từng nghe nói qua. Rốt cuộc là con người làm ra, hay vẫn là tự nhiên hình thành?
Hành tẩu tại vùng đất hoang vu, cửng rắn, Âm Ma Tông không sợ hãi, chỉ cần chân nguyên tồn tại, chiến lực của hắn bạo tăng mấy lần không nói, thủ đoạn bảo vệ tánh mạng nhiều. Duy nhất khiến hắn còn có chút đau thịt là vì thoát khỏi lão già tóc bạc, đã tổn thất hai kiện Thượng phẩm bảo khí. Phải biết rằng dù hắn là đại năng Tông Sư Cấp, Thượng phẩm bảo khí cũng không có vài món. Lúc này hắn chỉ còn lại có một thanh Thượng phẩm bảo đao.
- Ân!
Âm Ma Tông lông mày nhíu lại, thân hình triệt thoái phía sau, đồng thời, vung đao chém ra.
Phốc phốc!
Một con rết khổng lồ vừa ló đầu ra bị chặt đứt đầu, chất lỏng màu đen bắn tung tóe.
- Cửu cấp Thượng Cổ yêu thú Hắc Sơn Ngô Công!
Âm Ma Tông liếc mắt liền nhận ra thân phận của yêu thú rết kia.
Bách túc chi trùng tử nhi bất cương, Hắc Sơn Ngô Công rơi đầu, nửa người dưới vẫn chui từ dưới đất lên, bay tới hướng Âm Ma Tông.
- Muốn chết!
Âm Ma Tông cười lạnh một tiếng, bị lão già tóc bạc đuổi giết đã khiến hắn vô cùng phẫn nộ, đang lo không có chỗ để phát tiết.
...
Bên này Âm Ma Tông giải quyết Hắc Sơn Ngô Công đánh lén, bên kia Diệp Trần cùng Mộ Dung Khuynh Thành lại lọt vào một đám Thất cấp Thượng Cổ yêu thú Xà Lân Lang vây công.
Xà Lân Lang là một loại yêu thú biến dị, hình thể như sói, so với chó sói bình thường lớn hơn vài lần, cao chừng hai thước. Trên người không có lông, mà là lân phiến lóe ra mặc lam sắc quang mang. Những lân phiến này so với thân thể cực lớn của Xà Lân Lang mà nói, phi thường nhỏ, chỉ cỡ ngón cái. Cũng chính vì thế, lân phiến dày đặc, Xà Lân Lang phòng ngự thập phần cao, có thể so với một ít Bát cấp yêu thú phòng ngự cường hãn.
Xà Lân Lang thỉnh thoảng phun ra đoàn sắc quang cầu, oanh kích Diệp Trần cùng Mộ Dung Khuynh Thành.
- Thanh Liên Hóa Khí!
Phảng phất như lông nhím, vô số kiếm khí theo bên ngoài cơ thể Diệp Trần kích bắn ra. Xà Lân Lang chết cả đám, dùng thực lực của Diệp Trần, đừng nói nhóm lớn Thất cấp yêu thú, coi như là nhóm lớn Bát cấp yêu thú cũng không làm gì được hắn.
Ngay khi hai người sắp tiêu diệt toàn bộ Xà Lân Lang, những con còn lại tựa hồ cảm ứng được cái gì, dốc sức liều mạng chạy trốn về một phía nào đó.
Diệp Trần không cho rằng Xà Lân Lang là sợ hãi, vữa này giết chết nhiều như vậy, cũng không thấy chúng sợ hãi, theo phương hướng ánh mắt của một đầu Xà Lân Lang, Diệp Trần nghiêng đầu nhìn lại.
Chân trời, một tầng hắc khí đang di động về phía bên này. Tốc độ di chuyển của hắc khí vô cùng nhanh, cũng khiến Diệp Trần nhìn rõ ràng hình dạng của nó. Nói là hắc khí, không bằng dùng hắc vụ càng hình tượng hơn. Hắc vụ này tràn ngập khắp nơi tựa như quỷ vụ. Bên trong truyền đến thanh âm gào khóc thảm thiết, loáng thoáng có thể thấy rất nhiều khuôn mặt cùng thân người, còn có một chút một vài ảnh tích mơ hồ của yêu thú. Nguồn truyện:
Hắc vụ đến đâu, yêu thú ẩn tàng cực sâu cũng bị cuốn đi ra, thân thể nhanh chóng thối rữa, đoàn quang ảnh dung nhập trong hắc vụ.
- Thôn phệ linh hồn!
Đi đầu nhảy đến trên lưng Khôi Lỗi chim đại bàng, Diệp Trần nói.
Mộ Dung Khuynh Thành có chút kinh ngạc, nhanh chóng nhảy tới.
Hưu!
Có Thượng phẩm linh thạch cung cấp động lực, Khôi Lỗi chim đại bàng tốc độ nhanh như cực quang. Thời gian hai ba lần nháy mắt, tốc độ nhảy lên tới gấp năm lần vận tốc âm thanh, sau đó là gấp bảy vận tốc âm thanh, gấp mười lần vận tốc âm thanh, một đường phong trì điện thệ, đem tất cả Xà Lân Lang ném ở phía sau.
- Đây là Thượng phẩm phi hành Khôi Lỗi?
Mộ Dung Khuynh Thành truyền âm nói.
Diệp Trần gật gật đầu:
- Là từ trong một di tích phân đường của Khôi Lỗi Môn tìm được, tốc độ lớn nhất là gấp mười lần vận tốc âm thanh, có thể so với Linh Hải Cảnh đại năng bình thường, bất quá tiêu hao là Thượng phẩm linh thạch.
Tốc độ di chuyển của hắc vụ ít nhất là gấp sáu bảy lần vận tốc âm thanh, Xà Lân Lang phân biệt bị đuổi kịp, không có bất kỳ chỗ trống nào phản kháng, thân thể thối nát, linh hồn bay ra. Tràng diện đó thập phần đồ sộ khủng bố như là đi vào thế giới địa ngục.