Đấu giá sư không phải người bình thường, lại là một gã Đại năng Linh Hải Cảnh, đây là lần đâu tiên Diệp Trần trông thấy Đại năng Linh Hải Cảnh làm đấu giá sư, trong nội tâm đánh giá đấu giá hội của Lôi Đô cao hơn rất nhiều.
Sau khí trải qua mấy vòng đấu giá, đấu giá hội tiến vào một đoạn tiểu cao trào, vật phẩm được đấu giá ra là trọn một bộ trung phẩm phòng ngự Bảo Khí, áo giáp, đầu khôi, hộ tí, hộ thối, giày, quả thật là có thể bao phủ toàn thân, tương đối khác người, cũng tương đối hiếm thấy.
- Nếu có nhiều trung phẩm phòng ngự Bảo Khí thì sẽ có đại lượng lực phòng ngự triệt tiêu lẫn nhau, bất quá nếu trọn vẹn mặc lên người thì lực phòng ngự không sai biệt lắm tương đương với tám phầm của thượng phẩm phòng ngự Bảo Khí tầm thường nhất rồi, mà trung phẩm phòng ngự Bảo Khí trọn bộ nếu so với thượng phẩm phòng ngự Bảo Khí thì hiếm thấy hơn một chút, có thể ngộ nhưng không thể cầu.
Diệp Trần lòng sinh cảm khái.
Giá trị của một bộ trung phẩm phòng ngự Bảo Khí nếu so với một kiện trung phẩm phòng ngự Bảo Khí thì cao hơn gấp mấy lần, giá khởi điểm đã lên đến một có số kinh người, 20 vạn khối trung phẩm linh thạch, cuối cùng bị một gã Đại năng Linh Hải Cảnh dùng 35 vạn khối trung phẩm linh thạch mua đi.
Diệp Trần lắc đầu, đến giờ vẫn không thấy đấu giá bí tịch kiếm pháp Địa cấp đỉnh giai, xem ra không còn hy vọng gì nữa rồi, không biết tiếp theo có áo nghĩa kiếm pháp cấp thấp không nữa.
- Vật phẩm đấu giá thứ 56, một quả ngọc giản ẩn chứa áo nghĩa võ học.
Đấu giá sư tóc hoa râm cười mỉm quét mắt nhìn một vòng, chậm rãi mở miệng nói.
- Cái gì, lại là một môn áo nghĩa võ học!
Trước đó, đã đấu giá qua hai ngọc giản bao hàm áo nghĩa võ học rồi.
- Không biết cái này thuộc loại gì?
Mọi người nhao nhao nghị luận, sau đó yên lặng nghe đấu giá nói
Thấy đã khơi lòng hiếu kì của mọi người tương đối, đấu giá sư lúc này mới nói:
- Áo nghĩa võ học trong ngọc giản này là cấp bậc cấp thấp, thuộc về loại kiếm pháp, thuộc tính là Kim chi áo nghĩa, bất quá ta phải nhắc nhở là kiếm chiêu này mặc dù chỉ là áo nghĩa kiếm chiêu cấp thấp, nhưng quá mức sắc bén, người linh hồn lực quá thấp tốt nhất là nên cẩn thận một chút, miễn cho tinh thần bị thương, lưu lại tai hoạ ngầm.
- Sắc bén sao, cũng khó trách, kiếm chiêu gần đây lấy sắc bén để nổi tiếng, lại ẩn chứa Kim chi áo nghĩa, hai thứ điệp gia lên, trình độ sắc bén có thể nghĩ được.
Khục!
Đấu giá sư hắng giọng một cái, sau đó để cho mọi người yên tĩnh lại, mới chợt lớn tiếng nói:
- Môn áo nghĩa kiếm chiêu này gọi là Kim Diệu Chấn Sát Kiếm, giá khởi điểm là 2 vạn 5000 khối thượng phẩm linh thạch, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn một ngàn khối thượng phẩm linh thạch, hiện tại đấu giá bắt đầu. Bạn đang đọc truyện tại - www.
- 2 vạn 6000!
- 2 vạn 7000!
- 3 vạn!
...
- 3 vạn 5000
Cơ hồ trong thời gian nháy mắt, giá cả trực tiếp từ 2 vạn 5000 khối nhảy lên đến 3 vạn 5000 khối, phải biết rằng đây chính là thượng phẩm linh thạch, không phải là trung phẩm linh thạch, thượng phẩm linh thạch rất thưa thớt, trong số Đại năng Linh Hải Cảnh bị Diệp Trần đánh chết, thượng phẩm linh thạch nhiều nhất cũng chỉ hơn 1 vạn, ít nhất chỉ có mấy ngàn, rất nhiều Đại năng Linh Hải Cảnh không có đủ thượng phẩm linh thạch cho mình tu luyện, chỉ có thể thám hiểm ở khắp nơi sưu tầm bảo vật, sau đó mang đến đấu giá hội để đấu giá, kiếm lấy đại lượng thượng phẩm linh thạch.
Diệp Trần cũng không giống như trước kia luôn ra giá vào phút chót nữa, giơ tay lên nói:
- 4 vạn!
Đấu giá sư liếc mắt đánh giá phòng khách quý của Diệp Trần, cười tủm tỉm nói:
- 4 vạn khối thượng phẩm linh thạch, còn ai ra giá cao hơn nữa không?
- 4 vạn 2!
Trong một gian phòng khách quý khác, một gã hôi y kiếm khách giơ tay ra giá.
- Tốt, 4 vạn 2, có ai tiếp tục ra giá không.
- 4 vạn 5!
- 4 vạn 6!
Diệp Trần mặt sắc không thay đổi
- 5 vạn!
Theo thanh âm của Diệp Trần truyền ra, đa số kiếm khách đều buông tha đấu giá, 5 vạn khối thượng phẩm linh thạch không phải là một số lượng nhỏ, trên thực tế, nếu như không cướp giết những Đại năng Linh Hải Cảnh khác, căn bản không thể nào gom góp đủ 5 vạn khối thượng phẩm linh thạch, mà cướp giết một gã Đại năng Linh Hải Cảnh cũng không phải là chuyện đùa, làm không tốt thì rất có thể bị phản giết, trừ phi thực lực của ngươi đủ mạnh, có ưu thế mang tính áp đảo, nhưng dù thế thì cũng khó mà đảm bảo người khác có che dấu thực lực, hoặc là che dấu đòn sát thủ trí mạng không.
Cho nên, nếu không có mười phần nắm chắc, rất ít người dám làm hành vi giết người cướp của.
- 5 vạn 2
Hôi y kiếm khách cũng không bị cái giá 5 vạn hù sợ.
- 5 vạn 5
Diệp Trần trước mắt cũng không cần thiết thượng phẩm linh thạch lắm, tiêu hết toàn bộ hắn cũng không để ý chút nào.
Hôi y kiếm khách nhíu nhíu mày
- 5 vạn 8!
- 6 vạn!
Con số 6 vạn vừa ra, con mắt của hôi y kiếm khách híp lại, thần sắc âm trầm không hề lên tiếng.
- 7 vạn
Ngay lúc mọi người cho rằng Diệp Trần là người thắng cuộc cuối cùng thì giá cả lại kéo lên một vạn, người ra giá không phải là hôi y kiếm khách, mà là một thanh âm hơi già nua bén nhọn.
Diệp Trần nhíu mày
- 8 vạn!
- 8 vạn 5!
Diệp Trần còn muốn tiếp tục tăng giá, đã có thanh âm truyền tới "Tiểu gia hỏa, dừng ở đây đi! Cho ta một cái mặt mũi. "
Bảo Diệp Trần buông tha cho Kim Diệu Chấn Sát Kiếm là không thể nào, Kim chi ý cảnh đối với hắn đặc biệt trọng yếu, sớm một bước tìm hiểu Kim chi ý cảnh đến cực hạn thì hắn có thể áp dụng kế hoạch tu luyện của mình sớm một bước rồi, cho nên hắn không quản đến thanh âm đó, thản nhiên nói:
- 9 vạn!
- Hừ!
Giá tiền này hiển nhiên đã vượt qua điểm mấu chốt của người ra giá, chỉ có thể hừ lạnh một tiếng, buông tha cho đấu giá.
- 9 vạn khối thượng phẩm linh thạch lần một, chín vạn khối lần hai, chín vạn khối lần ba, thành giao, chúc mừng vị bằng hữu ở gian phòng khách quý số bốn mươi tám.
Đấu giá sư gõ lên ba chùy, trên mặt treo vẻ tươi cười hài lòng.
Chỉ sau chốc lát công phu, có nhân viên công tác của phòng đấu giá đưa đến ngọc giản của Kim Diệu Chấn Sát Kiếm, Diệp Trần tiền trả cho đối phương 500 vạn khối trung phẩm linh thạch và 4 vạn khối thượng phẩm linh thạch, sau đó nhận lấy ngọc giản.
Kế tiếp, hào khí bên trong phòng đấu giá ngày cả sôi động, càng ngày càng điên cuồng, mỗi một kiện vật phẩm đấu giá đều tương đối hiếm thấy, có tiền cũng không mua được, thẳng đến lúc hoàng hồn thì đấu giá hội mới kéo xuống màn che vào thời điểm cao trào nhất.
Trong mật thất, đèn đuốc sáng trưng.
Diệp Trần chậm rãi thở ra một hơi, bàn tay nhẹ nhàng cầm chặt ngọc giản, quán chú Chân Nguyên vào đó.
Ông!
Trong óc hiện ra một hình ảnh, bên trên bình nguyên hoang vu vô biên vô hạn, một gã kiếm khách không thấy rõ tướng mạo rút trường kiếm ra, trường kiếm tản mát ra kim quang chói mắt, kim quang lưu chuyển, không ngừng chấn động, trong nháy mắt tựa hồ đã chấn động cả nghìn lần, ngay cả không gian cũng sinh ra cộng minh, sóng vân như nước.
Kiếm khách vung lên trường kiếm trong tay, bên trên bình nguyên vô thanh vô tức xuất hiện một khe rãnh sâu không thấy đáy, tất cả bùn đất đều phảng phất như bốc hơi, hư không tiêu thất.
- Tần suất cao, sắc bén, đây quả thực là một cái cưa điện siêu cấp!
Diệp Trần nhịn không được cảm thấy lạnh cả người, người bình thường cầm cưa điện có thể cắt cả sắt thép, mà Kim Diệu Chấn Sát Kiếm này lại được Kim chi áo nghĩa thôi động, uy lực nếu so với cưa điện thì không biết lớn hơn gấp bao nhiêu lần nữa.
Nghiêng thân hình, kiếm khách khóa chặt Diệp Trần lại, chém tới một kiếm.
Kim quang vô tận tràn ngập trong mắt, con mắt Diệp Trần tê rần, cảm giác như ánh mắt cũng bị cắt một nhát, nước mắt giàn giụa, về phần tinh thần ngược lại cũng không có gì khác thường.
- Kim Diệu Chấn Sát Kiếm, áo nghĩa kiếm chiêu cấp thấp, lấy tần suất cao chấn sát làm đầu...
Sắp xếp lại tin tức, trong óc Diệp Trần xuất hiện bí tịch tu luyện Kim Diệu Chấn Sát Kiếm, không nằm ngoài dự kiến của hắn, môn kiếm chiêu ẩn chứa kim chi ý cảnh này quả nhiên thập phần cường hãn, một kiếm đánh ra ngòai, Chân Nguyên và kiếm khí không ngừng chấn động, có thể đơn giản chém vỡ phòng ngự ngang cấp.
- Tu luyện Kim Diệu Chấn Sát Kiếm tới cảnh giới nhất định, cho dù đến Linh Hải Cảnh thì cũng không cần khổ não vì không đủ sát chiêu rồi.
Về mặt kiếm chiêu thì Diệp Trần có Tam đại sát chiêu, theo thứ tự là Thiên Lôi Thiết, Nghịch thức Thiên Lôi Thiết cùng với Sinh Sinh Bất Tức. Thiên Lôi Thiết mặc dù nói chỉ tương đương với áo nghĩa võ học hai ba thành hỏa hầu, nhưng từ chỗ Tĩnh Ngạo Huyên Diệp Trần đạt được không ít lĩnh ngộ, chờ đến khi hắn dung nhập thức thứ chín của Kinh Vân Kiếm Pháp vào trong Thiên Lôi Thiết thì Thiên Lôi Thiết chính là áo nghĩa kiếm chiêu cấp thấp chính tông rồi. Đương nhiên, nếu một ngày còn chưa tìm hiểu được Lôi chi áo nghĩa thì Thiên Lôi Thiết vẫn một ngày chưa được hoàn thiện, dù sao áo nghĩa kiếm chiêu phải cần áo nghĩa để thôi động mới được.
Nghịch thức Thiên Lôi Thiết là huynh đệ song bào thai của Thiên Lôi Thiết, tính cách của cả hai hoàn toàn trái ngược nhau, một cái xuất thuận còn cái kia lại xuất ngược, không thể không nói, xuất ngược càng mạnh hơn một chút, sát khí cũng nhiều hơn, một kiếm chém ngược, chẳng những có thể bắn ngược công kích, mà còn có thể khiến cho đối phương trở tay không kịp nữa.
Đáng sợ nhất chính là Nghịch thức, Thiên Lôi Thiết sẽ theo sự cường đại của Thiên Lôi Thiết mà cường đại, vĩnh viễn bao trùm Thiên Lôi Thiết một bậc, nhưng lại không thể thiếu Thiên Lôi Thiết, bởi vì nếu mất đi Thiên Lôi Thiết thì Nghịch thức Thiên Lôi Thiết sẽ mất đi cơ hội tiến bộ, vĩnh viễn dừng bước không tiến.
Về phần Sinh Sinh Bất Tức nếu so với Thiên Lôi Thiết và Nghịch thức, Thiên Lôi Thiết cộng lại đều mạnh hơn, Thanh Liên kiếm pháp với tư cách là kiếm pháp Địa cấp đỉnh giai cao cấp nhất, uy lực của thức cuối cùng ngay cả Diệp Trần cũng rất giật mình, trực tiếp tương đương với áo nghĩa võ học năm thành hỏa hầu, đây cũng là nguyên nhân vì sao hắn bỏ ra thời gian rất lâu mới tìm hiểu được thức thứ chín này.
Theo trước mắt mà nói thì Sinh Sinh Bất Tức tuyệt đối là đòn sát thủ chung cực của Diệp Trần, không thể nào sửa đổi.
Ngoại trừ Tam đại kiếm chiêu, trong cơ thể Diệp Trần còn thai nghén một đạo Liên Tâm kiếm khí, Liên Tâm kiếm khí vô cùng nhanh, lực xuyên thủng cũng thập phần mạnh mẽ, luận uy lực, chỉ sợ không yếu hơn bao nhiêu so với Sinh Sinh Bất Tức, đương nhiên là nó cũng không có được huyền ảo như Sinh Sinh Bất Tức rồi.
Liên Tâm kiếm khí hai hồi chung khôi phục một phần, lúc cận chiến rất có tác dụng phá vỡ cục diện.
Nếu có thể tìm hiểu luôn Kim Diệu Chấn Sát Kiếm, cũng không cần tìm hiểu nhiều lắm, chỉ cần tìm hiểu đến năm thành hỏa hầu, thì thực lực tổng hợp của Diệp Trần đã có thể tiếp tục tăng lên rồi, lúc đối địch sẽ có nhiều lựa chọn, có nhiều cơ hội tuyệt sát hơn nữa, ý nghĩa phi phàm.
...
Viện tử của Diệp Trần ở Lôi Đô không tính là quá lớn, nhưng cảnh vật bên trong cũng không tệ, hòn non bộ nước biếc, có đình đài lầu các, có hoa phố quả viện, còn có một mảnh rừng trúc nữa.
Rừng trúc gió nhẹ phơ phất, một mảnh lục ý.
Trên đường nhỏ của rừng trúc, Diệp Trần lặng yên đứng đó, hai tay nắm lấy Phá Phôi Kiếm, ở phía trước mặt của hắn, có cắm một cây trường mâu, trường mâu lưu chuyển hào quang, tản mát ra ba động thuộc về trung phẩm Bảo Khí.
Ông!
Ánh sáng màu xanh bên ngoài thân Phá Phôi Kiếm chấn động, Diệp Trần chém một kiếm lên trường mâu.
Âm vang một tiếng, ngàn vạn hỏa tinh bắn ra, nếu không phải Diệp Trần dùng Chân Nguyên khí tràng ngăn cách thì rừng trúc đã bị hủy hoại trông chốc lát rồi.
- Không được, một kiếm này chỉ có thể lập tức chấn động 240 lần, miễn cưỡng đạt đến một thành hỏa hầu, không cách nào tạo hư tổn cho trung phẩm trường mâu được.
Diệp Trần lắc đầu, tu luyện đã qua ba ngày, Kim Diệu Chấn Sát Kiếm có chút tiến bộ, nhưng xa xa chưa đạt đến yêu cầu của hắn, mục tiêu trong ngắn hạn của hắn là ba thành hỏa hầu, thậm chí bốn thành hỏa hầu.
- Ân, kim loại đang chấn động!
Trong lúc vô tình, Diệp Trần phát hiện trường mâu tuy rằng đã đình chỉ run rẩy, nhưng kì thật vẫn còn chấn động với tần suất cả, bởi vì chấn động với biên độ rất nhỏ, nên mắt thường rất khó phát giác ra được.
BOANG...!
Diệp Trần lại chém giới một kiếm, trường mâu rất nhanh run run, biên độ run run càng ngày càng nhỏ, cuối cùng diễn biến thành chấn động, không khí đang rít nhẹ.
- Kim chi ý cảnh, chấn động, hạt, tổ hợp, đúng, nên có loại ý cảnh này, ý cảnh thuận theo tự nhiên, trước kia quá mức tận lực nên tiến bộ ngược lại nhỏ, cũng không có nhiều cảm ngộ lắm.
Tu luyện võ học khó khăn nhất là tìm ra một con đường thích hợp, nếu đã tìm đúng đường thì, tu luyện làm chơi ăn thật, đi sai đường thì phải qua rất nhiều đường vòng, lãng phí thời gian.
BOANG...! BOANG...! BOANG...!
Tìm đúng đường đi, linh quang trong đầu Diệp Trần ngày càng nhiều, không ngừng vung vẩy Phá Phôi Kiếm, lấy một tần suất cao trảm kích lên trường mâu.
Năm ngày!
Mười ngày!
Nửa tháng!
Một tháng!
Diệp Trần vì tu luyện Kim Diệu Chấn Sát Kiếm đã bỏ ra thời gian suốt một tháng, cảm ngộ như lũ quét bộc phát, một phát không thể vãn hồi, mà tổn hại bên trên trường mâu càng ngày càng nhiều, mặt cắt vô cùng sắc bén.