Chỉ một thoáng chốc, Diệp Trần cảm giác bản thân hắn đã cường đại hơn không biết bao nhiêu lần khiến cho hắn cảm giác vô cùng sảng khoái.
"Oanh!"
Lôi điện Long cung kiếp hạ xuống càng lúc càng nhanh, không gian cũng nhộn nhạo như mặt nước, Lôi Long vây quanh cung điện cũng liên tục ngửa đầu lên trời gầm rống, thanh âm cao vút đầy uy nghiêm.
"Crắc!"
Thân hình Diệp Trần trầm xuống, dưới chân hắn trải đầy khe nứt, phạm vì mấy chục dặm xung quanh không chịu nổi áp lực do Lôi điện Long cung kiếp phải trầm xuống mấy chục thước, vô số ngọn núi bạo toái, vô số yêu thú bị lôi điện đánh thành tro bụi.
- Thiên Lôi Thiết!
Hiện tại chân nguyên trong cơ thể Diệp Trần vẫn còn chưa triệt để tinh thuần nhưng hắn vẫn bổ ra một cái thanh sắc kiếm khí. Đạo kiếm khí này dài đến mấy ngàn trượng, so với lúc trước uy lực mạnh hơn đâu chỉ một hai lần, nơi kiếm khí lướt qua, không gian cũng liên tục dợn sóng!
"Ầm! Ầm!..."
Lôi điện Long cung kiếp như thật thể, kiếm khí đánh lên chỉ lưu lại một cái vết kiếm rất nông.
- Kim Diệu Chấn Sát Kiếm!
Thanh sắc kiếm khí vừa đi là hoàng sắc kiếm khí tới, kiếm quang liên tục rung động đánh bay cả một góc của Lôi điện Long cung kiếp, uy lực cực mạnh!
- Không được rồi, dùng đơn thể công kích không thể phá được nó, chỉ có sử dụng kiếm khí phong bạo mới được!
Tu vi đạt tới bán bộ Linh Hải Cảnh, Liên Tâm Kiếm Khí cũng theo đó mà cường đại hơn rất nhiều, dù sao Liên Tâm Kiếm Khí cũng là do chân nguyên cấu thành, chân nguyên càng tinh thuần thì uy lực tự nhiên càng lớn.
"Ầm! Ầm!..."
"Ầm! Ầm!..."
Vô số Liên Tâm Kiếm Khí bắn ra, mặt ngoài của Lôi điện Long cung kiếp như bị cắt phá liên tục, bốn đầu Lôi Long xung quanh cũng bị kiếm khí chém nát.
Mặt dù bị đánh vỡ nhưng Lôi điện Long cung kiếp vẫn dùng tốc độ cực nhanh đập xuống Diệp Trần, phảng phất như một khối tinh quang màu bạc cực lớn xẹt qua hư không vậy.
Hào quang càng lúc càng mờ, tới khi cách Diệp Trần khoảng trăm mét thì Lôi điện Long cung kiếp hoàn toàn mơ hồ theo gió tan đi, một cổ thiên địa ý chí vô cùng khổng lồ lập tức chui vào trong hồn hải của Diệp Trần.
Hồn hải của Diệp Trần lúc này phải gọi là sóng gió ngập trời, ngay cả Sát Lục Kiếm Hồn và cái Kiếm Hồn hình thức ban đầu còn lại cũng liên tục lung lay. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
- Thiên địa ý chí thật đáng sợ!
Diệp Trần kiệt lực thúc dục Sát Lục Kiếm Ý khiến cho Sát Lục Kiếm Hồn toả ra huyết hồng sắc chói loà chiếu rọi tứ phương.
Diệp Trần vẫn đứng im không nhúc nhích trên đỉnh núi, hai mắt nhắm nghiền!
- Hiện tại hắn đã đạt tới bán bộ Linh Hải Cảnh!
Long Bích Vân thở phào một hơi, lôi kiếp của Diệp Trần mạnh đến không hợp thói thường, so với hắn, lúc trước nàng độ lôi kiếp chẳng khác gì con nít so với người lớn, thật không đáng nhắc tới, chỉ sợ từ thời thượng cổ tới giờ những người có thể độ qua đệ ngũ lôi kiếp cũng có thể đếm được trên đầu ngón tay!
- Không biết khi hoàn toàn bước vào Linh Hải Cảnh hắn sẽ cường đại tới mức nào a?
Long Bích Vân hiện giờ rất chờ mong.
Thiên địa ý chí không ngừng rèn luyện linh hồn Diệp Trần lớn mạnh hơn. Linh hồn lực của hắn lúc này trở thành màu bạc sáng bóng, nhìn khắp cả hồn hải như một mảnh hải dương màu bạc rất đẹp mắt.
Ở sâu bên dưới hồn hải có rất nhiều huyết sắc thông đạo, những thông đạo này toả ra bốn phương tám hướng. Lúc này những huyết sắc thông đạo như chợt thức tỉnh nhanh nhanh hấp thu từng tia linh hồn lực vào trong.
"Ông!"
Một tràng cảnh kinh người phát sinh, hai mắt Diệp Trần vẫn nhắm lại như trước nhưng ở mi tâm hắn lại mở ra một cái khe bên trong là thuần một màu bạc sáng bóng nhanh chóng phóng xuất ra bên ngoài. Luồng linh hồn lực màu bạc này ngoại nhân không thể thấy được chỉ có chủ nhân của nó mới có thể cảm giác được sự tồn tại của nó mà thôi. Hiện tại chùm linh hồn lực này như xuyên thủng hư không tiến ra mười mấy vạn dặm rồi mấy trăm vạn dặm...
- Ồ, Bàn Xà đảo, Tinh Vực Hồ, Hoàng Lĩnh Vực!
Trong đầu Diệp Trần truyền tới hàng loạt đồ hình, hình ảnh thập phần chân thật không khác gì như dùng hai mắt nhìn chỉ là khoảng cách lại xa hơn rất rất nhiều. Diệp Trần hiện tại đang ở Thiên Phong Quốc nhưng lại có thể nhìn thấy rõ ràng Bàn Xà đảo cách xa mấy trăm vạn dặm, ngay cả Hoàng Lĩnh Vực ở tân cùng bên kia của Tinh Vực Hồ cũng nhìn tới được.
Đột nhiên, Diệp Trần kêu lên một tiếng đau đớn, khe nứt ở mi tâm hắn trản ra một đám máu đen, vết nứt cũng nhanh chóng khép lại, nhìn không khác gì lúc bình thường.
Mở hai mắt ra, trên mặt Diệp Trần không khỏi lộ vẻ kinh hãi.
- Đây là Linh Hồn Nhãn trong truyền thuyết?
Linh Hồn Nhãn tên như ý nghĩa chính là con mắt linh hồn, chỉ có người có linh hồn đặc biệt cường đại mới có rất nhỏ tỉ lệ hình thành. Một khi hình thành sẽ trở thành năng lực thiên phú, có thần thông rất kỳ diệu. Chiến Vương cũng ngẫu nhiên có nghe về nó nhưng chưa từng gặp qua!
Rất hiển nhiên, Diệp Trần hiện tại còn chưa có năng lực linh động sử dụng Linh Hồn Nhãn nên Linh Hồn Nhãn mới cưỡng ép khép lại. Nếu không phải trong đầu hắn còn lưu lại những đồ hình ban nãy thì hắn cũng dám cho rằng bản thân bị ảo giác!
- Trước hết toàn lực tiến vào Linh Hải Cảnh đã!
Tiến vào Linh Hải Cảnh cần rất nhiều nguyên khí, nếu dựa vào nguyên khí trong thiên địa thì mười ngày nửa tháng cũng chưa chắc thành công, cho nên Diệp Trần trực tiếp lấy ra một cái rương Thượng phẩm linh thạch, chân nguyên chấn động một cái cả cái rương và Thượng phẩm linh thạch bên trong đều bạo toái, nguyên khí cuồn cuộn dũng mãnh tiến vào trong cơ thể Diệp Trần.
"Crắc crắc..."
Theo nguyên khí bị luyện hoá thành chân nguyên ngày càng nhiều, nửa khối hạch tâm chân nguyên còn sót lại trong đan điền của Diệp Trần cũng gia tốc hoà tan hội tụ cùng với cái hồ chân nguyên của hắn. Mấy nhịp hô hấp trôi qua, hồ chân nguyên lại phát sinh biến hoá, diện tích mở rộng thêm mấy lần, độ sâu cũng gia tăng mấy lần. Ở sâu bên dưới hồ chân nguyên vòng xoáy ngầm ba động vô cùng mạnh mẽ, mỗi thời mỗi khắc đều có đại lượng chân nguyên chảy vào bên trong rồi từ dưới đáy đi ra trở thành chân nguyên tinh thuần hơn trước gấp đôi chân chính trở thành chân nguyên của Linh Hải Cảnh cường giả.
Đến khi một điểm hạch tâm chân nguyên cuối cùng bị hoà tan, hồ chân nguyên của Diệp Trần, không lúc này nên gọi là chân nguyên hải đã triệt để hình thành. Trên mặt chân nguyên hải trôi nổi một đoá Thanh Liên cực lớn, ở trung tâm Thanh Liên có một cái đài sen, trong đó chứ đựng một chùm Liêm Tâm Kiếm Khí thực chất hoá như những cái hạt sen!
Mà ở bốn phía cũng có rất nhiều thông đạo nối tiếp kết nối với chân nguyên hải. Diệp Trần biết những thông đạo này chính là các kinh mạch mà thông đạo truyền tống chân nguyên.
- Rốt cục đã bước vào Linh Hải Cảnh!
Diệp Trần thoả mãn thở ra một hơi.