Phụt!
Thổ ra một ngụm máu tươi, trường đao trong tay Lâm Triều Nam mất kiểm soát, rơi khỏi tay, cuối cùng cắm lên vách núi.
- Lâm Triều Nam thua!
Kết quả quá chấn động, chúng nhân không dám tin vào mắt mình.
- Thua thật, Bắc Minh Huy trở nên cường đại từ lúc nào vậy, đến Lâm Triều Nam cũng không phải đối thủ của hắn, nói như vậy, hắn đã là cấp bậc thanh niên ngũ cự đầu.
- Cứ tưởng, Diệp Trần là người có khả năng thượng vị nhất, ai ngờ Bắc Minh Huy lại đi trước một bước, đúng là không thể tưởng tượng.
Chúng nhân nhao nhao nghị luận, Lâm Triều Nam sắc mặt tái nhợt đừng dậy nhặt trường đao, ngỡ ngàng nhìn Bắc Minh Huy, thần sắc cứng đờ.
Bắc Minh Huy truyền âm nói:
- Tốt lắm, không hổ là một trong đao đạo tam đại tông sư, đỡ được một đường công kích của ta, xem ra tìm ngươi thử chiêu là quyết định chính xác.
- Tìm ta thử chiêu?
Lâm Triều Nam vừa phẫn nộ vừa chua chát, bản thân hắn cũng không ngờ mình lại bại dưới tay hậu bối, hơn nữa còn là một hậu bối chưa thành danh.
- Ngươi phải cảm thấy tự hào vì được trở thành đối tượng thử chiêu của ta.
Bắc Minh Huy chẳng thèm nhìn thái độ Lâm Triều Nam, đeo ngân giao trường thương lên lưng, bay đi xa, rất nhanh biến mất nơi chân trời.
Việc Lâm Triều Nam bại dưới tay Bắc Minh Huy, chỉ trong một tháng ngắn ngủi đã truyền khắp Thiên Võ Vực, tốc độ truyền phát thập phần khoa trương, đủ thấy chúng nhân kinh ngạc cỡ nào.
- Lâm Triều Nam bại dưới tay Bắc Minh Huy?
Tiêu Sở Hà lúc nhận được tin, biểu tình trên mặt rất quỷ dị, vốn dĩ mục tiêu tiếp theo của hắn là Lâm Triều Nam, cùng là đao khách, cùng là một trong tâm đại tông sư, hắn không thể bỏ qua Lâm Triều Nam, đáng tiếc Bắc Minh Huy lại nhanh hơn một bước.
- Xem ra phải thay đổi kế hoạch, tìm Lục Thiếu Du khiêu chiến trước.
Tiêu Sở Hà cũng là một trong tam đại tông sư, Bắc Minh Huy đánh bại Lâm Triều Nam chắc chắn sẽ khiến nhiều người cảm thấy mình không phải đối thủ của Bắc Minh Huy, dùng thân phận này đi khiêu chiến Lục Thiếu Du, không phải là mà Tiêu Sở Hà muốn thấy.
- Lâm huynh bại?
Thủ lĩnh đao đạo tam đại tông sư Tạ Bách Đình cũng vừa nhận được tin, sau một thoáng kinh ngạc hắn lập tức hồi phục lại vẻ bình tĩnh vốn có, đối với hắn mà nói, những chuyện như thế này chẳng có gì đặc biệt, mấy chục năm nay, trừ hắn giữ vững vị trí thủ lĩnh đao đạo tam đại tông sư ra, hai người còn lại đều đã thay đổi, bản thân hắn cũng từng đánh bại thủ lĩnh đao đạo tam đại tông sư cũ, thay thế vị trí đối phương.
- Càng ngày càng thú vị!
Tạ Bách Đình mỉm cười, hắn cảm thấy, tiếp theo sẽ là thời khắc thiên tài bạo phát, trước mắt mới chỉ là mở màn.
- Lâm Triều Nam bại!
Khác với Tạ Bách Đình, Trầm Thiên Lãng mặt hiện lên một tia cay đắng, hắn sớm đã nhận thấy, thời đại này là thời đại thanh niên, chỉ không ngờ, nó lại đến nhanh và mãnh liệt như vậy, đến Lâm Triều Nam cũng bại, số "lão nhân" còn lại chẳng được mấy người.
- Vẫn còn thiếu một chút, để hắn huênh hoang thêm mấy ngày!
Sở Trung Thiên rất bình tĩnh, hai năm nay, hắn không định quá vênh váo, bởi vì hắn biết vẫn chưa đến lúc vênh váo, muốn vênh váo thì phải cần có thực lực, không thực lực, đấy gọi là nói khoác, là vuồng vọng.
Nếu như Diệp Trần nghe được những lời này, nhất định cảm thán đối phương đáng sợ, nếu như Sở Trung Thiên của trước đây là một ngọn núi lửa đang bạo phát, cảm giác tồn tại rất cường, thì Sở Trung Thiên của bây giờ là một ngọn núi lửa sở hữu sức mạnh siêu cấp, chỉ cần tích luỹ đủ năng lượng, hắn sẽ bạo phát quang mang chưa từng có, chấn kinh thế giới.
Mặc kệ chúng nhân cảm thấy thế nào, tóm lại, bây giờ Bắc Minh Huy là mặt trời giữa ban trưa, danh khí tương đương thanh niên ngũ cự đầu, trên cả Diệp Trần và Độc Cô Tuyệt, thanh niên thiên tài đến từ Bắc phương vực quần cũng coi Bắc Minh Huy như lãnh tụ, vênh vênh váo váo.
...
Mưa vẫn rơi, Diệp Trần hoàn toàn chìm đắm trong kiếm pháp.
Thân hình đằng chuyển, xê dịch trong không trung, kiếm quang lượn lờ quanh người, tuỳ tiện thoải mái, mắt thường có thể thấy được, ngay cả tốc độ rơi của nước mưa cũng như đang trung một thước phim quay chậm.
Động tác Diệp Trần thì như hành vân lưu thuỷ, không hề bị ảnh hưởng.
Ba!
Ba!
Ba!
Từng vòng gợn sóng kim sắc lấy Diệp Trần làm trung tâm, khuếch tán về phía trước, chạm vào nước mưa, biến thành hư vô trong nháy mắt, từ đó xuất hiện những khu vực bất biến không mưa.
- Lại mạnh hơn!
Mấy hôm nay, cách mấy ngày Mạc Phong lại đến xem một lần, trước khi đi, hắn muốn nhìn rõ thực lực thật sự của Diệp Trần, không, chỉ cần chắc chắn tám chín phần là được.
Hắn không được lạc quan như Long Bích Vân, Long Thần Thiên Cung ắt phải trải qua một trận đại chiến, trận đại chiến này sẽ chết rất nhiều người, nếu Diệp Trần tham chiến, hi vọng của họ sẽ nhiều hơn, không có vương giả tham gia, Diệp Trần tuyệt đối là đòn sát thủ.
Cho nên hắn muốn biết chính xác thực lực Diệp Trần.
Có thể nhìn ra, Diệp Trần mỗi ngày đều đang tiến bộ, chỉ riêng kiếm pháp triển hiện bây giờ đã khiến Mạc Phong khiếp sợ.
Mỗi kiếm vung ra đều tương đương một đòn sát chiêu, chỉ trong một cái chớp mắt, đối phương ít nhất phải tung ra vài chục kiếm, vài chục đòn sát chiêu, đúng là vô địch.
- Sao hắn làm được như vậy?
Mạc Phi nhìn nước mưa trên trời, rồi lại nhìn Diệp Trần, giờ này khắc này, trong mắt hắn, Diệp Trần và thiên địa như đang dung hoà thành một thể.
- Vẫn chưa đủ.
Bản thân Diệp Trần vẫn chưa hài lòng, hắn cảm thấy, chiêu này vẫn chưa hoàn thành, vẫn còn rất nhiều không gian để phát triển.
Ha!
Thanh âm làm cho nước mưa bay lên, Diệp Trần khởi động chân nguyên, một kiếm quét ngang.
Một cảnh tượng kinh nhân phát sinh, gợn sóng kim sắc vốn khuếch tán thành hình tròn phát sinh biến hoá, biến thành hình bầu dục, kéo dài ra ngoài, kim quang nhu hoà tràn ra tứ phía, dãy núi phía sau Vân Vụ Sơn bị cắt đứt, vết cắt bóng mịn như gương, không chút ngăn trở.
- Đẹp, chiêu này có tên là gì?
Mạc Phong hô thành tiếng. Truyện Sắc Hiệp - http://
Diệp Trần lắc lắc đầy,
- Vẫn chưa đủ, chỉ có ba phần tư uy lực, gọi nó là Kim chi cuồng tiêu đi.
Kim chi cuồng tiêu kì thực là bản thăng cấp của Kim chi liên y, tương đương vài chục Kim chi liên y cộng lại, mạnh mẽ tấn công đối phương. Đương nhiên, vài chục Kim chi liên y không phải Kim chi liên y hoàn chỉnh, nếu không uy lực quá nghịch thiên, Diệp Trần cũng không thể nào sáng tạo ra một chiêu đáng sợ như vậy, Kim chi liên y này, uy lực chỉ bằng một phần mười Kim chi liên y hoàn chỉnh, nhưng sau khu dung hợp với nhau, uy lực gấp nhiều Kim chi liên y, đấy còn là vẫn chưa hoàn thành.
- Mạnh như vậy mà chỉ có ba phần tư uy lực.
Mạc Phong hít ngược một hơi lãnh khí, Kim chi cuồng tiêu này đã có thể miểu sát hắn mấy lần, trong đó, có kim phong mang, có thuỷ phong châm.