TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hoành Tảo Hoang Vũ
Chương 747: Dù là ngàn người 2

Ba người Bạch Uyển Hoa tuy rằng không nói gì, nhưng trong ánh mắt khinh miệt cùng không chút nào thỏa hiệp cũng là vô cùng rõ ràng.

Lâm Lạc không khỏi thầm khen một tiếng, lão cha của hắn không hổ là kiêu hùng. Nhân cách mị lực cường đại vô cùng, làm cho bốn người này kiên cường như thế, đến chết cũng không phản bội!

Tuy rằng bốn người này trên danh nghĩa là đồ đệ của Lâm Hồng Hoang, nhưng Lâm Hồng Hoang căn bản không chính kinh chỉ điểm bọn họ tu hành, chỉ nhìn cảnh giới thấp kém của bọn họ liền đã biết, nếu không cho dù không bằng Thủy Doanh Tâm nhưng cũng sẽ không kém nhiều như vậy.

Nhưng dù là thế thì bốn người này vẫn trung thành đối với Lâm Hồng Hoang. Đối mặt cực hình đều không chút nào động dung, có thể thấy được nhân cách mị lực của Lâm Hồng Hoang cường đại ra sao!

Bất quá, cho dù bốn người Bao Thức Lễ lúc này phản chiến cũng vô dụng. Thánh địa tam gia sẽ không vì bốn người bọn họ mà buông tha truy đuổi thần khí. Làm như thế đều chỉ là vì kích thích Lâm Hồng Hoang một chút, buộc hắn hiện thân mà thôi.

Dù sao đây mới là mục đích vốn có của bọn họ, bức Lâm Hồng Hoang hiện thân, giết người đoạt bảo!

Cao thủ chủ linh cảnh kia dù có tu vi cao nhưng lại không hiểu thuật tra tấn, nhất thời đối mặt với Bao Thức Lễ nói loạn không có cách gì, chỉ biết hận đến nghiến răng.

“Lão tổ, ngài thân phận tôn quý, loại việc nhỏ này vẫn nên giao cho ta đi!” Một hán tử trung niên đi tới nói với lão tổ kia, trong con mắt tam giác ánh lên tia âm độc.

Lão tổ kia nhìn hắn một cái, gật gật đầu, thối lui vài bước nhưng vẫn có nói thêm một câu:“Trăm ngàn không thể giết chết, cũng không thể tổn hại tu vi bọn họ!”

“Hiểu rồi, lão tổ!” Hán tử trung niên kia cười lạnh với bốn người Bao Thức Lễ. Tuy không thể giết người nhưng biện pháp tra tấn thì có rất nhiều. Lão tổ một lòng võ đạo nên không hiểu, mà hắn lại là hành gia về phương diện này !

“Tên mắt tam giác kia nhìn Bao đại gia làm chi? Có phải coi trọng Bao đại gia anh tuấn tiêu sái hay không? Bất quá, Bao đại gia chỉ công không tiếp nhận, ngươi lau mắt đi rồi đợi lúc Bao đại gia tâm tình tốt sẽ hỏi thăm một chút!”

Hán tử trung niên cũng là không chút nào tức giận, giận dữ với một kẻ dưới thì có cái gì hay ho, sính miệng lưỡi chỉ là kẻ yếu. Mồm miệng ngươi lợi hại thì sao, ta chỉ cần một quyền đánh chết ngươi, ngươi có biện pháp nào?

Hắn cười lạnh, nói:“Ta sẽ nói về tao ngộ sau đây của các ngươi. Đầu tiên là lột sạch quần áo các ngươi, sau đó hạ chút thôi tình dược, cho các ngươi đóng cửa một nhà chơi nhau trước mắt bao người! Sách, không biết là vị mỹ nhân đây có đủ để cho ba ba nam nhân luân chuyển!”

Lời này quả thực ác độc, đừng nói ba người Bạch Uyển Hoa đồng thời trên mặt biến sắc, dù là Bao Thức Lễ cũng cười không nổi, phẫn nộ quát:“Con bà nhà ngươi có phải nam nhân không, loại trùng nhà ngươi nếu có giỏi thì giết Bao đại gia, nếu Bao đại gia nhíu mày một chút liền mang họ mẹ ngươi!”

Hán tử trung niên căn bản không để ý tới Bao Thức Lễ, nhất chỉ điểm ra, quần áo như tuyết trắng của Bạch Uyển Hoa nhất thời hóa thành bướm bay đầy trời, lộ ra nội y bên trong lẫn thân thể ngạo nhân khiến người chung quanh đều chảy nước miếng, chỉ mong hán tử trung niên nhanh tay lột sạch Bạch Uyển Hoa để cả đám được rửa mắt.

“Hỗn đản!” Ba người Bao Thức Lễ đều tức giận mắng lớn, bọn họ đều ái mộ Bạch Uyển Hoa dịu dàng xinh đẹp, sao có thể dễ dàng tha thứ nữ thần trong lòng bị đối đãi như thế!

“Ha ha ha, ta bất quá là thỏa mãn nguyện vọng mọi người mà thôi, không thể vì ba người các ngươi nói không mà làm cho nhiều người thất vọng?” Hán tử trung niên kia cười quái dị, lại duỗi ngón tay ra làm ba người Bao Thức Lễ trợn trừng mắt.

“Ngươi dám!” Một tiếng quát chói tai vang lên, hán tử trung niên đột nhiên lộ ra vẻ mặt vô cùng hoảng sợ. Nhưng chỉ trong giây lát hắn đã biến thành mưa máu, đường đường tu vi Diệt Linh cảnh lại không hề có lực chống cự!

Giữa sân vô thanh vô tức xuất hiện một thanh niên mặt lam sam, vẻ mặt âm trầm, sát khí như có thể hủy thiên diệt địa!

“Tiểu sư đệ!” Bốn người Bao Thức Lễ đồng thời kinh hô.

“Đi mau, nơi này rất nguy hiểm !”

“Tiểu sư đệ, ngươi có lòng như vậy là đủ rồi, giờ rời đi mau lên!”

“Đừng làm cho sư phụ khó xử!”

Lâm Lạc trong lòng ấm áp, quay đầu lại, trong nháy mắt thu hồi sát khí đầy trời, lộ ra một chút tươi cười, nói:“Bốn vị sư huynh sư tỷ, các ngươi xuất thủ tương trợ khi Lâm Lạc gặp nguy hiểm, Lâm Lạc lại há có thể khoanh tay đứng nhìn khi các ngươi gặp nguy hiểm, nếu không Lâm Lạc còn dám sống trên đời sao?”

“Tiểu sư đệ --” Bốn người tuy rằng cùng Lâm Lạc tiếp xúc không lâu nhưng rất hiểu tính hắn, thấy hắn hạ quyết tâm biết là tuyệt không sửa đổi !

Bọn họ không khỏi vạn phần hối hận, đáng ra chuyện đầu tiên sau khi bị lộ thân phận phải nên tự sát mà còn ôm lòng nghĩ có thể may mắn bỏ chạy!

Lâm Lạc nguyên bản không nghĩ hiện thân vào lúc này, nhưng hắn càng không thể trơ mắt nhìn bọn họ chịu nhục nhã vô cùng như thế, nếu là hắn còn muốn làm rùa đen rút đầu vậy thì đời này hắn cũng không thể tha thứ chính mình!

Nam tử hán đại trượng phu, ngẩng đầu không thẹn với trời, cúi đầu không thẹn với người, cùng lắm thì người chết là xong, chỉ cầu tâm an!

Lâm Lạc tràn ngập chiến ý bất khuất, một bên đánh ra kình khí phá hủy xiềng xích trói chặt bốn người Bao Thức Lễ, một bên dùng ánh mắt khinh miệt nhìn ra bốn phía.

Nhưng ổ khóa này không biết chế tạo từ tài liệu gì mà ngay cả lực lượng của hắn cũng không thể phá hư, thậm chí lại hoàn toàn hấp thu với lĩnh vực của hắn!

Đây cũng không phải linh khí, thánh khí gì mà là tài liệu đặc thù, chuyên môn dùng để tù nhân ! Hơn nữa, đối phương chắc chắn có thể nghĩ đến Lâm Hồng Hoang muốn tới cứu người, lại lo lắng đến đối phương khả năng là tinh vương nên ổ khóa này dù cho là tinh vương cũng không thể dễ dàng phá hư, huống chi là Lâm Lạc chỉ là chủ linh cảnh !

Bởi vậy, cho dù nhìn đến hắn thử cứu người, tam đại hào môn cũng không ai đi ra ngăn cản.

Người này chính là Lâm Hồng Hoang?

Không ít người đang quan chiến đều nghĩ, chỉ là một người như vậy lại có thể khiến cho Đông châu tam đại hào môn xuất động đại trận đối phó? Người này cũng còn quá trẻ, có năng lực tu vi gì để đáng giá tam đại gia tộc coi trọng như thế?

“Lâm Lạc?” Một lão tổ La gia phóng ra, hắn từng tham gia vây sát Lâm Lạc, lúc này nhận ra đối phương, lại tựa hồ nghĩ đến điều gì, đột nhiên cười ha hả,“Ngươi là con của Lâm Hồng Hoang?”

Bốn người Bao Thức Lễ gọi Lâm Lạc là tiểu sư đệ, mà hắn lại họ Lâm, không cần quá thông minh cũng liên tưởng ra quan hệ trong đó!

“Ha ha, bốn con cá nhỏ không thể điếu ra chính chủ, cũng là đưa tới con của Lâm Hồng Hoang! Không sai, không sai, có tiểu tử này nơi tay, còn sợ Lâm Hồng Hoang không hiện thân sao? Để bổn tọa bắt hắn!”

Một đạo thanh âm không biết vang lên từ đau, mang theo một uy nghiêm khiến người ta thần phục từ trong cốt tủy!

Tinh vương!

Lâm Lạc trong lòng cả kinh, cũng không hề có ý lùi bước, một khi hắn đã ra đây thì vốn không có đường lui, chỉ có chiến đấu đến chết!

“Tiểu sư đệ --” bốn người Bao Thức Lễ đều cảm thấy là chính mình hại Lâm Lạc, không khỏi sắc mặt ảm đạm, nếu bọn họ còn có năng lực tự sát thì tuyệt đối không có chút do dự.

“Bắt hắn!” hơn một ngàn cao thủ Hạo Linh cảnh, chủ linh cảnh nhất tề bắt đầu khởi động, hướng về Lâm Lạc truy sát!

Đây chính là hơn một ngàn cao thủ tối cường của nhân gian, ai có thể kháng được đội hình như vậy?

Người đang đứng quan chiến đều ngừng thở, bị hơn một ngàn cường giả đỉnh phong vây công, chỉ sợ là chuyện lần đầu tiên phát sinh ở Đông châu.

Đọc truyện chữ Full