TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Kiếm Động Cửu Thiên
Chương 512: Cường đạo tinh hải

- Cường đạo tinh hải!

Mọi người đều cả kinh kêu lên, vẻ mặt đều khẩn trương.

Ác danh của cường đạo tinh hải đã ăn sâu vào lòng người rồi, những kẻ bị truy nã này vốn là hung nhân phạm tội ác không thể tha thứ trong 49 Tiên Thành, hiện tại lại liếm máu lưỡi đao mà sống, người nào không phải hạng người coi mạng người như cỏ rác?

Võ giả trong Tiên Thành dù gặp địch nhân, chỉ cần không phải cừu hận không thể hóa giải, như vậy chắc chắc sẽ không liều mạng, như vậy không đáng a, phân ra thắng bại mọi người liền phủi mông mỗi người một nơi.

Trừ phi có thực lực hoàn toàn nghiền ép, nếu không phải cẩn thận chó cùng rứt giậu, bị đối phương trước khi chết cắn lại mình một cái.

Nhưng cường đạo tinh hải lại khác, bọn họ đều là hạng người hung ác vô cùng, cho dù chống lại đối thủ mạnh hơn mình cũng dám, cũng đám chiến đấu với bất cứ giá nào, khiến đối thủ cho dùng thắng cũng phải trả cái giá khá nặng phải trả.

Đám người này là những kẻ bị truy nã, coi thường sinh mệnh, bao gồm mình!

Bởi vậy, nghe tên cường đạo tinh hải, sĩ khí Dương gia đều yếu ba phần.

- Hừ! Dương Lan Hinh vọt lên, thần ý tràn ra ổn định quân tâm, vừa cao giọng nói: - Chúng ta là thuộc hạ Dương gia Tây Hợi Thành, xin các vị cho chút mặt mũi, chúng ta sẽ dâng lên một phần hậu lễ!

- Tốt nhất, chúng ta cũng chỉ muốn phát tài thôi. Trên thuyền hải tặc truyền tới một thanh âm, âm sầm lại thập phần trầm thấp, nhưng lại truyền rõ mồn một vào tai mọi người: - Lưu lại tất cả tài phú của các ngươi, còn có tinh thuyền, còn có nữ nhân!

Người Dương gia nghe được đều giận tím mặt.

Những cường đạo tinh hải này cũng quá mức đi, lại muốn cướp sạch tài phú của bọn họ nữa! Thực ra như vậy không phải không thể nhẫn nhịn. Từ lúc bọn họ rời cảnh ra, ngoài Tinh Mị thì không có thu hoạch khác, cho nên cũng không có bao nhiêu tài phú.

Nhưng ngay cả tinh thuyền cũng đều bị đoạt thì không thể nhịn.

Mất đi tinh thuyền bọn họ muốn quay về 49 Tiên Thành ít nhất phải mất 100 năm, chuyện này bọn họ không thể thừa nhận!

Hơn nữa, còn phải lưu lại nữ nhân nữa.

Dương Lan Hinh, chính là nữ nhân, là ái nữ của gia chủ đại nhân à, nếu để Dương Lan Hinh ở lại, bọn họ còn có mặt mũi trở về sao?

Cường đạo tinh hải tham lam như vậy, mọi người chỉ còn cách xung đột vũ trang.

Dương Lan Hinh nghiêm mặt quát:

- Các vị nếu không có lòng thành. Vậy cũng chỉ dung đao kiếm nói chuyện!

- Tiểu kỹ nữ mà đánh đánh giết giết, không bằng lên giường nói chuyện với Liễu tam gia đi! Cường đạo trên thuyền kêu lên đáng khinh.

- Tiểu kỹ nữ này lẳng lơ như vậy, Liễu Tam ngươi chống đỡ được mấy phút đây? Ta đánh cuộc với ngươi, ngươi không chống đỡ nổi mười phút.

- Sách, tiểu kỹ nữ này vú thật lớn, mông lại vểnh như vậy. Không phải muốn nam nhân đều điên lên hết đấy chứ? Mau mau mau, mau bắt tiểu kỹ nữ này trước, các huynh đệ xếp hàng chơi nha.

- Câm miệng!

Lâm Tài Tuấn tức giận muốn chết, hắn luôn coi Dương Lan Hinh là của riêng mình, tự nhiên không cho phép người khác sỉ nhục nữ nhân của hắn, lập tức tức giận mắng chửi.

- Đây là nhân tình của tiểu kỹ nữ sao?

- Nhìn không giống. Tiểu tử này vừa thấy đã biết là hạng người miệng cọp gan thỏ, làm sao thỏa mãn được ả kỹ nữ kia.

Cường đạo trên thuyền tiếp tục trêu chọc, dường như căn bản không để những người Dương gia này vào mắt.

Dương Lan Hinh mặt lạnh như băng, nàng tuy rằng xinh đẹp xuất chúng, nhưng mà trong ý niệm của nàng luôn là: Ta có thể lẳng lơ nhưng mà ngươi không thể nói. Nam nhân giở thói lưu manh đùa giỡn trước mặt nàng đều đã chết.

- Kết trận. Chuẩn bị chiến đấu! Nàng vừa lạnh lùng nói, vừa dùng thân ý kết nối chiến hạm, tinh thuyền này cũng không phải chỉ dùng để chở người, mà còn có lực sát thương cực mạnh.

- Các huynh đệ, giết sạch những thứ vô dụng này trước, sau đó sẽ chậm rãi chơi nữ nhân.

- Giết!

Cường đạo trên thuyền cũng lớn tiếng quát lên, hưu hưu hưu, từng bóng người bay xuống, giống như một đầu thương ưng lướt về phía mặt đất, từng vầng trăng sáng từ phía sau vọt ra.

Đây là ác chiến sinh tử, tự nhiên vừa lên là phải xuất ra chiến lực mạnh nhất, nếu không có chết cũng không có chỗ kêu oan!

- Chuẩn bị... Dương Lan Hinh không loạn chút nào, tỉnh táo chỉ huy: - Tam thúc, ngươi tọa trấn trung ương, ổn định trận thế, ngươi không thể đi, nếu không trận sẽ loạn.

- Lão Vương hiểu rồi! Vương Nguyên Long gật gật đầu, tuy rằng hắn rất thích tranh đấu tàn nhẫn, nhưng cũng biết khi nào thì không thể bị kích động.

Đoàn cường đạo Hắc Báo này nhiều hơn người Dương gia, chỉ tiên nhân bay ra ít nhất đã có 200 người, mà người cầm đầu lại dâng lên ba đạo trăng tròn phía sau.

Nguyệt Minh Đế! 3 vầng trăng!

Dương gia bên này, Vương Nguyên Long cũng là Nguyệt Minh Đế, nhưng chỉ có 2 vầng trăng, chiến lực đỉnh cao nhỉnh hơn một chút.

- Giết!

- Giết!

Nhân mã hai bên đều rống lớn, gặp cường đạo tinh hải cùng hung cực ác, những người Dương gia cũng không mang lòng may mắn, chỉ có đường liều mạng!

Chỉ có liều chết chiến một trận, mới có thể đánh lui những cường đạo tinh hải này, nếu như mang ý niệm chạy trốn, như vậy nhất định bọn họ đều rơi vào vạn kiếp bất phục!

- Oanh!

Binh khí va chạm, song phương huyết chiến. Mà trên bầu trời, trên Không Hạm Dương gia cũng chồi ra ba khẩu pháo, trên miệng pháo chớp động từng điểm sáng trắng, rất nhanh phóng đại thành quang cầu bằng đầu người, tiếp tục phóng đại, phóng đại, lớn đến một vòng tay người trưởng thành mới mạnh mẽ bắn ra.

Hưu, hưu, hưu, ba quầng sáng nhanh như lưu quang xẹt qua, oanh kích về phía Không Hạm của cường đạo tinh hải.

- Ông! Ông! Ông!

Khi quầng sáng bắn tới, trên thân hạm của cường đạo tinh hải đột nhiên trào ra một quầng sáng, mạnh mẽ cản lại ba đạo ánh sáng này, ánh sáng nổ tung như pháo bông rực rỡ.

Kỳ quái là, Không Hạm của cường đạo tinh hải cũng không đánh trả, mà chỉ bị động phòng ngự như vậy.

Chu Hằng biết, đó cũng không phải cường đạo tinh hải nhân từ nương tay, mà bọn hắn không muốn phá hủy tinh thuyền của Dương gia! Bởi vì, bọn cường đạo kia đã xem nó như tài sản của mình rồi.

Cục này, làm sao phá đây?

Chu Hằng cũng không lo lắng Nguyệt Ảnh Thánh Nữ và Hoặc Thiên trên tinh thuyền, gặp phải tình huống này, Nguyệt Ảnh Thánh Nữ khẳng định sẽ trốn vào Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, mà có Hoặc Thiên tọa trấn, thiên hạ ái có thể làm càn?

Nhưng mà mấu chốt là, cường đạo tinh hải nếu không oanh phá Không Hạm của Dương gia, cũng không có phát động thuyền chiến, bây giờ Hoặc Thiên tuyệt đối an toàn.

Thiên nữ tuyệt thế này không thể chủ động kích phát lực lượng vô danh kinh khủng trong cơ thể, trừ phi lúc nàng không khống chế được cảm xúc của mình. Chiến lực của Hoặc Thiên tương đương phế bỏ rồi.

Chu Hằng thở dài, hắn cũng thật xui xẻo. Vừa đến Tiên giới đã gặp phải Tinh Trần Phong Bạo, ấu thể Tinh Mị, thật vất vả quá giang lên thuyền, kết quả lại gặp phải cường đạo tinh hải!

Nếu không cần lo lắng cho đám người Hoặc Thiên, vậy hắn chỉ cần quản mình là được!

Chỉ còn cách chiến mà thôi!

Chu Hằng cao giọng cười to, cả người bắn ra, hai đấm bay múa, nắm quyền màu vàng chiêu sáng thiên địa.

Nơi này có gần hai trăm tiên nhân để cho hắn đồ tể, vừa lúc để hắn gia tăng tích lũy linh lực!

Bởi vì hắn vừa mới gia nhập Dương gia. Tuy rằng mang danh hiệu đội phó, nhưng trên thực tế chưa có dung nhập vào trong hệ thống chiến đấu của Dương gia, hắn hoàn toàn hành động độc lập, cũng không ảnh hưởng tới người khác.

- Tiểu tử, nạp mạng đi! Một gã cường đạo quát với Chu Hằng, tay vung một thanh đại đao sau lưng, sau lưng còn có năm đạo trăng khuyết chiếu sáng.

Theo lý thuyết mà nói. Người này có chiến lực Nguyệt Minh nhất trọng thiên hậu kỳ, ở trong Nguyệt Minh Vương cũng được coi là hảo thủ. Mà Chu Hằng vừa mới đột phá, khí tức trên người không quá ổn định, người kinh nghiệm liếc mắt một cái có thể nhìn ra.

Bất quá chỉ là Nguyệt Minh nhất trọng thiên sơ kỳ mà thôi, tùy tiện cho thể chơi đùa!

Chu Hằng chân đạp Tấn Vân Lưu Quang Bộ, tự nhiên di chuyển dưới công kích của đối phương. Đây chính là bí thuật bất truyền của Khổng gia. Nếu không có cơ duyên xảo hợp, Khổng Ngạo Côn điên điên khùng khùng, Chu Hằng làm sao có thể học được?

Đây rất có thể là tiên thuật cấp bậc Sáng Thế Cảnh, phẩm bậc hơn xa Phiên Thiên Chưởng hoặc Phi Vũ Thất Kiếm, cũng chỉ có Lăng Thiên Cửu Thức mới có thể trấn áp.

- Tiểu tử, ngươi học được một môn thân pháp tốt đó. Nam tử kia vừa thu lại đại đao. Lè lưỡi liếm môi một cái, lộ ra nụ cười đáng khinh: - Nhìn ngươi coi như tuấn tú, không bằng làm thỏ nhị gia của lão tử đi, nó có thể cứu ngươi một mạng đấy.

Chu Hằng sắc mặt trầm xuống, lòng sát ý trào dâng.

Hiện tại mỗi người đều đang huyết chiến, không ai để tâm hắn đâu, vậy thì mạnh tay đi.

Chu Hằng tay phải rung lên, hắc kiếm tế xuất.

- Ha ha, ta nói tiểu tử, ngươi muốn dùng thanh kiếm hư này chơi với lão tử sao? Hắc hắc, lão tử đùa chết ngươi! Nam nhân kia cười vô sỉ, quơ đao chém về phía Chu Hằng.

Chu Hằng hừ nhẹ một tiếng, tay trái hóa trảo chụp về phía cổ đối phương.

- Lớn mật! Nam nhân kia giận dữ, bóp cổ hắn, đây là thẳng thừng miệt thị hắn, quả thực không xem hắn ra gì!

Trong đám cường đạo tinh hải này nam nhiều nữ ít, ngẫu nhiên cướp được một ít nữ nhân cũng rất nhanh bị đùa chết, cho nên dục hỏa làm sao nín được? Chỉ có thể tìm nam nhân tuấn tú giải quyết!

Hắn vốn tính toán thu Chu Hằng làm luyến đồng, nhưng mà Chu Hằng lại dám khinh thị mình như vậy, lập tức khiến hắn hung giận, không thương hoa tiếc ngọc nữa.

5 vầng trăng khuyết đồng thời đại phóng hào quang, hắn một đao toàn lực chém ra.

Hắn phải một đao chém tiểu tử cuồng ngạo này!

Ngay vào lúc này, phía sau Chu Hằng bỗng nhiên hiện ra chín đạo trăng khuyết!

9 vầng trăng!

- Cái, cái gì? Nam nhân kia kinh hoàng thất sắc, thiếu chút nữa phun ra một búng máu.

Ở Tiên giới, đừng nói kém một tiểu cảnh giới chênh lệch là trời và đất, cho dù cùng tiểu cảnh giới, nhưng trong sơ kỳ và trung kỳ, trung kỳ và hậu kỳ cũng có chênh lệch như đại cảnh giới ở Phàm giới vậy.

Mà nó thể hiện rõ nhất ở số lượng vầng trăng, nhiều hơn một vầng trăng, chiến lực sẽ tăng lên mấy chục, thậm chí hơn trăm lần!

9 vầng trăng tuyệt đối nghiền ép 5 vầng trăng!

Tên này không phải mới vừa đột phá Nguyệt Minh Cảnh sao, làm sao có thể có được 9 vầng trăng? Con bà nó, đây là người sao?

Hắn, hắn, hắn chết oan a!

Thực lực tuyệt đối nghiền ép, nam tử kia căn bản không có lực chống cự đã bị Chu Hằng tóm cổ, dễ dàng giống như giết một con gà. Hắn cũng giống như gà bị Chu Hằng xách lên, sau đó hắc kiếm nhoáng lên một cái, phốc, máu tươi trào lên, trực tiếp xuyên qua ngực hắn.

Bị hắc kiếm đâm trúng chỗ yếu hại, bất cứ người nào đều hữu tử vô sinh! Nam nhân kia ngay cả run cũng không run được, trực tiếp quy thiên!

Chu Hằng thuận tay thu đại đao của hắn lại, sau khi cướp tài phú của hai người Lệnh Hồ Huyền, hắn cũng không thiếu pháp khí không gian Tiên cấp, thân hình vừa chuyển, hắn lại giết ra ngoài, trường giết chóc này là nơi tìm vui của hắn. - - - - - oOo- - - - -

Đọc truyện chữ Full