HÌnh chiếu Nguyên Hoàng nói:
- Ta với ngươi cũng không cần phải dùng mấy thứ khuôn sáo như vậy, ta hiện tại bất quá chỉ là một cái hình chiếu mà thôi, ai lấy được bức tranh thì ta sẽ giúp người đó chỉ cần tâm địa hắn không quá xấu xa là được!
- Tiền bối, theo lời ngài nói lúc trước thì nguy cơ di tích Chân Thuỷ Cung rốt cuộc là cái gì? Ngài có thể nói rõ hơn không?
Diệp Trần hiếu kỳ hỏi.
- Thời kỳ thượng cổ, Ma tộc cùng với Nhân tộc tranh đoạt quyền khống chế Chân Linh Đại Lục lấy việc Ma tộc thất bại mà kết thúc. Theo ta được biết thì Ma tộc cũng không phải người của thế giới này, bọn chúng là đến từ thế giới bên ngoài, trừ Ma tộc ra còn có những chủng tộc khác xâm nhập vào Chân Linh thế giới, chỉ có điều là số lượng của chúng quá ít, ẩn nấp hành động không muốn người khác để ý tới. Chân Thuỷ Cung chính là bị cường giả của một trong các ngoại tộc như vậy tiêu diệt rồi tiến hành kế hoạch gì đó không muốn người khác biết nên mới biến Chân Thuỷ Cung thành một cái hung địa như vậy. Khi ta đi vào thăm dò thì không phát hiện ra cái gì, về sau ta liên thủ với các Vương giả khác đem cả cái Chân Thuỷ Cung phong ấn lại rồi nhấn chìm xuống đáy biển, kỳ vọng hậu nhân có thể phát hiện ra gì đó rồi giải trừ đi cái nguy cơ tiềm ẩn này.
Hình chiếu Nguyên Hoàng từ từ nói.
- Ma tộc không phải người của thế giới này?
Diệp Trần có chút kinh ngạc, hắn đúng là lần đầu tiên nghe được bí văn này, mà di tích Chân Thuỷ Cung cũng có liên quan tới một ngoại tộc khác, manh mối rất quỷ dị. Xem ra, Chân Linh thế giới cũng không phải an toàn như trong tưởng tượng, các chủng tộc ngoại giới vẫn luôn nhìn chằm chằm vào nơi này.
- Tiền bối yên tâm, chỉ cần Diệp Trần có năng lực, nhất định sẽ giải trừ nguy cơ này, nghĩa bất dung từ!
Diệp Trần kiên định nói.
Hình chiếu Nguyên Hoàng cười nói:
- Không vội, cái phong ấn kia vẫn còn kiên trì được một đoạn thời gian, nói không chừng còn không cần đến người ra lực, trừ khi có ngoại lực bài trừ phong ấn!
- Nói như vậy thì ta còn một đoạn thời rất dài để chuẩn bị a!
Diệp Trần thở phào một hơi, hắn thiếu nhất chính là thời gian!
Hình chiếu Nguyên Hoàng cẩn thận dò xét trên người Diệp Trần một lúc rồi nói:
- Ta có thể nhận ra ngươi chính là một trong những nhân vật chính của thời đại này, số mệnh vô cùng hùng hậu, chỉ cần không chết non thì sớm muộn cũng sẽ là nhân vật kinh thiên động địa! Thật là hoài niệm a, nếu như chúng ta ở cùng một thời đại thì nói không chừng ta đã có đối thủ cạnh tranh rồi!
Người có thể làm cho Nguyên Hoàng coi trọng không có mấy, phải biết rằng ở thời đại của Nguyên Hoàng hắn có thể nói là tung hoành vô địch thủ, hô phong hoán vũ, những người ở thời đại hiện tại vẫn rất tôn sùng hắn, cho rằng hắn cho dù ở trong phần lớn các Phong Đế Vương Giả từ cổ chí kim cũng thuộc về hàng cường giả bài danh hàng đầu!
- Tiền bối quá lời rồi!
Khi chưa đạt tới cấp bậc như Nguyên Hoàng, Diệp Trần cảm thấy cần phải khiêm tốn một chút, hào khí vạn trượng không phải lúc nào cũng có thể dùng được.
Hình chiếu Nguyên Hoàng nói:
- Nhanh bước vào Sinh Tử Cảnh đi, đến lúc đó ngươi sẽ phát hiện thế giới này to lớn thế nào, kỳ diệu thế nào, nếu có thể thăm dò được thì không chỗ nào không thú vị!
- Ta sẽ cố gắng!
Diệp Trần kiên định nói.
- Tốt, sau này nếu không có nguy hiểm tới tính mạng thì không cần lấy bức tranh thuỷ mặc này ra nữa. Năng lượng còn thừa lại của ta không nhiều lắm, ý chí tiến vào trong thế giới thực cũng sẽ dần dần bị hao tổn đi!
Dứt lời, hắn liền bước vào trong bức tranh thuỷ mặc, một lần nữa ngưng tụ thành bóng lưng đứng bất động nhìn về phía xa trong tranh.
- Đa tạ tiền bối!
Diệp Trần thầm nói khẽ một tiếng rồi thu bức tranh vào trong Trữ vật linh giới.
Trong hư không, hắc y nữ tử thấy Mộ Dung Khuynh Thành rầu rĩ không vui thì nhu hoà nói:
- Không cần suy nghĩ nhiều như vậy, ngươi và hắn sớm muộn cũng sẽ gặp lại!
Mộ Dung Khuynh Thành không nói gì chỉ khẽ gật đầu.
Hắc y nữ tử nói tiếp:
- Ngươi thân là nhân ma nên cũng có trách nhiệm bảo hộ cho Nhân Ma tộc chúng ta. Ngươi cũng biết, Nhân Ma tộc chúng ta nhìn như sóng êm gió lặng nhưng nguy cơ lại tiềm tàng, chỉ hơi không cẩn thận thì rất có khả năng sẽ bị diệt tộc. Bất kể là vì hắn hay là vì ngươi, vì gia tộc của ngươi thì ngươi đều cần phải cường đại lên, nếu không tương lại ngươi sẽ phải hối hận tại sao bản thân lại yếu như vậy!
Mộ Dung Khuynh Thành cũng nghe ra ngữ điệu có chút mỏi mệt của hắc y nữ tử nên hỏi lại:
- Nhân Ma tộc chúng ta trước giờ tuy không mấy hoà hợp với Nhân tộc nhưng cũng không tới trình độ như ngươi nói?
- Ngươi chưa đạt tới trình độ như ta hiện tại đương nhiên không biết được nguy cơ của Nhân Ma tộc! Ta hỏi ngươi, nếu một ngày kia Ma tộc cùng Nhân tộc tranh đấu thì ngươi sẽ chọn bên nào làm trận doanh?
Mộ Dung Khuynh Thành cả kinh:
- Ma tộc không phải đã bị diệt sao?
- Ma tộc làm sao có thể bị diệt được! Bọn hắn căn bản không phải là một chủng tộc ở Chân Linh thế giới này, bọn hắn là ngoại tộc từ Ngoại Vực Thế Giới đến, là một chủng tộc cường đại ở một thế giới khác! Khi bọn hắn một lần nữa tiến vào Chân Linh thế giới thì sẽ là thời điểm Nhân Ma đại chiến lần thứ hai phát sinh, mà Nhân Ma tộc chúng ta lúc đó sẽ bị kẹt ở giữa!
- Cái này, vô số năm qua đi, cũng không thấy Ma tộc có hành động gì, chắc lẽ sẽ không trùng hợp như vậy đâu!
Sinh Tử Cảnh Vương Giả chỉ có tuổi thọ một ngàn năm, ở trong vòng ngàn năm đó có thể phát sinh Nhân Ma đại chiến thì Mộ Dung Khuynh Thành cảm thấy tỷ lệ này thập phần nhỏ, ít có khả năng phát sinh.
- Phòng ngừa thôi, huống hồ ta cũng không phải không có căn cứ mà nói như vậy. Tóm lại, ngươi phải nhanh trở nên cường đại, phải cường đại tới trình độ nhân vật đỉnh phong của thế giới, khi đó ngươi mới có quyền lên tiếng, mới có tư cách tranh thủ quyền sinh tồn cho Nhân Ma tộc chúng ta!
- Tiền bối, ngài sẽ chọn trận doanh nào?
Mộ Dung Khuynh Thành đột nhiên nói.
- Ta?
Hắc y nữ tử cười khổ một tiếng nói:
- Ta lựa chọn bên nào, mà dù không lựa chọn thì hai bên đều sẽ không bỏ qua cho chúng ta. Lựa chọn Ma tộc, chúng ta chỉ là những đám người hạ đẳng, lựa chọn Nhân tộc thì bọn họ nhất định sẽ đề phòng chúng ta sẽ phản bội, chỉ cần có người trong lòng có chút tâm kế châm ngòi một chút thì Nhân Ma tộc chúng ta rất có thể sẽ diệt vong!
- Là ta, ta sẽ chọn Nhân tộc!
Mộ Dung Khuynh Thành kiên định nói.