Ở trong Hóa Long Trì của Long Thần Thiên Cung, Từ Tĩnh đã ngâm nhiều năm, cũng gần như chuyển hóa hơn một nửa.
Nếu như không phải Sinh Tử Bí Cảnh mở ra, Long Vương sẽ không cho phép nàng xuất quan.
- Nàng muốn làm gì?
Trong lòng của mọi người kêu to.
Trong tầm mắt, Từ Tĩnh thò tay trái ra, rõ ràng là muốn dùng tay bắt lấy Tham Lang Kiếm mà Tinh Kiếm Hậu đang đâm tới, nàng xem sát thứ năm của Tinh Kiếm Hậu, xem thành cái dạng gì?
- Muốn chết!
Tinh Kiếm Hậu cười lạnh.
Âm vang!
Từ Tĩnh bắt lấy Tham Lang Kiếm, bắt lấy một kiếm nhanh như ánh sáng này, nắm chặt vào lòng bàn tay, ma sat với thân Tham Lang Kiếm, bộc phát ra tạp âm làm cho người ta phải chết ngay tức khắc, xèo...xèo, lực lượng gai nhọn của Tham Lang Kiếm quá cường đại, bàn tay Từ Tĩnh chấn động, gai nhọn của Tham Lang Kiếm đâm về phía trước một đoạn, còn kém một tấc là đâm trúng bả vai của Từ Tĩnh.
Chỉ cần đâm vào, có thể lập tức diệt sát tất cả sinh cơ của Từ Tĩnh.
Sát thứ năm, Tinh Vẫn Chi Sát cũng không phải chuyện đùa.
Quang diễm màu vàng phun trào, khí lực của Từ Tĩnh, thúc dục đến cực hạn, móng tay trắng đột nhiên bén nhọn, cầm chặt Tham Lang Kiếm, không cho nó tiến lên.
Cùng lúc đó, tay trái Từ Tĩnh nắm lại, đánh ra một quyền.
Thánh Long Quyền!
Phốc!
Một con cự long màu vàng mang theo khí tức thần thánh đánh Tinh Kiếm Hậu thành huyết vụ, ngay cả áp giáp và Tham Lang Kiếm cũng biến mất.
Cuối cùng, Từ Tĩnh dùng một màn kinh người, chiến thắng Tinh Kiếm Hậu.
Hí!
Âm thanh hít một ngụm lãnh khí vang lên khắp nơi, mọi người há to mồm, không khép lại được.
- Biến thái, không ngờ lại dùng tay bắt lấy Tham Lang Kiếm của ta, phá tan Tinh Vẫn Chi Sát.
Trong mật thất, Tinh Kiếm Hậu thật lâu mới hồi thần trở lại.
Tinh Vẫn Chi Sát, ẩn chứa lực lượng gai nhọn không gì sánh kịp, có thể tưởng tượng từ sức nổ tung của ngôi sao kết hợp với tử vong chi lực là khủng bố tới cỡ nào, tuy nói bao tay của Từ Tĩnh chính là một Cực phẩm ngụy bảo khí, không có trực tiếp xúc với Tham Lang Kiếm, nhưng lực lượng truyền ra, vẫn thập phần đáng sợ như trước, dưới Sinh Tử Cảnh, cánh tay của bất cứ kẻ nào cũng biến thành tàn phế, căn bản không có khả năng tiếp được.
Nếu như có thể dùng tay tiếp được một chiêu này, như vậy Tinh Vẫn Chi Sát đã không còn gọi là Tinh Vẫn Chi Sát.
Nhưng Từ Tĩnh hết lần này tới lần khác đã làm được.
Điều này cần lực lượng cường đại và năng lực thừa nhận của thân thể đạt tới cỡ nào.
Tuyết Kiếm Hầu cũng bị một màn kinh diễm này làm sững sờ, ánh mắt có chút ngây ngốc.
- Hoàng Kim Cự Long chính là Hoàng Kim Cự Long, là tồn tại trong truyền thuyết.
Diệp Trần cười khổ một tiếng, từ cấp độ táng mạng, Hoàng Kim Cư Long cao hơn nhân loại rất nhiều lần, đổi thành những người khác dùng tay ngăn cản Tinh Vẫn Chi Sát, sẽ chết rất thảm.
Một trận chiến của Từ Tĩnh quá mức kinh diễm, quá mức kinh người, chiến đấu kế tiếp, tất cả mọi người đều ngẩn người.
Vòng chiến đấu thứ ba mươi ba.
Mọi người lấy lại tinh thần.
Trên Sinh Tử Bảng, có hai cái tên sáng lên.
Tên của Tuyết Kiếm Hầu và tên của Diệp Trần.
Hai đại kiếm đạo kỳ tài, rốt cuộc cũng phải chiến với nhau.
Kiếm pháp quyết đấu với kiếm pháp.
Kiếm Vực quyết đấu Kiếm Vực!
Ai có thể cười đến cuối cùng, đây chính là nghi vấn trong lòng của mọi người.
Giờ phút này, không có người nào suy nghĩ tới những tạp niệm nữa, Từ Tĩnh chế tạo ra một màn kinh người vừa rồi cũng bị bài trừ ra ngoài, con mắt nhìn chằm chằm vào hai người phía dưới.
- Rốt cuộc hai người cũng đấu với nhau!
Tinh Kiếm Hậu cũng ném phiền muộn trước đó ra khỏi đầu, ánh mắt nhìn vào người của Tuyết Kiếm Hầu và Diệp Trần.
Cho dù hai người không cần Kiếm Vực, cũng chỉ kém hơn mình một phần, nguyên nhân trong đó là vì chênh lệch tu vi, dù sao mình là cảnh giới Sinh Tử Huyền Quan đệ tam trọng đỉnh phong, mà hai người chỉ có cảnh giới Sinh Tử Huyền Quan đệ nhị trọng, nếu như tu vi của hai người đề thăng lên tam trọng, chưa chắc hắn có thể thắng, thậm chí đối với Tuyết Kiếm Hầu, hắn còn thất bại, một chiêu Băng Điểm Nhất Kiếm của Tuyết Kiếm Hầu, uy lực cực lớn.
Một khi hai người dùng tới Kiếm Vực, nhằm vào thực lực của kiếm khách, thì uy lực sẽ tăng tới mười lần, chỉ cần không phải Sinh Tử Cảnh, chỉ cần gặp hai người này không có sức chiến một trận, Kiếm Vực khắc chế đối với kiếm khách, tác dụng quá lớn, Kiếm Chi Quy Tắc có thể đơn giản vặn vẹo quỹ tích xuất kiếm của đối thủ, mà công kích của bọn họ, càng thêm mạnh mẽ.
- Phần thắng, Tuyết Kiếm Hầu có thể sẽ cao hơn một chút.
Trong lòng Tinh Kiếm Hậu thầm nghĩ.
Trong mật thất, Diệp Trần và Tuyết Kiếm Hầu đứng cách xa nhau hàng trăm mét.
- Nếu chúng ta không sử dụng Kiếm Vực, ngươi không phải là đối thủ của ta, trừ phi ngươi còn có đòn sát thủ mạnh hơn nữa.
Tuyết Kiếm Hầu thản nhiên nói ra.
- Vậy sao?
Diệp Trần từ chối cho ý kiến.
Xác thực, giống như lời của Tuyết Kiếm Hầu nói, trừ Kiếm Vực, biểu hiện thực lực mà mình thể hiện ra trước kia, xác thực yếu hơn Tuyết Kiếm Hầu một chút, Băng Điểm Nhất Kiếm của đối phương, là sát thủ giản cường đại nhất, mà đòn sát thủ của mình còn chưa lấy ra, đương nhiên là kém hơn một bậc, đây là sự thật.
Diệp Trần có nắm chắc, Kính Hoa Phá Diệt vừa xuất ra, có thể lập tức đánh chết Tuyết Kiếm Hầu, sát thứ năm của Tinh Kiếm Hậu chính là Tinh Vẫn Chi Sát, mà Kính Hoa Phá Diệt của hắn, cũng là đòn tất sát, hơn nữa còn cường đại hơn so với Tinh Vẫn Chi Sát, cường đại đến mức một kiếm có thể giết chết hung linh đỉnh giai, không có chút lo lắng.
Nhưng mà, Kính Hoa Phá Diệt của hắn, hắn không muốn thi triển ra.
Đây là át chủ bài của hắn, át chủ bài chỉ dùng để đối phó với Sinh Tử Cảnh Vương giả, trước mắt tuy không có gì nắm chắc, nhưng chỉ cần tu vi đạt tới Sinh Tử Huyền Quan đệ tam trọng, cầm Thiên Hạt Kiếm trong tay. Diệp Trần có tự tin, có thể chống lại Sinh Tử Cảnh Vương giả bình thường, không bị giết chết, cho nên, hiện tại vẫn không thể dùng.
Không thể để cho Sinh Tử Cảnh Vương giả của Huyết Thiên đại lục có cảnh giác, ví dụ như Lang Thiểu tông môn Yêu Vương, Hổ Thiểu tông môn Yêu Vương, hai Yêu Vương này hơn phân nửa là không từ bỏ ý đồ.