- Mấy vị, đừng không có việc gì tìm mà việc!
Thanh niên kia lạnh lùng nói ra, mang lên một tia uy hiếp.
- Vì cái gì?
Lâm Lạc rất chán ghét loại thái độ này của đối phương.
- Cứu ta, ta biết rõ bí mật của bọn hắn, bọn họ là muốn giết ta diệt khẩu!
Nam nhân bị thương cuống không kịp nói.
- Hừ!
Bảy người đối phương đồng thời sắc mặt phát lạnh, thanh niên kia đem tay hất xuống.
- Giết toàn bộ!
- Vâng!
Sáu người còn lại đồng thời lên tiếng, ánh mắt sâm lãnh nhìn hướng mọi người Lâm Lạc, như là nhìn xem người chết .
Bọn hắn toan tính không thể bị bất luận kẻ nào biết rõ, người biết đều phải chết!
- Oa ha ha ha, những bại hoại này giao cho tổ hai người kỵ cua chúng ta a!
Đường Điềm cùng Sư Ánh Tuyết cưỡi Hoàng Kim Bàng Giải hiện thân, các nàng muốn đập mã thí tâng bốc Lâm Lạc, miễn cho lại bắt các nàng làm nữ bộc.
- Sát!
Bảy người kia đồng thời quát tháo một tiếng, hướng về mấy người Lâm Lạc phát khởi công kích.
- Tiểu bát, sát cho Bổn ma vương!
Sư Ánh Tuyết quát to một tiếng, mà Đường Điềm đã ở bên cạnh vỗ tay ồn ào. Vốn chỉ có một mình nàng, dù làm ầm ĩ thế nào đều là cao siêu quá ít người hiểu, nhưng hiện tại đã có tiểu nha đầu làm hợp tác, tự nhiên rất náo nhiệt.
Hoàng Kim Bàng Giải sát tính không trừ, đạt được mệnh lệnh này tự nhiên là vui vẻ tòng mệnh, lập tức vung hai cái kìm lớn lên hướng về bảy người kia kẹp tới.
Bang bang BOANG...!
Cũng không phải từng Sơ Vị Thần đều giống như Phượng Niệm Yên có được pháp tắc lĩnh ngộ của Trung Nguyên Thần như vậy, lại càng không yêu nghiệt như Lâm Lạc, có được lỗ đen bí thuật! Bảy người này mặc dù có ba cái đạt đến Sơ Vị Thần tam trọng thiên, nhưng mỗi người chỉ là Sơ Vị Thần bình thường, làm sao có thể đối kháng Hoàng Kim Bàng Giải, hung vật nắm giữ tám hệ pháp tắc này!
Chiến đấu vừa mới bắt đầu, bảy người này hoàn toàn rơi vào hạ phong, bị Hoàng Kim Bàng Giải áp chế đến toàn bộ không có tính tình. Mà trên lưng cua, Đường Điềm cùng Sư Ánh Tuyết còn đang không ngừng ném lấy vỏ hạt dưa, một bên hưng phấn kêu to, như là đang nhìn đùa giỡn.
Không bao lâu, bảy người này đã bị Hoàng Kim Bàng Giải đánh cho thiếu cánh tay gãy chân, tràng diện cực kỳ huyết tinh. Bất quá tiểu nha đầu cùng Đường Điềm tuy ngoài miệng nói rất hung, nhưng thực sự không thích chứng kiến thi thể, ước thúc Hoàng Kim Bàng Giải không có giết người, nếu không bảy người này đã sớm chết sạch sẽ rồi.
- Cút!
Lâm Lạc nhàn nhạt nói ra, tạm thời nghỉ chân đã gặp được việc này, hoàn toàn phá hủy tâm của hắn tình.
- Vâng! Vâng!
Bảy người kia bất chấp toàn thân vết thương chồng chất, mỗi một cái đều phi thân lên, chạy trốn có thể bao nhiêu nhanh thì nhanh bấy nhiêu, giữ được tánh mạng là kết quả tốt nhất rồi.
Ở loại địa phương quỷ quái như Minh Ngục chiến trường này, gặp được Thần linh đối địch quốc lại đánh không lại, kết cục duy nhất là tử vong, ai cũng sẽ không ghét bỏ kiếm nhiều một chút giá trị giết chóc, loại hành vi như Lâm Lạc này, theo bọn hắn nghĩ quả thực là thiện lương đến ngu xuẩn!
Đương nhiên, hiện tại bọn hắn là tuyệt sẽ không oán trách điểm này!
Ánh mắt của Lâm Lạc nhìn tới tên nam nhân bị thương kia nói:
- Ngươi đến tột cùng phát hiện bí mật gì không thể cho ai biết của bọn hắn?
Nam nhân bị thương thò tay ở bên hông kéo một vòng, thần huyết lưu chuyển, miệng vết thương lập tức bắt đầu khép lại, hắn nhìn thoáng qua Lâm Lạc, thần sắc lại trở nên khinh mạn, giết chết Thần linh bổn quốc là sẽ móc ngược giá trị giết chóc, tự nhiên để cho hắn kính sợ chi tâm đại giảm, dù sao hắn cũng là Sơ Vị Thần.
- Ta là bỏ ra một cái giá lớn, còn xém chút đưa tánh mạng, có thể nhẹ nhàng nói cho các ngươi biết như vậy sao?
Sách, cái qua sông đoạn cầu này cũng quá nhanh đi?
- Oa, ngươi cái tiểu nhân này, rõ ràng dám trở mặt rồi hả?
Sư Ánh Tuyết tức giận đến oa oa kêu to.
- Tiểu bát, cắn chết hắn cho ta!
Hoàng Kim Bàng Giải lập tức huy động kìm lớn hướng người nọ kẹp tới, vừa rồi một người cũng không có giết chết, nó là rất có oán khí đấy.
Nam nhân kia sắc mặt đại biến, không nghĩ tới đối phương thực có can đảm hạ sát thủ đối với hắn! Mà để cho hắn sợ chính là, ra tay đối với hắn là một đầu hung vật không có biến hóa, căn bản không có khả năng đeo Minh Ngục vòng tay, vậy giết hắn đi lại có thể có tổn thất gì?
- Dừng, dừng tay! Ta nói! Ta nói!
Hắn sắc mặt trắng bệch.
- Quá không có cốt khí, bổn cô nương còn chưa có bắt đầu tra tấn ngươi!
Đường Điềm rất không thoải mái nói.
Lâm Lạc vốn đối với hắn cái gọi là bí mật cũng không có hứng thú, nhưng người này qua sông đoạn cầu cũng làm cho lòng hắn sinh giận dỗi, cũng không nói cái gì, coi như là cho hắn chút trừng phạt nhỏ.
- Những người kia đã tìm được chỗ Minh Hà Vương vẫn lạc, đang mưu đồ bảo vật trong đó! Ta bởi vì am hiểu Ẩn Nặc Thuật, trong lúc vô tình nghe được bọn hắn nói chuyện với nhau, dưới sự kích động lộ ra sơ hở, bị bọn hắn ngàn dặm đuổi giết, thiếu chút nữa khó giữ được tánh mạng!
Người nọ nơm nớp lo sợ nói, bên cạnh Đường Điềm cùng Sư Ánh Tuyết đều là đối với hắn nhìn chằm chằm, để cho hắn không dám có bất kỳ giấu diếm.
- Minh Hà Vương?
Lâm Lạc mặt mũi tràn đầy khó hiểu, hắn đi vào Thần giới thời gian ngắn như vậy, nào sẽ biết Thần giới có người thanh danh đặc biệt lớn gì.
- Minh Hà Vương là một vị Thượng Thiên thần phi thường cường thế, nghe nói hắn thậm chí có thể lực địch Thần Vương, cả đời ngạo chiến thiên hạ, cũng đắc tội không ít người, cuối cùng không biết tung tích!
Phượng Niệm Yên nói, trong giọng nói lộ ra một tia sùng kính.
Xác thực, có thể dùng Thượng Thiên thần lực địch Thần Vương, cái này đáng giá cho bất luận kẻ nào tôn kính.
- Chẳng lẽ hắn là tu lỗ đen pháp tắc sao?
Trong nội tâm Lâm Lạc khẽ động, mặc dù biết có Thượng Thiên thần tu lỗ đen bí thuật, nhưng cụ thể là người nào lại chưa từng nghe nói qua.
- Dừng!
Sư Ánh Tuyết dùng cái mũi hừ một tiếng.
- Người quái dị ngươi quá không kiến thức rồi, cho rằng chỉ có lỗ đen pháp tắc mới có thể đối kháng Thần Vương sao?
- Không phải sao?
Lâm Lạc hỏi lại.
- Đương nhiên không phải!
Sư Ánh Tuyết đem cái đầu nhỏ hả ra một phát.
- Thần Vương là có phân cấp độ, như cái gì Nhất Tinh Thần Vương,… Thượng Thiên thần cường đại một chút là có thể làm thịt!
- Nhất Tinh Thần Vương?
- Thần Vương có thể chia làm cửu đẳng, dùng tinh phân chia, Nhất Tinh thấp nhất, Cửu Tinh cao nhất.
Sư Ánh Tuyết rất hưởng thụ hư vinh bị mọi người chú mục, rất vui vẻ mà hướng mọi người giải thích lên.
- Nhưng vì cái gì Thượng Thiên thần có thể giết chết Thần Vương? Thần Vương không phải so với Thượng Thiên Thần cao hơn một cấp độ sao?
Lâm Lạc y nguyên khó hiểu, thật giống như Sơ Vị Thần đánh thắng được Trung Nguyên Thần sao?
Thật đúng là khả năng! Ở bên trong danh sách Hướng Phong Thạch cho hắn, xác thực có rất nhiều yêu nghiệt như vậy, Lâm Lạc cũng không tin những người này đều nắm giữ lỗ đen bí thuật!