Nghiêm Lẫm Đông đã xong phần huấn luyện tân binh, bởi vì Tử Triều đột kích, tất cả tân binh cũng phải ra chiến trường nhưng chỉ đứng ở hàng cuối cùng, chủ yếu là biết một chút về thực chiến.
Hắn cùng với những người khác giống nhau dọn dẹp thứ đơn giản. Thực ra là căn cứ vào vũ khí, binh doanh mới có thể xứng đáng được cấp phát vũ khí phù văn, là loại trường mâu khi Chu Hằng vừa tới Long Vực thấy thủ vệ cầm trong tay. Loại vũ khí này bản thân chỉ có thể nói là chắc chắn, nhưng mũi mâu có phụ thêm lực phù văn của cường giả cấp Hắc Động bậc cao. Trong chiến đấu thêm vào lực lượng nếu bị mũi mâu xuyên thấu thì không chết cũng phải bị thương nặng!
Đây là lợi khí đánh chết Tử Linh, dù sao vận chuyển phù văn là một loại tiêu hao cực lớn!
Nếu lập được đầy đủ quân công, còn có thể xem xét theo bản thân đặt trước làm các loại vũ khí phù văn thích hợp với mình, tỷ như kiếm, đao, thậm chí là cung tên!
Nghiêm Lẫm Đông nắm trường mâu cùng đứng kết đội với mọi người, mà lúc này tiểu đội thứ 9 đã xuất động, hơn 30 người rất nhanh liền chìm vào trong sương mù Ma Hải, biến mất trong tầm mắt.
"Đi tìm chết đi!" Hắn nói thầm trong lòng, trên mặt lộ vẻ cười lạnh âm trầm.
Đây là một bố cục, chính là dựa vào gia gia trong gia tộc hắn... là Phó tướng thứ bốn thủ hạ của Đại tướng quân đảm nhiệm Tây Nam quân bộ thứ bảy!
Tử Triều đương nhiên là thật, không người nào dám phát ra tin tức giả như vậy, nhưng trọng điểm là, tư liệu phát ra sai một chút xíu lộ tuyến bắt đầu khởi động của Tử Triều!
Tiểu đội thứ 9 muốn cấp bách chi viện, tự nhiên phải đi lộ tuyến gần nhất, cũng chính là trực tiếp xuyên qua Ma Hải. Thế nhưng trước khi bọn họ tới mục đích thì sẽ vừa lúc đụng phải đại quân của Tử Triều!
Lần này là Tử Triều trung cấp, số lượng đạt tới hơn trăm vạn, có thể dễ dàng ăn tươi nuốt sống tiểu đội thứ 9!
"Để cho cả tiểu đội thứ 9 chôn cùng với ngươi, ngươi cũng nên thấy đủ rồi đi!" Nghiêm Lẫm Đông nói thầm trong lòng. Về phần gia gia của hắn, không có việc gì. Rất nhanh thì sẽ phát ra tiếp một tin tức bổ sung, "đúng lúc" điều chỉnh lại lộ tuyến bắt đầu khởi động của Tử Triều, sẽ không để cho doanh địa 9943 cũng bước trên con đường không có lối về này.
Mà tiểu đội thứ 9 tuy rằng bởi vì một "khuyết điểm" nho nhỏ mà toàn bộ hy sinh, nhưng dù sao cũng chỉ có không đến 40 người. Chiến tranh vẫn luôn có người chết, 40 người cho vào trong danh sách chết trận vì đại chiến Tử Triều, quả thực ngay cả một đóa hoa bọt sóng cũng không nổi lên được.
Bày trận chờ phân phó, nhưng 10 phút sau, lập tức liền nghe truyền đến tiếng vỗ bàn của Nghê An Bắc. Vị đội trưởng này xanh mặt đi ra, vẻ mặt như muốn cắn người: hiển nhiên hắn đã nhận được "tư liệu bổ sung" từ cấp trên.
Nhưng tiểu đội thứ 9 đã xuất phát mười mấy phút, không thể đuổi kịp! Hơn nữa, trong Ma Hải che chắn tầm mắt, ngăn cách thanh âm, chỉ cần lộ tuyến hơi lệch một chút xíu thì cho dù tốc độ nhanh hơn cũng có thể sai lệch một dặm, hai dặm.
- Cùng đi với lão tử! Nghê An Bắc giận dữ hét to. một tiểu đội tinh nhuệ nhất dưới tay hắn không ngờ bởi vì những hồ đồ sai lầm của cấp trên kia mà phải đối mặt với hiểm nguy hủy diệt, vậy mà cố tình hắn không làm được chuyện gì, điều này làm cho ngọn lửa vô tình thiêu đốt hắn, nhìn cái gì đều không vừa mắt.
Chỉ có thể phát tiết những oán hận này lên trên Tử Linh!
Hôm nay ít nhất lão tử phải giết 1 vạn... không, 5 vạn con Tử Linh! Lão tử sao có thể thua kém một tên gà mờ vừa mới gia nhập?
...
Tiểu đội thứ 9 rất nhanh xuyên qua ở trong sương mù.
Doanh địa 9932 cách bọn họ 11 cái doanh địa, thực tế khoảng cách đại khái chừng hơn mười vạn dặm. Nhưng nếu đi xuyên qua Ma Hải thì khoảng cách này sẽ ngắn lại khoảng một phần mười.
Tuy rằng không tính là nhiều, nhưng trong chiến tranh là tranh thủ thời gian, thì khoảng cách này cũng không tính là ngắn.
Bởi vì một khi Tử Triều hình thành, thì Âm Ảnh Tử Linh ở chung quanh ít nhất trong phạm vi mười vạn dặm đều sẽ bị điều động, hội tụ hướng về một cái phương hướng. Vì thế không cần lo lắng sẽ gặp phải Tử Linh trên đường, làm trễ nãi thời gian.
Vĩnh Hằng Long Tinh trọng lực thật lớn, làm cho tốc độ của con người cũng bị giảm nhiều, ngược lại trong Ma Hải có lực đẩy thật lớn, tuy rằng sương mù cũng sẽ hình thành lực cản, nhưng dù sao phi hành ở trong sương mù vẫn nhanh hơn.
Trên lý thuyết thời gian chạy tới mục tiêu là sáu tiếng, tiểu đội một đường đều lẳng lặng chạy đi, không ai nói chuyện.
Mỗi lần Tử Triều qua đi, đều sẽ mang đến thương vong rất lớn. Tiểu đội thứ 9 là mũi nhọn mạnh nhất, từ khi thành lập đội tới nay, không có một trận Tử Triều nào mà không phát sinh tình huống chết người! Nói cách khác, hiện tại trong 39 người này nhất định sẽ có người vĩnh viễn không trở về được.
Ở dưới áp lực nặng nề như vậy, không ai có hứng thú nói chuyện.
Năm tiếng đồng hồ sau, mục tiêu đã không xa, cũng có nghĩa đại chiến sắp bắt đầu!
Mọi người đều không khỏi nắm chặt vũ khí trong tay. Tiểu đội thứ 9 là tiểu đội tinh anh, trong tay đều nắm số lớn quân công, bởi vậy trong tay mỗi người đều có một thanh vũ khí phù văn đặt trước làm cho bản thân... ngoại trừ Chu Hằng, hắn tới thời gian quá ngắn, hơn nữa quân công lần trước xin cũng không có được thông qua.
- Chờ một chút! Chu Hằng đột nhiên dừng lại, chỉ tới phía trước nói: - Ta có cảm giác, phía trước đầy dẫy nguy hiểm!
- Nguy hiểm là đương nhiên rồi, đây chính là Tử Triều! Một gã trung niên nói, hắn vỗ ngực "thình thịch thình thịch" vang dội, Chu Hằng không khỏi nhớ tới Đồ Lan, tên này cũng thích vỗ ngực nói chuyện.
- Không! Cảm giác của ta...
- Chu Hằng! Chúng ta tuân theo mệnh lệnh! Mông Húc cắt ngang câu nói của Chu Hằng: - Chúng ta hiện tại là quân nhân, quân nhân với phục tòng hết thảy là thiên chức, dù cho phía trước có núi đao biển lửa chúng ta cũng phải xông qua!
- Đúng, xông qua! Chúng ta chính là tiểu đội thứ 9, có gì phải sợ!
- Giết chết bọn Tử Linh kia!
- Trọng kiếm của lão tử đã vô cùng đói khát rồi!
Mọi người nhao nhao quơ vũ khí hét lớn, tình cảm quần chúng dâng trào.
Dưới tình huống như vậy, Chu Hằng cũng không tiện nói thêm gì, chỉ có thể tận khả năng tăng lên lực chú ý.
Lại qua nửa giờ sau, đột nhiên bắn vọt ra một bóng đen, phóng thẳng tới phía mọi người.
- Tử Linh! Mọi người trong sửng sốt, đều lớn tiếng kêu lên.
"Ầm!" Mười mấy món binh khí đồng thời đánh ra, bùng phát uy lực của vũ khí phù văn, trong nháy mắt con Âm Ảnh Tử Linh kia bị đánh gục.
Thế nhưng sắc mặt của mọi người đều thật khó xem!
Nơi này làm sao có thể xuất hiện Tử Linh?
Một khi Tử Triều hình thành, chính là sẽ hội tụ tất cả Tử Linh ở phụ cận trong vòng mười vạn dặm, bởi vậy chỉ cần không phải một đầu chui vào trong Tử Triều, thì ở bên trong khu vực mười vạn dặm này là không thể nào gặp được một con Tử Linh mới đúng!
Một ý niệm xẹt qua trong óc mọi người, mỗi người đều là sắc mặt trắng bệch!
Trên thực tế, từ thời điểm bọn họ đánh giết con Tử Linh kia đến ý niệm này xẹt qua trong óc bọn họ: Toàn bộ quá trình ngay cả nửa giây cũng chưa tới, bởi vì mỗi người bọn họ đều là tồn tại Tuệ Tinh Cảnh... bất kể là thể chất hay là tầng thứ linh lực luôn đạt tới hạng nhất, thậm chí đều đạt tới cả hai hạng mục.
"Vù! Vù! Vù! Vù! Vù..." Ít nhất mười mấy con Tử Linh xuất hiện, từ phía trước, từ bên trái, từ bên phải... cứ như vậy trong nháy mắt, lại thêm mấy trăm con Âm Ảnh Tử Linh xuất hiện, bao vây quanh bọn họ.
Đây đúng thật là bọn họ một đầu chui vào trong Tử Triều rồi!
- Chết tiệt! Chúng ta nhận vị trí của Tử Triều là sai lầm rồi! Mông Húc cả giận nghiến răng nói.
Lộ tuyến bọn họ đi tới là trải qua tính toán tỉ mỉ, sẽ đi lệch một góc độ, né vòng qua Tử Triều mà lên ngạn, nơi đó cách rất gần binh doanh 9932. Thế nhưng vị trí của Tử Triều lại lệch về hướng bọn họ, như vậy sẽ làm cho bọn họ một đầu chui vào trong Tử Triều.
Điều này có nghĩa bọn họ phải đối mặt với Tử Linh cấp bậc trăm vạn!
Chu Hằng có thể lấy một địch vạn, nhưng con số 5 vạn cũng là cực hạn, cuối cùng còn không phải nội tạng nát hết, nằm trên giường mười mấy ngày sao? Nhưng bây giờ thì sao đây? Cái gì 5 vạn, phải tăng lên gấp mấy chục lần đấy!
Thế này phải làm thế nào chống đỡ?
- Lui lại! Mông Húc quyết định thật nhanh. Bọn họ vừa mới chạm vào Tử Triều, lập tức rút lui còn có thể đánh ra một con đường sống!
Chỉ là tốc độ của Âm Ảnh Tử Linh ở trong Ma Hải nhanh đến thái quá, sau khi có nhóm Tử Linh đầu tiên cuốn lấy bọn họ, lập tức Tử Linh ở gần dường như cá mập ngửi được mùi máu tươi, với tốc độ đáng sợ điên cuồng vọt tới.
Chu Hằng cũng không chút do dự hóa thành long thân. Hắn không có cường lực tấn công, căn bản không có khả năng rất nhanh mở ra chỗ hổng!
"Grào!" Thần long màu tím rống giận, 4 trảo của Chu Hằng tung bay, Yên Diệt Phù Văn tạo thành một quả cầu sáng ở trên long trảo, đánh ra Bá Long Quyền. Hắn đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi. Trước khi lực lượng Long tộc của hắn hao hết, lực sát thương của bản thân hắn vượt qua xa hết thảy vũ khí phù văn.
Giết giết giết giết!
Khí thế của Tử Diễm Thiên Long không thể ức chế tràn ra mãnh liệt, làm cho hắn trở thành đối tượng công kích sau cùng của Tử Linh. Rõ ràng Tử Linh cách hắn gần hơn lại vòng qua hắn phát động công kích về phía những người khác. Nếu không phải người thấy rõ ràng chân tướng còn nghĩ rằng Chu Hằng là một con Tử Linh hình rồng, được phái tới đây nằm vùng.
Hắn phẫn nộ múa tay tung quyền, mạnh mẽ mở ra một chỗ trống, nhưng thời gian chỉ là hơi chậm lại một chút như vậy, rồi Tử Linh từ phía sau cuồn cuộn không ngừng phóng tới vây quanh, tạo thành vòng vây còn lớn hơn.
Mỗi người tiểu đội thứ 9 đều lộ ra vẻ tuyệt vọng, cho dù Tử Linh đã chạy qua phía trước sẽ không quay đầu trở lại, nhưng Tử Triều là vừa mới bạo phát, đây cũng là một Tử Triều trung cấp, phía sau ít nhất phải có 70, 80 vạn Tử Linh, nếu Tử Triều trung cấp này lớn hơn một chút, thậm chí có thể đạt tới quy mô mấy trăm vạn con!
Mấy trăm vạn, làm thế nào chống lại?
Không tới vài phút bọn họ sẽ bị bao phủ, không có khả năng duy trì đến lúc cứu viện đến!
Huống chi nơi này còn là trong Ma Hải, không có người Thống soái nào lại mạo hiểm dẫn đại quân vào trong Ma Hải khai chiến với Tử Linh, ở trong này chiến lực của Tử Linh mới là cường đại nhất.
Trừ phi bọn họ có thể xông ra, bằng không không có khả năng nhận được bất kỳ cứu viện nào!
- Con bà nó! Lão tử dù có chết, cũng phải giết cho đủ vốn!
- Ha ha ha ha... Nếu không nhờ có Khải Minh, lão tử đã chết từ 70 năm trước rồi, hiện tại vừa vặn đi bồi tiếp tên ngu xuẩn kia, vì cứu lão tử mà chết! Lão tử xuống dưới nhất định phải mắng cho hắn một trận!
- Làm con mẹ ngươi! Không phải là chết thôi sao, lão tử sợ cái gì!
Đối mặt với kết cục hẳn phải chết, ngược lại thì mọi người chỉ cầu chiến một trận.
- Chu Hằng! Ngươi tự phá vây đi! Mông Húc quay qua nói với Chu Hằng: - Ngươi có được chiến lực đặc thù, đám Tử Linh này không vây được ngươi!
- Không!
Chu Hằng cũng giết đỏ cả mắt rồi.
- Đây là mệnh lệnh! Mông Húc rống to.
- Chu Hằng! Ngươi đi đi! Nếu chúng ta toàn bộ chết ở chỗ này, vậy thật sự là chết không minh bạch!
- Đúng! Lộ tuyến của Tử Triều làm sao có thể xuất hiện sai lệch lớn như vậy!
- Nhất định là có người cố ý muốn đẩy chúng ta vào trong tử cục!
- Giết tên hỗn đản đó, báo thù cho chúng ta!
- Mau chạy đi! Đừng làm mất thời gian lão tử giết địch!
Lý trí nói cho Chu Hằng biết, hắn lưu lại cũng không thể thay đổi kết cục, cách làm chính xác nhất đúng là bảo vệ tính mạng mình, sau đó lật tẩy độc thủ phía sau màn kia! Nhưng nếu hắn làm đào binh rời đi, hắn như thế nào cũng khó mà bước qua cửa ải tâm lý này!
- Nếu ngươi không đi, chúng ta tự sát ngay! Mông Húc đưa lên lưỡi đại đao màu máu kề ngang trên cổ, đây chính là vũ khí phù văn, uy lực phù văn vừa phát ra, là giết chết Tuệ Tinh Cảnh dễ như trở bàn tay.
- Có đi hay không! Những người khác cũng nhao nhao đặt vũ khí ngang cổ.
Chu Hằng vừa giận vừa hận, gào to một tiếng, cấp bách phóng đi về hướng đường cũ.
- Ha ha ha ha... Các huynh đệ, nào chúng ta cùng chiến một trận cuối cùng! Phía sau, truyền đến tiếng cười to hào hùng của Mông Húc.