TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đế Tôn
Chương 1371: Thực không dám dấu diếm (1)

Giang Nam đầu lớn như cái đấu, đúng vào lúc này, đột nhiên trong Thần Đô từng thân ảnh Cổ lão mà trang nghiêm hiện lên, trấn giữ ở trên từng ngọn Thần Thành, đó là từng tôn Cổ lão Thần Tôn, vô số Thần hà ở phía sau sôi trào, dị tượng cả ngày, ôm lấy một trung niên Thần Tôn.

Trung niên Thần Tôn kia tướng mạo trang nghiêm, đột nhiên chỉ một ngón tay, quanh thân vô số đạo Thần hà bay ra, giống như hàng tỉ liệt mã chạy chồm, gào thét xông vào Thần Hầu phủ, tràn vào Tiên Thiên Thần Đăng trong tay Giang Nam.

Cùng lúc đó những Thần Tôn khác của Thần Đô rối rít chỉ một ngón tay, Thần hà cả ngày, rối rít vọt tới, rót vào trong Tiên Thiên Thần Đăng mà Giang Nam nắm giữ.

Oanh!

Tiên Thiên Thần Đăng đèn diễm tăng mạnh, ánh lửa ngất trời, Hỗn Độn Tử Hỏa từ trong đèn diễm thẳng tắp bay lên không, ở giữa không trung hóa thành một mảnh biển lửa mênh mông, trong biển lửa Đế Uy tràn ngập.

Chỉ nghe tiếng bạo liệt băng băng băng không ngừng truyền đến, vô số đạo căn tu kia mới vừa rơi vào trong biển lửa, liền bị cháy sạch, một cây căn tu khổng lồ bị đốt đoạn, từ giữa không trung rơi xuống.

Lại nghe ầm một tiếng, phất trần hàng tỉ đạo chỉ bạc kia bị Tử Hỏa đốt tinh quang, chỉ còn lại có bụi chuôi, giữa không trung truyền tới một tiếng thét chói tai của nữ tử, bụi chuôi một tiếng trống vang lên đánh vỡ hư không, biến mất không thấy gì nữa.

Mà bát trận đồ kia mới vừa va chạm vào Tử Hỏa, liền thấy trận đồ thiêu đốt, chỉ nghe một thanh âm thịt đau hấp khí truyền đến, một thủ chưởng mập mạp từ giữa không trung thăm dò, gió cấp lửa cháy đi đến cứu hoả, bàn tay lại bị cháy sạch da tróc thịt bong, liên tục không ngừng đem bát trận đồ đang cháy thu trở về.

Miệng kim đấu kia cũng bị cháy thủng lỗ chỗ, kim đấu càng ngày càng nhỏ, cấp tốc hướng về phía trước bay đi, chui vào trong hư không biến mất không thấy gì nữa!

Mà bàn tay dò xuống kia, trong khoảnh khắc liền bị đốt đi huyết nhục trên bàn tay, lộ ra xương trắng um tùm, hỏa thế lan tràn, dọc theo tay hướng hư không đốt đi, chỉ nghe một tiếng kêu đau đớn truyền đến, tiếp theo liền thấy bàn tay này đủ cổ tay mà đoạn, rõ ràng là chủ nhân bàn tay, chủ động chặc đứt tay của mình, tránh cho dẫn lửa thiêu thân!

Bàn tay thiêu đốt kia rơi xuống, đem Thần Đô nện đến hung hăng chấn động mấy cái, giống như động đất.

- Bảo bối thật là tốt...

Giang Nam nâng Tiên Thiên Thần Đăng này, ngơ ngác nhìn một màn kia, lẩm bẩm nói:

- Bất quá đốt nhiều Thần Tôn như vậy, bọn họ sẽ không giận chó đánh mèo đến trên đầu của ta chứ...

Tiên Thiên Thần Đăng này xông ra Hỗn Độn Dị Hỏa bá một tiếng thu hồi, lại biến thành đèn diễm khéo léo, lẳng lặng thiêu đốt.

Câu Trần Thiên tinh không như rửa, mới vừa rồi một màn mãnh liệt như vậy, phảng phất chỉ là một tràng ảo giác, chỉ có một chút Thần Tôn mảnh nhỏ chi bảo rơi vào trong Thần Đô, còn đang không ngừng thiêu đốt.

Trong Thần Đô, mấy Thần Tôn tế lên Tiên Thiên Thần Đăng liếc mắt nhìn nhau, thần thức ba động, âm thầm trao đổi nói:

- Tiên Thiên nhất tộc Thần Đế, luyện thành pháp bảo, quả nhiên uy lực cực lớn. Tiên Thiên Thần Đăng này, để cho Thần Đô ta đủ để có thể cùng Thần Quân cường giả chống lại.

- Tiên Thiên Thần Đăng này bị điểm đốt, uy năng khôi phục, Thần Đô ta ở trong Đế chiến, cuối cùng có vài phần lực tự vệ!

- Thượng tôn, Thần Đăng này cũng không phải là chưởng khống ở trong tay ngươi, mà là rơi vào trong tay vị thiếu niên Thần Minh cùng lệnh lang kết giao kia, trong đó Hỗn Độn Dị Hỏa là bảo vật của hắn, quyền sở hữu Thần Đăng này...

Mấy vị Thần Tôn mới vừa nói tới đây, lại thấy Giang Nam nâng Tiên Thiên Thần Đăng, hướng phương hướng vị trung niên Thần Tôn kia thi lễ, cất cao giọng nói:

- Huyền Thiên Giáo Chủ bái kiến Thần Đô Thượng Tôn, hôm nay chính là Thần Tôn thọ đản, đặc biệt dâng lên một đóa dị hỏa, đốt Tiên Thiên Thần Đăng, làm quà mừng thọ!

Mấy Thần Tôn kia trong lòng ngẩn ra, nhất là trung niên Thần Tôn kia, cũng có chút kinh ngạc, không nghĩ tới Giang Nam lại không một chút tham luyến uy năng của Tiên Thiên Thần Đăng, ở sau khi lửa đốt Câu Trần Thiên, làm trò trước mặt mọi người, chủ động đem Tiên Thiên Thần Đăng dâng ra!

Tuy nói Thần Đăng vốn chính là vật của Thần Đô Thượng Tôn, nhưng nếu không có Hỗn Độn Dị Hỏa, uy năng Thần Đăng này tuyệt sẽ không có lớn như vậy, cho dù là Thần Tôn nhìn thấy loại bảo vật này cũng sẽ động tâm, huống chi Giang Nam?

- Đa tạ Giang đạo hữu.

Thần Đô Thượng Tôn tự mình đi tới, phủ xuống đến trong Thần Hầu phủ, mấy Thần Đô Thần Tôn khác nương theo, vị Thần Tôn này đi tới trước mặt Giang Nam, đón lấy Thần Đăng, giao cho một vị Thần Tôn, tự mình đưa tay dìu Giang Nam, thanh âm vang lên, chấn thông thiên, cười nói:

- Phần hậu lễ này của Đạo hữu, lão hủ liền thu nhận. Phong Trần, ngươi thay ta khoản đãi Giang đạo hữu.

Lộ Phong Trần khom người đồng ý.

Thần Đô Thượng Tôn lại cùng Giang Nam nói mấy câu, lúc này mới đứng dậy rời đi.

Lộ Phong Trần có chút lúng túng, hướng Giang Nam nói:

- Lão tử ta da mặt rất dày, nhận Hỗn Độn Dị Hỏa, lão đệ yên tâm, ngày khác ta đi đem đóa Hỗn Độn Dị Hỏa kia trộm trở lại...

Giang Nam lắc đầu cười nói:

- Đưa đồ ra, há có thể có đạo lý lấy trở về? Ta cùng với Trường Nhạc công tử đánh cuộc đấu, nếu như không phải là Lộ huynh gia tài phong hậu, cũng không có thể thắng đến nhiều đồ như vậy. Hỗn Độn Dị Hỏa này, ta giữ không được, tặng cho lão gia tử cũng là một mảnh tâm ý của ta.

Lộ Phong Trần vẫn còn cảm thấy có chút băn khoăn, vò đầu nói:

- Nếu không, những bảo vật khác hết thảy thuộc về ngươi? Những tên dưới trướng Trường Nhạc công tử kia, cống hiến ra bảo bối cũng không ít...

- Những pháp bảo kia, đối với ta chỗ dùng không lớn.

Giang Nam lắc đầu nói:

- Bất quá hôm nay ta muốn luyện chế một kiện pháp bảo, còn cần một chút thần kim thần liệu, số lượng cần thiết rất nhiều, phẩm cấp tài liệu tự nhiên cũng càng cao càng tốt...

Lộ Phong Trần vỗ ngực cười nói:

- Bao ở trên người của ta! Thần Đô ta tích lũy thần kim thần liệu đếm không xuể, đừng nói luyện chế một kiện pháp bảo. Cho dù lão đệ ngươi chế tạo một chi Thần Chủ đại quân, tài liệu ta cũng có thể chuẩn bị cho ngươi! Thọ yến sắp bắt đầu, đợi sau khi thọ yến kết thúc, ta tự mình đưa đến Đô Thiên cho ngươi!

Giang Nam mừng rỡ, liên tục cảm ơn.

Cũng không lâu lắm, Thần Đô Thượng Tôn bốn mươi vạn tuổi hoa đản chính thức bắt đầu, bầu trời Thần Đô, đèn màu treo cao, Lưu Ly Cung điện một tòa tiếp theo một tòa hiện ra, ti trúc dây cung vui mừng, chung cổ khánh la, tấu xuất thần âm đ*o hát, Thần Nữ ống tay áo lụa mỏng, vừa múa vừa hát.

Các thế lực lớn đến từ Thần Giới Chư Thiên tham dự hội nghị, đủ loại thần tích hiện lên, tất cả thần linh lớn nhỏ ngồi xuống ở trên mặt đất xanh vàng rực rỡ, linh khí nhũ bạch sắc ở dưới chân chảy xuôi, mười bước một lầu, năm bước một bàn, kỳ trân dị thảo, mùi thơm lạ lùng khắp nơi.

Đọc truyện chữ Full