"Bất Diệt lực lượng tiêu hao mất một thành rồi ư?"
Trong quá trình bay ngược về sau, thương thế bên trong cơ thể Diệp Trần lập tức khôi phục, tuy nói “Sinh Tử Cảnh Vương giả có Bất Tử Chi Thân, dù là thịt nát xương tan cũng không cần phải sợ”, nhưng đây quả thật là một nhận thức nông cạn, khi các cường giả chiến đấu, mỗi chiêu thức đều ẩn chứa võ đạo ý chí, một khi võ đạo ý chí xâm nhập vào trong cơ thể của ngươi thì đơn thuần mà nói, Bất Tử Chi Thân căn bản đã trở nên vô dụng rồi, cần phải phối hợp ý chí bản thân cùng Chân Nguyên mới có thể áp chế thậm chí khu trừ, mà Bất Diệt lực lượng là một loại lực lượng thần bí, nó không chỉ đơn giản là năng lượng đơn thuần như vậy. Khi Lục Thang Hoàng đánh võ đạo ý chí vào trong cơ thể Diệp Trần, nó lập tức bị trừ khử đi, nhưng bất quá Bất Diệt lực lượng cũng bị tiêu hao trên dưới một phần mười rồi.
"Ngược lại ta đã xem thường ngươi, nguyên lai Linh khu đã đạt đến Thất giai rồi."
Lục Thang Hoàng nhìn ra thương thế của Diệp Trần đã khôi phục, nếu là Lục giai Linh khu thì sẽ không có khả năng có được cái hiệu quả này, chỉ có Thất giai Linh khu thì may ra.
Linh khu càng lên cao càng khó tăng lên, dưới tình huống bình thường, Bát trọng thiên Hoàng giả đều là Thất giai Linh khu, trong đó lợi hại nhất có lẽ là đỉnh cấp Hoàng giả hoặc là Chuẩn Tôn mới có thể đạt tới Bát giai. Ngay cả đối với Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên Chí Tôn, cũng không phải ai cũng đều có khả năng đạt đến Cửu giai Linh khu, đại bộ phận đều là Bát giai cả, đương nhiên, khẳng định cũng đã đạt đến Bát giai hậu kỳ, thậm chí là Bát giai đỉnh phong, chỉ có vài Chí Tôn hoặc Siêu cấp Chí Tôn là có được Cửu giai Linh khu mà thôi. Tuy nhiên, điều kiện tiên quyết là không tính đến các Luyện Thể Vương giả.
Không ít Luyện Thể Vương giả tại cảnh giới Bát trọng thiên tựu đã có được Cửu giai Linh khu rồi, về phần Cửu Trọng Thiên Luyện Thể Vương giả, chẳng những Linh khu đạt đến Cửu giai hậu kỳ mà mỗi người họ còn tu luyện những Luyện Thể võ học vô cùng lợi hại.
Ví dụ như Kim Phật Chí Tôn của Nhân tộc có Linh khu là Cửu giai hậu kỳ, mà ông lại tu luyện Cửu Chuyển Kim Thân, phòng ngự mạnh đến mức cực kỳ khủng bố, các Chí Tôn cùng cấp bậc căn bản sẽ không cách nào phá vỡ được phòng thủ của ông, có thể nói là trời sinh đã đứng ở thế bất bại rồi.
Lục Thang Hoàng có Linh khu không tính là quá mạnh, nhưng cũng không thấp, đã đạt đến cấp bậc Thất giai trung kỳ rồi.
"Thất giai Linh khu do Bất Diệt lực lượng tạo thành là có hạn, ta tựu sẽ làm tiêu hao hết Bất Diệt lực lượng của ngươi a!"
Lục Thang Hoàng vẫn tiếp tục bám theo, Đại Thiên Tinh chưởng pháp của hắn liên tiếp được oanh ra, tạo thành một đường ánh sáng lập loè, không ngừng bạo tạc.
Giờ này khắc này, Diệp Trần tuyệt đối đã lâm vào nguy cơ, thế nhưng hắn lại không cho là vậy.
Linh Hồn Lực thúc dục đến cực hạng, từng đạo Truy Hồn kiếm bắn về phía Lục Thang Hoàng, cùng lúc đó, Diệp Trần lập tức bỏ một viên Tử Hoa Luyện Hồn Đan vào miệng, đến khi một bộ phận Linh Hồn Lực bị tiêu hao thì hắn sẽ nuốt viên Tử Hoa Luyện Hồn Đan tiếp theo.
"Hừ, Linh Hồn Lực không kém đấy, nhưng đáng tiếc là chẳng có tác dụng gì đối với ta đâu."
Lục Thang Hoàng tu luyện Trung đẳng Hoàng Cấp linh hồn phòng ngự bí pháp, còn uy lực của Truy Hồn kiếm cũng chỉ tương đương với cấp thấp linh hồn công kích bí pháp mà thôi, căn bản không thể làm dao động nổi linh hồn của hắn.
Một lần, hai lần...
30 lần.
50 lần.
"Cái gì chứ, hắn có nhiều Linh Hồn Lực như vậy ư, nhất định là có phục dụng linh hồn đan dược để bổ sung, thật đáng giận! " Lục Thang Hoàng cuối cùng vẫn chỉ là Trung đẳng Hoàng giả, khi bị Diệp Trần liên tục công kích linh hồn, hắn đã bắt đầu không còn trụ vững được nữa, linh hồn phòng ngự bắt đầu vỡ vụn. Ngay lập tức, một tia Linh Hồn Kiếm Khí thẩm thấu vào trong Hồn Hải, không ngừng diệt sát linh hồn của hắn.
"Diệt cho ta!"
Lục Thang Hoàng lập tức bị mất đi dị chủng Linh Hồn Lực. Chợt, hắn lấy ra một quả Kim sắc đan dược và nuốt vào bụng với vẻ mặt vô cùng tiếc nuối. Đây chính là một quả Kim Hồn đan, có thể bổ sung Linh Hồn Lực. Đối với hắn mà nói là thập phần trân quý, dù có cho hắn mười tỷ Nguyên thạch đi nữa thì hắn cũng không đổi, nhưng giờ phút này, nếu không dùng là không được rồi, Diệp Trần có Linh Hồn Lực như vô cùng vô tận, sớm muộn gì cũng có thể diệt sát linh hồn của hắn.
Sau khi dùng Kim Hồn đan bổ sung Linh Hồn Lực, ánh mắt hung ác của Lục Thang Hoàng quét về phía Diệp Trần, "Ngươi hại ta tổn thất một quả Kim Hồn đan, tốt nhất ngươi nên cam đoan rằng ngươi có đủ nhiều linh hồn đan dược, bằng không thì không có khả năng chống đỡ nổi Kim Hồn đan của ta, ta sẽ đem ngươi rút gân nhổ cốt, cho ngao khuyển cắn xé linh hồn của ngươi, cho ngươi sống không bằng chết."
"Hắn cũng có sử dụng Linh Hồn Lực đan dược sao?"
Một hơi thi triển bảy tám chục lần linh hồn công kích, Diệp Trần cũng có chút không chịu đựng nổi nữa rồi, tần suất vận dụng quá nhanh khiến linh hồn không chịu nổi gánh nặng. Hoàng giả linh hồn phòng ngự quả nhiên không giống như của người thường, nếu đổi thành Ngũ Tinh Tướng Quân thì đã sớm chết hơn mười lần rồi.
"Xem ra, chỉ có tận lực tháo chạy mà thôi."
Xoay bàn tay, Diệp Trần lấy ra một quả viên châu màu đen, đây chính là Vạn Tằng Ti.
Trước đây, khi ở bên trong Hoang Hỏa Tinh tại Huyền Vũ phế tích, Khô Hải Đế từng dùng Thiên Tằng Ti để đối phó Diệp Trần, khiến cho Diệp Trần lâm vào nguy cơ, thiếu chút nữa bị Hỏa Tinh Thú giết chết, vào thời khắc mấu chốt đó, Hủy Diệt Kiếm Ý đã đột phá đến Thất giai mới có thể mở đường máu thoát thân. Mà Vạn Tằng Ti của Diệp Trần càng rất mạnh, giá tiền không chỉ cao gấp trăm lần Thiên Tằng Ti, Diệp Trần phải bỏ ra trọn vẹn hơn mười ức Nguyên thạch mới mua được nó, tựu chính là dùng để đối phó với địch nhân cường đại hơn nhiều so với mình, dù sao tánh mạng là trên hết, nguyên thạch dù có nhiều thế nào thì cũng không thể bằng được.
Vạn Tằng Ti cũng giống như Thiên Tằng Ti, đều được chế tác từ tơ nhện của Đế Vương Chu, bất quá Thiên Tằng Ti được làm từ tơ của Đế Vương Chu có cấp bậc Thất trọng thiên, còn Vạn Tằng Ti chính là tơ của Đế Vương Chu có cấp bậc Bát trọng thiên.
Vèo!
Quán chú Chân Nguyên vào, Diệp Trần lập tức vung tay bắn ra Vạn Tằng Ti.
"Cái gì đây?"
Lục Thang Hoàng vô ý chụp một chưởng về phía viên châu màu đen kia, hắn còn tưởng rằng đây là bạo liệt đạn hay một loại vũ khí có tính sát thương.
Oanh!
Tiếp xúc với chưởng kình, Vạn Tằng Ti đột nhiên bạo liệt ra làm vô số sợi tơ mỏng bay rơi vãi ra bốn phương tám hướng, đám tơ mỏng này dày đặc như Thiên la địa võng, che kín cả không gian xung quanh với tốc độ rất nhanh. Chưởng kình của Lục Thang HSu khi tiếp xúc với tơ mỏng, lập tức bị chúng hấp thu không ít năng lượng, khiến cho đám tơ không ngừng lớn lên, ban đầu chúng chỉ to bằng ngón tay, sau một khắc đã biến thành một mảnh dài hẹp không biết đến bao nhiêu dặm trường, trông như những con rắn đang múa vậy.
"Hỗn đản, là tơ nhện Đế Hoàng Chu."
Lục Thang Hoàng vừa sợ vừa giận.
Bát trọng thiên Đế Vương Chu còn được gọi là Đế Hoàng Chu, tại trong Bát trọng thiên cảnh giới, có thể nói nó chính là một trong những tồn tại dị chủng vô địch, cho dù là đỉnh tiêm Hoàng giả mà gặp phải cũng đều có thể bị nguy hiểm đến tánh mạng, chỉ có Chuẩn Tôn mới có thể thoát ra, nhưng cũng chưa chắc có thể làm gì được đối phương. Tơ nhện Đế Hoàng Chu là thứ thập phần đáng sợ, nó có thể hấp thu hết thảy năng lượng để làm lớn mạnh chính mình, một khi bị cuốn lấy thì dù cho ngươi có khả năng thuấn di đi nữa cũng đều không thoát khỏi được, bởi vì nó thậm chí có thể hấp thu năng lượng không gian, tuy nói nó hấp thu không nhiều lắm, nhưng ít nhất cũng có thể có thêm Không Gian thuộc tính đấy.
Vạn Tằng Ti bạo liệt với tốc độ quá nhanh, nhưng Lục Thang Hoàng có phản ứng cũng không chậm, hắn lập tức thuấn di đi ra ngoài. Nhưng đến khi xuất hiện lần nữa thì mới phát hiện bản thân vẫn bị mấy chục sợi tơ nhện tinh phẩm dính chặt vào thân thể. Cái tơ nhện này cơ hồ trong suốt, nếu không nhìn kỹ thì căn bản sẽ không nhìn thấy được. Khi nó vừa dính trên người Lục Thang Hoàng thì đã bắt đầu hấp thu năng lượng trong cơ thể của hắn để bổ sung cho bản thân để càng lúc càng dài hơn.
"Đáng giận! đáng giận mà."
Lục Thang Hoàng điên cuồng bộc phát năng lượng, muốn tránh nhanh chóng thoát khỏi đám tơ nhện.
Sau vài tiếng “sụp đổ”, hơn hai mươi sợi tơ nhện đã bị đứt gãy, đây có thể là những sợi tơ thô sơ nhất đã bám vào trên người của hắn.
"Tiểu tử, ngươi nhất định phải chết."
Lục Thang Hoàng đối với Diệp Trần đã trở nên hận thấu xương, kỳ thật dưới tình huống đầy đủ thời gian thì Vạn Tằng Ti chưa hẳn đã có thể gay ra tổn thương đối với hắn, thế nhưng khi bị Vạn Tằng Ti cuốn lấy thì hắn sẽ không có cách nào mau chóng đánh chết Diệp Trần được.
Không cần chú ý đến đám tơ nhện đang bám trên người, Lục Thang Hoàng điên cuồng truy đuổi về hướng Diệp Trần.
Nhưng lúc này, Diệp Trần đột nhiên quay người, trong tay lại nắm lấy một quả Vạn Tằng Ti khác.
"Cái gì!"
Lục Thang Hoàng trừng to mắt kinh ngạc, bay rớt ra ngoài trong vô thức.