TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đế Tôn
Chương 1717: Mình ta Bất Không (2)

Giang Nam lắc đầu, phảng phất như cũ yên lặng ở trong quang mang mười sáu chữ nói:

- Tiên Đế Tiên Tôn truyền lại phương pháp, chỉ là da lông, cố nhiên có phương pháp thành Tiên, nhưng không có truyền thụ công pháp của bản thân bọn họ, vô pháp làm được vũ trụ hủ mà ta Bất Hủ chân chính! Mà trong mười sáu chữ này truyền lại, là phương pháp Bất Hủ chân thật, có thể làm được bất tử bất diệt. Mới vừa rồi thế giới tạo, chính là nói vạn đạo từ nguồn nước và dòng sông bắn ra, mà thế giới hủy diệt, vạn đạo lại về tới nguồn nước và dòng sông, nếu có thể thấy nguồn nước và dòng sông kia, tìm được tồn tại bất diệt, sẽ thành tựu cảnh giới vũ trụ hủ mà ta Bất Hủ! Cho nên, ta mới hỏi các ngươi có thấy Bất Hủ kia rốt cuộc là cái gì hay không. Mấy vị đạo hữu, các ngươi có thấy hay không?

Nhâm Tiên Thiên gật đầu, thở dài nói:

- Mười sáu chữ này, nói lên hai vấn đề, đáp án liền ở trong mười sáu chữ. Biết rõ ràng hai vấn đề này, chỉ sợ là có thể siêu thoát, có thể làm được mình ta Bất Không theo lời tồn tại của Bất Không điện này!

Vãng Sinh Thần Đế cùng Bá Tôn Yêu Đế liếc mắt nhìn nhau, trong lòng áy náy, so sánh với mười sáu chữ này miêu tả cảnh giới, Thần Đế thật là không coi vào đâu, há có thể không làm bọn hắn động tâm?

- Bá Tôn, lai lịch tòa Bất Không điện này, chỉ sợ thật lớn. Vẫn còn thắng Tiên Tôn Tiên Đế!

Vãng Sinh Thần Đế cười nói:

- Không bằng đạo huynh cùng ta liên thủ, cùng nhau xông vào một lần, xem một chút truyền thừa này rốt cuộc là cái gì, ý của ngươi như thế nào?

Bá Tôn Yêu Đế nhìn về phía chỗ sâu thần điện, mặc dù hắn là Yêu Đế trạng thái đỉnh, cũng nhìn không thấu phía trước rốt cuộc có cái gì, chẳng qua là trong nội tâm có một cái thanh âm nói cho hắn biết, không nên đi về phía trước. Đi về phía trước tất gặp nguy hiểm.

- Phía trước này, chỉ sợ rất hung hiểm...

Bá Tôn Yêu Đế có thiên nhiên cảnh giác của Yêu Tộc, chần chờ nói.

Vãng Sinh Thần Đế ha hả cười nói:

- Có hai vị tiểu đạo hữu này giúp chúng ta dò đường, sao lại có nguy hiểm gì?

- Ngươi nói có đạo lý.

Bá Tôn cười ha ha, trong mắt hung quang chớp động, thầm nghĩ:

- Tại chỗ mọi người, bao gồm cái gọi Vãng Sinh vực ngoại tà ma này, cũng không phải là đối thủ của ta! Nếu hai tên tiểu quỷ này chết ở trên đường, trẫm liền áp chế Vãng Sinh, để cho hắn dò đường. Cho hắn thêm hai lá gan hắn cũng trốn không thoát bàn tay của trẫm!

Vãng Sinh Thần Đế cũng là có mưu tính riêng, thầm nghĩ:

- Tín ngưỡng của ta Kim Thân Bất Tử Bất Diệt, chính là tín ngưỡng ngưng tụ, bất luận kẻ nào cũng đánh không chết ta. Nếu thật sự động thủ, nơi này không có thể động dụng bất kỳ pháp lực, ta chỉ bằng vào tín ngưỡng Kim Thân, là có thể mài chết Bá Tôn!

Hai Thần Đế mỗi người đều có mục đích riêng phải đạt được, lập tức đốc xúc Giang Nam cùng Nhâm Tiên Thiên tiến về phía trước dò đường.

Giang Nam đi ở phía trước, bất quá chốc lát liền tới đến trước đồng trụ thứ ba, cây đồng trụ này cũng có văn tự, viết là hai chữ "Đi về phía trước".

Bất quá, ở phía dưới hai chữ "Đi về phía trước", lại có mấy hàng chữ.

Hàng chữ thứ nhất phía dưới là hai chữ "mau lui", chữ viết rồng bay phượng múa.

Giang Nam giật mình, thất thanh nói:

- Đây là chữ viết của Đạo Vương!

Vãng Sinh Thần Đế vội vàng nhìn lại, trong lòng cũng đại chấn, Đạo Vương sắc lệnh hắn đã từng gặp qua, dù sao Đạo Vương những năm này thường xuyên phát lệnh, điều động Thần Ma chư thiên vạn giới, hắn từng mượn mắt của những Thần Ma khác, gặp qua chữ viết của Đạo Vương.

Hai chữ mau lui này, đích xác là của Đạo Vương!

Nhâm Tiên Thiên nhìn về phía hàng chữ thứ hai phía dưới, đọc nói: "Phía trước có đại hung hiểm, có hơn trăm người, chỉ có một mình ta còn sống, mau thối lui...!" Đây là chữ viết của một Tiên Nhân.

Khóe mắt Bá Tôn nhảy loạn, cũng thấy một nhóm chữ này, nhận ra tra, chữ đích xác là xuất từ tay Vân Nhất Minh Yêu tiên!

- Hai vị, còn muốn đi về phía trước sao?

Giang Nam ánh mắt chớp động, cười nói.

- Đi, tự nhiên phải đi!

Bá Tôn cười lạnh nói:

- Không đi mà nói, cũng có thể, trẫm liền đưa ngươi lên đường!

Giang Nam cười ha ha, áo chấn động, cười nói:

- Bá Tôn, ngươi cho rằng ta sợ ngươi sao? Không có pháp lực, ngươi chỉ là con cọp không có răng, nói thật, ta là không làm gì được ngươi, nhưng ngươi cũng vô pháp làm gì được ta!

- Thật sao?

Bá Tôn oanh một quyền, thân thể Yêu Đế là cường đại cỡ nào, một quyền này chấn đắc không gian trong thần điện đung đưa không dứt, bén nhọn cực kỳ.

Oanh...

Giang Nam một quyền đón nhận, thần điện kịch liệt chấn động, Giang Nam lảo đảo trở lui, lui ba bước, liền đứng vững thân hình.

Khóe mắt Bá Tôn vừa nhảy, trong mắt sát cơ đại tác:

- Người này, thân thể cơ hồ có thể sánh ngang Thần Đế, để cho hắn trưởng thành đi xuống nữa, kia rất nguy hiểm?

Hô...

Giải Thiên Hoa Cái vung lên, hung hăng hướng Giang Nam ném tới, Giang Nam rút ra đỉnh trượng đón nhận, lần nữa bị Bá Tôn ép lùi lại mấy bước, để cho Bá Tôn càng thêm kiêng kỵ, cười lạnh nói:

- Ngươi không muốn dò đường, ta liền ép ngươi dò đường!

Hai người lấy mau đánh mau, Giang Nam dần dần bị buộc hướng chỗ sâu trong thần điện.

Vãng Sinh Thần Đế nhìn về phía Nhâm Tiên Thiên, mỉm cười nói:

- Tiểu đạo hữu, ngươi là chủ động dò đường, hãy là để cho trẫm tự thân động thủ?

Nhâm Tiên Thiên ánh mắt chớp động, cất bước đi thẳng về phía trước. Vãng Sinh Thần Đế thở phào nhẹ nhõm, ở sau lưng hắn, trong lúc vô tình, mọi người đã đi tới chỗ sâu tòa Thần Điện này, mà ở phía trước lại là một mảnh Hỗn Độn Hư Không, Hồng Mông Tử Khí ở trong đó lưu động, hóa thành một đạo Trường Hà, đi thông chỗ sâu nhất thần điện.

Nơi đó có một cổ ba động kinh khủng, Cổ lão mà vĩnh hằng.

Bá Tôn Yêu Đế còn đang cùng Giang Nam đánh đập tàn nhẫn, bất quá để cho Vãng Sinh Thần Đế cảm giác được buồn bực chính là, hai người giờ phút này giằng co không dứt, thế nhưng bày biện ra tình hình thế lực ngang nhau.

- Chẳng lẽ thực lực tiểu quỷ Huyền Thiên Giáo Chủ này lại có tăng lên kinh người? Không đúng, không đúng, là Bá Tôn Yêu Đế suy yếu, suy yếu cực nhanh!

Trong lòng Vãng Sinh Thần Đế đột nhiên sợ hãi, ở nơi này ngắn ngủn chốc lát thời gian, thực lực của Bá Tôn Yêu Đế suy yếu thật nhanh, cơ hồ không có qua một hơi, lực lượng thân thể hắn liền suy kiệt nhất phân!

Cùng hắn bất đồng, lực lượng của Giang Nam không có giảm!

- Bá Tôn Yêu Đế rốt cuộc xảy ra chuyện gì...

Vãng Sinh Thần Đế mới vừa nghĩ tới đây, đột nhiên chỉ nghe Bá Tôn Yêu Đế phát ra một tiếng kêu hoảng sợ chí cực, tiếp theo cất bước hướng bên Vãng Sinh Thần Đế chạy tới, tử khí nặng nề giống như sương mù, chỉ có thể nghe được tiếng bước chân từ phía trước dần dần đến gần, Vãng Sinh Thần Đế trợn mắt nhìn đi, chỉ có thể nhìn đến bóng lưng của Nhâm Tiên Thiên ở phía trước.

Bá Tôn Yêu Đế rốt cục vọt tới bên cạnh Vãng Sinh Thần Đế, chỉ thấy Yêu Đế này người mặc Đế bào, trong Đế bào là một lão giả tóc trắng xóa, tóc bạc da mồi khô gầy như củi, nơi nào còn có bộ dạng phách tuyệt thiên hạ của Yêu Đế?

Đọc truyện chữ Full