"Nguyên lai ngươi là người ngoại giới sao?"
Tại Vĩnh Hằng bộ lạc, sau khi biết được Diệp Trần là người ngoại giới, Lam Nguyệt rất hiếu kỳ.
"Ngoại giới đến cùng là cái dạng gì vậy trời, cha ta nói đã từng nghe một người ngoại giới nói rằng, ngoại giới là một mảnh Vũ Trụ Tinh Không mênh mông, trong tinh không có vô số tinh cầu to hơn không biết bao nhiêu ức lần so với Hoang Thần Đại Lục. Hoang Thần Đại Lục chỉ là một bộ phận trong vũ trụ đó mà thôi, có phải như vậy hay không?" Lam Nguyệt ríu ra ríu rít hỏi.
Diệp Trần gật gật đầu.
"Ngoại giới các ngươi rộng lớn như vậy, có lẽ số lượng cao thủ nhiều hơn vô số lần so với Hoang Thần Đại Lục chúng ta a?" Lam Nguyệt lại hỏi.
Lần này Diệp Trần lắc đầu, "Ở ngoại giới, số lượng Chí Tôn cụ thể có bao nhiêu thì ta không biết, nhưng so với Hoang Thần Đại Lục thì cũng tương đương với “một con trâu mất chín sợi lông” mà thôi."
"Làm sao có thể chứ, Hoang Thần Đại Lục chúng ta nhỏ như vậy mà?"
Vẻ mặt Lam Nguyệt không tin.
Diệp Trần cười khổ, "Thật sự, tại ngoại giới có rất nhiều chủng tộc, Nhân tộc chúng ta là một trong những chủng tộc cường đại nhất, nhưng Nhân tộc Chí Tôn chúng ta bất quá chỉ có mười mấy vị mà thôi, có lẽ ta còn tính nhiều hơn một chút rồi đấy."
"Ta biết rồi, chắc là người Hoang tộc chúng ta trời sinh đã thích hợp với việc tu luyện rồi."
Lam Nguyệt có một vài ý nghĩ nhỏ về việc đó.
Người Hoang tộc bọn hắn ngay từ khi được sinh ra tựu đã có tu vi Tinh Cực Cảnh, còn Lam Nguyệt vừa chào đời đã càng mạnh hơn nữa, là tu vi Linh Hải cảnh, mười tuổi thì đã đạt đến Sinh Tử Cảnh. Cái này so với người ngoại giới càng mạnh hơn nhiều, nàng theo chỗ phụ thân mới biết được, người ngoại giới khi vừa được sinh ra thì một điểm tu vi cũng đều không có, các thiên tài cũng thế, căn cơ tối đa chỉ có hơi tốt hơn người khác mà thôi.
Diệp Trần từ chối cho ý kiến, tại trong suy nghĩ của hắn, Hoang Thần Đại Lục hết sức đặc thù, bao phủ cả phiến đại lục không phải là thiên đạo pháp tắc, mà là Hoang Thần pháp tắc. Nếu như Hoang Thần pháp tắc chế định ra một “nội quy” thì lập tức sẽ để cho người của Hoang tộc ngay khi vừa được sinh ra thì đã có tu vi Tinh Cực Cảnh hoặc là Linh Hải cảnh. Đây cũng không phải là chuyện không thể xảy ra, bởi Chân Thần thường có những thủ đoạn thâm bất khả trắc, không phải thứ mà phàm nhân có thể phỏng đoán được.
"Người của Hoang tộc các ngươi có ai từng ly khai khỏi Hoang Thần Đại Lục hay chưa?"
Diệp Trần đột nhiên hỏi.
Lam Nguyệt sững sờ, chợt lắc đầu, "Không có, từ xưa đến nay, không có một ai cả, Hoang Thần pháp tắc ngăn cản chúng ta thoát ly, nếu muốn rời khỏi Hoang Thần Đại Lục thì chỉ có một phương pháp mà thôi, đó chính là xông vào Hoang Thần tháp."
"Hoang Thần tháp?"
"Hoang Thần tháp nằm tại trung tâm đại lục Hoang Thần, theo truyền thuyết, đó là nơi do Hoang Thần kiến tạo ra, ai có thể xông qua Hoang Thần tháp thì người đó có thể ly khai khỏi Hoang Thần Đại Lục, và được Hoang Thần triệu kiến. Về phần muốn đi ra ngoại giới thì đó là sự tình không có khả năng."
"Vậy có người ngoại giới nào có thể ly khai không?"
Đây là sự tình mà Diệp Trần muốn biết nhất, hắn không có khả năng cả đời đứng ở Hoang Thần Đại Lục.
Lam Nguyệt suy nghĩ một chút, không xác định nói: "Cha ta nói là có thể, nhưng bất quá rất khó đấy, ngươi muốn rời khỏi à?"
"Tạm thời thì chưa, nhưng chung quy cũng phải ly khai thôi."
Hai người, một là người của Hoang tộc, một là người ngoại giới, cùng nhau trò chuyện và cảm thấy chủ đề này rất hứng thú.
Theo như Lam Nguyệt nói, Diệp Trần đã biết được có nhiều thế lực phân bố tại Hoang Thần Đại Lục.
Hoang Thần Đại Lục có tất cả mười ba Bát cấp bộ lạc, tất cả đều ở vào vùng trung bộ Hoang Thần Đại Lục, còn bên ngoài trung bộ thì là lấy vạn mà đếm, mười vạn cái thôn lớn nhỏ.
Trong Mười ba cái Bát cấp bộ lạc kia thì có năm bộ lạc là cường đại nhất, theo thứ tự là Tử Kinh Hoa bộ lạc, Bất Lạc Chi Ưng bộ lạc, Chiến Tháp bộ lạc, Tinh Hải bộ lạc cùng với Vân Trung bộ lạc.
Năm cái bộ lạc này chiếm cứ các vùng đất có nhiều tài nguyên tốt nhất tại trung bộ của Hoang Thần Đại Lục, tám bộ lạc còn lại thì xếp thứ hai.
Ngoại trừ Bát cấp bộ lạc ra, tại vùng trung bộ có rất nhiều Thất cấp bộ lạc, chừng 81 cái Thất cấp bộ lạc.
Thất cấp bộ lạc tuy nhiều hơn rất nhiều so Bát cấp bộ lạc, nếu chúng liên hợp lại thì thực lực tổng hợp sẽ hơn hẳn các Bát cấp bộ lạc, thế nhưng lại có rất ít Thất cấp bộ lạc có thể chiến thắng Bát cấp bộ lạc, dù là liên hợp lại thì cũng là như thế. Trước đây đã từng có mười cái Thất cấp bộ lạc liên thủ đánh Bất Lạc Chi Ưng bộ lạc, nhưng kết quả cuối cùng là 10 cái Thất cấp bộ lạc kia đã bị giải tán, hoặc bị các Thất cấp bộ lạc cùng đại lượng Lục cấp bộ lạc khác chia cắt, từ đó về sau hoàn toàn tan thành mây khói.
Tại Hoang Thần Đại Lục, 13 cái Bát cấp bộ lạc kia tựu là người cầm quyền của cả Hoang Thần Đại Lục, bọn hắn không cho phép bất luận cái Thất cấp bộ lạc nào tấn thăng thành Bát cấp bộ lạc nữa. Một khi có cái Thất cấp bộ lạc nào tấn thăng làm Bát cấp bộ lạc, lập tức sẽ gặp tình trạng Bát cấp bộ lạc đến tấn công, cho đến khi triệt để bị giải tán. Cũng chính vì nguyên nhân này mà các Thất cấp bộ lạc thường xuyên phát sinh đại chiến, thế nhưng lại thập phần khắc chế không thôn phệ đối phương, trừ phi bọn hắn đã chuẩn bị kỹ lưỡng cho việc đối mặt với Bát cấp bộ lạc.
Đương nhiên, Bát cấp bộ lạc cũng không dám tấn thăng làm Cửu cấp bộ lạc, Cửu cấp bộ lạc là cấm kị trong Hoang Thần Đại Lục, nếu xuất hiện thì chẳng những sẽ bị các Bát cấp bộ lạc khác tiến đánh, mà các Thất cấp bộ lạc cũng sẽ đồng loạt liên thủ tiến đánh.
Quy tắc kỳ quái này đã làm cho vùng trung bộ Hoang Thần Đại Lục luôn ở vào sự cân đối vi diệu.
"Ta nói cho ngươi biết, các đầu lĩnh của mười ba cái Bát cấp bộ lạc kia đều có cường đại Thánh khí trong tay cả, trong đó Thánh khí mà các đầu lĩnh của năm đại Bát cấp bộ lạc sở hữu là cường đại nhất. Đầu lĩnh Tử Kinh Hoa bộ lạc có Thánh khí là Tử Kinh Hoa chiến giáp, đầu lĩnh Bất Lạc Chi Ưng bộ lạc có được Oanh Thiên Chùy, Chiến Tháp bộ lạc có được Chiến Thiên Phủ, Tinh Hải bộ lạc có Tinh Hải thương, Vân Trung bộ lạc có Lôi Phạt Chi Mâu."
"Làm sao ngươi biết rõ ràng như vậy a?"
"Bởi ta có kiến thức rất rộng!"
"Đầu lĩnh những bộ lạc này chỉ có một kiện Thánh khí thôi sao?"
"Đương nhiên là không rồi, ta nói chính là cường đại Thánh khí, Thánh khí cũng có phân chia cao thấp, chia làm Địa Thánh khí cùng Thiên Thánh khí. Lam Nguyệt đao của ta tựu là địa Thánh khí, kiếm của ngươi cũng hẳn là Địa Thánh khí, muốn có được Địa Thánh khí thì nói khó cũng khó mà nói đơn giản thì cũng đơn giản, chỉ cần có một món vũ khí Tam cấp Chí Tôn cùng một khối Thần Thạch thì sẽ có thể chế tạo ra một kiện Địa Thánh khí. Còn Thiên Thánh khí thì thập phần hiếm thấy, toàn bộ Hoang Thần Đại Lục này chỉ xuất hiện không cao hơn năm kiện, mà năm kiện Thiên Thánh khí này vừa vặn nằm ở trong tay các đầu lĩnh của năm đại Bát cấp bộ lạc."
"Địa Thánh khí? Thiên Thánh khí?"
Đây là lần đầu tiên Diệp Trần nghe nói đến.
"Xem ra ngươi vẫn không rõ cái gì là Địa Thánh khí, cái gì là Thiên Thánh khí a. Nói đơn giản một chút, Chí Tôn vũ khí sau khi được dung nhập một khối Thần Thạch thì tựu chính là địa Thánh khí, nếu được dung nhập mười khối thì tựu là Thiên Thánh khí. Đương nhiên, dù cho dung nhập chín khối Thần Thạch thì cũng vẫn là Địa Thánh khí, chẳng qua là Địa Thánh khí có cấp bậc đỉnh phong mà thôi."
"Vậy Lam Nguyệt đao của ngươi đã được sáp nhập vào mấy khối Thần Thạch rồi ?."
"Ha ha, Lam Nguyệt đao của ta chỉ mới sáp nhập vào bốn khối Thần Thạch, nhưng mà Thánh khí của ngươi cũng không kém đâu."
"Ngũ cấp Chí Tôn vũ khí thì có thể dung nhập mười khối Thần Thạch hay không, không đến mức bị hư hỏng chứ?."
"Cái này thì không nhất định, chi tiết cụ thể thì ta cũng không hiểu rõ, nếu ta hiểu rồi thì tựu đã là Truyền Kỳ Chí Tôn rồi còn gì. Ai nha, vấn đề của ngươi sao lại nhiều như vậy chứ, ta còn tưởng rằng người ngoại giới các ngươi còn hiểu biết nhiều hơn cả chúng ta đấy."
Nghe vậy, Diệp Trần lườm lườm miệng, Hoang Thần Đại Lục có quá nhiều Chí Tôn, Thánh khí khẳng định là không hiếm thấy, ngoại giới làm sao có thể so sánh được, ngẫm lại cũng thấy giận, nếu như những người Thiên Ma Tôn, Chân Vũ Chí Tôn tới Hoang Thần Đại Lục này, đoán chừng trong nội tâm cũng sẽ thấy không công bằng.
"Ngươi có ký tự nào do Bán Thần lưu lại hay không?."
Đột ngột, Lam Nguyệt hỏi Diệp Trần một vấn đề, chính cô ta cũng có hai chữ, một cái là chữ “Hành”, một cái là chữ “Phá”, Bá Kiếm thức của Diệp Trần làm cho nàng cảm giác được khả năng đối phương có sở hữu, sở dĩ nàng hỏi thẳng vào vấn đề như vậy vì bản thân nàng cũng không sợ Diệp Trần đoán được nàng có các chữ đó, nếu muốn cướp đoạt, thì dù là đánh không lại Diệp Trần thì nàng cũng có thể thoát ly.