Tại khu vực trung ương của Hoang Thần Đại Lục có một tòa tháp cao cổ xưa, tòa tháp có rất nhiều tầng và một mực kéo dài đến tận mây xanh, nơi đó là địa phương mà ngay cả Truyền Kỳ Chí Tôn cũng đều không thể đi đến được, bên trên mỗi mái cong của một tầng tháp cao đều có bốn cái chuông lục lạc, dù tuế nguyệt trải qua nhưng những cái chuông lục lạc này vẫn không chút sứt mẻ, cuồng phong thổi qua cũng chỉ có thể lay động nhẹ nó mà thôi.
Trên tấm bảng tại tầng tháp thứ nhất có viết hai chữ “Hoang Thần”.
Ngày hôm đó, có tất cả vài chục đội quân của ngũ đại bộ lạc bay về phía Hoang Thần Tháp, trong đó có mười cao thủ trẻ tuổi của các bộ lạc.
Ở bên trong đội ngũ Bất Lạc Chi Ưng bộ lạc, Lam Nguyệt nói khẽ với Diệp Trần: "Diệp Trần, suốt hai tháng tìm hiểu chữ Thủ, ngươi có bao nhiêu tiến triển rồi?"
Nàng thập phần tinh tường sự khủng bố của Chiến Hùng, Khang Tuyết Lệ cùng với Tà Tinh. Tại trăm năm trước, ba người này tựu đã không yếu hơn so với Ưng Thiên Kiệt, trăm năm qua đi, thật không biết ba người này đã đạt đến cảnh giới gì, có lẽ đã có thực lực Truyền Kỳ Chí Tôn rồi.
"Đại khái chỉ mới lĩnh ngộ được ba bốn phần tinh túy mà thôi, nhưng cứ yên tâm đi, Thịnh Cực Nhi Suy của ta đã đại thành rồi, dựa vào phòng ngự thì không phải là không có cơ hội tranh đấu một chuyến đâu."
Chỉ chốc lát sau, mọi người đã đi tới bên cạnh Hoang Thần Tháp, Hoang Thần Tháp phóng xuất ra uy áp nhàn nhạt, khiến cho mọi người cũng không dám lao xao hay gây ra những tiếng động lớn.
Tinh Hải bộ lạc, Chiến Tháp bộ lạc, Tử Kinh Hoa bộ lạc, Vân Trung bộ lạc, nhân mã của tứ đại bộ lạc này đến hơi chậm một bước so với đội ngũ Bất Lạc Chi Ưng bộ lạc.
Các đầu lĩnh của Ngũ đại bộ lạc nhìn nhau không chớp mắt, nhưng ánh mắt lại không có bất kỳ trao đổi nào lẫn nhau, còn nhóm cao thủ trẻ tuổi tắc thì đánh giá lẫn nhau. Dù sao người xông vào Hoang Thần Tháp lần này chính là bọn hắn, chung quy cũng muốn nhìn xem lần này có khuôn mặt mới nào hay không.
"Ồ, người trẻ tuổi mặc hắc bào kia bên Vân Trung bộ lạc là ai vậy, từ trước tới giờ vẫn chưa từng thấy qua hắn."
"Hẳn là một thiên tài mới quật khởi của Vân Trung bộ lạc a!"
"Nhìn bề ngoài tựa hồ thập phần bất phàm, trong ta rõ ràng bị sinh ra một tâm thần phục đối với hắn, điều này sao có thể được chứ?"
Một ít cao thủ trẻ tuổi trong nội tâm thập phần khó hiểu, chợt không dám nhìn vào đối phương nữa, tựa hồ khi bị đối phương liếc nhìn lại thì ý chí chiến đấu của chính mình như muốn biến mất tất cả vậy.
Bên Tinh Hải bộ lạc, Tà Tinh nhíu mày, người trẻ tuổi áo đen mang đến cho hắn áp lực không nhỏ, hơn nữa chung quy hắn cảm giác đối phương tựa hồ rất quen thuộc, nhưng hắn có thể khẳng định mình chưa từng gặp qua đối phương.
"Đến tột cùng là ai chứ? Tên áo đen chết tiệt!"
Tà Tinh cố nghĩ như thế nào cũng không rõ được, người mặc áo đen kia trông bề ngoài rất bình thường, nhưng lại có thể che đậy khả năng quan sát của người khác.
Chiến Hùng cùng Khang Tuyết Lệ cũng đang đánh giá người trẻ tuổi mặc áo đen. Đôi mắt Chiến Hùng chợt sáng lên như một ngọn đuốc, hắn muốn tác động lên gã mặc áo bào đen, nhưng vô luận là hắn phát lực như thế nào thì ánh mắt đều bị “chặn” tại bên ngoài chiếc áo bào đen đó, "Cái áo đen đó đến tột cùng là thứ gì chứ, rõ ràng có thể cản được cả Chiến Thiên pháp nhãn của ta, nó hẳn không phải là thánh khí vì ở bên trong Hoang Thần Tháp sẽ không cho phép vận dụng Thánh khí."
Hoang Thần Tháp pháp tắc tuyệt đối công bình, cho nên không cách nào vận dụng được Thánh khí, chỉ có thể sử dụng Chí Tôn Bảo khí mà thôi.
Khang Tuyết Lệ nhắm mắt lại, nếu có người có Tâm lực siêu tuyệt tại đây, nhất định sẽ phát hiện ra trong hư không xuất hiện một cái Tâm nhãn, cái Tâm nhãn này đang quan sát người trẻ tuổi áo đen.
"Là Tâm nhãn!?"
Trong nội tâm người trẻ tuổi Áo đen khẽ động, sau khi Tâm lực cảnh giới đạt tới một tình trạng cực cao, sẽ sinh ra được Tâm nhãn. Tâm nhãn so với bất kỳ loại nhãn lực nào đều muốn lợi hại hơn, có thể quan sát tỉ mỉ một sự vật mà không phải chịu bất luận ảnh hưởng gì. Người trẻ tuổi áo đen là kẻ có Đại Ma Vương huyết thống, nhưng hắn vẫn tự nhận là tại bên trên Tâm lực cảnh giới như trước không bằng được Khang Tuyết Lệ, đương nhiên, tuy Tâm lực cảnh giới không bằng đối phương, nhưng quấy nhiễu thoáng một chút thì vẫn có thể đấy. Sau một khắc, chiếc áo bào đen chợt không gió mà bay, trên thượng diện nó xuất hiện hư vô vặn vẹo Tâm lực, khiến cho Tâm nhãn không cách nào quan sát đến được nữa, trừ phi Khang Tuyết Lệ cố chấp muốn xem, bất quá rất hiển nhiên, Khang Tuyết Lệ sẽ buông tha cho việc đó, đối phương đã không muốn cho người khác biết rõ thân phận của mình thì khẳng định đã có biện pháp ngăn cản quan sát rồi.
"Ah?"
Đúng lúc này, trên mặt người trẻ tuổi áo đen có chút biến sắc, bởi đột nhiên xuất hiện một đôi mắt nhìn thấu hắn, theo nơi phát ra ánh mắt, người trẻ tuổi áo đen thấy được Diệp Trần trong Bất Lạc Chi Ưng bộ lạc.
Ánh mắt hai người liền chạm vào nhau.
U Minh Thánh Nhãn của Diệp Trần có ẩn chứa Địa Ngục ý chí, có thể nhìn xuyên thủng hết thảy mọi ẩn giấu nào.
"Là Ma lực!?, lại là ma lực tinh thuần đến mức tận cùng, chẳng lẽ đây là Đại Ma Vương huyết thống trong truyền thuyết ư?"
Diệp Trần cho tới bây giờ vẫn chưa từng thấy qua ma lực tinh thuần như thế, nếu đem Thiên Ma Tôn ra so sánh với đối phương thì gã tựa như “đom đóm cùng Nhật Nguyệt” vậy, căn bản không đáng để nhắc tới. Ma lực tinh thuần như thế, ngay cả Hắc Ám Ma Nữ hoặc Hắc Ám Thần Nữ cũng đều kém xa, Diệp Trần không thể tưởng được vẫn còn có những khả năng khác, chỉ có Đại Ma Vương huyết thống mới giải thích được chuyện này mà thôi.
"Diệp Trần!"
Người trẻ tuổi áo đen nhận ra Diệp Trần, việc hắn đi vào Hoang Thần Đại Lục cũng là một “phần thưởng” mà Diệp Trần mang đến.
Ngoại giới không giống với Hoang Thần Đại Lục, ở ngoại giới muốn trở thành Chí Tôn là thập phần gian nan, còn ở Hoang Thần Đại Lục tắc thì sẽ dễ dàng hơn rất nhiều. Nhưng đối với Đại Ma Vương huyết thống mà nói, dù là ở nơi nào cũng đều như nhau cả, chỗ khác biệt duy nhất chính là: “ở ngoại giới có Diệp Trần”, Diệp Trần đã trở thành Chí Tôn trước một bước, trở thành cao thủ trẻ tuổi vô địch thiên hạ, còn hắn thì được sinh ra quá muộn nên mọi tiên cơ đều bị Diệp Trần cướp lấy. Vì vậy nếu gắng gượng phải trở thành Chí Tôn ở bên ngoài thì hắn sẽ rất khó áp chế được Diệp Trần. Với tư cách là một kẻ nắm giữ Đại Ma Vương huyết thống, hắn không cho phép bị người khác vượt qua mình, cho nên, hắn đã được Ma tộc cao tầng đưa đến Hoang Thần Đại Lục thông qua một thủ đoạn đặc biệt, muốn hắn tại Hoang Thần Đại Lục đạt đến thành tựu cao nhất, sau đó trở về Vũ Trụ Tinh Không bằng một tư thái vô địch, và triệt để áp chế Diệp Trần.
Nhưng cuối cùng, hai người bọn hắn lại gặp nhau tại Hoang Thần Đại Lục này.
"Mọi người đều đã đến đông đủ, vậy thì bắt đầu thôi!"
Đầu lĩnh Thần Thiên Định của Vân Trung bộ lạc mở miệng nói.
"Được."
Đầu lĩnh tứ đại bộ lạc còn lại đều gật đầu đồng ý.
"Mười người các ngươi cứ dùng hết lực lượng để xông vào, không được có bất kỳ tạp niệm nào." Ưng Liệt Hùng dặn dò mười người Diệp Trần.
"Vâng."
"Đi thôi!"
Mười cao thủ trẻ tuổi của từng bộ lạc tiến nhập vào tầng thứ nhất của Hoang Thần Tháp, tổng cộng có cả thảy năm mươi cao thủ trẻ tuổi.
Bên trong Hoang Thần Tháp có Càn Khôn, sau khi năm mươi cao thủ trẻ tuổi tiến vào, mỗi người đều xuất hiện ở cùng một chỗ khác biệt, không cùng một chỗ.
Nơi này là một không gian đặc biệt, Diệp Trần nhìn về phía trước, nơi đó có một đoàn huyết nhục đang nhúc nhích, rất nhanh, đám huyết nhục đã biến thành một người của Hoang tộc, hắn cầm trong tay đại đao, thẳng hướng Diệp Trần bổ tới.
Bảo kiếm trong tay Diệp Trần không phải là Thiên kiếm, tại bên trong Hoang Thần Tháp sẽ không cách nào vận dụng Thánh khí, chỉ có thể sử dụng Chí Tôn vũ khí mà thôi, thanh kiếm này chính là Thiên Tinh kiếm – một Chí Tôn Bảo kiếm mà Ưng Liệt Hùng đưa cho hắn, là Ngũ cấp Chí Tôn Bảo kiếm.
Xoẹt!
Diệp Trần chỉ chém ra một kiếm là giết được đối phương.
Đối thủ tầng thứ nhất Hoang Thần Tháp rất yếu, Diệp Trần thoáng đánh giá qua, đại khái địch nhân chỉ tương đương với Chí Tôn bình thường yếu nhất, tùy tiện một thiên tài Chí Tôn nào cũng đều có thể miểu sát hắn.
Tầng thứ hai, tầng thứ ba...
Mỗi lần vượt qua một tầng thì thực lực của đối thủ cũng sẽ tăng thêm một ít, rất nhanh, Diệp Trần đã xông qua hơn bốn trăm tầng.
Đinh linh linh!
Bên ngoài, những chiếc chuông lục lạc điên cuồng vang lên, khi chuông lục lạc của một tầng vang lên thì đại biểu cho việc đã có một người thông qua được tầng này, đối với năm mươi cao thủ trẻ tuổi mà nói, mấy trăm tầng đầu tiên căn bản không có gì khó khăn, chỉ là ai nhanh ai chậm mà thôi.
Rốt cục, đã có một người bị đào thải, là cao thủ trẻ tuổi của Chiến Tháp bộ lạc.
Người cao thủ trẻ tuổi này nhận thấy mình là kẻ đầu tiên bị đào thải, sắc mặt chợt xám như tro vì đả kích quá lớn, hắn biết rõ thực lực của mình không được tốt lắm, nhưng là người đầu tiên bị đào thải thì cũng thật mất thể diện.
Đầu lĩnh Chiến Tháp bộ lạc hừ lạnh một tiếng, nhưng vẫn không để ý đến đối phương.