Thế nhưng, nếu như nắm trong tay trực tiếp nện lên trên thân thể của võ giả cùng cảnh giới thì có thể trực tiếp đánh chết tên đó chỉ bằng một quyền, nếu như cách xa nhau khoảng trăm bước, đánh lên trên người một võ giả cùng cảnh giới thì có khả năng cảm giác khi đánh lên thân thể của đối phương cũng chỉ giống như bị một cơn gió mạnh táp lên người mà thôi, ngoại trừ việc có một cỗ lực đẩy cực lớn ra, có khả năng sẽ không tạo thành bất kỳ thương tổn gì.
Đây chính là cách biệt khoảng cách!
Cao thủ Tiên Thiên cảnh hậu kỳ, Tiên Thiên chân khí rời khỏi thân thể công kích, có thể đạt được khoảng cách cỡ ngoài bảy tám trăm bước, nhưng cách xa cỡ đó, uy lực sẽ rất nhỏ, tới mức một võ giả Tiên Thiên cảnh trung kỳ ở ngoài mấy trăm bước cũng có thể ngăn cản được công kích của một cao thủ Tiên Thiên cảnh hậu kỳ.
Cho nên, trong trận chiến của các võ giả Tiên Thiên cảnh cũng không phải là cách xa khoảng mấy trăm bước để đối chiến, mà là đánh nhau ở khoảng cách gần hơn, khoảng cách đối chiến là chính, cho dù là sử dụng Tiên Thiên chân khí để kéo dài cự ly đánh viễn trình thì bình thường cũng sẽ không vượt quá ba mươi bước.
Mà Bách Bộ Thần Quyền thì lại là một ngoại lệ, quyền mang rời khỏi người, trong vòng trăm bước, lực lượng tuy cũng sẽ xói mòn một chút, nhưng uy lực cũng sẽ không biến nhỏ hơn.
Bất kể là năm mươi bước! tám mươi bước! Hay là một trăm bước! Lực lượng của quyền mang đều giống như đúc lúc vừa mới đánh chưởng ra ở khoảng cách gần, trừ phi là vượt qua trăm bước mới có thể dần dần suy yếu đi.
Toàn bộ lôi dài này, cả bốn phương tám hướng, dài rộng gì cũng chỉ có tám mươi mét.
Mông Thế Trùng đứng ở giữa lôi đài, cách bốn mép của lôi đài đều chỉ khoảng chừng bốn mươi thước, khoảng cách chừng tám mươi bước, cho dù là ở phía nào đi nữa, cũng sẽ không vượt quá trăm bước, cả lôi đài đều nằm trong phạm vi công kích lớn nhất của hắn.
Hắn thi triển ra Bách Bộ Thần Quyền, không cần phải di chuyển thân thể, phạm vi công kích cũng vẫn có thể bao trùm toàn bộ lôi đài, mặc kệ là bất kỳ một vị trí nào trên lôi đài, một quyền của Mông Thế Trùng đánh ra, đều phải thừa nhận toàn bộ lực công kích của hắn.
Nói thì chậm, diễn ra thì nhanh, ngay lúc người xem bốn phía vẫn còn đang bàng hoàng không thôi thì một quyền mà Mông Thế Trùng đánh ra kia cư nhiên đã đập lên từ phía sau của Kinh Vô Bại nhanh như chớp.
Tốc độ thân thể, cùng với tốc độ công kích là hai thứ vĩnh viễn không thể nào so với nhau.
Cho dù tốc độ của Kinh Vô Bại có nhanh hơn nữa thì cũng không thể nào nhanh hơn được tốc độ công kích của Mông Thế Trùng được, quyền mang lóe lên tiếp xúc với ánh đao.
Thân thể của Kinh Vô Bại bị đao quang che phủ, giống như một đạo hư ảnh, hầu như khó mà nhìn thấy được, nhưng quả thật là có tồn tại.
Đao quang đột nhiên lại chuyển hướng, thân thể của Kinh Vô Bại lập tức tạm thời lộ ra, xoay người một cái, hai tay cầm đao, chém về phía quyền mang đang đánh tới.
Đao mang sáng chói bắn nhanh ra, đao khí cắt nát hư không mấy trăm mét phía trước, toàn bộ những thứ ở phía trước đều bị nhất đao lưỡng trọng, hóa thành khí lưu ồ ạt đổ ập ra hai bên.
Ngay cả đạo quyền mang kia cũng không ngoại lệ.
Lực công kích của Kinh Vô Bại còn cao hơn rất nhiều so với tưởng tượng của tất cả mọi người ở đây, thực lực của hắn cũng không phải là hoàn toàn dựa vào mỗi tốc độ mà thôi, chỉ là trước đây chưa từng xuất hiện bất kỳ đối thủ nào có thể khắc chế tốc độ của hắn, buộc hắn phải xuất ra thực lực chân chính của mình mà thôi.
Quyền mang của Mông Thế Trùng, trong vòng trăm bước uy lực không giảm, lực lượng không mất, trình độ ngưng tụ cùng với lồng khí kim quang bao phủ bên ngoài cơ thể của hắn đều như nhau, thập phần kiên cố, thế nhưng, một đao của Kinh Vô Bại chém ra, lại bị hóa thành khí lãng dạt ra hai bên.
Bất quá, một quyền mới vừa rồi cũng chỉ là mở màn mà thôi.
Rầm rầm!
Hai tiếng nổ vang lên cùng lúc, trong nháy mắt, hai đạo quyền mang một trước một sau nổ bắn ra từ bên trong cái lồng khí kim quang kia, lao thẳng tới chỗ Kinh Vô Bại.
Thần Đao môn nhìn thấy thế thì kinh nghi, Kinh Vô Bại bại thì vị trí đệ nhất tứ tông sẽ đổi chủ.
Người của Phách Quyền Phái thì vô cùng hưng phấn, Thái Thượng trưởng lão Thiết Khôn Đồ thì mỉm cười, Mông Thế Trùng tu luyện thành " Bách Bộ Thần Quyền ", Phách Quyền Phái chỉ có vài người biết, hắn là một trong số đó, chuyện hôm nay sớm đã đoán trước, hiện tại Lăng Vân Tông đã xác định xếp ở vị trí thứ tư, chỉ cần Mông Thế Trùng có thể đánh bại Kinh Vô Bại thì Phách Quyền Phái lần này sẽ nổi tiếng tứ tông, đây là chuyện ván đã đóng thuyền.
Thiên Kiếm Tông cùng Lăng Vân Tông vô cùng kinh ngạc, Phách Quyền Phái xếp hạng cuối cùng, làm việc ít xuất hiện, Thiên Kiếm Tông phòng bị Lăng Vân Tông tiến vào thứ hai, Lăng Vân Tông muốn thay thế Thiên Kiếm Tông trở thành thứ hai, đối với Phách Quyền Phái đều không coi trọng, không nghĩ tới lúc này tứ tông luận võ thì nổi tiếng nhất chính là Phách Quyền Phái.
Hơn nữa khẩu vị của Phách Quyền Phái còn không nhỏ, lại muốn đạt vị trí đệ nhất!
Người xem bốn phía mà không có cảm xúc gì vẻn vẹn chỉ có mình Huyền Thiên mà thôi, giờ phút này hắn nhìn không chuyển mắt vào Mông Thế Trùng cùng Kinh Vô Bại quyết đấu, hai người đều là đối thủ cường đại của hắn, hắn kinh ngạc rung động không bằng nhiều hơn là xem phương pháp chiến đấu của hai người, chiêu thức vũ kỹ, chỉ có như vậy mới có thể chiến thắng đối thủ.
Kinh Vô Bại liên tục xuất đao, nhanh như thiểm điện, hai đạo quyền mang bị chém thành hai nửa, hóa thành khí lãng, tản ra hai bên.
Nhưng mà thế công của Mông Thế Trùng như thủy triều, càng ngày càng nhiều quyền mang, oanh tới, hắn đứng bất động tại chỗ, phòng ngự thể có " Kim Tường Thiết Bích " hình thành Kim Chung Đại Khí Tráo. Có thể toàn tâm công kích, quyền mang tầng tầng lớp lớp. Đọc Truyện Online mới nhất ở
Mặc dù đao pháp của Kinh Vô Bại nhanh, có thể bổ ra một đạo quyền mang, hai đạo quyền mang ba đạo quyền mang, nhưng mà nếu liên tục không ngừng đánh tới thì đao của Kinh Vô Bại nhanh hơn nữa cũng không ngăn được, dưới quyền mang tầng tầng lớp lớp thì hắn sẽ bị đánh rơi xuống đài.
Kinh Vô Bại nhìn thì vẫn nhanh như thiểm điện, quyền mang tầng tầng lớp lớp đánh tới thì nhướng mày. Trong chốc lát dường như làm ra quyết định, lúc này khí thế bành trướng, rồi đột nhiên biến hóa, đao ảnh hư ảo trên đỉnh đầu dài tới hai trăm mét phong lên trời.
Trong chốc lát khí thế của Kinh Vô Bại bá đạo tứ phương.
Hắn hét lớn một tiếng:
- Đoạn Không Trảm!
Kinh Vô Bại hai tay cầm chuôi đao, chém mạnh xuống. Một đạo đao mang vừa thô vừa to đột nhiên đánh xuống, dài đến trăm mét.
Đao mang lướt qua, tất cả ngăn cản phía trước bị đao mang chém thành hai đoạn. Đao mang sáng chói lao về phía Kim Chung Đại Khí Tráo của Mông Thế Trùng, Mông Thế Trùng đánh " Bách Bộ Thần Quyền " ra ngoài đều bị một đao của Kinh Vô Bại đánh tan.