TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Kiếm Nghịch Thương Khung
Chương 483: Thu mà dùng (1)

Huyền Thiên chuẩn bị kỹ càng, khôi phục thân thể cùng tinh thần đến trạng thái đỉnh phong, bây giờ sẽ ra tay với người máy trong đại điện cùng tượng gỗ bạch hổ trong thông đạo, thu làm vật sở hữu riêng của mình.

Thực lực hiện tại của Huyền Thiên đã tăng lên gấp bội so với cực hạn bán bộ chân nguyên, cho dù là cường giả địa giai cảnh tứ trọng thì Huyền Thiên tin tưởng mình cũng có sức đánh một trận. Nếu như luyện thành võ kỹ địa giai, tu luyện “Cửu Đoán Công” đến tầng thứ bảy thì còn hơn cả cường giả địa giai cảnh tứ trọng.

Nếu như tiếp tục thu phục bảy mươi người máy cùng tượng gỗ bạch hổ thực lực cường đại kia thì thực lực Huyền Thiên tổng hợp lại sẽ khiến cho người khác chấn động. Cho dù là cường giả địa giai cảnh ngũ trọng, lục trọng đến đây thì cũng song quyền nan địch tứ thủ, cũng phải nhượng bộ lui binh nếu Huyền Thiên liên thủ cùng máy móc, tượng gỗ.

Thực lực như thế, cường giả địa giai cảnh sơ kỳ trên mặt đất ở bên trong Cấm Địa Thí Luyện Tràng, Huyền Thiên không bao giờ…..sợ bất kỳ kẻ nào nữa, cho dù là hơn mười vị đệ tử địa giai cảnh sơ kỳ liên thủ thì Huyền Thiên cũng không đặt vào trong mắt.

Tượng gỗ bạch hổ vẫn đang ở trạng thái hôn mê như trước ở trong thông đạo, vẫn không nhúc nhích, nó ngã sấp trên mặt đất, thân thể tựa vào trên mặt đất, nếu muốn thừa dịp nó bất động mà đột nhiên đánh lén cưỡng đoạt “Ma Linh Thạch” thì cũng không thể được.

Bởi vì “Ma Linh Thạch” đặt ở chỗ trái tim của tượng gỗ bạch hổ, mà giờ khác này nằm ngã sấp trên đất thì Huyền Thiên căn bản không thể công kích được.

“Ma Linh Thạch” ở nơi trái tim được bảo vệ nghiêm mật, chỉ có phía trước trái tim mới có một sơ hở, chỗ đó có một lỗ hổng, là thông đạo dùng để đặt “Ma Linh Thạch” vào thời điểm chế tạo tượng gỗ bạch hổ.

Tuy rằng lỗ hổng được vỏ ngoài của tượng gỗ bạch hổ bao hết, từ bên ngoài nhìn vào không hề có một khe hở nhưng tượng gỗ cũng sẽ có thời điểm xuất hiện sai lầm, có đôi khi bởi vì “Ma Linh Thạch” lệch vị trí, hoặc là vì nguyên nhân gì đó mà khiến tượng gỗ sinh ra trục trặc hoặc cử động dị thường.

Cho nên bố phận then chốt của tượng gỗ xảy ra vấn đề, cần cập nhật sửa chữa, cho nên vỏ ngoài đều có lưu cơ quan, dựa theo đặc thù cùng chút thủ trọng là có thể tạo ra một lỗ hổng trong nháy mắt, rất nhanh có thể lấy “Ma Linh Thạch” bên trong ra, tiến hành in dấu ấn ký tinh thần hoặc là sửa chữa.

Nói cách khác, tuy rằng lồng ngực của tượng gỗ bạch hổ thoạt nhìn là đầy đủ vô khuyết nhưng trên thực tế là dấu giếm huyền cơ, chỉ cần có cơ hội là có thể mở ra lỗ hổng, rất nhanh có thể lấy được “Ma Linh Thạch”, người không hiểu cơ quan thuật sẽ không nhìn ra.

Thông đạo hẳn là lãnh địa của tượng gỗ bạch hổ, “Ma Linh Thạch” ở bên trong nó bị in dấu ấn ký tinh thần ở bên trong, có một mệnh lệnh yêu cầu quét sạch tất cả bất kỳ vật thể cao thủ tiên giới vào tiến vào thông đạo.

Huyền Thiên mới vừa tiến vào trong thông đạo thì tượng gỗ bạch hổ đang hôn mê liền thức tỉnh trong nháy mắt, đứng lên, tạo thành tư thế công kích hướng về phía Huyền Thiên.

Trong tay Huyền Thiên mang theo hai bảo kiếm địa cấp hạ phẩm, khiến thực lực của hắn càng cường đại hơn.

Bảo kiếm trong nháy mắt nổ bắn ra kiếm quang sáng chói, như mặt trời nhô lên cao, triển khai công kích với tượng gỗ bạch hổ.

Đây là lần đầu tiên Huyền Thiên động thủ sau khi bước vào địa giai cảnh, đối thủ lại là một con tượng gỗ bạch hổ, tuy rằng khí tức không khác với cường giả địa giai cảnh tam trọng đỉnh phong, nhưng thực lực lại cường đại hơn cả cường giả địa giai cảnh tứ trọng, hiện tại vẫn còn ở phía trên Huyền Thiên.

Nhưng mà Huyền Thiên cũng không muốn liều mạng với tượng gỗ bạch hổ, chỉ cần lấy “Ma Linh Thạch” của tượng gỗ bạch hổ ra thì đã có được thắng lợi.

Huyền Thiên nhảy dựng lên, lập tức nhảy lên trên nóc thông đạo, song kiếm trong tay biến thành một luồng kiếm quang, trong nháy mắt triển khai công kích nhanh đến cực điểm tới hướng tượng gỗ bạch hổ, trong nháy mắt đã đâm ra trên trăm kiếm.

Tượng gỗ bạch hổ cũng không có chút nào hân thường hay có ý sợ hãi nào với kiếm kỳ huyền diệu của Huyền Thiên cả, lập tức phát ra một tiếng kêu giống như miếng sắt cạ vào nhau, thân thể tung lên, nhào tới hướng Huyền Thiên.

- Cơ hội tốt!

Trong lòng Huyền Thiên vui vẻ, lập tức thi triển “Quỷ Ảnh Mê Hồn Bộ”, trong nháy mắt thân ảnh biến ảo, biến thành sáu mươi bốn người.

Tượng gỗ bạch hổ đánh giết đối với Huyền Thiên, một kích ở giữa nhưng khi đánh trúng thân thể của Huyền Thiên thì lại hóa thành hư vô như bọt biển, tượng gỗ bạch hổ lại bị mắc lừa lần thứ hai.

Tượng gỗ bạch hổ chỉ là máy móc, hành động của nó chỉ theo sự ra lệnh của người in dấu ấn ký tinh thần trong “Ma Linh Thạch”, không tự động tự hỏi, thân thể của Huyền Thiên hóa thành ảo ảnh nhưng thân thể của nó căn bản không có ý thức rút lui, lại tiếp tục điên cuồng công kích hướng tới thân ảnh Huyền Thiên.

Trong nháy mắt, khoảng chừng hơn bốn mươi, năm mươi thân thể của Huyền Thiên đều bị trảo của tượng gỗ bạch hổ đập nát bấy, không ngoài dự tính, tất cả đều là ảo ảnh.

Có một thân ảnh Huyền Thiên nhân cơ hội vọt tới phía dưới tượng gỗ bạch hổ, song kiếm trong tay hào quang sáng chói, hướng về phía lồng ngực của tượng gỗ bạch hổ, trong lúc đó liền đâm ra hơn mười kiếm.

Một hồi bạo vang leng keng leng keng vang lên, “Hổ Văn Ngân Cương” khắp trong lồng ngực của tượng gỗ bạch hổ lập tức hướng qua hai bên, lộ ra một lỗ hổng lớn bằng một nắm tay.

Mũi kiếm của Huyền Thiên giống như linh xà chui vào trong lỗ hổng.

Tượng gỗ bạch hổ nhận lấy công kích thật sự lập tức bỏ quên nhuyễn ảnh của hắn, bốn chân đều thu lại chộp tới hướng Huyền Thiên.

Giờ phút này thân thể Huyền Thiên đang ở bụng dưới của tượng gỗ bạch hổ, đang định cướp lấy “Ma Linh Thạch” nên thân thể của hắn không có cách nào né tránh, căn bản là không thể ngăn cản nỗi bốn trảo đồng thời công kích của tượng gỗ bạch hổ.

Nhưng mà, đúng lúc này một tảng đá đen kịt lại đột nhiên rơi xuống từ trong lồng ngực của tượng gỗ bạch hổ, bị Huyền Thiên dùng một kiếm đánh văng ra, bốn trảo của tượng gỗ bạch hổ chỉ còn cách Huyền Thiên trong gang tấc lại đột nhiên bất động.

Tảng đá đen kịt chính là “Ma Linh Thạch”, mất đi năng lượng chi nguyên nên tượng gỗ bạch hổ lập tức biến thành một đống sắt vụn.

Thân ảnh Huyền Thiên lóe lên, liền rơi đến một bên, tượng gỗ bạch hổ ngã ở trên mặt đất, vẫn không nhúc nhích.

Huyền Thiên nhìn thấy “Ma Linh Thạch” nhỏ bằng một nắm tay, ngay ngắn tròn trịa, là hình khối đa diện mười hai mặt, hắc trong mang sáng, giống như là than gỗ bóng loáng.

“Ma Linh Thạch” ẩn chứa một luồng năng lượng cường đại, tương tự như linh khí thiên địa nhưng lại có chút bất đồng, Huyền Thiên căn bản không thể nào hấp thu được năng lượng trong “Ma Linh Thạch” vậy nên chắc hẳn những võ giả khác cũng giống như vậy, không biết những “Ma Linh Thạch” này rốt cuộc là đến từ đâu, được chế tạo thế nào, điều đó cho tới bây giờ thì Huyền Thiên vẫn chưa từng nghe nói qua.

Đọc truyện chữ Full