TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên
Chương 2306: Thiên hạ bố trí nghi

Mạc Thiên Cơ trên mặt da thịt co quắp một chút, nhưng ngay sau đó lại làm ra một bộ ngọc thụ lâm phong.

Hiện tại ngay cả Đổng Vô Thương là tên gà mờ cũng rõ ràng nghe được Mạc Thiên Cơ trong câu nói kia đầy vẻ nịnh hót, lấy lòng.

Ngay cả Đổng Vô Thương cũng có thể nghe được, những người khác như thế nào lại nghe không hiểu đây?

Sở Nhạc Nhi trên mặt sắc bất động, tựa hồ hoàn toàn không có nghe được câu này, chỉ bất quá từ trong đáy mắt hiện lên một tia cười kỳ quái.

Mạc Khinh Vũ cao cao mân mê cái miệng nhỏ nhắn. Lúc này mới mấy ngày không gặp, nhị ca đã trở nên không có cốt khí như vậy, lại còn muốn vuốt đuôi tiểu nha đầu này!

Thật sự là kẻ sĩ ba ngày không gặp hoàn toàn khác xưa!

"Cấm vệ quân bên kia chuẩn bị như thế nào rồi?" Mạc Thiên Cơ sắc mặt như thường, nhàn nhạt hỏi.

"Chuẩn bị không sai biệt lắm. hai ngày nữa là có thể hữu dụng." Ngạo Tà Vân ưỡn ngực trả lời.

"Cái gì gọi là không sai biệt lắm, thời gian bao lâu rồi, sao lại còn hai ngày nữa mới có thể hữu dụng, tiến độ cũng quá chậm, ngươi rốt cuộc làm ăn cái gì không biết?" Mạc Thiên Cơ giận dữ nói: "Trước sau cũng đã bốn ngày, ngươi lại còn chỉ là một cái không sai biệt lắm, thiếu chút nữa là không sai biệt lắm, sai một thành cũng là không sai biệt lắm, ngươi không sai biệt lắm rốt cuộc là kém bao nhiêu?! Ngạo Tà Vân, nếu quả nhiên là do ngươi mà xảy ra chuyện, chớ trách ta không nói tình huynh đệ, ngàn vạn lần chớ quên ta ban đầu nói như thế nào, cẩn thận cái đầu ngươi đó!"

Ngạo Tà Vân trợn mắt há hốc mồm, một hơi nghẹn trong cổ họng.

Mẹ kiếp! chênh lệch cũng quá lớn đi? Ta cùng Sở Nhạc Nhi nói rõ ràng là giống nhau, hơn nữa Sở Nhạc Nhi tổng cộng chuẩn bị 1 thân độc lực, tự thân tuyệt đối quen thuộc; hết thảy cũng là cưỡi xe nhẹ đi đường quen; mà bản thân ta phải thống lĩnh mấy chục vạn cấm vệ quân, hơn nữa lúc trước hoàn toàn không nhận ra nhau. Thời gian từ khi quen thuộc đến mài hợp, sau đó hữu dụng tổng cộng chỉ mất ngắn ngủn bốn ngày thời gian, hiệu suất như vậy cũng coi như là chậm sao?

Đã biết trong bốn ngày kia căn bản ngay cả thời gian lấy hơi cũng không có, thời gian đại tiểu tiện cũng nghẹn rất... Không nghĩ tới lại bị Mạc Thiên Cơ mắng một chập.

Ngạo Tà Vân suýt nữa bị tức mà đại tiểu tiện không khống chế được!

Sở Nhạc Nhi nói còn có hai ngày nữa thì thì không che dấu chút nào ngợi khen, ta nói hai ngày thì dọa bới da mình ra?

Mạc Thiên Cơ ngươi cũng quá nhất bên trọng nhất bên khinh, nặng bên này nhẹ bên kia cũng thì thôi, nhưng ngươi cũng làm quá rõ ràng đi? Coi như là trọng sắc khinh hữu cũng phải có chút phân tấc chứ?! cái này cũng thật là quá đáng!

Mạc Thiên Cơ căn bản không thèm để ý đến Ngạo Tà Vân mà quay đầu hỏi Kỷ Mặc nói: "Ngươi bên đó thì sao?"

Kỷ Mặc nơm nớp lo sợ nói: "Không sai biệt lắm, ta bên kia là thật không sai biệt lắm... hai ngày nữa... Ngao ~~~ ngươi không nên mắng ta, ta hiện tại đã làm tốt lắm rồi, khẳng định không cần đến hai ngày."

Thấy Mạc Thiên Cơ lông mày giương lên, Kỷ Mặc không nói hai lời, trực tiếp cầu xin tha thứ.

"Khinh Vũ?" Mạc Thiên Cơ nhướng mày quay mặt sang Khinh Vũ hỏi.

Mạc Khinh Vũ bĩu môi nói: "Ta cũng không xê xích gì nhiều, còn hai ngày thời gian nữa là hoàn toàn có thể chuẩn bị xong."

Mạc Thiên Cơ thở dài nói: "quá chậm, ngươi nhìn nhìn người ta Nhạc Nhi tiểu thư kia... Ngươi nên học hỏi người ta! Đứng lại, ngươi muốn đi đâu!?"

Mạc Thiên Cơ nói chưa xong đã thấy Mạc Khinh Vũ tức vung áo bước nhanh đi ra cửa.

Tức chết ta tức chết ta!

Mạc Khinh Vũ hung hăng dậm chân nói.

Một lát xong việc, Sở Nhạc Nhi thản nhiên đi ra, đi tới trước mặt Mạc Khinh Vũ thản nhiên nói: "Tay chân của ngươi thật sự quá chậm. Nhớ học hỏi ta, không hiểu thì lên tiếng, ta sẽ chỉ điểm cho ngươi!" Dứt lời Sở Nhạc Nhi cao ngạo ngứa đầu đi ra ngoài.

Mạc Khinh Vũ nghe vậy thì hận dậm chân, dưới chân soạt một tiếng xuất hiện một cái khê sâu!

Tiểu nha đầu này còn đắc ỷ vênh váo! Mạc Khinh Vũ oán hận ở trong lòng tức giận mắng.

Trong mấy ngày kế tiếp, đám người Sở Dương trực tiếp toàn không gián đoạn, không ngừng chuyển động như con quay, ngay cả thời gian nghỉ ngơi cũng không có. Bất cứ lúc nào cũng chuyển động.

Ngoài ra còn bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị nhận chỉ lệnh của Mạc Thiên Cơ đi giết người, tra hỏi...

Hoàng thành phòng giữ quân ở trên đường cái đi tuần tra, vội vàng xe ngựa; một khi có cái gì dị động, lập tức lao đi giải quyết, giải quyết chuyện tình đại để chính là từ trong khách sạn hoặc là từ trong nhà dân đẩy ra ngoài vô số cỗ thi thể. nguồn

Vác lên xe ngựa thẳng lôi đi.

Vốn là còn tưởng rằng đây là một việc vô cùng dễ dàng, đại điển sắp đến sao có thể đi giết người nhiều như vậy, nhiều điềm xấu a! Nhưng sau khi có quá nhiều người chết hoàng thành thủ vệ quân cũng bắt đầu kêu khổ thấu trời.

Làm sao có nhiều như vậy?

Hơn nữa còn phân tán như vậy, thành Đông Thành tây, thành nam thành bắc, nơi nào đều có...

Ngoài cửa thành, bãi tha ma. Một đám nhân vật giang hồ nhìn ngổn ngang thi thể mà ai nấy đem miệng trương thành hình tròn.

Phòng giữ quân cơ hồ chính là từng đợt từng đợt hướng về bên này vận tới thi thể, mà những thi thể này coi như là khi còn sống tu vi thấp nhất cũng là nhân vật hiển hách trên giang hồ!

Trong đó, thậm chí cũng không thiếu Thánh Nhân tầng thứ cường giả!

Nhưng có một chút điểm chung là: Những người này khi còn sống, không phải là đạo tặc thì chính là độc hành sát thủ; hay hoặc giả là độc hành khách độc lai độc vãng du đãng giang hồ.

Nói tóm lại, không có có bất cứ người nào là có thế lực bối cảnh. Những cao thủ này, có người Mặc Vân Thiên, cũng có Yêu Hoàng Thiên, còn có Đông Hoàng Thiên...

Dựa theo nhật kỳ lộ trình để phán đoán thì những người này hẳn là sau khi nhận được tin tức Quỳnh Hoa Đại Đế lên ngôi thì ngay cả lập tức lên đường, một đường

một nắng hai sương liều mạng lên đường, nhưng không có nghĩ đến, vừa chạy tới Mặc Vân Thiên lại lập tức chết ở nơi này!

Quả thực giống như cố ý đi tìm cái chết vậy.

Làm sao lại xuất hiện chuyện quỷ dị như vậy? Chẳng lẽ những giang hồ cao thủ này một đường lặn lội đường xa, cơ hồ vùng vẫy giành sự sống lên đường chính là vì đặc biệt đến Mặc Vân Thiên đi tìm cái chết sao?

Là ai có bản lãnh lớn như vậy, đem những cao thủ thiên nam hải bắc toàn bộ dụ dỗ tới đây, sau đó một lưới bắt hết?

Chúng nhân giang hồ nhìn bãi tha ma mà ai nấy không rét mà run. Rất xa, thanh âm bánh xe lại vang lên, lại là một chiếc xe ngựa quân vội vàng đi đến, phía trên là ba cỗ thi thể.

Đối với đám người vây xem những quân nhân này làm như không thấy, chẳng qua là thuận miệng hét lớn.

"Nhường một chút, tránh ra con đường."

"Không nên chặn đường."

"Một lát buông xuống nhìn không được sao? Gấp cái gì?"

Dĩ nhiên là không che dấu chút nào, không ngăn trở chút nào.

"Những tên này có ý đồ quấy rối lên ngôi đại điển của Quỳnh Hoa bệ hạ, hắn là đại cừu nhân của cả Mặc Vân Thiên, bị chúng ta tru diệt rồi thì hết thảy phơi thây hoang dã!"

"Bọn ngươi ngàn vạn lần lấy đó làm gương."

Nhìn xe ngựa cô lỗ lỗ đi xa, mọi người nghị luận rối rít.

"Thì ra là trước tới quấy rối... Đám người này cũng thật sự có lá gan, Mặc Vân Thiên Thiên Đế lên ngôi đại điển lại cũng dám tới quấy rối. đây không phải là tìm chết sao?"

"Cho nên bọn họ hiện tại cũng đã chết..."

"Bất quá nhiều người như vậy thiên nam hải bắc một đạo tới quấy rối, chuyện này dường như cũng rất kỳ dị a."

"Cũng không phải là sao, người nào có khả năng lớn như vậy có thể đồng thời sai sử được nhiều cao thủ như thế cùng đi đến? Thật là năng lượng thật lớn a!"

"Tại sao, không lẽ không có người sai sử thì không thể tự động đến đây sao?"

"Mẹ nó, nói ngươi là đầu heo thì ngươi thật thành heo sao. Âm mưu làm loạn lên ngôi đại điển, nếu họ cùng Quỳnh Hoa Đại Đế có cừu oán, như vậy thì có thể hiểu được, ít nhất là có thể thông; nhưng, thứ nhất, nhiều người như vậy, chẳng lẽ mỗi người cũng cùng Quỳnh Hoa bệ hạ có cừu oán? Thứ hai, Quỳnh Hoa bệ hạ gần đây mới quật khởi, trước kia căn bản là chưa nghe nói qua danh hào của hắn, nơi nào lại có nhiều cừu hận như vậy? Huống chi, những người này thiên nam địa bắc đều có, thuộc bất đồng thiên địa, Quỳnh Hoa bệ hạ lúc trước riêng chỉ đối phó thiên ma cũng đã lo lắng hết lòng rồi, nơi nào có thời gian có hứng thú đi trêu chọc nhiều cừu gia như vậy? Cho nên chuyện này vừa nhìn cũng biết, tất nhiên là có người sai sử."

" nói như vậy cũng có đạo lý, có thể đến tột cùng là người nào sai sử đây?"

"cái này thì không biết, dù sao có thể là lực lượng khổng lồ nào đó, ha hả a..."

"Có thể có tư cách, lại có lực lượng lớn như vậy, còn có tư cách quấy rối lên ngôi đại điển của Quỳnh Hoa Đại Đế, tin tưởng tuyệt đối cũng không phải là người bình thường..."

" nói nhảm, thuần túy là nói nhảm!"

"Có thể., người cao hơn... Người?" người nói giảm thấp xuống thanh âm nói.

"Ha hả ha hả... Ta không rõ ngươi đang nói cái gì..."

"Như vậy tại sao vậy chứ?"

"Ha hả a... Nghe nói người đó... Đã từng công khai tỏ thái độ chứng nhận Nguyên Thiên Hạn không phải là thiên ma... Ha hả a..."

"Thì ra là như vậy, huynh đài cao kiến."

"Ha hả a... Ta nói cái gì rồi? Rõ ràng cái gì ta cũng không nói a..."

Từ từ, trong Quỳnh Hoa thành bắt đầu tràn ngập đủ loại suy đoán, dù sao, thoáng cái chết rất nhiều người, hơn nữa ai cũng là cao thủ, bất kể là đối với phía chính phủ Mặc Vân Thiên hay là giang hồ cũng là chuyện trọng đại.

Nếu là nói trong chuyện này không có kỳ hoặc, mọi người đánh chết đều không tin.

Nhưng, vấn đề là... Đã chết nhiều người như vậy, lại không có một người nào, không có một cái khổ chủ nào tìm tới cứa đòi thuyết pháp.

Chuyện này lại càng thêm quái dị.

Một cái hai cái người cô đơn còn hiểu được, giang hồ không... thiếu nhất độc hành khách, có thể nói tất cả mọi người là độc hành khách, cũng là người cô đơn, vậy thì dường như có chút nói không thông!

Làm sao đã chết nhiều người như vậy mà lại hoàn toàn không có ai có người nhà đến đây.

"Người như vậy, hiện tại đã chết bao nhiêu?"

"Không biết, bất quá khẳng định đã là một cái con số không nhỏ!"

" đoán chừng còn sẽ chết bao nhiêu đây?"

"Không biết, bất quá khẳng định còn là một con số không nhỏ!"

"Nhưng những người này cũng không có khổ chủ, ai nấy cũng là độc lai độc vãng độc hành khách, người cô đơn... cái này không khỏi vậy... Quá xảo hợp đi?"

" nói rất đúng a... Chuyện này xác thực là quái dị."

Một nhóm người như vậy nếu phân tán cả thập đại thiên địa của Cửu Trọng Thiên Khuyết thì tự nhiên là không chút nào đáng chú ỷ nhưng, trong lúc bất chợt đại lượng tập trung ở Mặc Vân Thiên, hơn nữa còn toàn bộ tập trung ở Quỳnh Hoa thành. Vậy thì là quá khác loại rồi!

Sau khi loại tâm lý hoài nghi này nảy sinh, bên quan phương Mặc Vân Thiên đột nhiên bắt đầu có động tác mới.

Đọc truyện chữ Full