Bởi vì Kiếm Công Tử và Đệ Nhất Công Tử là đồng thời đạp vào đài cao, hai người ai đệ nhị ai đệ tam không cách nào phân biệt, cho nên Đệ Nhất Công Tử chỉ có thể miễn cưỡng đạt đệ nhị.
Đệ Nhất Công Tử chính là một người tích cực. Ở phương diện bài danh hắn không cho phép nửa điểm khuyết điểm nhỏ nhặt, Đệ Nhất Công Tử vốn là một danh xưng nổi tiếng, nhưng danh xưng này nếu tên không hợp thực, vậy thì sẽ biến thành một truyện cười.
Tuy rằng giờ phút này không còn bất kỳ cường giả nào dám cười Đệ Nhất Công Tử nữa, nhưng Đệ Nhất Công Tử cũng từ trong mắt chũng cường giả thấy được khiếp sợ của bọn hắn, đã nghe được bọn hắn đàm luận, bật luận cường giả nào ở đây đều biết người thứ nhất đạp vào đài cao chính là Huyền Thiên mà không phải là Đệ Nhất Công Tử.
Đệ Nhất Công Tử cảm giác được trên mặt nóng rát, hắn cảm thấy uy danh bị hao tổn, ánh mắt nhìn Huyền Thiên thập phần phẫn nộ, trong lòng của hắn đang gào thét: Sỉ nhục! Vô cùng nhục nhã, Huyền Thiên nếu không chết, chẳng lẻ muốn bổn công tử ngày sau đổi tên là Đệ Nhị Công Tử hay sao? Tuyệt đối không có khả năng này!
Quản Trọng Vũ với tư cách là chó săn của Đệ Nhất Công Tử, đối với tâm tư Đệ Nhất Công Tử đoán rất tốt, nhìn ánh mắt Đệ Nhất Công Tử, trong lòng hắn liền suy đoán ra đại khái cách nghĩ của Đệ Nhất Công Tử, thầm nghĩ trong lòng: Đệ Nhất Công Tử, ta nhất định sẽ thay ngài diệt trừ trở ngại!
Tuy rằng trong nội tâm thầm nảy sinh ác độc, nhưng Quản Trọng Vũ lại kinh ngạc rung động, hắn nhớ rõ trước khi Huyền Thiên tiến vào di tích Vạn Hóa từng nói với hắn:
- Ta cùng với Đệ Nhất Công Tử sớm muộn cũng sẽ tương kiến thôi.
Quản Trọng Vũ tuyệt đối không ngờ rằng, Huyền Thiên và Đệ Nhất Công Tử sẽ gặp nhau dưới tình huống này. Có thể nói là vạn chúng chú mục, hai người mặc dù chỉ là gặp mặt, cũng không nói lời nào, càng không có động tác trao đổi nào, nhưng trong lúc vô hình, Huyền Thiên lại chiếm tên tuổi của Đệ Nhất Công Tử, ở trước mắt bao người, đánh cho Đệ Nhất Công Tử một cái tát.
Đệ Nhất Công Tử đang chú ý Huyền Thiên, Huyền Thiên cũng không chú ý Đệ Nhất Công Tử, sau khi liếc nhìn Đệ Nhất Công Tử. Ánh mắt liền rơi vào trên người Kiếm Công Tử.
Kiếm Công Tử là một thiếu niên tuổi chừng 16, còn nhỏ hơn Huyền Thiên một chút. Nhưng lại không anh tuấn như Huyền Thiên, cũng không có dáng người tiêu chuẩn như Huyền Thiên, bất quá hắn lại một cổ khí chất đặc biệt khác.
Kiếm Công Tử thân cao ngang Huyền Thiên, cũng chừng 1m8 nhưng lại mảnh mai hơn không ít, lộ ra thập phần dài nhỏ, đầu thật dài, đỉnh đầu hơi nhỏ cả người như một thanh lợi kiếm đâm ngược lên trời, tản ra phong mang vô cùng lợi hại, có một loại khí thế sắc bén không thể đỡ.
Nếu Kiếm Công Tử không thu liễm khí tức, người bình thường nhìn lên một cái, chỉ sợ khí thế vô hình kia sẽ cắt ánh mắt của bọn hắn, khí thế vô hình kia như ánh sáng chói lóa vậy, bàng bạc, kịch liệt. . .
Huyền Thiên và Kiếm Công Tử lần trước tương kiến là trước khi năm tuổi, khi đó Kiếm Công Tử vẫn chỉ là một c tiểu thí hài, nhưng Huyền Thiên lại có linh hồn thành thục, trí nhớ tương đối khắc sâu, Kiếm Công Tử lúc này lờ mờ còn có thể trông thấy chút tương mạo của tiểu thí hài năm đó.
Kiếm Công Tử từ nhỏ đã được phụ thân hắn Huyền Cơ hun đúc, cực kỳ cừu thị đối với phụ tử Huyền hồng, Huyền Thiên. Khi còn nhỏ đã từng nói qua lời ác độc với Huyền Thiên, khi đó Huyền Thiên chỉ coi hắn như một tiểu thí hài không hiểu chuyện, không chấp nhặt với hắn, nhưng hiện giờ Kiếm Công Tử đã trưởng thành rồi, tuyên bố muốn tới Bắc Vực chém giết phụ tử Huyền Hồng, Huyền Thiên, Huyền Thiên sẽ không đối đãi hắn như tiểu thí hài nữa, đối với hắn cực kỳ không thích.
Huyền Thiên nhìn Kiếm Công Tử thần sắc cực kỳ bình tĩnh, không có bị cừu hận ảnh hưởng cảm xúc.
Khi Huyền Thiên nhìn Kiếm Công Tử, Kiếm Công Tử cũng đang nhìn Huyền Thiên, trong ánh mắt của hắn lộ ra âm trầm, che kín sát cơ.
Khi chúng cường giả trong Vạn Hóa Vương Cung nhao nhao nghị luận thì con mắt cũng không nháy lấy một cái nhìn ba người Huyền Thiên, Đệ Nhất Công Tử, Kiếm Công Tử trên đài.
Vạn Hóa Thánh Pháp chỉ có trong một hộp gỗ, mà thiên tài yêu nghiệt có tư cách đạt được Vạn Hóa Thánh Pháp lại có ba người, ai có thể đạt được Vạn Hóa Thánh Pháp, đây là chuyện chúng cường giả chú ý nhất.
Vạn Hóa Thánh Pháp ở ngay trên mặt bàn ở trung ương đài cao, mà ba vị thiên tài yêu nghiệt trên đài cao tựa hồ cũng không để Vạn Hóa Thánh Pháp vào mắt, mà đang đánh giá lẫn nhau, không nói một lời.
Ba người nhìn nhau hơn mười cái hô hấp, Đệ Nhất Công Tử hừ lạnh một tiếng, hai người Huyền Thiên và Kiếm Công Tử đối mặt rất lâu, Đệ Nhất Công Tử hiển nhiên bị lạnh nhạt, đối với Đệ Nhất Công Tử vốn vẫn là tiêu điểm của mọi người mà nói, đây là một loại coi rẻ.
Huyền Thiên và Kiếm Công Tử là cừu nhân gặp mặt, hết sức đỏ mắt, tự nhiên bất chấp Đệ Nhất Công Tử, hai người mặc dù không nói chuyện, nhưng là ánh mắt cũng đã trao đổi trăm ngàn lần rồi.
- Huyền Kiếm, ngươi rốt cục trưởng thành dạng rồi!
Đây là câu nói đầu tiên của Huyền Thiên.
Huyền Kiếm sắc mặt tối sầm, trong ánh mắt càng lộ ra âm trầm, bất quá lập tức lại sáng lên, khóe miệng nhếch lên, trên mặt hiện ra vẻ kiêu ngạo:
- Huyền Thiên, đã nhiều năm như vậy, ngươi thật không có tiến bộ, bổn công tử đã bước vào Thiên giai, ngươi vẫn còn ở Địa giai cảnh chậm rì rì mà bò, lão cha phê vật kia của ngươi quả nhiên dạy dỗ ra một nhi tử phế vật, hắc hắc. . . !
Huyền Thiên khẽ cười một tiếng, nói:
- Không đến vài năm nữa, phế vật ta sẽ trở về Tây Vực Huyền gia, tìm Huyền Cơ tính tính toán nợ nần, cũng không biết ngươi thứ gọi là thiên tài này có thể sống đến lúc đó không!
- Không biết trời cao đất rộng!
Huyền Kiếm khinh thường hừ nhẹ một tiếng.
Đệ Nhất Công Tử thấy bị hai người không để mắt đến nên cũng không nhìn Huyền Thiên và Kiếm Công Tử nữa, trực tiếp đi tới cái bàn ở trung tâm đài cao. Vạn Hóa Thánh Pháp, đây mới là mục tiêu chính thức của các cường giả khi đi vào di tích Vạn Hóa, Đệ Nhất Công Tử cũng không ngoại lệ.
Đệ Nhất Công Tử tuy rằng bị giam cầm Cương Nguyên, hơn nữa mang lấy áp lực vạn cân trên người nhưng khi di chuyển tuyệt không cố hết sức, giống như bình thường vậy, chỉ là không thể chạy vội, có thể thấy thân thể của hắn thập phần cường tráng, còn hơn xa Huyền Thiên. truyện được lấy tại
Huyền Thiên tuy rằng thân thể còn cường đại hơn cả cường giả Địa giai cảnh hậu kỳ, nhưng so với siêu cấp cường giả Thiên giai cảnh vẫn hơi thua một bậc. Đệ Nhất Công Tử là cường giả bước vào Thiên giai cảnh nhiều năm, tu vị đã là Thiên giai cảnh tam trọng đỉnh cao, lực lượng thân thể mạnh mẽ, Huyền Thiên càng khó sánh bằng.
Thấy Đệ Nhất Công Tử bắt đầu động thủ với Vạn Hóa Thánh Pháp, sắc mặt Kiếm Công Tử khẽ giật mình, không hề để ý tới nữa Huyền Thiên, cũng đi đến cái bàn ở trung ương. Vạn Hóa Thánh Pháp vô cùng huyền diệu, vừa rồi cường giả xông cửa thứ ba đều cảm nhận được sự đáng sợ của Vạn Hóa Thánh Pháp, nếu có thể học được, võ học Vương Cấp trở xuống có thể tận phá.