Nhưng kết quả vượt qua đoán trước của cường giả Âm La Tông.
Chỉ nghe âm thanh kim loại đứt gãy vang lên.
XÍU...UU! - -
Kiếm quang lập tức xẹt qua người Ân Tà Nguyên.
Hai mắt Ân Tà Nguyên mở cực lớn, nhìn về phía thiếu niên đang lao tới, trong hai mắt lộ vẻ không tưởng tượng nổi.
Phốc - -
Máu tươi vẩy ra, thân thể Ân Tà Nguyên hóa thành hai, máu tươi văng tung tóe.
Đến chết Ân Tà Nguyên cũng không tin một thiếu niên mới mười bảy tuổi một kiếm đã miểu sát hắn.
Thực lực Ân Tà Nguyên không kém, hắn đã có tu vi Địa giai cảnh tứ trọng, thuộc về Địa giai cảnh trung kỳ, cho dù là cường giả Vạn Xuân Cốc không biết bảo vệ tay của Ân Tà Nguyên là địa cấp trung phẩm bảo khí, lúc này cũng chấn động.
Trong nháy mắt chiến đấu đình chỉ, đám người đứng ngoài xem yên tĩnh, ánh mắt tất cả mọi người đều nhìn qua người của Huyền Thiên.
Huyền Thiên bay tới, một cổ tinh khí phóng ra ngoài.
Cổ tinh khí này hiện ra giống như lưỡi đao sắc bén, chợt nhìn thấy trên đỉnh đầu Huyền Thiên có một thanh cự kiếm, người ta vô cùng sợ hãi.
Đây là cường giả lĩnh ngộ kiếm đạo tạo nghệ cực sâu mới có thể hiện ra.
Tinh khí hình kiếm trên đỉnh đầu càng dài, tỏ vẻ kiếm khách này lĩnh ngộ kiếm đạo càng sâu, tinh khí hình kiếm của Huyền Thiên so với cường giả Địa giai cảnh thập trọng không kém chút nào.
Nhưng mà khí tức Huyền Thiên phóng ra ngoài, tất cả mọi người có thể nhìn ra tu vi Huyền Thiên mới Địa giai cảnh ngũ trọng.
Tu vi Địa giai cảnh ngũ trọng có thể phóng xuất tinh khí hình kiếm tương đương cường giả Địa giai cảnh thập trọng, trong nội tâm chúng cường giả khiếp sợ: thiếu niên anh tuấn này lĩnh ngộ kiếm ý khẳng định đạt tới cảnh giới cực cao.
- Thiên thiếu - -
Mộc Thanh Thần kinh hỉ hô lên.
Hắn phi tốc bay tới bên cạnh Mộc Thanh Kiệt, đem Mộc Thanh Kiệt nâng dậy lên:
- Đệ đệ, ngươi thế nào rồi?
Mộc Thanh Kiệt lau lau vết máu trên miệng, lắc đầu:
- Đệ không có trở ngại, nhưng mà mẫu thân...
Nói xong hai mắt Mộc Thanh Kiệt ửng đỏ, nước mắt nổi lên, rơi vào tay Ân Cừu Ung thật đúng là sống không bằng chết.
- Thiếu cốc chủ!
Đám cường giả của Vạn Xuân cốc đều chạy tới bên cạnh Mộc Thanh Thần cùng Mộc Thanh Kiệt, ngay ngắn quỳ rạp xuống:
- Chúng ta vô dụng, không thể bảo trụ phu nhân, trận chiến này qua đi chúng ta nguyện lãnh phạt.
Mộc Thanh Thần cắn chặt răng, nói:
- Chuyện này trách không được các ngươi, nếu mẫu thân có bất trắc, đợi phụ thân xuất quan chỉ có huyết tẩy Âm La Tông mới báo được thù này.
- Các ngươi không cần nhụt chí. Nếu như ta đã tới Vạn Xuân cốc làm khách, hôm nay chuyện của Vạn Xuân ta sẽ quản, có ta ở đây ai cũng không mang phu nhân đi được.
Huyền Thiên quay đầu nhìn qua Mộc Thanh Thần, Mộc Thanh Kiệt hai huynh đệ, sau đó từng bước một đi về phía cường giả Âm La Tông.
Cường giả Âm La Tông và đám hắc y nhân nhìn qua Huyền Thiên.
Mặc dù chỉ là một người, nhưng mà trong mắt đám người này Huyền Thiên chính là thanh kiếm. Cắt phá thiên địa hồng hoang, tới gần bọn họ.
Cường giả Địa giai cảnh thất trọng của Âm La Tông đi tới, ngăn ở trước người Huyền Thiên. Trầm giọng nói:
- Người trẻ tuổi, ngươi từ nơi nào tới đây? Đây là ân oán của Âm La Tông cùng Vạn Xuân cốc, ngươi không nên xen vào.
Huyền Thiên tuổi còn trẻ, nhìn thế nào cũng không quá mười bảy, nhưng lại có tu vi Địa giai cảnh ngũ trọng, cho dù là siêu cấp thế lực của Thần Châu đại địa cũng được xưng là thiên tài.
Âm La Tông sợ Huyền Thiên có địa vị lớn, mới dùng lời lẽ dò xét, nếu không Huyền Thiên một kiếm giết cháu trai tông chủ Âm La Tông thì Âm La Tông chẳng quản Huyền Thiên họ tên là gì, đã sớm động thủ chém Huyền Thiên rồi.
- Ta tên là Thiên thiếu, ngươi không cần quản ta từ đâu tới, các nên thả cốc chủ phu nhân ra đi, sau đó cút ra khỏi Vạn Xuân cốc. Ân oán của các ngươi ta không có hứng nhúng tay vào.
Huyền Thiên bước chân không ngừng, tiếp tục đi lên phía trước.
Huyền Thiên không muốn tin tức của hắn truyền ra, tuy nơi này là sa mạc Tây Vực thiếu văn minh, nhưng chưa hẳn không có quan hệ lai vãng với thế lực Thần Châu khác, cho nên Huyền Thiên không có nói tên họ đầy đủ của mình, càng không có nói Bắc Thần Các.
Thần Châu đại địa, trong tên có chữ Thiên nhiều không kể xiết, cho dù là tên Thiên thiếu truyền ra thì võ giả Thần Châu đại cũng chưa hẳn nghĩ lên người của Huyền Thiên.
Nhưng mà nếu biết rõ Thiên thiếu xuất thân Bắc Thần Các,, nhất định sẽ có nhiều người suy diễn Huyền Thiên cùng Thiên thiếu.
- Thiên thiếu? Kiếm pháp của ngươi không tệ, nhưng danh tự lão phu chưa từng nghe qua.
Cường giả Địa giai cảnh thất trọng của Âm La Tông cười âm trầm, thấy Huyền Thiên không có báo ra lai lịch của mình, trong âm thanh sát ý tăng cao.
- Nghe ngươi nói thì có ý định nhúng tay vào vũng nước đục này, hừ! Dám đắc tội Âm La Tông, ngươi chết không yên lành.
Vừa mới nói xong, tên cường giả Địa giai cảnh thất trọng lập tức ra tay.
Ba ba ba ba ba - -
Trong nháy mắt tên cường giả Địa giai cảnh thất trọng đã dánh ra mấy trăm chưởng, thi triển một bộ chưởng pháp lợi hại.
- Thiên Sơn Quy Nguyên Chưởng!
Lão giả hét lớn một tiếng.
Lão giả đánh ra chưởng ấn như núi, một dấu tay đánh ra, chồng chất lên vô cùng vô tận, giống như hàng ngàn ngọn núi che trời.
Chưởng ấn trong hư không rậm rạp chằng chịt, bốn phương tám hướng đánh về phía Huyền Thiên. Text được lấy tại
Thiên Sơn Quy Nguyên Chưởng là địa giai thượng phẩm vũ kỹ, lão giả này tu luyện hỏa hầu cực cao, trong nháy mắt đánh ra mấy trăm chưởng, tấnthời điểm tấn công địch thì Thiên Sơn quy nhất, hơn một ngàn đạo chưởng ấn dung hợp thành ngọn núi lớn, đánh đối thủ thành thịt nát.
Bộ vũ kỹ này chỗ lợi hại nhất chính là trong sát na Thiên Sơn quy nhất, lực lượng tăng lên cả ngàn lần, công kích thập phần khủng bố.
Nhưng mà bộ vũ kỹ này cũng có khuyết điểm, đó chính là trước khi Thiên Sơn quy nhất tuy chưởng ảnh rậm rạp chồng chất, nhưng trên thực tế mỗi một dấu bàn tay đều không có bao nhiêu lực lượng, nếu không Thiên Sơn quy nhất thì không có uy hiếp gì với võ giả cùng giai.
Trong đôi mắt Huyền Thiên có tinh quang lóe lên, từ khi hắn mở con mắt thứ ba thì ánh mắt liền lợi hại vô số lần, nhìn cái gì cũng cẩn thận hơn, tuy mắt thường cũng không khám phá hư vọng, nhưng mà sơ hở chiêu thức lại nhìn rất rõ ràng.
Trong nháy mắt Huyền Thiên đã nhìn ra tuy chưởng ảnh rậm rạp, kì thực hư thực lớn nhỏ thế nào cũng thấy rõ, phá chưởng pháp này thì phải đánh tan trước khi chúng dung hợp.
Bá - -
Trong tay Huyền Thiên cầm địa cấp thượng phẩm bảo kiếm, hào quang lóe lên, kiếm quang chói mắt bắn ra bốn phương tám hướng.
Tất cả kiếm quang đều là Huyền Thiên đâm ra theo quỹ tích vết kiếm.
Huyền Thiên đem tốc độ tăng lên cực hạn, trong nháy mắt chém ra mấy ngàn kiếm, kiếm quang bắn ra bốn phía, giống như hào quang.
Tuy lão giả Âm La Tông đánh ra chưởng ảnh rậm rạp chồng chất, nhưng mà kiếm quang lại đánh tan chúng đi, lập tức tiêu tán không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Một kiếm của Huyền Thiên mang theo hàn quang, tận phá Thiên Sơn Quy Nguyên Chưởng của lão giả.