TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Kiếm Nghịch Thương Khung
Chương 670: Kỳ ngộ ở sa mạc (3)

Hơn nữa, Tây Vực Huyền Gia hiện tại do Huyền Ky làm chủ, cho dù Huyền Thiên không có thu hoạch được gì thì tới đó quậy phá một hồi cũng được, tuyệt không thể để cho Tây Vực Huyền Gia tìm được vạn kiếm chân kinh ở đại thanh sơn được, bằng không thì nhất định sẽ rơi vào trong tay của Huyền Ky.

Huyền Thiên mang cái mặt nạ da người đã lấy được ở chỗ của Trữ Hạo Bác lên mặt, nhìn qua thì có vẻ như biến thành một thanh niên tuổi chừng hơn hai mươi tuổi, cường giả của Tây Vực Huyền Gia biết mặt Huyền Thiên không ít, cho nên, Huyền Thiên tới đó chí ít cũng phải che giấu thân phận của mình mới được.

Không bằng nói là Huyền Ky vẫn muốn đuổi tận giết tuyệt hai cha con Huyền Hồng và Huyền Thiên. Nếu như biết rõ Huyền Thiên tới đại thanh sơn thì cho dù Huyền Ky không có ở đó thì tâm phúc của hắn cũng sẽ nhân có hội này mà làm thịt Huyền Thiên.

Huyền Thiên cũng không muốn chỉ vừa mới tới tây mộc lý sa mạc đã bị một đống lớn cường giả Thiên Giai đuổi giết.

Nếu như là thân phận khác thì cho dù bị người của Huyền Gia phát hiện thì với tu vi Địa Giai cảnh ngũ trọng của Huyền Thiên bây giờ, Huyền Gia nhiều lắm thì cũng sẽ chỉ cử cường giả Địa Giai đối phó mà thôi, chứ không tới nỗi phái cường giả Thiên Giai ra.

Huyền Thiên ngự kiếm phi hành, theo con đường ngắn nhất đi tới tây mộc lý sa mạc, đi ngang qua sa mạc Tây Tháp Tư.

Tây Tháp Tư là sa mạc lớn nhất ở thần châu, nằm ở vị trí trung tâm. Nhiệt độ ban ngày cực kì cao, thậm chí còn nóng tới mức hư không vô cớ xẹt ra cả tia lửa nữa cơ, cho dù là cường giả Địa Giai cảnh cũng không nguyện ý tới nơi này, hơn nữa, sa mạc rộng lớn khôn cùng như vậy, rất dễ sinh ra gió lốc lớn, có nhiều cơn gió lốc thậm chí còn sinh ra nguy hiểm cực lớn đối với cường giả Thiên Giai.

Đi vòng qua Tây Tháp Tư sa mạc thì Huyền Thiên cần phải tốn tới sau bảy ngày, còn nếu vượt thẳng qua thì Huyền Thiên cũng tốn khoảng có ba ngày thôi, tiết kiệm được một nửa thời gian, gió lốc thì cũng không phải nơi nào cũng có, uy hiếp của hỏa diễm với Huyền Thiên cũng không lớn, cho nên Huyền Thiên lựa chọn đi ngang qua.

Cường giả Địa Giai rất ít khi đi vào trong sa mạc, chứ đừng nói gì tới chuyện đi qua sa mạc như vậy, sau khi Huyền Thiên tiến vào Tây Tháp Tư sa mạc xong, trên cơ bản ngoại trừ bầu trời xanh trong veo cao vời vợi kia cùng với mấy cồn cát trải dài nối nhau trùng điệp thì không còn nhìn thấy được thứ gì nữa chứ đừng nói tới bóng người.

Hoàn cảnh của sa mạc này tuy là ác liệt, nhưng vẫn có mấy sinh vật hình thù kỳ quái sống sót được.

Hơn nữa, thứ phải lưu ý nhất chính là một loại yêu thú tên Thôn Phệ Giả.

Thôn Phệ Giả là một loại yêu thú côn trùng rất hiếm gặp, toàn thân được một lớp xác ngoài cứng rắn dài ngoằng, là một loại bò sát trong sa mạc, chủ yếu dựa vào việc ăn cát mà sống, đồng thời, chúng nó cũng sẽ không ngừng tìm kiếm linh thạch và mạch khoáng, nếu như có thể thôn phệ được linh thạch thì phẩm cấp của bọn nó có thể tăng lên nhanh chóng.

Sa mạc tuy là không có một gốc cây ngọn cỏ nào, chỉ có cát vàng trải dài tít tắp, nhưng dưới lòng đất chưa hẳn là không có đại địa long mạch trải qua, cho nên, chuyện hình thành linh thạch mạch khoáng cũng là chuyện có khả năng xảy ra.

Thôn Phệ Giả này cái gì cũng ăn, thấy cát ăn cát, thấy đá ăn đá, bất kỳ vật gì, chỉ cần bên trong chưa đựng tinh hoa đất trời, nguyên khí thì nó đều ăn cả, mấy thứ có chứa hàm lượng tinh hoa thiên địa càng cao thì Thôn Phệ Giả lại càng thích, tỷ như linh thạch, yêu thú, võ giả, đối với Thôn Phệ Giả mà nói thì tất cả đều là những thứ đại bổ.

Nhưng có một vật mà loài được mệnh danh là thấy gì ăn đó như Thôn Phệ Giả không ăn thì đó chính là đồng loại của nó, Thôn Phệ Giả không thôn phệ lẫn nhau, bất kể là sống hay chết, đối với một loài không gì mà không ăn như chúng thì đây đúng là một chuyện lạ, có lẽ, đây là một loại quy tắc tự nhiên nào đó cũng nên.

Huyền Thiên bay trên không trung cả ngày giữa sa mạc cực nóng, đi vào Tây Tháp Tư sa mạc khoảng mấy vạn dặm, tới lúc đêm xuống thì một la khó mà phân rõ phương hướng, hai là thân thê mệt nhọc cho nên đáp xuống đất nghỉ ngơi.

Xoạt xoạt xoạt xoàn xoạt xoàn xoạt….

Huyền Thiên mới chỉ đáp xuống mặt đất khoảng nửa canh giờ thì trong sa mạc liền truyền tới một trận thanh âm rất nhỏ. truyện được lấy tại

Huyền Thiên lập tức tĩnh khai thần đồng, nhìn về phía phát ra thanh âm, chỉ thấy cách đó vài chục thước, có một đống con côn trùng lớn chi chít chừng hơn trăm con, con nào cũng dài từ hai tới ba thước, chui lên từ phía dưới sa mạc, toàn bộ đều đang bò về phía hắn.

- Thôn Phệ Giả!

Lúc ở Vạn Xuân Cốc, Huyền Thiên biết được không ít tin tức trong sa mạc, trong đó cũng có vài tin nói về loại yêu thú này cho nên hắn nhìn một cái là nhận ra được ngay.

Huyền Thiên khí huyết thịnh vượng, chân nguyên hùng hậu, đối với Thôn Phệ Giả mà nói thì đây là một bữa đại tiệc vô cùng phong phú.

Thế nhưng, đám Thôn Phệ Giả này hiển nhiên là không biết rõ, chúng nó bây giờ là đang bò tới con đường dẫn tới cái chết.

Địa nhãn thần đồng của Huyền Thiên chẳng phân biệt trời xanh đêm tối, vừa mở ra một cái là tất cả những chuyện diễn ra trong phương vi hơn trăm thước đều có thể nhìn thấy rõ mồn một, hơn nữa cũng không phân trong ngoài gì hết, cho dù là Thôn Phệ Giả có chui lên từ dưới đất đi nữa cũng không thể chạy thoát khỏi thần đồng của Huyền Thiên.

Vèo! Vèo!

Hai đạo quang mang đẹp mắt trong nháy mắt bắn ra từ giữa mi tâm của Huyền Thiên, là hai thanh Linh Kiếm Địa Cấp, hóa thành hai đạo kiếm quang, chém về phía Thôn Phệ Giả.

Vỏ bên ngoài của Thôn Phệ Giả tuy là cứng rắn khó gì bằng, nhưng đối với Linh Kiếm Địa Cấp mà nói thì quả thật cũng mềm chẳng khác gì đậu hủ, rất nhanh, hơn một trăm con Thôn Phệ Giả đều bị Linh Kiếm Địa Cấp chém thành hai đoạn, trực tiếp chôn thây ở dưới sa mạc.

Huyền Thiên nghỉ ngơi một đêm ở trong sa mạc, cả đêm bị Thôn Phệ Giả tập kích những năm lần, thế nhưng, đối với người có phản ứng nhạy bén như Huyền Thiên mà nói thì cả đàn Thôn Phệ Giả còn chưa kịp tới gần thì cũng đã chết dưới Linh Kiếm Địa Cấp mất rồi.

Thôn Phệ Giả bình thường dài tới khoảng hai ba thước, đối với người bình thường hay là võ giả võ đạo cảnh mà nói thì có lực uy hiếp rất lớn, cả đàn tấn công một lúc, cho dù là cao thủ tiên thiên cảnh cũng sẽ gặp nguy hiểm, nhưng đối với cường giả Địa Giai cảnh mà nói thì thì cho dù không lấy được thứ gì cũng có thể dễ dàng giết chết, cho nên có kéo tới bao nhiêu cũng vô dụng.

Thế nhưng, Thôn Phệ Giả đã lên cấp thì lại không giống với lúc trước, phẩm cấp càng cao thì thân thể của Thôn Phệ Giả lại càng lớn, lớp vỏ bên ngoài càng cứng rắn, Thôn Phệ Giả cao phẩm giai thì ngay cả cường giả Địa Giai cảnh cũng không thể làm được gì cả.

Bất quá, Thôn Phệ Giả cao giai rất hiếm thấy, Thôn Phệ Giả mà Huyền Thiên giết chết suốt buổi tối, phần lớn đều chỉ là loại bình thường, phần nhỏ là Thôn Phệ Giả cấp thấp, ở trước mặt Linh Kiếm Địa Cấp thì cũng mềm như đậu hủ mà thôi.

Đọc truyện chữ Full