Nhưng Long Thiếu Phong thì cái trán ẩn ẩn gặp đổ mồ hôi, thần sắc kinh hãi, Hướng Thiên Tiếu tuy rằng chỉ có tu vi Thiên Giai Cảnh nhất trọng, nhưng mà lực lượng quyền cương mạnh không thể tưởng tượng.
Long Thiếu Phong cũng là thiên tài, cùng cảnh giới cơ hồ vô địch thủ, nhưng mà lực công kích kém Hướng Thiên Tiếu một bậc.
Cuối cùng quảng trường, Đằng Long Điện!
Trong điện đang ngồi hai người, một là trung niên nhân tuổi chừng bốn mươi, thân hình cao lớn, hai đầu lông mày để lộ ra một cỗ khí tức thượng vị giả.
Một người khác là thanh niên mười tám mười chín tuổi, làn da cực kỳ trắng nõn, nhìn bề ngoài có chút âm nhu, trong tay cầm một cây quạt giấy giấy, tuy là phong độ nhẹ nhàng, nhưng có chút hương khí.
Cửa điện mở rộng ra, từ trong điện có thể thấy tình huống đi ra bên ngoài quảng trường nhưng bởi vì ánh sáng mạnh yếu, bên ngoài quảng trường lại không nhìn thấy bên trong.
Thanh niên âm nhu đong đưa quạt giấy trong tay, ánh mắt nhìn Hướng Thiên Tiếu cùng Long Thiếu Phong chiến đấu bên ngoài nói:
- Long gia chủ, lệnh đồ sợ là phải thua, ai, nếu là công tử của ngươi thì không được. Ai để cho hắn làm càn trong long gia như thế.
Trung niên nhân đúng là Long gia gia chủ Long Đãng Thanh, hắn nhíu mày.
Thanh niên âm nhu nói:
- Long gia chủ, ta đã nói những gì xin ngươi hãy cân nhắc, ta cáo từ trước, bổn công tử thay ngươi quét sạch đem bọn họ miễn cho Long gia chủ khó xử, thời gian càng kéo dài, Long lão gia chủ sẽ phát hiện.
Hướng Thiên Tiếu chiến đấu cùng Long Thiếu Phong đã tiến nhập tình tạng mấu chốt.
Thình thịch thình thịch- - phanh!
Long Thiếu Phong liên tục tiếp Hướng Thiên Tiếu thi triển hơn sáu mươi chiêu, rốt cục bị một quyền oanh trúng, thân thể như là một phát đạn pháo trong nháy mắt liền bị oanh ra vài trăm mét.
So sánh với Phách Công Tử, Long Thiếu Phong chỉ hơn là tiếp được thêm ba bốn chiêu.
- Phong thiếu gia...
. . .
Tất cả đệ tử Long gia đều thét lên một tiếng kinh hãi, không ít trưởng lão cũng đều biến sắc.
Long Thiếu Phong là đệ tử thân truyền của gia chủ Long Đãng Thanh, có tu vi Thiên Giai Cảnh tam trọng. Ngay cả hắn cũng không chống lại được thì ngoại trừ cường giả Thiên Giai Cảnh trung kỳ, Long gia không người nào có thể ngăn cản Huyền Thiên, Hướng Thiên Tiếu...
Nhưng mà cường giả Thiên Giai Cảnh trung kỳ trong thế lực nhị phẩm có ai không phải người danh chấn Thần Châu nhiều năm, nguyên một đám quyền cao chức trọng, đứng ở tồn tại đỉnh phong?
Bốn hậu bối đi tới để cho cường giả Long gia Thiên Giai Cảnh trung kỳ xuất hiện, việc này nếu như truyền tới miệng của vũ giả Thần Châu thì đối với Long gia tuyệt đối là chuyện tổn hao nhiều thể diện.
Vì thế, dù cho có Thiên Giai Cảnh trung kỳ Thái Thượng trưởng lão đã xuất động cũng không có hiện thân, chỉ đang âm thầm quan sát thế cục, không phải vạn bất đắc dĩ, sẽ không hiện thân xuất thủ với hậu bối.
Trong lúc đệ tử Long gia kinh hô thì trong đại điện lao ra một thanh niên tuổi chừng mười tám mười chín tuổi.
Vẻ mặt hắn sạch sẽ tuyết trắng, thần sắc âm nhu, nhưng thân ảnh nhanh như điện. Thủ chưởng tuyết trắng duỗi ra một cái đặt lên trên người Long Thiếu Phong đang bay ngược trên không trung.
Thân thể Long Thiếu Phong bạo lập tức ngừng lại, vừa quay đầu lại nhìn thấy thanh niên âm nhu liền cảm tạ:
- Đa tạ Đỉnh Công Tử!
Đỉnh công tử!
Thanh niên thanh niên này không ngờ là một trong ngũ đại công tử yêu nghiệt Thần Châu, hắn xuất thân từ hậu bối đệ nhất thiên tài Chu Đỉnh Hư nam vực Chu gia.
Đỉnh Công Tử có chút gật đầu, cũng không trả lời, thân thể như gió phiêu nhiên về phía trước, thân thể Long Thiếu Phong rơi xuống mặt đất.
Thân thể Đỉnh Công Tử nhìn như bay bổng đấy nhưng mà tốc độ lại hết sức cực nhanh, nháy mắt đã tới phía trước Hướng Thiên Tiếu.
Đỉnh công tử không nói một lời đã ra tay quất tới Hướng Thiên Tiếu, một chưởng đánh ra một đạo chưởng ấn trong suốt.
- Người nào?
Hướng Thiên Tiếu hét lớn một tiếng, trong mắt chiến ý càng đậm, hắn cũng không có nghe được thanh âm của Long Thiếu Phong, cũng không biết người trước mắt chính là Đỉnh Công Tử bên trong ngũ đại công tử yêu nghiệt của Thần Châu.
Nhưng mà hắn cảm nhận được khí tức nguy hiểm trên người nam tử âm nhu này.
Lúc nói chuyện, Hướng Thiên Tiếu đồng thời oanh một quyền đi ra ngoài, quyền cương nổ bắn ra lập tức oanh trúng chưởng ấn hư không của Đỉnh Công Tử đánh tới.
Phanh - - !
Một tiếng vang thật lớn rung mạnh vòm trời trong hư không.
Bất quá hư không chưởng ấn Đỉnh công tử đánh ra cũng không lập tức bạo liệt mà là một hồi vặn vẹo như là vằn nước nhộn nhạo.
Hướng Thiên Tiếu cảm giác được lực lượng một quyền này của hắn đánh trên hư không chưởng ấn thật giống trâu đất xuống biển, như là không đánh trúng lại giống như đánh vào một vũng bùn.
Quyền cương trực tiếp xuyên thấu hư không chưởng ấn thoáng cái lực lượng tiêu tán thành hư vô.
Mà đạo hư không chưởng ấn kia thì chỉ vặn vẹo rồi tiếp tục phiêu đãng về phía Hướng Thiên Tiếu.
Hư không chưởng ấn vặn và vặn vẹo nhìn như bay bổng nhẹ nhàng nhưng Hướng Thiên Tiếu lại cảm thấy rất nguy hiểm khi chưởng ấn đè xuống khiến hư không sụp đổ, có thể nghĩ lực công kích của đạo hư không chưởng ấn này thập phần đáng sợ.
Thân ảnh Hướng Thiên Tiếu lóe lên lui về phía sau, đây là lần đầu tiên hắn bị đối thủ đánh lui.
Hư không chưởng ấn vỗ xuống chỗ đứng Hướng Thiên Tiếu trong phạm vi hơn trăm thước..
Quảng trường không kịch liệt chấn động, thậm chí chấn động rất nhỏ đều không có, tựa hồ đạo chưởng ấn này thực sự nhẹ tới cực điểm.
Bất quá khí lưu trong hư không thì vô cùng kịch liệt bắn ra tứ phương, bên cạnh mấy chục thước, một ít Địa giai cảnh cường giả lại bị khí lưu kịch liệt trực tiếp thổi bay lên. Thân thể hoàn toàn không bị khống chế bay ngược mấy chục mét, từ điểm này có thể thấy lực công kích của chưởng ấn hư không kia khủng bố như thế nào.
Hư không chưởng ấn của Đỉnh Công Tử nhìn như âm nhu, thực tế phi thường cương mãnh, chỉ là dùng hóa nhu rất đúng chỗ cơ hồ khiến người ta không thể phán đoán.
- Hướng Thiếu cẩn thận, người này có tạo nghệ rất sâu với chuyển đổi cương nhu, càng âm nhu càng cương mãnh là cường địch của ngươi.
Huyền Thiên nhắc nhở.
Thời điểm Huyền Thiên nói chuyện đã có không ít đệ tử Long gia hoan hô lên:
- Đỉnh công tử! Đỉnh công tử! Đỉnh công tử!
Huyền Thiên cùng Hướng Thiên Tiếu liếc nhau thế mới biết nam tử âm nhu này không ngờ là một trong ngũ đại công tử yêu nghiệt của ngũ đại công tử Đỉnh Công Tử Chu Đỉnh Hư. nguồn
- Đỉnh công tử phải gọi là Hư công tử mới đúng, cùng bề ngoài thập phần xứng, bất quá chưởng lực của hắn nhìn như âm nhu, kì thực cương mãnh phi phàm. Danh tiếng của Đỉnh công tử quả xứng với thực!
Huyền Thiên quan sát Đỉnh Công Tử thầm nghĩ trong lòng.
Hướng Thiên Tiếu cũng đang quan sát lấy Đỉnh Công Tử, chiến ý bên trong hai mắt rất nhanh tăng lên, nói:
- Rốt cục có được một kẻ có thể cho ta lấy ra bản lĩnh thật sự, nhìn thực lực từ một chưởng vừa rồi của ngươi còn mạnh hơn Vương Bát công tử Bắc Vực một ít, nhưng không biết có thể mạnh được bao nhiêu!
Đỉnh Công Tử đưa tay cắm quạt giấy vào dây lưng quần, động tác chậm rì rì đấy, ánh mắt hắn hướng nhìn lướt qua bốn người Huyền Thiên.