Hư thiên bí cảnh bên trong nổi danh nhất là Nhất địa, nhị hải, tam phúc địa! Những nơi này chính là các nơi mà Thí luyện giả đến nhiều.
Nhất địa chính là được xem là trung tâm của Hư thiên bí cảnh Hỗn mang lãnh địa. Nơi này cũng như tên, chiếm lấy một vùng đất to lớn không biết có bao nhiêu, bên trong không gian thậm chí còn lớn hơn nhiều, bên trong hỗn loạn các loại lực lượng bá đạo không ngừng diễn biến thay đổi, cái tên Hỗn mang từ đó mà thành. Nơi này muốn đi vào đều là người có năng lực lớn vô cùng!
Nhị hải phân biệt là Toái hư hải và Hộ thiên hải. Toái hư hải cái tên là vì nó được bao lấy bởi Hư không loạn lưu, về phần Hộ thiên hải tên thì gắn liền với một cái truyền thuyết, đại hải này chính là nơi cung cấp lực lượng cho Hư thiên bí cảnh tồn tại, nếu không có nó thì Hư thiên bí cảnh cũng bị sụp đổ, nơi này cũng vô cùng bí ẩn, trong Hư thiên bí cảnh người biết vị trí của nó truyệt đối không quá hai mươi người, vô cùng bí ẩn.
Tam đại phúc địa phân biệt là Luyện tâm cốc, Huyết thiên địa cùng Đạo trần hồ. Đây là ba nơi thích hợp nhất đối với các Thí luyện giả khi mới đi vào Hư thiên bí cảnh này, Luyện tâm cốc là nơi tu luyện linh hồn cùng với tâm tính, Huyết thiên địa là nơi huyết khí trùng thiên thích hợp cho việc luyện nhục thể, đương nhiên không phải ai cũng có thể chịu đựng được sự đáng sợ trong đó, huyết khí trong đó một phần chính là của Thí luyện giả bỏ mạng! Đạo trân hồ là là nơi thích hợp cho Thí luyện giả ngộ ra đạo của bản thân, nơi này đồng dạng vô cùng quan trọng.
Sáu địa điểm trên thì thông thường sẽ không có Thí luyện giả như Vũ Thiên Quân như thế hướng thẳng đến Hỗn mang lãnh địa, Thí luyện giả sẽ tìm đến Tam đại phú địa đầu tiên, sau đó chính là nhị hải, nó giống như một đạo vô hình bàn tay sắp đặt, Thần thể trước đó hàng lâm cũng là đến gần Toái hư hải, Bản thể cũng là hướng đến gần cái kia hư vô phiêu miểu bí ẩn Bổ thiên hải! Đương nhiên là nhờ Nghĩ Hậu đưa cho hắn bản đồ của Hư thiên bí cảnh nên mới biết, nói là như vậy thế nhưng hôm nay có một người đến Hỗn mang lãnh địa, sau năm ngày chờ Ma thể đến thì Bản thể cùng Thần thể lại nhìn thấy một người khác, một người kỳ lạ đến Hỗn mang lãnh địa, người này không sai biệt lắm cũng nên là một cái Thí luyện giả!
Người này là nam tử thanh niên y phục quái dị, quần chất liệu kỳ lạ bó sát, áo trắng lại là dạng cài cúc chỉ dài đến ngang hông, chân đi giày đen có dây buộc kỳ quái, tóc cắt ngắn(Quần jean áo sơ mi đó, giày loại bình thường, ngại tả) đang kỳ lạ đánh giá hoàn cảnh xung quanh giống như một cái tò mò bảo bảo, làm cho Vũ Thiên Quân kinh hãi đó là người này tu vi, Thánh tổ bước thứ chín cùng hắn tương xứng! Hắn đây là lần đầu tiên gặp cái quái vật không kém bản thân.
Vũ Thiên Quân nhìn thấy đối phương thì đối phương cũng nhìn thấy hắn sau đó hắn chắc chắn nhìn thấy trên mặt đối phương sự kinh ngạc sau đó là kinh hỉ rồi “ầm” một tiếng, người kia dậm chân lao về phía Vũ Thiên Quân, tốc độ hoàn toàn là dựa vào nhục thể, không kém chút nào hắn tốc độ phi hành!?!
“A...@$%$$%”. Người kia lao lên giống như mất đà lao về phía Vũ Thiên Quân kinh hô lên một tiếngrồi lẩm bẩm cái gì đó rồi như muốn đâm thẳng đầu vào đỉnh núi nơi Vũ Thiên Quân bản thể đang đứng.
“Úy!”. Vũ Thiên Quân cũng giật mình, một cái Thánh tổ bước thứ chín lại giống như không có năng lực khống chế lấy lực lượng của mình? Hắn vội vươn tay nắm lấy đối phương tay trái, vận dụng nhu lực kéo hắn lại đứng bến cạnh mình, lúc này mới nhìn kỹ người mới đến này. Người này huyết khí thậm chí không kém Bản thể, khuôn mặt không quá đẹp trai, xem như cũng dễ nhìn, đem so với hắn thì kém xa tít tắp, nhưng làm cho hắn thấy kỳ lạ là người này khuôn mặt giống như đang không ngừng biến đổi sắp xếp lại, công thêm hắn tu vi giống như đang tùy thời kéo lên kia... Quái dị!
“Phù...”. Người kia thở ra một hơi rồi nhếch mép cười cười nhìn Vũ Thiên Quân vươn tay đối với hắn. “@#$%%$^...”. Nói gì đó hắn không hiểu.
“Ta là Vũ Thiên Quân!”. Hắn vươn tay cùng người kỳ lạ kia bắt tay nói. Chỉ là người kia cũng là kinh ngạc nhìn hắn sau đó nhận ra gì đó lắc lắc đầu chỉ chỉ mình rồi chỉ chỉ hắn lắc đầu ngón tay, ý nói bọn hắn khác biệt sau đó liếc nhìn xung quanh thở dài.
“Ồ..”. Vũ Thiên Quân đương nhiên hiểu nên cũng không mấy kinh ngạc nữa, bọn hắn ngôn ngữ là khác nhau ah. Lắc đầu cười cười, hắn một ngón tay lấy tốc độ kinh thiên chỉ vào trán người kia, nhưng làm hắn cũng kinh hãi không ít là người kia quyền đầu lấy tốc độ không kém hắn đã đặt lên ngực hắn, tên này... Vũ Thiên Quân con ngươi co rụt sau đó lại cười cười lắc đầu, ngón tay lực lượng truyền ra đánh lên trán người kỳ lạ, hắn là muốn truyền cho hắn một chút truyền thừa ký ức ah! Người kia có lẽ cũng đã nhận ra hắn không có ác ý nên cũng thu tay lại không công kích hắn.
“Huh!...”. Người kỳ lạ nhắm mắt lại cảm nhận ký ức mà hắn truyền vào không chút đề phòng, hơn một khắc sau thì hắn mới mở mắt ra, ban đầu mờ mịt một chút sau đó dần sáng lên, nhìn xung quanh một vòng như nhớ lại gì đó sau đó lại nhìn Vũ Thiên Quân.
“Đa tạ!”. Tuy chỉ có hai từ nhưng trúc trắc không rõ, người kia mới lần đầu sử dụng ngôn ngữ này nên có chút không quen.
“Ta là Vũ Thiên Quân!”. Vũ Thiên Quân lúc này vươn tay ra theo kiểu của người kia cười nói. Tuy rằng không biết người này là ai nhưng kẻ này chắc chắn là một kẻ đại tài, thiên phú kinh khủng, cộng thêm nữa đó là kẻ này chính xác cũng là Nhân tộc, một cái Hoàn mỹ Nhân tộc!
“Gọi ta là Cường!”. Thanh niên kỳ lạ kia nói, đã bớt trúc trắc đi nhiều vươn tay bắt tay Vũ Thiên Quân nói. “Không ngờ ta một lần thử nghiệm đã bị ném đến nơi này xem ra là thế giới của những tu giả bị lãng quên rồi!”. Hắn lắc đầu đắng chát nói, việc bị “ném” đến đây có lẽ với hắn vô cùng đau khổ, Vũ Thiên Quân thậm chí còn thấy trong mắt hắn bi thương.
“Nơi này là Hư thiên bí cảnh, sau mười năm sẽ đóng lại, mười năm sau ngươi sex có thể trở về nơi ngươi đã đến!”. Vũ Thiên Quân thấy vậy thì nhếch mép nói.
“Mười năm?”. Cường quay đầu nhìn hắn lại lắc đầu. “Đời người được mấy cái mười năm? Khi ta trở về...”. Hắn lắc đầu có chút chán nản.
“Ồ? Mười năm bất qua chỉ là một cái chớp mắt, ngươi có gì phải bi lụy như vậy?”. Vũ Thiên Quân thấy vậy thì càng thấy thú vị hỏi.
“Ah... Quên mất các ngươi là tu giả!”. Cường quay đầu nhìn Vũ Thiên Quân cười khổ. “Đối với ta việc bị ném đến nơi này có lẽ chỉ là một giấc mơ, khi ta tỉnh lại mọi chuyện có lẽ đã khác!”.
“Ngươi là thường nhân sao?”. Vũ Thiên Quân lúc này mới để ý nói. Cường giống như không phải là tu giả mà giống như một cái không được tiếp xúc với lực lượng.
“Thế giới của ta cũng có tu giả, chỉ là so với ta lúc này, những tu giả đó bất quá như con sâu nhỏ bé mà thôi, có lẽ Địa cầu nơi ta đang sống kia còn không chịu nổi một quyền của ta!”. Cường nhìn đôi bàn tay của mình nói.
“Địa cầu?”. Vũ Thiên Quân nhắc lại. Huh, có lẽ là một cái tinh cầu nào đó không có tu luyện giả, một cái nhỏ yếu tinh cầu mà thôi. “Trước cho ngươi biết chút hoàn cảnh...”. Vũ Thiên Quân lại truyền cho Cường ký ức của tinh không bên ngoài cùng với Hư thiên bí cảnh tin tức mà hắn biết, người này đáng để hắn kết giao chứ.
“...”. Cường nhíu mày một cái khi nhận lấy tất cả tin tức này, sau hơn hai canh giờ hắn mới một lần nữa tỉnh lại nghi hoặc nhìn Vũ Thiên Quân. “Ngươi tại sao phải giúp ta? Thế giới của ngươi giống như không nên tin người dễ dàng như vậy chứ?”.
“Ha ha! Không hẳn! Ta cả thấy ta và ngươi có duyên!”. Vũ Thiên Quân cười lắc đầu nói. “Mặt khác cho dù ta và ngươi khác biệt nhưng chúng ta đều cùng là Nhân tộc, mặt khác ta cảm thấy cùng ngươi kết giao cũng không phải không được, bằng hữu của ta cũng không nhiều!”.
“Ah...”. Cường kinh ngạc một tiếng rồi cười cười nhìn Vũ Thiên Quân. “Vậy chúng ta xem như là bạn rồi!”. Ở nơi kỳ quái huyền ảo, nguy hiểm khắp nơi này, có một người bạn có lẽ cũng không sai, mặt khác hắn đến đây cũng không có gì mang theo, cũng đâu phải sợ người khác tính toán, nếu là muốn mạng hắn thì Vũ Thiên Quân trước đó đã không giúp hắn nhiều như vậy.
“Vậy chúng ta cũng nên một lần kết giao đầy đủ ah!”. Vũ Thiên Quân cười nói, bàn tay hoa lên một bình rượu lớn xuất hiện, bên trong đương nhiên là Lôi kiếp tửu rồi.
“Mùi thật nồng...”. Cường liền cười một tiếng nói. “Hắc hắc! Trước đó tránh đi một bầy dã thú khổng lồ, theo như ngươi nói thì chúng nên là Hung thú rồi, đợi ta một lát!”. Cường đứng lên nhảy xuống đỉnh núi, vẫn là thô bạo như vậy nhục thân lực lượng, hắn lao đi như một bóng đen lách đi.
“Người này...”. Vũ Thiên Quân chưa kịp nói gì thì Cường đã biết mất thì lắc đầu cười cười, tên kia có lẽ là một người sảng khoái, không sai biệt lắm mới hơn nửa tháng Hư thiên bí cảnh mở ra, lấy tên kia chỉ là một cái “phàm nhân” đến nơi này đã thích ứng được như vậy, tâm tính đáng sợ, cộng thêm kẻ này thiên phú... Nếu là kẻ địch chỉ sợ sẽ đáng sợ vô cùng.
“Ầm”. “Ầm!”. Chưa đến nửa canh giờ sau dưới núi rừng cây to lớn vang lên tiếng động mạnh, từ trên cao có thể thấy như là có một cái cự thú to lớn chạy chồm va vào cổ thụ bên dưới, tốc độ rất nhanh, va vào không ít cổ thụ... Bất chợt “cự thú” kia đổi phương hướng, đích hắn hướng đến có lẽ là một cái hồ lớn.
“Huh!”. Vũ Thiên Quân đang đứng trên lên phi thân về phía hồ lớn, chỗ đó làm nơi bọn hắn kết giao ăn uống cũng không sai. Lấy hắn tốc độ phi hành đương nhiên nhanh hơn Cường đang chạy kia, chỉ là cũng không nhiều, có thể thấy tên kia cho dù chạy cũng là nhanh đến khó hình dung.
“Ầm!”. Vũ Thiên Quân đang thú vị đánh giá hồ nước thì phía sau vang lên một tiếng “rầm”. Một cái kỳ quái động vậy bị Cường ném xuống đất, đây là một cái nhìn như hươu cao cổ nhưng móng vuốt lại như hổ, đặc biệt trên đầu lại như có hai cái sừng tím nhưng bị bẻ gãy, hàm răng sắc bén, Vũ Thiên Quân cũng không biết nên gọi nó là gì.
“Chậc! Thấy con này có vể nhiều thịt, lại khá giống Hươu cao cổ ở Địa cầu của ta, xem như nó may mắn!”. Cường chép miệng một cái nói.
“Ồ?”. Vũ Thiên Quân kinh ngạc, xem ra nơi Địa cầu kia cũng có nhiều chỗ tương đồng với Tinh không vô tận. “Úy! Ngươi là gì?”. Lại nhìn thấy Cường đang lấy hai viên đá chọi vào nhau thì kinh ngạc hỏi.
“Tạo lửa!”. Cường không mấy để tâm vẫn chăm chú lấy hai viên đá đập vào nhau nói, bộ dạng ta sắp thành công.
“Ách!”. Vũ Thiên Quân mặt hắc tuyến gân xanh nổi lên đen kịt, tay trái vung lên bên cảnh một cái địa thụ lập tức bốc hỏa, tên kia giống như không biết vận dụng tu giả hỏa diễm.
“Ah! Chút nữa quên mất các ngươi tu giả có đặc thù!”. Cường giống như nhớ ra gì đó vỗ chán nói. “Haizzzz, mấy năm tới cần học một chút thủ đoạn của tu giả mới được, khi tỉnh lại chắc có nhiều chuyện thú vị!”. Hắn lại như nghĩ đến cái gì đó hắc hắc cười, Vũ Thiên Quân giống như nhìn thấy có chút gì đó... vô sỉ!
“Ha ha! Bằng hữu ah, nướng thịt ta là Hành gia, để ta trổ tài, đảm bảo ngươi ăn ngon!”. Vũ Thiên Quân cười cười nói sau đó vung tay lên. Hung thú to lớn dài có hơn ba mươi trượng bị hắn ném về phía hồ, thân hình cũng nhảy lên về phía đó, đương nhiên là nên bắt đầu chế biến, tẩm ướp trước khi nướng thịt rồi.
“Huh...”. Cường mắt lóe lên. “Sau này phải học hết thủ đoạn của tu giả ah!”. Hắn cười hắc hắc nói.
Lại nói đến Ma thể đang hướng đến Hỗn mang lãnh địa, mặc dù đã biết Hư thiên bí cảnh hoàn cảnh, địa hình... nhưng lấy hắn khả năng muốn một đường chạy đến Hỗn mang lãnh địa cũng mất hơn một tháng, đây là đối với hắn đã có Thánh tổ bước thứ bảy đỉnh phong tu vi, nếu là Thí luyện giả khác thời gian nay chắc chắn dài hơn rất nhiều, một phần là khoảng cách, một phần chính là thực lực, tu vi tương ứng khi đi vào Hư thiên bí cảnh này.
Ma thể cho dù đã cẩn thận từng chút một tránh đi nguy hiểm chạy đến Hỗn mang lãnh địa, lấy hắn chỉ có Thánh tổ bước thứ bảy tu vi nếu là ở ngoại giới thì chính là đỉnh phong rồi, nhưng ở Hư thiên bí cảnh mới ở cấp trung thượng mà thôi, dù sao chiến lực của hắn không kém Đại Thánh. Chỉ là hôm nay hắn không thể không dừng lại, hắn gặp kẻ địch, kẻ cùng Vũ Thiên Quân hắn có khá nhiều gặp gỡ - Nhị Thánh Hậu của Thánh tộc, chỉ là nàng lúc này cùng Vũ Thiên Quân vị trí đảo ngược rồi, nàng tu vi chỉ có Thánh tổ bước thứ nhất, Vũ Thiên Quân Ma thể lại có Thánh tổ bước thứ bảy đỉnh phong, vị trí thay đổi nhiều lắm.
“Hắc hắc! Chúng ta gặp mặt rồi Nhị Thánh Hậu!”. Ma thể thân hình như bóng ma đã đứng trước mặt Nhị Thánh Hậu, nàng đang cẩn thận đánh giá xung quanh ah!
“Ngươi...”. Nhị Thánh Hậu thấy người đến thì khuôn mặt xinh đẹp khẽ run lên, thân hình yểu điệu cũng nhẹ run, kẻ kia một lần nữa đứng trước mặt nàng nhưng hắn tu vi.. Nàng có thể cùng hắn là địch?
Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: