TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ma Thần Thiên Quân
Chương 479: Tiểu xung đột. Có chút quen mắt

Người đăng: ๖ۣۜĐế ๖ۣۜThanh

Thiên Quân đi thuộc dạng cưỡi ngựa xem hoa, đánh bậy đánh bạ lại đi đến một chỗ Vạn hoa các, hắn nhớ không nhầm thì chỗ này chính là cái kia Thần Âm tiên tử thiết yến đi? Tò mò bên dưới hắn liền bước chân đi vào. Bên trong nhưng đã có rất nhiều nhân khí.

Hắn lúc này đúng là cũng không có mang lên mạng che mặt, có không ít ánh mắt nhìn đến hắn đầy kinh diễm, mị nhãn như tơ một đám như muốn câu dẫn hắn, bất quá đi đến chỗ này cơ hồ đều là thiên tài, bọn hắn cũng liền tiết chế rất nhiều, cũng chỉ nhìn nhiều một hai cái, cũng không có hành động quá lớn nào. Thiên Quân cũng xem như được thuận tiện.

“Cái này Thần Âm tiên tử đúng là nổi tiếng nha, còn hai ngày nữa mới đến ngày thiết yến đã mà đã đứng nhiều người như thế, xem ra Thần Âm cũng không phải hư danh!”. Thiên Quân âm thầm cảm thán, có một số tu giả tu luyện âm đ*o công pháp, bọn hắn công kích đều như vô hình vô chất, sử dung âm thanh công kích đúng là vô cùng quỷ dị cùng mạnh mẽ, nhất là Linh hồn công kích, Âm công cường giả hầu hết đều có công kích linh hồn mạnh mẽ, bọn hắn linh hồn lực thông thường cũng là vượt xa thường nhân, có thể nói là một dạng đặc thù tu giả. Mặt khác những kẻ tu Âm công này còn có một bản sự khác được người hoan nghênh là giúp cho tu giả yên tĩnh, đạt được lĩnh ngộ trạng thái... Đạt được thường nhân khó dò công dụng, nghe nói qua cái này Thần Âm tiên tử đúng là có khả năng này, có chút nghịch thiên.

Thần Âm tiên tử nghe nói là đệ tử kiệt xuất của Ngũ nhạc Cầm tông, tông này cũng chỉ là Thánh địa mà thôi, chỉ là nhân mạch vô cùng rông lớn, có không ít quan hệ thông gia với Thần địa, thuộc vào dạng vô cùng được hoan nghênh. Lý do vô cùng đơn giản đó là cái này Ngũ ngạc Cầm tông tám thành đệ tử đầu là nữ tu, mà lại đều là quốc sắc thiên hương, nghiêng nước nghiên thành mỹ nhân, tỉ như cái này Thần Âm tiên tử cũng là mục tiêu theo đuổi của không ít thiên kiêu tuấn kiệt, Thiên Quân lúc này đã được chứng kiến điều này.

Vô Hoa các sở hữu bảy tầng, ở giữa nhưng lại tồn tại một cái giếng trời thông thiên, nếu là thông thường Vô hoa các cũng không có người, mỗi vạn năm mới có thể mở ra một lần, lần này nhưng là bị Thần Âm tiên tử mượn lấy dùng làm nơi thiết yến, năng lượng cũng không nhỏ. Vô hoa các này cũng rộng lớn vô cùng, theo như Thiên Quân thấy thì có thể đồng thời chứa ba vạn người cũng không thành vấn đề, lúc này đúng là cũng có không ít người đến, bọn hắn đương nhiên đều là ở chờ đợi.

“Dừng lại!”. Thiên Quân đang đi vào Vô hoa các, thấy tầng một số lượng tu giả đúng là không ít liền muốn đi lên tầng hai thì đột nhiên một tiếng quát truyền đến cản đường hắn đi, một cái thanh niên tuấn lãng cao lớn, mi mắt như kiếm mặc lục y đứng chắn trước mặt Thiên Quân. Dĩ nhiên là có ý định chắn đường.

“Có chuyện?”. Thiên Quân như cười không phải cười lạnh nhạt nói. Một cái Thánh tổ bước thứ tám, thật đúng là không tầm thường, tên này chỉ e cũng là đỉnh cấp thiên kiêu cấp bậc.

“Thần Âm tiên tử thiết yến mời toàn thể thiên kiêu trong thiên hạ nhưng không phải ai cũng có khả năng tham dự, bọn ta lập ra quy định phân tầng, ngươi thực lực không đủ đi đến tầng hai, ở lại tầng một này đi!”. Thanh niên lục y nhàn nhạt nhìn Thiên Quân như thượng vị giả nhìn xuống sâu kiến nói. Cái loại cảm giác ưu việt này không biết hắn từ đâu mò đến, Thiên Quân thậm chí còn nhìn thấy trong mắt kẻ này tí ti ghen tị cùng sát khí, còn không biết chỗ nào chọc phải tên này.

“Bọn ta? Ha ha, Vô hoa các này giống như là của Long tộc dựng lên đi, như thế nào lại đến phiên các ngươi lập ra quy củ?”. Thiên Quân nghe vậy thì có chút nhướng mày cười nhạt nói. Thanh niên lục y biểu hiện đúng là làm Thiên Quân chán ghét, nếu không phải hắn không muốn có rắc rối thì đã một tát chụp chết đối phương rồi.

“...”. Đột nhiên có chút va chạm, Thiên Quân hai người liền thành một chỗ được để mắt đến, Thiên Quân có thể cảm thấy rõ ràng có nhiều ánh mắt diễu cợt nhìn về phía hắn, không biết là có ý gì. Bất quá trong lòng hắn cũng chỉ cười lạnh mà thôi, hắn không thích phiền phức chứ không phải là sợ, đám thiên kiêu này còn chưa đủ tư cách cùng hắn gây phiền phức đâu.

“Ngươi nói không sai! Vô hoa các là do Long tộc ta lập nên, quy củ này cũng được Long tộc ta đồng ý!”. Thanh niên lục y còn chưa nói thì từ trên tầng bảy Vô hoa các vang lên một tiếng lành lạnh truyền xuống bên dưới. Nói là một cái hoàng kim long bào y phục thanh niên, khí tức mạnh mẽ thình lình là một cái Thánh tổ bước chín đỉnh phong.

“Hít... Long Nguyên Hải! Thiên kiêu bảng thứ mười hai, hắn cũng đến đây?”. Từng tiếng hút khí lạnh vang lên ở tầng một, một cái tu giả kinh hô nói. Long Nguyên Hải cái tên này có được danh tiếng vô cùng lớn đây.

“Hóa ra là hắn, không trách lại có quy định này!”. Có kẻ khác kinh ngạc nói. Sau đó nhiều cái nhìn về phía Thiên Quân ánh mắt có chút biến hóa vi diệu, bất quá trong đó nhiều nhất là diễu cợt cùng cười trên nỗi đau của người khác. Thiên Quân từ trước khi bước vào Vô hoa các này đã thu hút không ít mỹ nhân mị nhãn, đây có lẽ cũng là lỳ do dẫn đến có mấy cái Thiên kiêu không nhìn vừa mắt, lục y thanh niên đương nhiên là một trong số đó.

“Vô hoa các cũng chỉ là tạm thời dựng lên nhưng lần này là đích thân Thần Âm tiên tử đánh ra Thần Âm, càng ở trên cao càng có khả năng thu được chỗ tốt nhưng cũng chịu đến áp lực càng thêm to lớn, quy định đặt xuống chỉ là xem thực lực của mọi người thế nào, là mục đích tốt, đạo hữu nếu muốn đi lên tầng hai thì cần thực lực nhất định!”. Đột nhiên một giọng nói như oanh như yến lanh lảnh vang lên, rõ ràng là một cái nữ nhân. Bất quá giọng nói truyền đến nhưng lại không có thấy người ở chỗ nào, chỉ có một hai cái có thể xác định vị trí của nữ tử kia, Long Nguyên Hải hơi chút nhìn sang một cái nữ tử mang khăn che mặt trên tầng bảy, nói đương nhiên là nàng, bất quá không mấy ai biết thôi.

“Đa tạ cô nương!”. Thiên Quân hơi chút ngẩng đầu nhìn lên tầng bảy cười cười. Hành động này rơi vào trong mắt mấy người thì đều lóe lên kinh ngạc, Thiên Quân lại nhìn ra được nói là nữ tử kia?

“Hừ!”. Lục y thanh niên không nhận ra nữ tử kia từ đâu phát ta âm thanh nhưng hắn có thể nghe được thanh âm kia là ai, nhất thời hừ lạnh một tiếng, Thiên Quân lập tức cảm nhận được một đạo công kích đánh vào thức hải của mình.

“Hử? Ta giống như còn chưa có chỗ nào đắc tội các hạ đi?”. Thiên Quân hơi chút nhíu mày lạnh lùng nói. “Đến mà không đáp lễ cũng không phải phong cách của ta!”. “Xuy!”. Đơn thuần nhất linh hồn công kích mà thôi, một đạo linh hồn hóa tuyến từ Thiên Quân mi tâm lập tức đánh về phía Lục y thanh niên.

“Khực...”. Lục y thanh niên kinh hãi, hắn công kích linh hồn đánh vào Thiên Quân thức hải lại như nước vào biển, một chút bọt sóng cũng không gây nên, tiếp đó một đạo như là kinh lôi nổ vang trong thức hải của hắn, Thần hồn chớp mặt trọng thương, chủ hồn kêu rên đau đớn, hắn cũng lập tức lùi lại ho ra một ngụm màu, ánh mắt đầy kinh hãi nhìn về phía Thiên Quân. Hắn có mơ cũng không đoán được Thiên Quân lại cường đại như thế. Thế nhưng ngay sau đó kinh sợ ánh mắt liền biến đổi thành oán hận vô cùng, bất quá hắn cũng không dám xuất thủ nữa.

“Một chút tiểu xảo còn không nắm giữ được thì đừng ra ngoài rêu rao!”. Thiên Quân lạnh lùng liếc sang lục y thanh niên chậm rãi nói, nói đoạn thì cũng nhấc chân bước lên tầng thứ hai. Nếu đã dựa vào thực lực đi lên Vô hoa các này thì hắn cũng không cần ở dưới mấy tầng này, tầng bảy chỗ nhiều mà lại cũng thoải mái hơn nhiều.

“Thật mạnh...”. Biến cố bất ngờ lập tức khiến cho những kẻ đang quan sát đều kinh hãi không thôi, Lục y thanh niên kia nhưng cũng là một cái thiên kiêu mạnh mẽ, thế mà tại trước mặt Thiên Quân lại không thể chịu được một kích. Bọn hắn lập tức đánh giá lại Thiên Quân một lần, đây dĩ nhiên không phải là một cái tiểu bạch kiểm mà bọn hắn nghĩ đến trước đó. Tiểu bạch kiểm này chỉ e cũng là một vị bất thế thiên kiêu ít người biết đến.

“Táp..”. “Táp...”. Thiên Quân đơn giản đánh lùi Lục y thanh niên thì liền không có ai tìm nhục đến cản hắn, hắn hai tay để sau lưng như công tử ca đi dạo cứ như thế chầm chậm nâng từng bước đi lên Vô hoa các tầng trên, cho dù hắn bước lên tầng thứ sáu cũng không có lấy một người ngăn cản, xem ra việc hắn đánh thương lục y thanh niên kia cũng chứng minh được thực lực của hắn có thể đặt chân Vô hoa các tầng thứ sáu. Chỉ là tầng thứ sáu cũng không phải ý định của hắn, tiếp tục cất bước đi lên tầng thứ bảy.

“Đạo hữu dừng bước!”. Lúc này rút cục có người cản lại Thiên Quân bước chân, cũng là một cái Thánh tổ bước thứ tám, một thấn hôi y có chút cũ nát, chỉ là khí tức thâm trầm vô cùng, so với cái kia Lục y thanh niên chỉ mạnh không yếu. “Vô hoa các tầng thứ bảy đều là Thánh tổ bước thứ chín, bọn hắn không để đạo hữu đơn giản như vậy đi lên đâu!”. Hắn có vẻ chân thành nói.

“Đa tạ!”, Thiên Quân hơi chút quay đầu cười nói. “Bất quá như vậy là được rồi!”. Hắn cười nhạt kết thúc thì tu vi cũng thả ra, Thánh tổ bước thứ chín khí tức lập tức tràn ngập, bức cho cái kia hôi y Thanh niên cũng phải giật mình lùi lại sau đó liền cười khổ, lắc đầu.

“Là ta lo chuyện không đâu rồi!”. Hôi y thanh niên cười xấu hổ nói, sau đó lùi lại chỗ ban nãy đang ngồi. Thiên Quân tu vi là Thánh tổ bước thứ chín đương nhiên có khả năng đặt chân tầng thứ bảy, cho dù là bọn người Thiên kiêu như Long Nguyên Hải cũng không có lý do bác bỏ, dù sao đây cũng là quy định do chính bọn hắn đặt ra.

Thiên Quân gật đầu một cái rồi lại chắp tay bước lên tầng thứ bảy, trên này số lượng người cũng không ít, cũng có hơn bốn mươi cái tu giả, không những thế đều là Thánh tổ bước thứ chín Thiên kiêu! Cái cao tuổi nhất mà Thiên Quân nhìn thấy không quá một ngàn tuổi, bọn này thiên phú dĩ nhiên là vô cùng cao.

“...”. Đánh giá một chút tầng thứ bảy, đều là bày đặt một số bàn ghế, Thiên Quân ánh mặt đảo qua liền nhìn thấy cái kia Long Nguyên Hải, cái sau cũng hơi nhìn sang hắn, hai con mắt khẽ híp lại, bất quá Thiên Quân cũng không để ý mà quay đầu nhìn sang một cái nữ tử tố y mang khăn che mặt đang ngồi một chỗ chậm rãi uống trà, nhìn thấy thì hắn cũng cười nhạt đi lại.

“Đa tạ cô nương trước đó nhắc nhở!”. Thiên Quân cười chắp tay nói. Hắn không biết nữ tử này là ai, cảm tạ cũng không có chút nào mục đích, bất quá rơi vào trong mắt những tu giả trên tầng thứ bảy này lại là cái khác ý vị, một đám ánh mắt sắc lạnh nhìn sang Thiên Quân, hắn thậm chí còn càm thấy ngứa ngứa đây.

“Ha ha, đạo hữu cũng là thiên kiêu mạnh mẽ, đi lên đây là chuyện bình thường, mấy tên kia chọc phải ngươi xem như là mù mắt!”. Nữ tử khẽ cười nói.

“Chậc! Có lẽ là như thế! Như vậy cô nương tiếp tục dùng trà nha!”. Trong khi những kẻ kia đang nhìn với ánh mắt giết người hướng đến Thiên Quân thì hắn lại nhìn sang một chỗ bàn trống khác rồi nhìn nữ tử cười nhạt nói.

“...”. Nữ tử hai mắt co lại, đây không phải sát khí hay gì đó, nàng là kinh ngạc, kinh ngạc đến ngây người, không những là nàng, đám tu giả trên tầng bảy này cũng đều kinh ngạc, cũng chỉ như thế thôi sao? Cái này giống như có chút không đúng...

Thiên Quân lại xem như không thấy, hắn đi đến một chỗ bàn trống bên cạnh cửa sổ, ánh mắt hướng nhìn ra bên ngoài Vô hoa các, cái kia Thần Âm tiên tử còn có hai ngày nữa mới đến, cái này chờ đợi đúng là có chút nhàm chán.

“...”. Thiên Quân hành động rơi hết vào trong mắt những kẻ trên tầng thứ bảy này, bọn hắn lúc đầu có chút khinh thường, sau đó lại càng cảm thấy không đúng, Thiên Quân giống như không biết cái này tố y nữ tử! Điều này có thể sao? Chỉ là sự thật trước mắt khiến bọn hắn không thể không chấp nhận, Thiên Quân không biết tố y nữ tử, mà bọn hắn cũng không biết đến Thiên Quân, vô cùng là mặt. Thiên Quân bên ngoài như bao phủ lấy một tầng sương mù, bọn hắn cái gì cũng không nhìn thấy.

“Độc Cô Kiếm! Thủy Yên Nhiên! Bọn hắn cũng đến?”. Đột nhiên một tiếng kinh ngạc từ Vô hoa các tầng thấp vang lên thu hút ánh mắt của đám người tầng thứ bảy, bọn hắn ánh mắt đều kiêng kị vô cùng nhìn xuống dưới tầng thứ nhất, chỗ đó lúc này xuất hiện một đôi nam nữ. Nam mặc hắc y thanh bào, toàn thân như kiếm, mặt mũi lạnh lùng nhưng hắn phong thần tuấn lãng, khí chất cao quý lại khiến cho bao nữ tu giả nhìn đến không thể thoát ra. Nữ lại có chút đơn điệu, nàng mặc lam y đơn giản, thế nhưng nàng lại có khuynh thế dung nhan, khí tức nhu nhược yếu đuối khiến người ta muốn xả thân che trở.

“Hừ!”. Độc Cô Kiếm hừ lạnh một tiếng, nhất thời cả tầng một cả đám tu giả đều như tỉnh lại, sau đó cũng không thèm nói một lời, trực tiếp đi lên Vô hoa các tầng cao. Đằng sau hắn Thủy Yên Nhiên cũng lập tức đi lên, bọn hắn vị trí không phải ở chỗ này.

Ba hơi thở công phu, Độc Cô Kiếm cùng Thủy Yên Nhiên liền đã đặt chân đến tầng thứ bảy, cái sau cười yếu ớt chắp tay. “Các vị đạo hữu khỏe ah!”.

“Ha hả, Yên Nhiên muội muội phong thái đúng là càng lúc càng khiến người say mê nha!”. Long Nguyên Hải là cái đầu tiên đứng dậy cười nói. Sau đó trân tầng bảy cũng đều có chút người đáp lại, cũng chỉ như xã giao mà thôi.

“Ồ? Thanh Thiên lâu đại tiểu thư, Ôn Như Thủy tỷ tỷ cũng đến rồi?”. Thủy Yên Nhiên đầu tiên nhìn thấy là cái kia tố y nữ tử thì cười nói, ánh mắt liếc sang thì nhìn thấy Thiên Quân đang thất thần nhìn ra bên ngoài Vô hoa các thì nhất thời cứng họng, dánh cười vụt tắt...

“Uhm! Yên Nhiên muội muội...”. Ôn Như Thủy cười nhẹ ngẩng đầu nhìn sang nói, bất quá nàng chợt dừng lại. Thủy Yên Nhiên cùng Độc Cô Kiếm như gặp phải định thân chú, trân trối im lặng đứng đó.

“...”. Ôn Như Thủy, Long Nguyên Hải đám người hương Thủy Yên Nhiên chào hỏi đột nhiên nhìn thấy nàng có dị trạng thì đều kinh ngạc, sau đó nhìn theo ánh mắt của nàng thì biến hóa lại có chút huyền. Mấy cái nam tử nhìn về phía Thiên Quân ánh mắt sát khí lóe lên, như Ôn Như Thủy lại là kinh ngạc lấy làm kỳ lạ, không lẽ Thủy Yên Nhiên động xuân tâm rồi?

Bất quá sau đó tầng bảy Thiên kiêu liền nhìn ra không đúng, Thủy Yên Nhiên nhìn đến Thiên Quân kinh ngạc há mồm thì thôi, Độc Cô Kiếm cũng không sai biệt, cũng là trợn mắt há mồm, thân hình run rẩy, tên kia lại khiến cho hai vị Thần tử của kinh ngạc đến mức này? Không phải cũng chỉ là một cái Thánh tổ bước thứ chín Thiên kiêu thôi sao? Soái có chút quá phận nhưng cũng không cần khoa trương thế đi?

“Huh...”. Thiên Quân như có cảm ứng thì quay đầu nhìn lại, nhìn thấy hai cái nam nữ đang nhìn chằm chằm mình thì hơi chút kinh ngạc sau đó liền quay đầu đi chỗ khác. “Kỳ quái, nhìn có chút quen mắt nhưng ta không nhớ đã gặp hai tên này đi?”. Hắn thầm nghĩ.

“...”. Thiên Quân không để ý không có nghĩa là hai người kia không để ý đến. Trước con mắt của cả đám Thiên kiêu trong Vô hoa các tầng thứ bảy, Thủy Yên Nhiên cùng Độc Cô Kiếm thân hình đều lóe lên, chớp mắt đã đứng trước mặt Thiên Quân.

“Ngươi làm sao lại xuất hiện ở đây?”. Thủy Yên Nhiên vẫn chưa hết kích động nói. Nàng ba tháng trước mới từ Hạo Thiên Thần địa đi đến đây, đương nhiên cũng nhìn qua Vô cực chiến đạo của Thiên Quân, đối với Thiên Quân đừng nói là nàng, cho dù là Thánh hiền đại năng trong Hạo Thiên Thần địa cũng bảo trì kính sợ không thôi, nàng từ Lão tổ biết được Thiên Quân tu vi cũng không phải Thần cảnh mà đặt chân Thánh tổ cảnh từ lâu rồi, chiến lực càng là vượt xa tu vi, được Lão tổ ca tụng không thôi. Nàng cũng muốn được gặp hắn một chút nhưng bị Lão tổ ngăn cản, nói hắn đang trong tu hành, nàng bất đắc dĩ nên đành thôi, đi đến Long Vực này lại gặp hắn như thế nào lại không kích động. Đây chính là một cái thần nhân của Hạo Thiên Thần địa ah.

“Ta làm sao không được xuất hiện ở đây?”. Thiên Quân hơi chút nhíu mày. Đôi nam nữ này cũng muốn trêu vào hắn sao? “Mà lại chúng ta có quen biết sao?”. Hắn hơi chút nghi hoặc.

“...”. Thủy Yên Nhiên cùng Độc Cô Kiếm thân hình lảo đảo khiếp sợ nhìn Thiên Quân. Hắn hành động có chút lạ khi nhìn bọn hắn là vì không nhận ra bọn hắn sao?

Tác giả: Đế Thanh

Đọc truyện chữ Full