“...”. Hoàng Huyền Chi thân ảnh hiện lên thì cũng không có bao nhiêu giật mình, hắn thậm chí còn không có cái nào cảm tình để làm việc đó, hắn trong đời chưa một lần bại, đồng thế hệ bên trong hắn luôn là vô địch, thậm chí là cái kia được xếp hạng là đệ nhất Thiên bảng quái thai cũng không thể đánh bại hắn, hắn so với tên kia kém không phải là thực lực, kém là ở vận khí mà thôi. Thế nhưng lần này đi Chân đạo giới hắn lại ném mùi thất bại, tại trên lĩnh vực mà hắn tự hào thất bại!
Thân là Bổ thiên tộc thế hệ này đệ nhất thiên tài hắn bất luận là phương diện nào cũng không tỳ vết, hắn càng là mấy trăm vạn năm đến nay thiên kiêu có cơ hội đạt đến Bổ Thiên tộc cực hạn, có thể liệt danh vào hàng ngũ đại năng đỉnh tiêm nhất ở trong Tổ vũ trụ, mà hắn, cho dù có được cái này đánh giá tiềm lực cũng chưa bao giờ kiêu căng, dựa vào thế lực mà làm việc, tất cả làm đến đều là tự làm tự chịu, chưa một lần để trưởng bối phải làm chỗ dựa, có thể nói cho dù là tại Tổ vũ trụ kia hắn cũng là một cái truyền kỳ hoàn mỹ, chỉ là đi đến Chân đạo giới lần này hắn hoàn mỹ hình tượng lại có chút tỳ vết.
Bao đời truyền lại Danh hào cấp bậc cũng không phải là quyết định thực lực của một cái tu giả nhưng luôn luôn là vô địch hắn làm sao lại có thể muốn dưới chân người khác? Đồng thế hệ bên trong không phải chỉ có mình hắn lĩnh ngộ Chân đạo hình thức ban đầu, thế nhưng có can đảm đến Chân đạo giới khắc Chân ấn hắn chính là kẻ đầu tiên, những kẻ còn lại cho là Thiên bảng đệ nhất cũng không dám đến Chân đạo giới, đây không phải là tự mãn cái gì, nói trắng ra mà nói thì đám người kia đều là không dám đến, bọn hắn Chân đạo hình thức ban đầu đều chưa đủ mạnh, đến Chân đạo giới qua trăm năm đều không có tỉnh lại được thì biết làm sao? Tại không có nắm chắc bọn hắn đều sẽ không dám đến Chân đạo giới này khắc ấn, do đó Hoàng Huyền Chi hắn có thể nói là thế hệ trẻ kẻ đi đầu. Bất quá khi đến đây hắn gặp một cái Vũ Thiên Quân, vốn nghĩ đối phương tu vi không được cao, lĩnh ngộ Chân đạo cũng không phải quá mạnh, chỉ có thể đối với hắn sinh ra chút uy hiếp, thế nhưng thực tế lại như thế nào? Đối phương đi vào so với hắn càng sâu, thu được cấp bậc danh hào chỉ e còn muốn cao hơn, đây không ngờ đã đả kích hắn một cái không hề nhẹ.
“Vũ Thiên Quân! Cái tên này Hoàng mỗ sẽ nhớ kỹ!”. Bất quá hắn khuôn mặt âm trầm cũng không lâu, chốc lát im lặng qua đi Hoàng Huyền Chi môi mấp máy mấy chữ. “Tuy rằng ngươi đi vào trong đó sâu hơn ta nhưng cái này danh hào cấp bậc không phải chỉ có dựa vào đi vào trong đó càng sâu sẽ là càng cao, nó còn phụ thuộc rất nhiều vào Chân đạo tăng phúc, ta không tin ngươi đối với Chân đạo nắm giữ sẽ cao hơn ta!”. Nói đoạn thì hắn cũng lao vào bên trong không gian vặn vẹo trước mặt, dĩ nhiên là đi thực hiện lần đầu tiên khắc ấn của mình.
“Ha, các ngươi đều là như thế ghi hận lên ta?”. Thiên Quân bất giác cười cười sờ mũi nói, trước kia Ma Phật cũng thế, hiện tại Hoàng Huyền Chi cũng như thế buông mấy lời nói cùng nghĩa, đây đơn giản mà nói chính là bọn hắn không phục mà thôi, tương lai nếu là bản thể đối mặt chỉ e không được thoải mái. Thiên Quân hiện tại cũng không có mù quáng bản thân có thể đánh bại những tên này, đừng nói Phệ Đà đám người, chính là Hoàng Huyền Chi hắn cũng không thể đánh lại được, Chân đạo hay Danh hào của hắn cấp bậc có thể cao hơn đám người này nhưng đó không có đại biểu cho thực lực, chí ít là hiện tại không phải. Do đó tại lúc thực lực không đủ hắn tốt nhất vẫn không nên chạm mặt mấy tên này, bằng không hậu quả là gì liền khó nói.
“Ông...”. “Xuy...”. Hoàng Huyền Chi hướng đến chỗ không gian trước mặt mình đi đến thì chỗ hoàng kim quang trụ do Chân đạo của hắn tạo nên cũng như hòa vào thân thể của hắn, khi Thiên Quân nhìn đến thì đột nhiên nhìn thấy được điều khác lạ, bất kể là Ma Phật hay Phệ Đà mấy người sau khi đi vào chỗ không gian vặn vẹo kia thì đều không nhìn thấy gì đặc biệt, chỗ không gian vặn vẹo kia như là quái vật nuốt lấy bọn hắn, đến Hoàng Huyền Chi lại khác, mặc dù hắn đã đi vào trong chỗ không gian loạn lưu đó nhưng từ trong đó vẫn phát ra từng đạo hoàng kim quang, phảng phất như chỗ không gian loạn lưu này muốn che đậy hào quang của Hoàng Huyền Chi nhưng không được, có thể thấy được khác biệt.
“Đùng!”. “Oành...”. Trong đó vang lên tiếng va chạm kịch liệt, thậm chí thỉnh thoảng còn muốn phát ra từng đạo kim quang đẹp mắt, dĩ nhiên là kim quang kia đang ở đánh xuyên qua chỗ không gian vặn vẹo đó, xuyên thấu ra bên ngoài. Điều này có thể thấy được riêng về Chân đạo Hoàng Huyền Chi nhưng đã vượt qua đám người Ma Phật, mạnh mẽ vô cùng.
“Xem ra Chân đạo của hắn cũng chưa chắc đã kém Thôn phệ Chân đạo của ta!”. Thiên Quân nhìn đến này thì không nhịn được khẽ nói. Nghĩ đến cũng là dễ hiểu, Hoàng Huyền Chi mọi mặt đều là hoàn mỹ, hắn thiên phú, công pháp, hoàn cảnh tu luyện chắc chắn đều là cực giai, điều này đem đến cho hắn siêu cường thực lực cùng thành quả là điều dễ hiểu, nếu hắn ngộ ra Chân đạo là mấy loại Chân đạo bình thường như phần đa sinh linh thì Thiên Quân mới cảm thấy kinh ngạc vô cùng.
“Rắc...”. “Uỳnh...”. Thời gian Hoàng Huyền Chi đi vào chỗ không gian vặn vẹo kia cũng không phải là quá lâu, theo một tiếng vỡ vụn làm đầu, chỗ không gian vặn vẹo kia bắn ra kinh người hoàng kim quang mang như một cái tinh thần sáng chói thắp sáng cả một vùng thế giới, theo đó Hoàng Huyền Chi như một cái hoàng kim quân vương bước ra, thần sắc không vui không buồn, dĩ nhiên lại có một chút giống như là đang trầm ngâm, một cái sát na sau đó hắn lập tức quay đầu nhìn lại phía sau chỗ mình không gian vặn vẹo đang dần xuất hiện biến hóa, cũng không phải rất lâu, hai chữ cũng dần xuất hiện, rõ ràng thì mới nhìn ra được hai chữ vô cùng thần thánh.
Hộ Thiên!
Hoàng Huyền Chi thu được Danh hào là Hộ Thiên, sẽ không có gì đáng nói nếu như trên chỗ hai chữ đó ngoài hắc quang ra lại xuất hiện một ít tia tử quang, ngoài hắc sắc ra lại có thêm một chút tử sắc, nói cách khác Hoàng Huyền Chi cấp bậc danh hào đã không phải đơn thuần là Đế vị nữa, đó phải là tầng thứ phía trên Đế vị!
“Ha ha ha, Nửa bước Tôn giả...”. Hoàng Huyền Chi nhìn thấy cái này biến hóa thì cũng là phá lên cười lớn nói, cái này cấp bậc nhưng để cho hắn một cái đại yêu nghiệt cũng không nhịn được thất thố một phen, tiếp đó hắn ánh mắt như chuyển hướng nhìn về phía Thiên Quân. “Ngươi đi được xa hơn cũng không có nghĩa Danh hào của ngươi cũng có thể xếp ở trên ta, ha ha ha”. Hắn nội tâm trước đó giống như rất đè nén, hiện tại nhưng đã hoàn toàn bùng phát, vô cùng hưng phấn hướng đến Thiên Quân thị uy.
“...”. Thiên Quân nhìn đến bên kia thì cũng không có nhiều phản ứng, đương nhiên đây cũng chỉ là biểu hiện bề ngoài mà thôi, hắn nội tâm nhưng là không dấu được kinh ngạc. Đế vị xem ra đã không phải tầm thường, thậm chí tại trong Tổ vũ trụ kia đã là nhân vật quát tháo phong vân, không thấy tại đây hơn trăm cái sinh linh, một đám lão quái vật mà cũng chỉ có một cái đạt được Đế vị là Nhân tộc lão giả Huyền Anh kia, Hoàng Huyền Chi lại một lần vượt qua Đế vị, đạt đến Bán bộ Tôn giả, đây nhưng đúng là có thể lấy làm tự ngạo. Thiên Quân nhưng là không biết, tại lúc hắn kinh ngạc thì những kẻ còn lại đều là khiếp sợ, biểu hiện nhưng là vô cùng đặc sắc, thế nhưng bọn hắn đều là không ai nhìn thấy đối phương, chỉ có thể riêng phần mình kinh hãi cùng khiếp sợ mà thôi. Thiên Quân có thể xem như cái cô văn quả lậu không biết đến điều này có ý nghĩa gì, bọn hắn nhưng đều biết được Tổ vũ trụ chỉ e muốn xảy ra một lần địa chấn rồi, mà kẻ gây nên nó chính là kẻ mới đạt được Bán Tôn vị!
“Ông...”. Bất quá bên kia Chân đạo bia cũng không để đến tâm tình hưng phấn vui vẻ của Hoàng Huyền Chi, chỗ đó hình ảnh đã không thể tiếp tục nhìn đến, quang trụ ở phía trong cùng nhất chấn động một cái để cho tất cả mọi ánh mắt nhìn đến, kẻ tiếp theo khắc ấn là Huyền Anh!
“Lão hủ trước tiên chúc mừng mấy vị tiểu hữu thành công khắc ấn, chúc mừng Hoàng tiểu hữu thu được Bán bộ Tôn giả vị, đạt được Danh hào Hộ Thiên Đại Đế!”. Huyền Anh có thể xem như là một cái lão giả hòa ái, hắn hình ảnh xuất hiện phía sau liền khẽ cười cười nói, tiếp đó hắn ánh mắt cũng chuyển hướng đến chỗ Thiên Quân nói tiếp. “Vũ tiểu hữu nếu là kẻ không môn không phái, hoặc nếu có ý định có thể đến Vân Hải Điện ta bái nhập làm môn hạ, Lão hủ có thể chắc chắn không làm sự tình gây hại cho ngươi, ngược lại sẽ để ngươi đạt được vị trí Thánh tử, tương lai chấp chưởng quyền to trong Vân Hải Điện!”. Lấy hắn trước đây tư thái cho dù nhìn thấy được Thiên Quân tu vi còn thấp đã lĩnh ngộ Chân đạo cũng chưa chắc xem vào đâu, thế nhưng hiện tại Thiên Quân riêng về Chân đạo thậm chí đã vượt qua hắn, đè ép yêu nghiệt một dạng Hoàng Huyền Chi, đây nhưng đã khẳng định tiềm lực cùng ngộ tính của Thiên Quân là vô cùng cao, cao đến làm người ta than thở, thành tựu đương nhiên cũng là kinh người, điều này để hắn không thể không hạ thấp một chút tư thái đi mời chào Thiên Quân gia nhập Vân Hải điện, hắn cảm giác sau hôm nay chia tay, lần tới khi gặp chân thân thì Thiên Quân đã không phải một cái Hỗn độn cảnh nhỏ yếu như hiện tại nữa rồi.
“Ông...”. “Oành...”. Sau khi nói xong thì hắn tay phải hóa kiếm chỉ đâm vào hai chữ Huyền Anh trước mặt mình, một kiếm này đâm ra cơ bản là không có chút nào huyền diệu, cứ như vậy mà đâm đến, quang trụ bạch sắc do Chân đạo của hắn tạo ra ầm ầm phá toái hòa vào một kiếm này đâm đến, uy năng không thể nói được rõ ràng. Tuy là không nói được rõ ràng nhưng hai chữ Cuồng Kiếm kia một chút tiếp xúc liền lập tức phá nát thì đã có thể thấy được nó uy năng không phải là đơn giản.
Lúc này tất cả ánh mắt lập tức chăm chú lên, bao gồm cả Thiên Quân trong đó cũng đều không có ngoại lệ, bọn hắn tất cả đều muốn xem một chút Danh hào của vị Huyền Anh Đế vương này có thể hay không thăng cấp một chút.
“Ù...”. “Ù...”. Không gian vặn vẹo biến hóa, hai chữ cũng dần thành hình trở lại, nó vẫn là Huyền Anh nhưng so với trước hắc mang đậm hơn rất nhiều, lộ ra tràn ngập thân bí quang mang, thế nhưng nó cũng không có xuất hiện tử sắc như của Hoàng Huyền Chi, điều này cho thấy cấp bậc của hắn cho dù có chút biến hóa nhưng cũng không đạt đến cực hạn Đế vị, thành tựu Bán bộ Tôn giả.
“Aiii... Ta đời này không lẽ vô vọng với Tôn giả chi vị?”. Nhìn thấy hai chữ Huyền Anh trước mặt để cho hắn không nhịn được thở dài một hơi, cuối cùng nhưng cũng chỉ có thể lắc đầu, ánh mắt lại chuyển về phía Thiên Quân.
“Ông...”. Mà cũng đồng thời với đó Thiên Quân cũng cảm nhận được chấn động, là từ chỗ Chân đạo bia kia chấn động tác động gián tiếp đến chỗ này, Chân đạo hắc trụ chấn động như đang chịu đến lời mời gọi, mà bản thân Thiên Quân cũng cảm nhận được chỗ không gian vặn vẹo trước mặt mình bắt đầu sinh ra hấp lực.
“Cuối cùng cũng đến lượt ta rồi!”. Cảm nhận tất cả, Thiên Quân khẽ cười cười lẩm bẩm. Sau đó ánh mắt khẽ đảo xung quanh một vòng, hắn không nhìn thấy những kẻ khác nhưng bọn hắn chắc chắn đều đang nhìn hắn đầy chăm chú, một chút cũng không bỏ qua.