*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trong lúc nhất thời, ánh mắt mọi người đều rơi vào người vừa lên tiếng.
Lý Giang Hùng, người đứng đầu nhà họ Lý ở Hoàng thành Thượng Quan.
Ông ta chậm rãi đứng lên, nhìn chằm chằm Diệp Hoàng, nói: “Diệp Hoàng, ông làm như vậy có hơi quá đáng”.
“Quá đáng?”
Diệp Hoàng cười lạnh: “Tôi chỉ đang tập hợp các thế lực rải rác ở Chiêu Châu lại thành một liên minh lớn, đó là vì lợi ích của các thành viên trong liên minh, như vậy thì có gì quá đáng chứ?”
“Ông luôn nói thành lập liên minh là vì lợi ích các thành viên, nhưng thực tế như thế nào? Còn không phải vì thống nhất thế lực Chiêu Châu, tất cả thành viên liên minh đều phải lấy Hoàng tộc họ Diệp làm đầu.
Như vậy chẳng lẽ không quá đáng?”
“Ông để mọi người giơ tay biểu quyết để quyết định xem có thành lập liên minh không, nói là sẽ không can thiệp quyết định của họ nhưng lại uy hiếp nếu không gia nhập liên minh, sau này sẽ không thể nào gia nhập được nữa.
Hàm ý của những lời này chẳng phải là những tổ chức không gia nhập thì tương lai các thế lực thành viên liên minh có thể tùy ý chèn ép họ sao? Đây không phải là quá đáng à?”
Lý Giang Hùng chất vấn liên tục, khí thế mạnh mẽ.
Ông ta vốn có thực lực bán bộ Siêu Phàm Cảnh, chỉ còn cách Siêu Phàm Nhất Cảnh một bước.
Khi đối mặt với Diệp Hoàng đã bước vào Siêu Phàm Cảnh, ông ta lại không chút nao núng, ánh mắt vô cùng cương quyết.
Tất cả những người có mặt ở đây đều ngạc nhiên, không nghĩ tới Lý Giang Hùng lại to gan như thế.
Những Hoàng tộc khác còn chưa mở miệng ngăn cản việc thành lập liên minh, ông ta chỉ là người đứng đầu của một gia tộc có tiếng nói nhất tại Hoàng thành Thượng Quan mà lại dám chất vấn Diệp Hoàng trước mặt mọi người.
Sắc mặt Diệp Hoàng trở nên u ám, liếc mắt nhìn Lý Giang Hùng, nói: “Mục đích thành lập liên minh là để tìm kiếm lợi ích cho các thế lực trong liên minh.
Nếu mấy người không muốn gia nhập, bị thế lực nào chèn ép thì liên quan gì đến việc thành lập liên minh?”
Lý Giang Hùng lạnh lùng đáp trả: “Đương nhiên có liên quan.
Nếu không thành lập liên minh, các thế lực khắp nơi vẫn như cũ, nhưng một khi liên minh thành lập, những thế lực yếu kém, hoặc có ân oán từ trước với chúng tôi sẽ ỷ vào lực lượng liên minh để đối phó với chúng tôi”.
“Nếu chỉ có bọn họ cũng không có vấn đề gì.
Nhưng những thù hận đó của chúng tôi vốn xảy ra trước khi liên minh được thành lập, không hề liên quan đến bất cứ người hay thế lực nào.
Nếu lúc đó liên minh lại can thiệp thì nên làm thế nào đây?”
Ngay cả Dương Thanh cũng có chút kinh ngạc, không ngờ Lý Giang Hùng dám tranh cãi với Diệp Hoàng.
Nhưng nghĩ đến lời hứa của mình với nhà họ Lý, anh có thể hiểu vì sao ông ta có thể đặt cược tất cả.
Dù sao Lý Trọng cũng đã dẫn các cao thủ trong nhà họ Lý lẻn vào Hoàng thành Diệp, chờ mọi chuyện bên này chấm dứt, Dương Thanh sẽ giúp họ thay thế Hoàng tộc họ Diệp.
Câu nói đó của Lý Giang Hùng khiến cho người của một số thế lực có thực lực khá cao hơi lo lắng trong lòng.
Như Lý Giang Hùng đã nói, không có liên minh thì các thế lực khắp nơi chỉ có thể dựa vào năng lực của bản thân mình.
Nhưng một khi liên minh được thành lập, đó sẽ là kết quả cực kỳ tốt đối với những thế lực yếu kém.
Ngược lại, điều đó thật sự không công bằng với các thế lực mạnh.
Ví dụ, thế lực A và thế lực B là kẻ thù không đội trời chung.
Thế lực A vốn mạnh hơn thế lực B nhưng nếu cả hai cùng tham gia liên minh thì hận thù giữa họ sẽ bị liên minh cản trở.
Đối với thế lực A, điều này không công bằng.
Những người có mặt ở đây đều thuộc những thế lực đứng đầu Chiêu Châu, rất tự tin vào thế lực của mình rất mạnh.
Nếu thành lập liên minh, họ lại có cảm giác bản thân bị lợi dụng.
Người của một số thế lực hùng mạnh bắt đầu cảm thấy hơi dao động.
“Diệp Hoàng, Hoàng tộc họ Diệp có thể có tham vọng, nhưng không thể xem tất cả mọi người ở đây là kẻ ngu ngốc.
Hoàng tộc họ Long tôi kiên quyết phản đối thành lập liên minh”.
Lúc này, Long Tấn bỗng lên tiếng, ánh mắt quét qua toàn bộ mọi người, lạnh giọng nói: “Tôi cho các vị một lời khuyên, nếu ai gia nhập liên minh thì sẽ là kẻ thù của Hoàng tộc họ Long tôi!”
Lời này vừa nói ra, mọi người đều kinh ngạc, thế mà Long Tấn lại buông lời đe dọa mọi người.
“Long Hoàng, ông định khiêu chiến với Hoàng tộc họ Diệp sao? Ông đã tính đến hậu quả của việc làm này chưa?”, vẻ mặt Diệp Hoàng vô cùng u ám, lạnh giọng hỏi.
Long Tấn cười lạnh: “Khiêu chiến thì thế nào? Ông thật sự xem Hoàng tộc họ Diệp là đứng đầu Chiêu Châu sao?”
Đúng lúc này, Thượng Quan Hoàng cũng tỏ thái độ: “Hoàng tộc Thượng Quan cũng cực lực phản đối việc thành lập liên minh.
Ai dám tham gia liên minh thì chính là kẻ thù của Hoàng tộc họ Thượng Quan tôi! Tốt nhất mọi người nên suy nghĩ cho kỹ”.
Thêm một Hoàng tộc cản trở việc thành lập liên minh.
Trong thời gian ngắn, trong bốn Hoàng tộc lớn ở Chiêu Châu, trừ Hoàng tộc họ Đoàn ra thì ba Hoàng tộc còn lại một muốn thành lập liên minh, hai phản đối.
Những người lúc đầu vốn cực kỳ quyết tâm với ý muốn gia nhập liên minh, bây giờ đều hoang mang, dường như lựa chọn thế nào cũng không đúng.
Nếu chọn gia nhập liên minh sẽ chọc giận Hoàng tộc họ Long và Hoàng tộc Thượng Quan, không gia nhập thì lại mạo phạm đến Hoàng tộc họ Diệp.
Ánh mắt Diệp Hoàng trở nên dữ tợn.
Sự cản trở của Hoàng tộc họ Long và Hoàng tộc Thượng Quan gần như đã khiến việc thành lập liên minh thất bại.
Nhưng lão ta vẫn không từ bỏ, chỉ cần Hoàng tộc họ Đoàn vẫn ủng hộ, ít nhất thực lực của họ vẫn có thể ngang bằng với Hoàng tộc họ Long và Hoàng tộc Thượng Quan.
"Đoàn Hoàng, ông thấy thế nào?"
Diệp Hoàng nhìn về phía Đoàn Hoàng nghiêm túc hỏi.
Đoàn Hoàng cười khổ, lão ta vốn tránh tham gia, không nghĩ tới lại bị kéo vào, trở thành mấu chốt của việc thành lập liên minh.
Dương Thanh không nói gì, lúc này cũng nhìn về phía Đoàn Hoàng, trong mắt lóe lên một tia lạnh lẽo.
Đoàn Hoàng hình như cảm nhận được, vô thức nhìn về phía Dương Thanh, thấy anh lạnh lùng nhìn mình, lão ta càng thấy khổ tâm.
“Đối với tôi, thành lập liên minh hay không đều không vấn đề”, sau một lúc do dự, Đoàn Hoàng mở miệng nói.
Câu trả lời này vẫn là không muốn đưa ra lựa chọn như trước.
Điều này khiến nhiều người cảm thấy không hài lòng.
Diệp Hoàng hừ lạnh: “Từ khi nào mà Đoàn Hoàng lại bó tay, bó chân như thế? Không thể lựa chọn được sao?”
Đoàn Hoàng cười nói: “Mong rằng Diệp Hoàng hiểu cho.
Chuyện này liên quan đến tương lai của Hoàng tộc họ Đoàn, chỉ cần bất cẩn chút thôi là muôn đời không thay đổi được, đương nhiên tôi phải cẩn thận”.
Diệp Hoàng không muốn nói tiếp với Đoàn Hoàng, lạnh giọng nói: “Nếu đã như vậy, các lực lượng ở đây giơ tay biểu quyết đi.
Nếu mọi người đồng ý, thì chúng ta thành lập liên minh, nếu không muốn thì sẽ không liên quan gì đến liên minh”.
.