TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Ở Rể
Chương 2852

Chương 2852:

Dương Thanh lạnh nhạt nói: “Nếu tôi muốn lợi dụng thân phận trưởng công chúa Hoàng tộc họ Phùng của cô để làm một số việc cá nhân, cô sẽ đồng ý nghe theo tôi sao?”

Phùng Giai Di sửng sốt, hồi lâu sau mới rưng rưng đáp: “Đồng ý!”

“Được, nếu cô đã nói thế mà tôi còn muốn đuổi cô đi thì quả là quá không có tình người, chỉ có điều, đến khi người ngoài biết được mối quan hệ giữa hai chúng ta, Phùng Hoàng bất mãn với cô thì cũng chớ có trách tôi”.

Dương Thanh thờ ơ nói.

Phùng Giai Di bảo đảm: “Yên tâm, tôi sẽ không trách anh!”

Dương Thanh nhìn đồng hồ, hiện đã là mười giờ tối, từ Hoàng thành Phùng tới Yến Đô mất chừng ba tiếng, hai ngày trước anh đã dặn Phùng Giai Di mua vé máy bay cho mình.

Chuyến bay của anh cất cánh lúc một giờ sáng, nhưng hiện tại còn một phiền toái, Mã Siêu đã hôn mê suốt hai ngày nay, chưa hề tỉnh lại.

Dương Thanh đang cần về Yến Đô gấp, Mã Siêu lại đang trong tình trạng thế này, rất không thích hợp cùng về Yến Đô.

Ngay khi Dương Thanh đang không biết nên bố trí cho Mã Siêu ra sao, điện thoại của Phùng Giai Di bỗng reo vang, cô ta nhận cuộc gọi, sau đó liên tục gật đầu, sắc mặt còn lộ vẻ vui mừng.

Sau khi kết thúc cuộc đàm thoại, cô ta hào hứng nói với Dương Thanh: “Dương Thanh, bố tôi đã sắp xếp được máy bay tư nhân, như vậy, chúng ta có thể đưa Mã Siêu cùng đi luôn”.

Dương Thanh hơi bất ngờ, anh không nghĩ Phùng Chí Ngạo lại sẽ thu xếp giúp việc này.

Dương Thanh kinh ngạc và bất ngờ là bởi anh cùng Phùng Hoàng đã hoàn toàn trở mặt với nhau, nếu để Phùng Hoàng biết, nhờ Phùng Chí Ngạo bố trí giúp máy bay tư nhân nên Dương Thanh mới có thể mang Mã Siêu đi, lão ta nhất định sẽ cực kì bất mãn với Phùng Chí Ngạo.

Dường như đã nhận ra nỗi nghi hoặc của Dương Thanh, Phùng Giai Di cười nói: ‘Hiện nay chú hai đã chết, trong Hoàng tộc họ Phùng, không còn ai có thể uy hiếp đến địa vị của bố tôi nữa’.

“Dù ông nội có biết bố tôi sắp xếp giúp anh rời khỏi Hoàng thành Phùng thì cũng sẽ không làm khó ông ấy đâu, ngược lại sẽ mắt nhắm mắt mở cho qua thôi”.

Nghe Phùng Giai Di nói thế, Dương Thanh cũng hiểu ra.

Anh nói: “Cảm ơn!”

Bất kể thế nào, Phùng Chí Ngạo có thể bố trí giúp anh một máy bay tư nhân vào lúc này đúng là đã hỗ trợ anh giải quyết rất nhiều phiền phức.

Vì lại giúp được Dương Thanh một việc khó, Phùng Giai Di hết sức vui vẻ, cô ta cười nói: “Đi thôi! Giờ chúng ta tới Yến Đô đi! Tôi chưa từng tới đó bao giờ, nhân cơ hội này xem xem thế nào’.

Nửa giờ sau, Dương Thanh và Phùng Giai Di mang theo Mã Siêu đang hôn mê đi tới sân bay quốc tế của Hoàng thành Phùng. Một chiếc máy bay tư nhân đang đậu trên đường băng, bên cạnh còn có những chiếc máy bay thương mại khác đang chuẩn bị cất cánh.

“Cô DiI”

Bọn họ với tới trước máy bay, một người đàn ông trung niên mang theo vài tay cao thủ có hơi thở võ thuật cực mạnh bất ngờ đi tới, chặn đường bọn họ.

Phùng Giai Di nhìn về phía người đàn ông trung niên cầm đầu, hỏi: ‘Chú Văn, chú làm vậy là có ý gì?”

Người đàn ông trung niên kia tên là Nghiễm Văn, là cao thủ Siêu Phàm Lục Cảnh, thuộc dạng cao thủ hàng đầu bên cạnh Phùng Chí Ngạo.

Tại Hoàng tộc họ Phùng, Nghiễm Văn tuy không thuộc dòng chính của Hoàng tộc nhưng ông ta vẫn có thân phận và địa vị cực cao ở đó.

Lúc này ông ta xuất hiện, còn chặn đường Phùng Giai Di, điều này làm cho Dương Thanh nhận thấy một sự bất thường.

Đọc truyện chữ Full