TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Ở Rể
Chương 2910

Chương 2910:

Nói đến đó, Miêu thành chủ ngừng lại, ánh mắt nhuốm đầy hối hận, ông lão cầm hồ lô rượu lên, định uống một ngụm, lại phát hiện hồ lô không còn một giọt.

Ông lão không nói kĩ càng về kết cục cuối cùng của con gái mình, nhưng Dương Thanh có thể mơ hồ đoán được, đối phương đã lấy con gái ông lão để ép buộc Miêu thành chủ bỏ chức vị thành chủ của mình, mà Miêu thành chủ lại không chịu, vậy thì sao đối phương chịu bỏ qua cho con gái ông lão?

Miêu thành chủ cười khổ, đặt hồ lô rượu xuống, lại cười nói: “Ông dùng hết một đời mình để uống cạn hầm rượu ấy, lại chỉ để cho cháu có một hồ lô rượu, nghe có vẻ hẹp hòi quá nhỉ”.

“Ông và cháu có duyên với nhau, nếu chỉ tặng cháu một bầu rượu thì quá keo kiệt, vậy đi, ông tặng cháu thêm một thứ nữa, nhất định cháu phải nhận đấy”.

Nói xong, Miêu thành chủ lấy từ trong áo ra một chiếc hộp bọc tơ lụa, mở hộp ra, bên trong có một món đồ lóe sáng ánh kim loại, hình dạng khác thường, kích thước bằng một hộp diêm.

Cùng lúc đó, một luồng uy lực võ thuật khủng khiếp từ trong món đồ này tràn ra ngoài.

Giờ phút này, Dương Thanh cảm thấy trường lực quanh mình dường như cũng đã biến đổi, người như có một ngọn núi lớn đè lên.

Con ngươi anh co rút lại, thứ nhỏ bé, nhìn tầm thường thế này lại chứa đựng một sức mạnh kinh khủng cỡ đó.

Sau khi lấy lại tinh thân, Dương Thanh vội từ chối: “Miêu thành chủ, không công không cán sao dám nhận thưởng, ông đã giúp cháu rất nhiều, món quà này quá lớn, cháu không thể nhận được!”

Tuy anh tới Miêu Thành đã được bảy ngày nhưng thời gian tiếp xúc với Miêu thành chủ không tính là nhiều, mỗi ngày đều chỉ gặp ông lão một lát, sau đó uống chén rượu thần kỳ kia, anh liền tiến vào trạng thái tu luyện, đợi khi tu luyện xong đã không thấy Miêu thành chủ đâu.

Mãi đến ngày hôm nay, Miêu thành chủ không đi về trước mà đợi anh tu luyện xong, hai bên hàn huyện một hồi.

Miêu thành chủ cười nói: ‘Cháu đừng từ chối Vội, cứ cầm thử xem sao!”

Ánh mắt ông lão thoáng vẻ trêu chọc, như đang muốn nói, cháu có muốn cũng chưa chắc đã lấy được đâu.

Dương Thanh đang muốn từ chối nhưng lại đột nhiên cảm thấy có hứng thú với thứ thần bí này.

“Để cháu thử xeml”

Anh nói, sau đó vươn tay ra.

Miêu thành chủ không đưa ngay vật kia vào tay Dương Thanh mà nói: “Trước tiên hãy điều chỉnh đến trạng thái mạnh nhất đãi!”

Nghe Miêu thành chủ nói thế, Dương Thanh càng thêm chờ mong, một giây sau, anh vận hành Chiến Thần Quyết, huyết mạch cuồng hóa cũng lập tức được kích hoạt, một hơi thở võ thuật L khủng bố từ trên người anh tràn ra.

Thấy Dương Thanh bộc phát trạng thái mạnh nhất, Miêu Thành chủ mới hài lòng gật đầu, cười nói: “Nhận lấy!”

Dứt lời, ông lão đặt đồ vật thần bí lên tay của Dương Thanh.

Vừa mới chạm vào đồ vật thần bí kia, anh đã cảm thấy như đang phải đỡ lấy một ngọn núi khổng lồ, trên tay đột nhiên nặng trịch.

“Âm!”

Tiếng động thật lớn vang lên. Mặt đất dưới chân anh nứt ra, hai chân anh lún sâu trong lòng đất.

Dương Thanh khiếp sợ tột độ, không dám chậm trễ tiếp tục bộc phát huyết mạch cuồng hoá, hai mắt đỏ sậm. Một luồng khí thế cuồng bạo toả ra từ trên người anh.

Cánh tay đang cầm đồ vật thần bí của anh chậm rãi nâng lên.

Đọc truyện chữ Full