TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Ở Rể
Chương 2945

Chương 2945:

“Uỳnh!”

Ý niệm giết chóc khủng khiếp đã bao phủ lên Yoshida, Yoshida cảm thấy như thể có một ngọn núi khổng lồ vừa đè lên người mình, hai đầu gối khuyu xuống, quỳ thịch xuống đất.

Không phải ông ta muốn quỳ lạy Dương Thanh mà áp lực Dương Thanh đè lên người,ông ta quá khủng bố, ông ta không cách nào chịu nổi, hai chân mềm ra, quỳ luôn xuống đất.

Cho đến giờ phút này, Yoshida mới nhận ra, thực lực của Dương Thanh không phải chỉ mới Siêu Phàm Nhất Cảnh mà còn mạnh hơn thế nhiều.

Chỉ một ý nghĩ đã khiến một cao thủ Siêu Phàm Nhất Cảnh như ông ta phải quỳ xuống, người như thế, chí ít cũng phải là cao thủ Siêu Phàm Ngũ Cảnh.

Yoshida lộ vẻ hoảng sợ: “Sao lại thế được?

Cậu còn chưa đầy ba mươi mà, sao có thể có thực lực trên cả Siêu Phàm Ngũ Cảnh?”

Ông ta hoàn toàn không dám nghĩ tới, cảnh giới võ thuật của Dương Thanh đã tiến vào Siêu Phàm Thất Cảnh.

Dương Thanh lạnh lẽo nói: “Tôi cho ông chút thời gian nhãn gửi lời cuối cùng, sau đó sẽ tiễn ông chặng đường sau cuối”.

Yoshida cả giận nói: ‘Cậu không thể giết tôi!

Tôi là người của gia tộc Yoshida, một trong ba tài phiệt lớn nhất của nước Dương, lần này tôi tới Chiêu Châu là có nhiệm vụ đặc biệt, nếu cậu dám giết tôi, gia tộc Yoshida sẽ không tha cho cậu đâu”.

Dương Thanh nheo mắt nói: “Nói cho tôi biết, nhiệm vụ của ông tới đây là gì?”

Khi đang nói, anh đá một cước vào miệng ông †a, lập tức cả hàm răng của Yoshida đều bị đá rơi.

Yoshida kêu lên đầy đau đớn.

Xác định Yoshida không thể cắn lưỡi tự sát được nữa, Dương Thanh mới tiếp tục nói: “Thành thật khai báo nhiệm vụ của ông là gì, băng không, tôi sẽ khiến ông sống không băng chết”.

Yoshida phân nộ đến vặn vẹo cả mặt mũi: “Giết tôi đi!”

Dương Thanh cau mày: “Đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ!”

Nói xong, anh lấy ra một viên thuốc màu đen, Yoshida nhìn thấy vậy, lập tức căng thẳng cả người: “Cậu định làm gì?”

Dương Thanh không thèm để ý đến ông ta, chỉ búng ngón tay một cái, viên thuốc màu đen bản thẳng vào miệng Yoshida.

Yoshida định nhổ ra, lại phát hiện viên thuốc kia vừa vào miệng đã tan ra, hóa thành dịch lỏng chảy ngay vào họng ông ta.

Yoshida biến sắc, kinh sợ kêu lên: ‘Cậu cho tôi uống thứ gì đó?”

Ông ta vừa dút lời liền cảm thấy trong người mình như có nghìn vạn con kiến đang gặm nhấm nội tạng.

“Ạ.

Yoshida thống khổ kêu rên, lăn lộn trên mặt đất.

Phùng Giai Di đứng cạnh đó đã ngây cả người ra, cô ta hoàn toàn không ngờ răng Dương Thanh còn có thủ đoạn tàn nhãn đến như vậy.

Tuy không biết Dương Thanh cho Yoshida uống thứ thuốc gì nhưng cô ta có thể chắc chăn một điều, Yoshida vừa uống phải viên thuốc màu đen kia thì lập tức lộ vẻ đau đớn muốn chết.

Yoshida vấn đau khổ kêu rên thảm thiết: ‘Tha cho tôi đi! Cầu xin cậu tha cho tôi đi! A…”

Đọc truyện chữ Full